Ở nhà nghỉ ngơi một ngày, Lộ Mạn Hề quyết định về đoàn phim.
Thời điểm cô hạ quyết tâm rời Kỷ Thừa Hoài đi《 Phượng Tê Ngô 》đang phát sóng ở các kênh TV lớn. Sự nổi tiếng của các nhân vật chính, hơn nữa lúc trước các đài truyền hình đã phát phần giới thiệu dài đến mười phút. Hình ảnh đẹp, cốt truyện thăng trầm, một khi phát sóng, ratings nhất định sẽ không tồi.
Kỳ thật đã một năm trên tay cô không có một kịch bản phim truyền hình nào, Kỷ Thừa Hoài hy vọng cô đem toàn bộ trọng tâm đều chuyển dời đến điện ảnh.
Vốn dĩ Kỷ Thừa Hoài không phê chuẩn cho cô nhận 《 Phượng Tê Ngô 》 này. Thực sự là cô lấy được kịch bản, lúc sau quá thích nhân vật nữ chính này, anh mới đồng ý.
Cô mới từ phòng đi ra, chuẩn bị ngồi thang máy đi ăn bữa sáng, nào biết cửa thang máy mở, Lôi Tranh cùng trợ lý của anh ta cư nhiên ở bên trong.
Lộ Mạn Hề phi thường tự nhiên mà đi vào.
Tiểu trợ lý kia giống như thấy quỷ, theo bản năng mà che ở cô cùng Lôi Tranh ở vị trí trung gian, sợ bọn họ có ánh mắt giao lưu nào.
Kỳ thật duyên của Lộ Mạn Hề với người khác phái đều luôn thật không tồi, lúc trước chưa gặp được Kỷ Thừa Hoài là cái dạng này.
Rất nhiều người bao gồm Kỷ Thừa Hoài cũng không biết, Lôi Tranh đã từng theo đuổi cô.
Kỳ thật chỉ là kém thời gian một chút mà thôi, Lôi Tranh mới vừa theo đuổi cô không bao lâu, Kỷ Thừa Hoài liền xuất hiện. Cẩn thận ngẫm lại, nếu Kỷ Thừa Hoài không xuất hiện mà nói, nói không chừng cô sẽ cùng Lôi Tranh làm lên một đoạn luyến ái.
Khi đó cô mới vừa đi theo Kỷ Thừa Hoài, trong vòng giải trí cơ hồ không có vài người biết, Lôi Tranh vẫn là lôi đả bất động theo đuổi cô.
Cô cự tuyệt, anh ta vẫn kiên trì, cũng may hai người đều là diễn viên, công việc vốn dĩ vội, bình thường cơ hội chạm mặt cũng không nhiều. Lộ Mạn Hề nghĩ, qua không bao lâu sau anh ta sẽ chậm rãi phai nhạt thôi.
Lúc sau, bọn họ lại hợp tác một bộ kịch bản mới, tuyên truyền bên kia cố ý tạo CP, đối với fan CP mà nói là phát đường, đối Kỷ Thừa Hoài mà nói lại không phải một chuyện như vậy.
Kỷ Thừa Hoài tức giận vô cùng, sau khi hạ gục xong nhà đầu tư tuyên truyền, lại động tay động chân, đem phim kế tiếp của Lôi Tranh quấy nhiễu.
Một năm kia, Lôi Tranh không còn nhận được kịch bản nào vừa lòng.
Mấy năm nay Kỷ Thừa Hoài chậm rãi quên người này, tài nguyên Lôi Trạng mới chậm rãi nhiều lên.
Năm đó Lôi Tranh làm loạn sự tình đến quá lớn, lúc sau không còn có bộ phim truyền hình nào dám lấy cô tạo CP. Tạo không thành không nói, lại vô duyên vô cớ đắc tội với người khác, loại sự tình này thật quá thiếu đạo đức.
Từ lúc Lộ Mạn Hề bắt đầu tiến vào đoàn làm phim, Lôi Tranh cũng không có nói gì với cô nếu không liên quan đến kịch bản.
"Thân thể cô đã tốt đi?" Thanh âm Lôi Tranh có chút khàn khàn, thình lình thăm hỏi, cũng dọa tới Lộ Mạn Hề rồi.
Trợ lí Lôi Tranh quả thật cũng sắp ngất đi rồi.
