Khi máy bay hạ xuống, không khí bị nhiễu loạn, Kha Dĩ Danh ở trên đường quay người trở về khoang thương gia thì lảo đảo vài bước, suýt nữa ngã xuống đất.
“Cô ấy nói như thế nào?”
- Kha Dĩ Danh mới vừa vào chỗ ngồi, Phó Cẩn Diễn liền lạnh giọng nói.
“Phó tổng, tôi cảm thấy anh biết rõ rồi mà còn hỏi.
”
- Kha Dĩ Danh vẻ mặt than thở nhìn Phó Cẩn Diễn.
Phó Cẩn Diễn thu lại ánh mắt, đưa tay kéo cà vạt mấy cái: “Đỗ thị bên kia, điều tra như thế nào rồi?”
“Đỗ thị nửa năm gần đây lỗ vốn rất nghiêm trọng, hình như là bởi vì Đỗ Hoành mới nhậm chức không nghe các cổ đông khuyên bảo, đầu tư vào hạng mục không nên đầu tư.
”
- Nhắc tới Đỗ thị, Kha Dĩ Danh liền trở nên nghiêm túc.
”Phái người để mắt chặt chẽ đến Đỗ thị, có bất kỳ biến động nhỏ nào thì liền lập tức cho tôi biết.
”
- Phó Cẩn Diễn đẩy bờ môi mỏng ra nói.
“Vâng, Phó tổng.
”
- Kha Dĩ Danh nhận lời.
Sau khi máy bay đến thành phố Y, Phó Cẩn Diễn với Kha Dĩ Danh ngồi lên xe công ty phái tới đi về khách sạn trước, còn Giản Ninh thì xách hành lý lên chiếc xe mà mình đặt trước ở trên mạng.
Xe đến khách sạn, sau khi Giản Ninh nhận phòng, cô liền gọi điện thoại cho Khương Vận để báo bình an.
Trong điện thoại, Khương Vận lải nhải nói: “Ninh Ninh, con đừng sợ làm phiền thằng nhóc thối kia, có nhu cầu gì thì cứ nói với nó.
”
“Dạ được.
”
- Giản Ninh dịu dàng trả lời.
Nghe vậy, Khương Vận khẽ thở dài: “Dì biết trong lòng con có khúc mắc với thằng nhóc thối Cẩn Diễn, chuyện trước kia đều là lỗi của nó, con coi như là nể mặt dì Khương, tha thứ cho nó, có được không?
Không tha thứ cũng được, ít nhất, ít nhất con hãy cho nó một cơ hội đi.
”
“Dì Khương, con biết rồi.
”
- Giọng của Giản Ninh vẫn dịu dàng như trước.
Trong lòng Khương Vận biết tính khí của Giản Ninh, bà biết cô có tính toán của riêng mình nên cũng không có nói thêm nữa.
Cúp điện thoại, Giản Ninh từ trong túi xách lấy ra một điếu thuốc, sau đó châm điếu thuốc ở trên bờ môi đỏ mọng, hút cạn một hơi, đi đến bên cửa sổ, mở cửa sổ ra rồi phả khói ra bên ngoài.
Thuốc này là vừa nãy cô mua ở trên đường khi đến khách sạn, không phải là thuốc lá bình thường cô hay hút, nên khi hút sẽ có chút sặc cuống họng.
Hút xong một điếu thuốc, Giản Ninh liền đưa tay đóng cửa sổ lại, đang chuẩn bị vào phòng tắm rửa mặt, đột nhiên bên ngoài phòng truyền đến tiếng gõ cửa.
Giản Ninh nghe thấy tiếng động liền đi ra mở cửa, Kha Dĩ Danh theo quy tắc liền cười chào hỏi: “Giản tiểu thư, đêm nay bên công ty chi nhánh có một bữa tiệc tối.
”
“Phải tham gia sao?”
- Giản Ninh nhẹ giọng hỏi.
”Đúng vậy.
”
- Kha Dĩ Danh trả lời.
”Được, tôi biết rồi, làm phiền trợ lý Kha rồi.
”
- Giản Ninh mỉm cười đáp lại.
Đến giờ của bữa tiệc, Giản Ninh liền bắt xe đi tới khách sạn tổ chức tiệc tối, vừa xuống xe, sau lưng cô bỗng vang lên một giọng nói quen thuộc và đầy phấn khích: “Giản Ninh!”
Giản Ninh nghe thấy tiếng liền quay đầu lại, thì thấy Lư Tiểu Tiểu và Lý Kiến Đức cũng vừa mới bước xuống từ một chiếc taxi khác.
Lư Tiểu Tiểu thấy Giản Ninh thì vui mừng hết sức, liền chạy đến trước mặt Giản Ninh, cho cô một cái ôm thật lớn.
“Sao cô lại tới đây?”
- Giản Ninh mỉm cười đưa tay vỗ nhẹ phía sau lưng Lư Tiểu Tiêu.
Lư Tiểu Tiểu buông tay đang ôm cô ra, đứng thẳng người, nhỏ giọng thầm thì: “Nghe nói tài vụ bên công ty này xuất hiện vấn đề, trợ lý Kha gọi điện thoại cho trưởng bộ phận Lý phải chạy tới đây ngay trong đêm, những người khác đều có công việc riêng, nên trưởng bộ phận Lý liền dẫn tôi theo đến đây để giúp đỡ.
”
Lư Tiểu Tiểu dứt lời, đột nhiên nhận ra cô đang đi cùng với trưởng bộ phận Lý, trong lòng liền kinh sợ, chợt quay đầu lại.
Lý Kiến Đức thấy hai cô gái nhỏ đồng thời nhìn về phía mình, ông ta liền ho nhẹ một tiếng, sau đó dùng thân phận trưởng bộ phận của mình nói: “Khụ khụ, thời gian không còn sớm, buổi tiệc cũng đã bắt đầu rồi, vào đi thôi!”
Ba người một trước hai sau đi vào khách sạn, mới vừa vào tới cửa, Giản Ninh liền phát hiện trong đám người có cái gì đó rất thân thuộc.