Khi còn cách lễ mừng năm mới 5 ngày thì Lý Hàn quyết định sẽ quay về nhà. Hắn nói quyết định này với Lâm Nhược Thuỷ và hắn hi vọng nàng sẽ theo hắn về nhà nhưng nàng từ chối hắn, nàng bảo phải đi xử lý một số việc nhưng nàng bảo hắn cứ yên tâm, nhanh là một tháng còn chậm là ba tháng thì nàng sẽ quay về bên hắn, làm tiểu nữ nhân bên cạnh hắn. Hắn không hỏi chuyện nàng muốn làm là gì vì hắn tin rằng nàng sẽ không bao giờ làm việc có hại với hắn, vì hắn có lòng tin với nữ nhân của mình. Buổi hoan ái vào đêm trước khi chia tay của hai người, không biết là do sắp chia lia hay là gì do gì mà nàng vô cùng nhiệt tình, mặc dù nàng đã bắn ra ba lần nhưng nàng vẫn muốn làm tiếp.
Lúc này nàng như một kỵ sĩ tài ba, liên tục lên xuống như khiêu vũ trên yên ngựa, hai bầu vú kịch liệt lắc lư theo tiết tấu đầy hoang dại, càng xem càng kích thích. Nàng ngửa mặt lên trời, mái tóc đen dài xoã tán loạn, đôi mắt mở to, cổ họng phát ra những tiếng uhm uhm vô nghĩa, theo đó là từng đợt nước miếng trong suốt từ hai khóe miệng chảy dài xuống tận bầu ngực đẫy đà, theo song phong lắc lư vung vẩy thành từng giọt lấp lánh giữa bầu trời như ánh sao. Nàng tài ba như vậy, nhưng thần long của Lý Hàn lại là một con thần mã bất kham. Theo bờ mông nàng kịch liệt nhấp nhô, dương v*t liên tục bị cái l-n nuốt chửng rồi lại nhả ra vẫn kiên đỉnh bất động, chỉ không ngừng gồng lên dựa vào nhịp nhún nhảy của nàng rồi dội thẳng vào hoa tâm của nàng, dùng vô chiêu thắng hữu chiêu. Bản thân Lý Hàn cũng không rảnh rỗi, hắn há miệng thưởng thức bờ môi anh đào nhỏ nhắn của nàng, mút lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng và cùng nàng trao đổi ái dịch thơm tho với nhau. Tay của hắn cũng không chịu thua kém mà cùng lúc xoa nắn bộ ngực đồ sộ mà mềm mại của nàng. Ba điểm nhạy cảm trên cơ thể đều bị Lý Hàn tấn công, khiến cho cơn sướng cực độ chạy dọc thân thể nàng, lan tràn toàn bộ các lỗ chân lông của nàng, khiến nàng toàn thân co rút ôm chặt lấy hắn, ánh mắt vô thần, mị nhãn như tơ, mê loạn khóa chặt đôi môi của Lý Hàn, theo từng cơn co giật say mê nút mút vòm miệng hắn cứ như đã cự tuyệt hô hấp từ bên ngoài còn ở phía dưới thì nàng lên xuống càng lúc càng nhanh. Khi nàng rời khỏi vòm miệng của Lý Hàn thì nàng phát lên những khúc rên rỉ tiêu hồn:
- Ah....ah...Lão công...sướng...sướng...thiếp sướng...quá...ah...ah...Ah... Thoải mái... Ah... Sướng... Ah... Tốt... Thật lớn... Ah... Sướng... Sướng chết... Ah... Ah...Thoải mái...Thật thoải mái... Đó...Thiếp muốn tiết... Tiết...ah....
