Phong Du Lạc One Piece

chương 116: ta bất tử!!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Khá lắm!! Nếu đã có quyết tâm như vậy thì cứ thử giết ta xem, không ngại khiến bọn mày buồn đâu, nhưng mà quả thật là tao bất tử... Khà khà!!

Phong cười tà như chuyện mà hắn vừa nói cực kỳ nhạt nhẽo, chẳng có gì thú vị, thậm chí là chẳng liên quan tới mình, thái độ phè phỡn làm cho người ta chán ghét cùng cực.

Phải công nhận rằng Phong luôn biết cách đẩy người khác vào những cảm xúc khó chịu nhất trên đời. Đám Binh Vương hận đến nghiến răng nghiến lợi, riêng Scorpion vẫn giữ được bình tĩnh, bất quá trong lòng gã có tức hay không thì chỉ có chúa mới biết.

- Bất tử?? Vậy thì phải xem ngươi chỉ được cái miệng hay là vô địch thật.

Scorpion nhếch miệng phun ra một câu sau đó chĩa lưỡi hái về phía Phong, hai ảo ảnh khổng lồ bên cạnh lập tức lao vọt lên vung hai nắm đấm to lớn điên cuồng oanh kích hắn.

Đối với thực lực của ảo ảnh Tứ Hoàng, Phong đã cảm nhận qua, mặc ngoài hắn nói chỉ bằng bốn phần người thật nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đã khiến hắn không dám coi thường rồi. Bởi vì căn bản sức mạnh của Phong hiện tại cũng chẳng phải đỉnh phong như lúc đối đầu với Râu Trắng, mà cho dù là đỉnh phong hắn vẫn chưa chắc đã là đối thủ của cả hai ảo ảnh quái dị này.

Tứ Hoàng mạnh như thế nào Phong hiểu rất rõ ràng.

Bỏ chạy không phải cách hành sự của Phong, không ai trong bốn anh em hắn không có máu cứng đầu cả. Chính vì vậy, Phong mỉm cười làm ra quyết định đối chiến trực diện cùng với hai ảo ảnh.

OÀNH!!!

Âm thanh va chạm như trời long đất lở, song quyền của Phong ầm ầm đụng độ song quyền của hai Tứ Hoàng "ảo ảnh".

Khí trong người Phong toàn bộ bùng nổ trong một đòn công kích đáng sợ này, mặt đất không thể chịu nổi dù là một giây, cả hòn đảo cứ như vậy rung lên bần bật, tất cả mọi người tồn tại trên Fill Honor đều hoảng sợ âm thầm cầu nguyện rằng đây không phải là ngày tận thế.

Mặt đất đã vậy thì càng đừng nói đến không gian và bầu trời, biến hóa của nó cho dù là cao thủ già đời như Kuro, Shiro, Ryo hay Aokiji cũng phải nuốt nước bọt cảm thán không ngừng.

- Quả nhiên Vương giả chạm trán bao giờ cũng xoay chuyển trời đất...

Giữa chiến trường tĩnh mịch chỉ nghe mỗi tiếng điện xẹt, không gian đổ vỡ kia, Shiro chợt than nhẹ một câu.

Những người xung quanh đồng loạt gật đầu, so với trận đánh ở trung tâm thì bọn họ đã bị xóa nhòa hoàn toàn. Đặc biệt là đám người Hải Tặc Vũ Trụ, đây là lần đầu tiên chúng chứng kiến thứ sức mạnh kinh dị bậc này.

- Có lẽ đây chính là lý do vì sao các ngài ấy không muốn thôn tính địa cầu...

- Không!! Chính xác hơn là họ không dám...

Trở lại với cuộc chiến, tình hình Phong lúc này không hề ổn chút nào, hai ống tay áo của hắn bị cường lực chấn nát, từ cổ tay cho đến bả vai đều tan thành bụi phấn, tấm áo choàng sau lưng cũng bay phần phật như sắp sửa bung ra bất cứ lúc nào.

Sắc mặt Phong trắng nhợt một mảng, nơi khóe miệng hắn máu chảy xuống thành dòng. Tuy nhiên tạm thời Phong vẫn đang duy trì được thế cân bằng với hai Tứ Hoàng "ảo ảnh".

Nhưng đối thủ của Phong không chỉ hai ảo ảnh đó thôi, vẫn còn một con quái vật đang chực chờ tung một đòn chí mạng dành cho hắn.

Scorpion xoay tròn thanh Yoshiba gằn giọng nói.

- Sức mạnh người địa cầu các ngươi quả thực rất đáng nể, có điều Hải Tặc Vũ Trụ bọn ta cũng không phải không có thứ để tự hào. Xem đây!!!

Hét lớn một tiếng, Scorpion nâng Yoshiba bổ mạnh xuống một nhát, phần mũi lưỡi hái chớp lóe hào quang màu đen tà dị, chúng cấp tốc xoay tròn xoắn xuýt vào với nhau tạo thành một mũi khoan sắc bén cắm thẳng xuống.

Nơi nó đi qua không khí chung quanh đều phải nhường đường, ngay cả áp lực cường đại cùng sóng xung kích tỏa ra từ trận chiến kinh thiên giữa Phong và hai ảo ảnh cũng bị tách ra làm đôi.

Sức mạnh kỳ quái giúp Scorpion dễ dàng xâm nhập vào vòng chiến.

Thân ảnh của hắn dần biến lớn trong mắt Phong.

"Không xong!!"

Phong biết tình thế đang rất không ổn nhưng lại không có cách nào thoát ra được, hắn giống như bị hấp lực từ phía hai ảo ảnh, chỉ cần thu tay liền ăn phải cắn trả không tưởng.

Scorpion không chút chậm trễ, vừa bước qua khỏi tấm chắn cường lực hắn ngay lập tức dùng tốc độ cực hạn tiến gần đến chỗ Phong.