Cô gấp đến độ cũng không biết nói cái gì mới tốt. Trong cái vòng luẩn quẩn này, nhiều người đến là đều nghĩ đến nịnh bợ Lộ Mạn Hề, còn có ít người ước gì cùng cô không bao giờ lui tới.
Sau lúc kinh ngạc ngắn ngủi, Lộ Mạn Hề gật gật đầu: "Khá hơn nhiều, cảm ơn."
Cô cố ý dùng loại ngữ khí mới lạ này, chính là nghĩ muốn nhắc nhở Lôi Tranh.
Cửa thang máy mở, ba người hướng nhà hàng bên kia đi đến, Lộ Mạn Hề không hề nghĩ ngợi liền đi lấy trứng luộc, Lôi Tranh đi theo phía sau cô, thấp giọng nói: "Cảm phát sốt tốt nhất không nên ăn trứng gà "
"...... Nga." Lộ Mạn Hề lại đem trứng gà thả trở về.
"Trợ lý cô đâu?"
Lộ Mạn Hề phát hiện Lôi Tranh hôm nay nói có chút nhiều.
"Cô ấy lập tức sẽ xuống."
"Mạn Hề." Lôi Tranh đột nhiên hô một tiếng, "Chờ bộ phim này đóng máy, tôi chuẩn bị ra nước ngoài lưu học một thời gian."
"Đã quyết định?" Lộ Mạn Hề đối với quyết định của Lôi Tranh cũng không ngoài ý muốn, bọn họ quen biết từ thuở hàn vi, khi đó cũng chưa có tiền. Cô muốn kiếm đủ tiền rồi liền rời khỏi giới giải trí, đi học nơi cô muốn học đại học, sống tốt giống sinh hoạt của người bình thường. Lôi Tranh có cùng ý tưởng giống cô, cũng đúng là bởi vì có cùng ý tưởng, khi đó mới có thể đi đến gần nhau được.
"Ừm. Cô biết đấy, tôi vẫn luôn nghĩ sẽ đổi nghề làm đạo diễn." Lôi Tranh ngữ khí thả lỏng. "Hiện tại tiền cũng kiếm đủ rồi, là nên hưởng thụ sinh sống cho tốt."
Cô cùng Lôi Tranh là cùng loại người.
Nói đến sẽ bị người phỉ nhổ, bọn họ đều là muốn kiếm tiền mới tiến giới giải trí.
Đối với bề ngoài không tồi của bọn họ mà nói, không có nào một nghề nào có thể sánh với làm diễn viên kiếm tiền.
Thời điểm Lộ Mạn Hề mới xuất đạo, nghĩ là kiếm một phòng ở, lại tiết kiệm chút tiền, sau đó liền chụp mông lăn ra giới giải trí, yên phận đi đọc sách, về sau sẽ làm công việc mà cô chân chính thích.
Vạn vạn không nghĩ đến cô sẽ đụng phải yêu cầu nghiêm khắc của Kỷ Thừa Hoài.
Kỷ Thừa Hoài vì cô mà nghiêm khắc thẩm tra kịch bản, nghiễm nhiên muốn đem cô chế tạo thành ảnh hậu.
Đối tình nhân yêu cầu như vậy cao...... Cô cũng là rất say.
Nếu giữa bọn họ chỉ là quan hệ như vậy là tốt rồi, một phách hai tán từ đây quên nhau trong giang hồ, mấu chốt là, bọn họ lại có thể coi như là quan hệ "Bao / dưỡng"!
Loại quan hệ này hoàn toàn dựa vào kim chủ, kim chủ muốn phá vỡ, kể cả không muốn phá vỡ cũng phải vỡ, kim chủ không nghĩ đến cắt đứt dù là cầu ông cáo bà đến căng da đầu cũng không làm quan hệ đi xuống.
Có phải hay không thật không công bằng, có phải hay không thật không tôn nghiêm?
Huống chi cô còn đụng phải kim chủ như Kỷ Thừa Hoài đây, nói một không hai, độc chiếm dục cường. Nói ngắn gọn là chỉ cần anh không nghĩ cắt đứt, nếu là cô đơn phương đưa ra ý cắt đứt, đó chính là tìm chết.
Là lựa chọn của chính mình đưa ra, nuốt pha lê cũng phải tiếp tục tiếp thu.