Nàng tăng nhanh tốc độ lên xuống của bờ mông rồi phát ra một tiếng hét chói tai rồi xụi lơ trong lòng Lý Hàn, một lượng lớn dâm thuỷ theo âm đ*o xối thẳng lên quy đầu, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng sướng khoái. Hắn dùng tay vuốt ve thân thể nàng làm nàng cảm thấy dễ chịu, đợi khi thấy nàng đã nghỉ ngơi đủ thì hắn kêu nàng chổng mông lên để hắn từ phía sau đi vào. Nàng mặc dù cảm thấy khá mệt nhưng vẫn nghe lời hắn mà lật ngược người lại rồi nhô cao cặp mông tròn như hai quả bưởi, trắng mịn như bông tuyết của mình trước mặt Lý Hàn. Với tư thế nắm sấp như vậy, Lý Hàn có thể thấy trong khe mông đầy đặn và mê người của nàng chính là lỗ đít còn trinh nguyên của nàng, cúc hoa của Lâm Nhược Thuỷ như một đóa hoa nhỏ non mịn, không có lấy một sợi lông, phần viền hơi nhô vẫn thật hồng hào, không chút sắc thâm, những khía nhỏ đều đặn như cánh hoa tập trung vào một chấm đỏ nhỏ xinh sâu hút, là ranh giới giữa làn da mịn màng và phần thịt non trơn láng. Ở phía dưới chính là hai cánh hoa âm đ*o nở rộ, đang chảy ra những giọt dâm thuỷ trông vô cùng kiều mỵ. Lý Hàn không chịu nổi mà đưa tay ra bắt trọn cặp mông mềm mại, bạo mãn của nàng, theo bàn tay bóp chặt, từng múi thịt trắng mịn no đủ phồng lên giữa những ngón tay vô cùng mê người, khiến cho hắn phải nuốt một ngụm nước bọt. Khi Lý Hàn dùng tay xoa bóp cặp mông cô, cô cảm thấy một luồng khoái cảm tê tê không ngừng ập vào tim mình, khiến tim cô nhảy múa loạn xạ khiến cô không kềm được còn nhè nhẹ động đậy chiếc mông của mình...
Lý Hàn bị tình cảnh này mê hoặc mà không chế được mình mà cúi đầu dùng miệng hôn lên cặp mông mê người của nàng rồi hắn dùng chiếc lưỡi của mình liếm loạn khắp nơi khiến nàng phát ra những tiếng hừ hừ đầy sảng khoái. Sau khi cảm thấy liếm đã đủ thì hắn mới kê thần long của mình vào ngay cửa mình của nàng rồi đâm một phát vào lút cán, hắn để một lát rồi vịn vòng eo thon thả của nàng làm điểm dựa rồi bắt đâu đâm chọc. Những cú đâm lút cán của Lý Hàn khiến cho nàng cảm thấy toàn thân mình vô cùng sảng khoái, làm nàng phải mở miệng rên rỉ:
- Ah...ah...ah...sướng..sướng...quá...lão công...đụng...đụng...hoa tâm...rồi....ah...ah.......thoải mái......thật thoải mái...ah.....ah....
Rên rỉ xong thì nàng lại muốn hôn môi hắn, nàng quay lại ném cho Lý Hàn một cái mị nhãn. Lý Hàn thấy vậy liền hiểu ý của nàng, hắn chồm tới cùng nàng hôn nhau còn hai tay của hắn thì xoà xuống để xoa bóp cặp bưởi đang lắc lư của nàng, vì cao trào lân trước còn chưa hết nên toàn thân nàng lúc này vô cùng mẫn cảm cho nên làm chưa đến năm phút thì nàng lại phát ra một tiếng hét cao vút, mãnh liệt phun ra không còn sức để tái chiến. Hắn nhìn xuống dương v*t còn cứng như sắt của mình rồi nhìn Lâm Nhược Thuỷ như đống bùn nhão mà thở dài, xem ra hắn phải tìm thêm vài lão bà nếu không thì Lâm Nhược Thuỷ đang sống bị hắn đ-t chết. Hắn nằm xuống tính ôm nàng rồi đi ngủ nhưng nàng lại đưa tay qua nắm lấy dương v*t đang cứng rắn của hắn rồi nói:
- Chàng chưa bắn phải không? Để thiếp dùng miệng giúp chàng.
Nói xong nàng liền mở miệng ngậm lấy cây côn th*t đang cương cứng của hắn, trải qua sự chỉ bảo tận tình của hắn thì khả năng khẩu giao của nàng vô cùng thuần thục làm cho hắn vô cùng sướng khoái nhưng nàng làm đến khi cái miệng của mình đã chết lặng thì dương v*t của Lý Hàn vẫn chưa có dấu hiệu bắn ra. Lý Hàn thấy vậy liền nghĩ ra một kế, hắn cúi xuống nói ý tưởng của mình với nàng. Nàng nghe xong thì kinh ngạc hỏi:
- Làm như vậy cũng được sao?- Được chứ, sao lại không được.