- Trò chơi tới đây là chấm dứt!!!

Hai tay Scorpon bốc lên từng luồng khí hắc ám, hắn hét lớn một tiếng vung lưỡi hái từ trên cao chém xuống.

Sau lưng Scorpion đột nhiên hiện ra hư ảnh một con bọ cạp khổng lồ màu xám tro, chiếc đuôi dài ngoằn của nó cong lên, một đường bám theo mũi nhọn ở đầu lưỡi hái tấn công vào đầu Phong.

Đây là chiêu thức mạnh nhất mà Scorpion có thể sử xuất ở thời điểm hiện tại.

Mức độ nguy hiểm tỏa ra từ nó dù là Phong cũng cảm thấy rùng người, trước khi hứng chịu trọn bộ đòn công kích Phong chỉ kịp cường hóa Haki lên khắp cơ thể.

Rầm!!!

Bụi mù, đất đá thổi quét quanh khu vực diễn ra trận chiến, phạm vi hơn hai trăm mét bán kính không một ai thấy gì cả.

Bốn Binh Vương đứng cách đó không xa cũng bị bụi mù bao trùm lên, bất quá bọn họ không thấy khó chịu mà thay vào đó là cực kỳ hưng phấn.

- Thành công rồi đúng không??

- Với chiêu đó chắc chắn hắn sẽ phải chết, dù không chết cũng khó có thể gượng dậy nổi.

- Không sai!! Lần trước Leo chọc giận Scorpion cũng ăn phải quả đắng bởi chiêu thức đáng sợ ấy.

Trái ngược với sự vui sướng của phe Hải Tặc Vũ Trụ, những thành viên Cp chất chứa trong lòng là một nỗi lo lắng, khó chịu.

Giữa không khí căng thẳng tột độ, một giọng nói hơi có phần châm chọc đột ngột vang lên.

- Mày tự tin giết được tao là nhờ vào thứ này sao?? Cho tao cười nhẹ vào mặt mày một cái nhé!!

Khi bụi bặm tan đi thì một thân ảnh cao lớn dần dần hiện ra, người đó không ai khác chính là Phong, ở trên bả vai phải của hắn có một cây lưỡi hái cắm phập vào trong.

Phong vẫn đứng vững vàng, thẳng tắp như ngọn thương, có chăng vị trí đứng đã cách khá xa vị trí ban đầu, trên nền đất còn vương lại hai rãnh sâu dài mấy chục mét.

Tay Phong giữ chặt Yoshiba khiến Scorpion không tài nào nhấc lên nổi, sắc mặt gã khó coi trầm giọng nói.

- Ngươi thật sự bất tử sao???

- Tự mày thấy được mà, cần gì tao trả lời nữa chứ...

Phong nhếch mép cười khinh khỉnh đáp lời, bỗng dưng hắn nhấc lưỡi hái đang cắm trên vai mình lên rồi kéo mạnh. Scorpion bị lực lượng cường đại lôi xuống mà không cách nào phản kháng được, trong khoảnh khắc, một nắm đấm tựa trời giáng nện thẳng vào mặt Scorpion đánh hắn văng đi xa mấy trăm mét sau đó kéo lê dưới mặt đất một đoạn dài rồi mới dừng lại.

Phong liếm vết máu nơi khóe miệng cười gằn.

- Nào giờ đến phiên hai con rối bọn mày rồi chứ nhỉ, tao chưa từng được đấu một trận đã tay từ trước đến giờ đâu.

Nói xong, Phong chậm rãi bước lại gần hai ảo ảnh trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Sự hùng mạnh và sức chịu đựng của hắn đã vượt quá xa suy nghĩ của bọn họ, thực lực nghiền ép tuyệt đối đã phơi bày trước mắt, dù có là ba nhân vật mạnh nhất phe Hải Tặc Vũ Trụ cũng không thể đánh bại được hắn, điều này chứng tỏ cái gì không ai không biết cả.

Nhất là đám hải tặc, bọn chúng đã bắt đầu có chút tin tưởng Phong đúng thật bất tử như lời hắn nói.

Nhưng không một ai biết rằng Phong chính là đang cố tỏ ra hùng mạnh mà thôi, đương nhiên chỉ những gì Scorpion vừa thể hiện không thể hạ gục được hắn là điều quá bình thường, còn việc khiêu khích, coi thường hai Tứ Hoàng "ảo ảnh", vương bài đáng sợ mà Hải Tặc Vũ Trụ mang tới là để chứng tỏ cho phe địch thấy rằng bọn chúng không thể thắng được trận này, làm sụt giảm sĩ khí chiến đấu của chúng. Đồng thời giúp phe mình bổ sung tinh thần, kéo dài thời gian để bọn họ có thể chiến thắng đối thủ rồi quay sang hỗ trợ bản thân mình.

Đây là chiến thuật mà Phong nghĩ ra để khắc phục tình thế khó khăn hiện tại, mạnh đến mấy đi chăng nữa nếu không có cái đầu thì cũng là đồ tầm thường.

Đừng nhìn chiến thuật mà Phong đang thực hiện dư thừa, đội hình bọn họ nhìn vào có vẻ nhỉnh hơn thật, nhưng nếu chỉ chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn, một hai canh giờ thì còn có thể thắng được. Tuy nhiên đây là chiến tranh thực sự, không phải cuộc đối đầu giữa vài người với nhau, chiến thắng ở nửa đầu hiệp chưa chắc đã thắng chung cuộc. nên nhớ số lượng cường nhân của phe địch vẫn đang áp đảo hoàn toàn.

Trên hết Phong không bao giờ làm việc thừa thải, tiêu tốn sức lực vô ích.

Truyện Chữ Hay