Lý Hàn nói với giọng điệu chắc chắn thì nàng biết hắn muốn làm như vậy nên gật đầu biểu thị đồng ý. Thấy nàng đồng ý thì hắn cúi đầu xuống, lấy tay vét dâm thuỷ của nàng rồi bôi toàn thân dương v*t. Bôi xong thì hắn lại dùng dâm thuỷ vẽ loạn trên ngực nàng. Làm xong thì hắn kê dương v*t vào giữa ngực nàng rồi bảo nàng dùng tay ép chặt hai vú mình lại, đem toàn thân dương v*t kẹp lấy. Hắn vịn vào vai nàng làm điểm tựa rồi nhẹ nhàng lên xuống nhưng làm như vậy thì không có bao nhiêu khoái cảm nên hắn chỉ nàng cách làm, dưới sự chỉ dạy của hắn thì nàng nhanh chóng nắm được bí quyết mà tự mình làm lấy. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng thì hắn đã ước mong một ngày nàng có thể làm nhũ giao với hắn, bây giờ thì ước mơ đã thành sự thật. Mặc dù làm như vậy không có sảng khoái giống như đ-t nhau nhưng cũng là một phen tư vị khác, đặc biệt nhìn thấy dương v*t của mình trượt lên trượt xuống giữa ngực của nàng làm cho tâm lý và sinh lý của hắn rất thoả mãn. Lúc này Lâm Nhược Thuỷ như một học sinh giỏi, "vô sự tự thông" không cần phải Lý Hàn kêu thì nàng đã mở cái miệng nhỏ nhắn của mình ra, mỗi lần dương v*t đâm lên thì nàng dùng miệng mình mút lấy quy đầu làm cho Lý Hàn vô cùng sảng khoái. Làm như vậy được 15 phút thì Lý Hàn phát ra một tiếng gầm nhẹ, tinh dịch phóng ra như núi lửa phun trào vậy. Dương tinh của hắn phóng thẳng lên tóc, lên mặt và cả lên ngực tạo nên một bức tranh dâm mỹ vô cùng.
Phun xong thì hắn thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi cùng nàng dọn dẹp một lát rồi hai người ôm nhau tiến vào mộng đẹp. Sáng hôm sau thì Lý Hàn là người tỉnh dậy trước tiên, hắn quay qua nhìn thấy Lâm Nhược Thuỷ đang cuộn mình ôm chặt hắn làm hắn nở nụ cười nhu hoà và dùng ánh mắt thâm tình nhìn nàng, một lát sau thì Lâm Nhược Thuỷ mơ màng tỉnh dậy, 1 tay khẽ duỗi mắt còn tay kia thì chống vào l-ng ngực Lý Hàn làm điểm tựa để duỗi lưng. Bộ ngực cỡ K bạo mãn của nàng lắc lư lên xuống, hai vú nàng bạo lộ hoàn toàn. Bờ mông nàng cũng ko chịu thua kém, dù chậm 1 nhịp nhưng dần theo nàng duỗi lưng, cặp mông lõa lồ trông càng tròn- càng căng- càng nở rộ, khẽ rung rung như muốn được nắn bóp, an ủi. Lâm Nhược Thuỷ dĩ nhiên không quan tâm tới việc " lộ hàng" trước mặt Lý Hàn, ngay cả chuyện vợ chồng thì cả hai cũng đã làm rồi thì chuyện "lộ hàng" này chẳng là cái gì. Khi hình ảnh nàng trông thấy đầu tiên khi tỉnh lại chính là ánh mắt đầy thâm tình và nụ cười dịu dàng của Lý Hàn thì lòng nàng cảm thấy ngọt ngào, nàng cũng trao cho hắn một ánh nhìn thâm tình và nụ hôn sâu. Sau khi hôn xong thì hai người tỉnh dậy, sau khi ăn xong bữa sáng thì hai người cùng nhau quay về. Khi đi ngang qua một ngã ba thì Lâm Nhược Thuỷ phải chia tay Lý Hàn, hắn quay đầu qua nói với nàng:
- Thực lực bây giờ của nàng có thể giải quyết được không?
- Chàng yên tâm, mặc dù không bằng lúc trước nhưng với thực lực lúc này thì thiếp có giải quyết được. Với lại, chỉ cần thêm một ít thời gian thì thiếp sẽ khôi phục lại như cũ.
Lâm Nhược Thuỷ trả lời chắc chắn, mà sự chắc chắn này của nàng cũng có lý do. Vì bây giờ thực lực của nàng là Luyện Huyết Cảnh trung kỳ, đừng nhìn cảnh giới này mà kinh thường nàng. Nên nhớ là nàng từng mất đi một thân công lực, vậy mà chỉ trong vòng nửa tháng mà nàng lại có thể khôi phục như vậy thì chỉ có thể nói nàng là yêu nghiệt, ngay cả Lý Hàn cũng nhận là không bằng. Mặc dù nói là do nàng có kinh nghiệm từ trước cộng thêm công pháp thiên cấp và thượng phẩm linh căn nên nàng mới nhanh như vậy nhưng cũng không thể vì thế mà xem thường ngộ tính của nàng, nàng phải có ngộ tính cao nên mới có thể hồi phục thực lực nhanh như vậy, nếu đem những điều kiện của nàng cho người khác thì chưa chắc người đó có thể làm được như nàng. Còn thực lực bây giờ của Lý Hàn là Luyện Cốt Cảnh hậu kỳ nhưng hắn lại dùng kỹ năng Ẩn nấp thuật để biến đổi khí tức, lúc này mà có người dùng khí tức để đánh giá thực lực của Lý Hàn thì chỉ thấy hắn có thực lực Luyện Nhục Cảnh sơ kỳ. Hai người bồi hồi nói với nhau vài câu rồi trao cho đối phương một nụ hôn sâu đậm. Hôn sau thì hai người mới luyến tiếc tách nhau ra, Lý Hàn đứng yên trên đường nhìn bóng lưng của nàng cho đến khi nàng khuất dạng thì hắn mới quay đầu đi về trấn Vạn Liên.
Hắn dùng bữa và qua đêm tại nhà trọ lúc trước rồi đến sáng hôm sau thì hắn lấy lại ngựa rồi đi về Lý gia. Lần đi về này thì Lý Hàn chỉ mất có hai ngày đã quay trở lại vì trên đường đi Lý Hàn không có nghỉ qua đêm mà đi suốt. Hắn trở về Lý gia thì ngoài Tần Liên thì chẳng kinh động đến ai, Tần Liên nhìn thấy Lý Hàn thì nỗi nhớ con bao ngày qua bộc phát, nàng ôm lấy hắn rồi hỏi thăm hắn đủ điều. Hắn kể lại hành trình cho nàng nghe, còn mấy chuyện làm hắn xém mất mạng thì hắn giấu tiệt vì hắn không muốn làm nàng lo lắng. Đương nhiên là chuyện của Lý Hồng Vân và Lâm Nhược Thuỷ thì hắn cũng giấu luôn vì hắn muốn nàng tận mắt gặp mặt các nàng chứ không phải qua lời khể của hắn. Vì sự trở về của Lý Hàn mà nàng làm một bữa đại tiệc để tẩy chay cho hắn, trên bàn cơm thì hắn cũng giao cho nàng chiếc nhẫn trữ vật của cường giả Linh Sơn Cảnh vì hắn thấy nàng chỉ có túi trữ vật chứ không có nhẫn trữ vật. Nhẫn trữ vật và túi trữ vật về cơ bản đều giống nhau, đều dùng để trữ vật nhưng không gian của túi trữ vật vô cùng bất ổn, chỉ cần một lực tác động mạnh thì có thể phá huỷ không gian đó làm cho các vật bên trong cũng bị huỷ theo. Còn nhẫn trữ vật thì không gian của nó vô cùng rắn chắc, không thể bị huỷ diệt được nên giá trị của một chiếc nhẫn trữ vật có thể lớn gấp mười lần túi trữ vật, đặc biệt là nhẫn trữ vật có dung lượng càng lớn thì giá trị càng cao nên nhẫn trữ vật vô cùng quý giá, cho dù là một gia tộc như Lý gia cũng không thể sỡ hữu lấy một chiếc.
Chiếc nhẫn trữ vật mà hắn giao cho nàng có dung lượng khoảng mười mét vuông nên chiếc nhẫn này vô cùng quý giá. Phải biết là một chiếc nhẫn có dung lượng hai mét có thể bán được gần 5 vạn kim tệ nên có thể hiểu được sự quý giá của chiếc nhẫn này. Bên trong chiếc nhẫn có chứa một nửa linh thạch cộng với vô số linh thảo và đan thú, sở dĩ chỉ có một nữa linh thạch vì một nữa còn lại hắn đã đưa cho Lâm Nhược Thuỷ vì hắn biết nàng sẽ dùng số linh thạch này sớm thôi. Còn về tại sao hắn lại không giữ lại để dùng vì lúc này hắn không thể dùng được, vì phải vào Tụ Linh Cảnh mới có thể dùng linh thạch. Vì nguồn năng lượng bên trong linh thạch vô cùng lớn, nếu Lý Hàn dám dùng linh thạch thì chỉ có một kết quả là hắn hoá thành mưa máu nên hắn mới đưa hết cho Tần Liên để nàng sử dụng. Lúc Tần Liên nhận nhẫn trữ vật từ tay Lý Hàn thì nàng hỏi hắn từ đâu mà có, lúc nàng hỏi thì trên mặt nàng hiện lên sự lo lắng. Nhìn thấy sự lo lắng của nàng làm cho hắn vô cùng cảm động, hắn nói cho nàng biết là hắn tìm được cái này từ một bí cảnh. Nghe Lý Hàn nói mà nàng phải công nhận vận mệnh của hắn tốt thật, mặc dù việc phát hiện bí cảnh không phải là mới trên Linh Giả Đại Lục này nhưng phải là những người có đại cơ duyên mới phát hiện được, không ngờ hắn lại tìm được.
Lý Hàn thấy nàng không chịu kiểm tra bên trong chiếc nhẫn nên hắn mở miệng thúc giục nàng, dưới sự thúc giục của Lý Hàn thì nàng dùng thần thức của mình kiểm tra bên trong nhẫn. Kiểm tra xong thì nàng vô cùng kinh ngạc vì số linh thạch nằm trong nhẫn, phải biết là nàng là trưởng lão của một gia tộc lớn như Lý gia nhưng mỗi tháng nàng chỉ có nhận được mười linh thạch để tu luyện nhưng không ngờ con trai của nàng ra ngoài một chuyến lại đem về cho nàng một kinh hỉ như vậy. Nàng chỉ nhận chiếc nhẫn và linh thạch còn những thứ khác thì nàng đã trả lại cho hắn, hắn cũng không cưỡng cầu nàng mà thu lại mọi thứ. Rồi hắn đưa nàng thanh Linh khí của cường giả Linh Sơn Cảnh, món quà này này làm nàng vô cùng kích động. Phải biết là ngay cả Lý gia chỉ có duy nhất một thanh Linh khí mà phải là tộc trưởng của Lý gia mới được phép sử dụng, không ngờ nàng lại sở hữu một thanh Linh khí riêng. Phần lễ vật này của Lý Hàn làm nàng vô cùng cảm động, nàng chủ động hôn lên má hắn một cái rồi quay về phòng mình để nghiên cứu thanh Linh khí này. Còn Lý Hàn thì vuốt má mình rồi cười cười, cười xong thì hắn nhanh chóng dùng bữa, dùng bữa xong thì hắn đi tản bộ để tiêu cơm rồi hắn đi tắm. Tắm xong thì hắn quay chân ngồi trên giường để tu luyện, mặc dù hắn biết là tu luyện như vậy thì tiến độ rất chậm nhưng hắn vẫn không muốn để mất thời gian vào việc ngủ, với lại do hàng đêm ôm Lâm Nhược Thuỷ rồi ngủ đã tạo cho hắn một thói quen nên lúc này không có Lâm Nhược Thuỷ để ôm thì hắn lại mất ngủ nên hắn quyết định tu luyện.
Trăng xuống, mặt trời lên, lại một ngày mới bắt đầu.
Lý Hàn sau khi dùng xong bữa sáng thì hắn lại luyện các bài tập của karate vì hắn cảm thấy thứ này sẽ có ích cho hắn. Sau khi luyện tập quyền pháp và đứng tấn được hai canh giờ thì hắn không tập nữa, hắn muốn trở thành Linh Dược Sư thì cần phải có những kiến thức cơ bản về luyện dược nên hắn muốn đến Linh Dược đường một chuyến. Sau khi tắm rửa xong thì Lý Hàn đi ra khỏi Lý gia rồi nhắm Linh Dược đường mà đi, đến được một lúc thì hắn đã đến trước của Linh Dược đường, hắn không do dự mà đi vào.
Cửa trước, hai thị nữ dáng điệu không tệ khom cung nói:
- Hoan nghênh quang lâm.
Hắn mỉm cười với hai nàng một cái rồi đi vào trong. Đi vào Linh Dược đường, trong đại sảnh rộng rãi sảng khoái tràn đầy mùi vị linh thảo nồng nặc, chỉ là hơi hô hấp một chút đều cảm thấy tinh thần chấn động. Lý Hàn từ quầy bên phải nhìn lên, chỉ thấy từng gốc linh thảo kỳ dị mà chưa từng thấy qua bị đưa vào trong quầy, nhìn mà hoa cả mắt, nhìn một vòng chuyên khu nhất giai linh thảo, lại chạy đến chuyên khu nhị giai rồi hắn đi qua khu vực bán đan dược. Sau khi hắn đi dạo được một vòng thì một lão giả tiến về phía hắn cười nói:
- Chào cậu, ta là chấp sự ở đây. Không biết vị thiếu gia này có vừa ý linh thảo nào không?
Lý Hàn nhìn lão giả này, hắn dùng Thiên nhãn thì phát hiện thực lực của lão giả này là Kinh Mạch Cảnh trung kỳ, trong lòng hắn thầm than:
- Xem ra Linh Dược đường này không đơn giản a.
Hắn vừa nghĩ vừa trả lời lão giả:
- Không biết trong bổn điếm có sách nói về Linh Dược sư không?
Nghe Lý Hàn nói vậy thì lão giả lại tò mò đánh giá hắn rồi nói:
- Tiểu ca hẳn là muốn tự mình luyện đan?
- Ha ha, là trưởng bối gia tộc muốn tự mình luyện.
Lý Hàn không trực tiếp thừa nhận nói. Mặc dù lão giả có nghi hoặc nhưng vẫn xuất ra hai cuốn sách đưa cho Lý Hàn rồi nói:
- Đây là Linh Thảo Lục của bổn biếm, bên trong có lý giải được chủng loại, công hiệu cùng với hình dáng của linh thảo trên địa lục này. Còn quyển kia là Linh Dược Lục, nói về đan dược và Linh Dược sư. Hai quyển này bổn điếm miễn phí biếu tặng, mời thiếu gia lấy về xem một chút. Nếu sau này thiếu gia có muốn bán linh thảo hoặc là "trưởng bối" của thiếu gia muốn bán linh dược thì hãy tìm đến chỗ chúng tôi, giá tiền của Linh Dược đường chúng ta tuyệt đối công bằng hợp lý.
Nghe lão giả nói thì hắn biết lão đã biết hắn nói dối, hắn ngượng ngùng nhận lấy chúng rồi cảm ơn một tiếng mới rời đi Linh Dược đường.
Mặc dù hắn cảm thấy ngượng ngùng vì bị người khác lật tẩy lời nói dối của mình nhưng mục đích của hắn đã đạt được nên hắn cảm thấy vô cùng vui mừng, hắn cất hai quyển sách vào túi trữ vật của mình rồi tính về Lý gia nhưng hắn lại phát hiện phía trước lại có một đống người chen chúc nhau. Lý Hàn cảm thấy tò mò nên hắn hướng về đám người mà đi tới.
Chỉ thấy một cô gái tóc dài mặc y phục đơn giản quỳ gối ở phía trước, tóc dài che dấu dung nhan của nàng, chỉ từ thân thể của nàng là có thể khẳng định cô gái này hẳn là tầm 25-26t, ở trước ngực nàng đeo một cái chỉ bài, trên đó viết mấy chữ đỏ lòm to lớn "Bán mình chôn cất chồng, nuôi con". Kế bên là một cô bé khoảng 10t, đang nắm chặt tay thiếu phụ kia mà giương đôi mắt to tròn của mình mà đánh giá những người xung quanh.
Ở trấn Vạn Liên, trừ đại gia tộc cùng số ít tiểu thương có đầu óc buôn bán ra, những bình dân bình thường mỗi ngày đều được ăn no mặc ấm đều coi như là không tệ rồi, gia đình nghèo khó một chút, người chết đói cũng không phải là chuyện lạ gì, cho nên hiện tại chuyện thiếu phụ này bán mình ở trấn Vạn Liên này cũng là nhìn mãi mà quen mắt rồi.