"Thật là hâm mộ anh nha." Lộ Mạn Hề tự đáy lòng cảm khái nói.
Lôi Tranh hiện tại xem như đạt thành như mong muốn. Về sau muốn đóng phim vẫn có thể đóng, muốn rời khỏi giới giải trí, kiếm tiền cũng đủ áo cơm vô ưu cả đời.
Người nói vô tình, người nghe có tâm.
Lôi Tranh lại hiểu lầm ý tứ của Lộ Mạn Hề, đôi mắt anh ta tối sầm lại. " Cô cũng có thể như vậy."
"Tôi?" Lộ Mạn Hề cảm giác anh ta đang nói chê cười. "Còn phải tiếp tục đua nha."
Kỷ Thừa Hoài đối với cô không có một chút ý tứ nào muốn thả cô.
Đem tình nhân bồi dưỡng thành ảnh hậu, đây là cái đặc thù yêu thích gì, cô không hiểu a.
Lôi Tranh còn nghĩ cùng Lộ Mạn Hề tiếp tục nói chuyện phiếm, nhưng trợ lý hai bên đều có chút không vui.
Thật mau, hai người lại một lần tách ra.
Người đại diện của Lôi Tranh đi theo bên người anh ta đã rất nhiều năm, hiện tại nhớ tới sự tình lúc trước trong lòng vẫn cứ còn sợ hãi, sợ lại chọc giận vị hắc thần kia.
"A Tranh, cậu......" Người đại diện đau đầu không thôi, vừa định khuyên nhủ anh ta thì đã bị đánh gãy. "Anh không cần phải nói, tôi đều hiểu."
Lôi Tranh ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Lộ Mạn Hề đang húp cháo một cái, cười khổ nói: "Năm đó không trách cô ấy, cô ấy cũng là thân bất do kỷ."
Từ khi đó bắt đầu, hắn liền mất đi tư cách theo đuổi cô.
Tại vòng luẩn quẩn ngốc đến lâu rồi, cũng chậm rãi quên mất lúc ban đầu mình muốn làm cái gì.
Chẳng qua liền tính lại một lần, hắn đại khái vẫn là sẽ làm ra lựa chọn giống vậy, vẫn là sẽ rời xa cô.
Kỷ Thừa Hoài rất ít sẽ xuất hiện ở phim trường, cho dù là như thế này, cũng không có gì người dám cùng cô nói chuyện phiếm hay đến gần.
Sang sớm mùa đông, thật sự là lạnh đến hoảng, cô lại là vừa mới khỏi ốm, thật sự là không dám thiếu cảnh giác, lúc này bọc áo bông lớn, trong tay cho vào túi, xa xa mà nhìn như nữ cùng Lôi Tranh đối diễn.
Nữ chân chính là người mới, trước kia không có diễn quá nhiều, nhưng cũng coi như là xuất thân chính quy.
Cái nữ tiến đoàn phim liền đãi mỗi người một bữa ăn, lại kêu ca lại kêu tỷ, miệng ngọt lại biết làm việc, nhân duyên vẫn là không tồi.
《 Phượng Tê Ngô 》 là phim đại chế tác, vai phụ đều là người diễn lâu năm. Theo lý mà nói, một cái tỉ lệ như vậy cũng không tính thiếu nhân vật, không nên cấp người mới, nhưng chính là vì cô ta mà mở tiền lệ.
Nghe nói cái nữ này là được đưa vào tổ.
Đạo diễn xem điều kiện vẻ ngoài của cô ta không tồi, liền cho cơ hội thử kính, thử một lần này còn không có trở ngại, cũng liền được nhận.
Khả năng của người khác còn không rõ ràng lắm, nhưng Lộ Mạn Hề vẫn là biết đến, cái người mới gọi là Chu Chỉ này, gia cảnh cũng không tệ lắm...... Càng quan trọng là, Chu Chỉ cùng Kỷ Thừa Hoài có chút sâu xa, đời trước lúc này cô là không biết.
Cha mẹ Kỷ Thừa Hoài cùng cha mẹ Chu Chỉ là bạn học, hai nhà trước kia vẫn là có chút lui tới, đến lúc cha mẹ Kỷ Thừa Hoài qua đời, dần dần chặt đứt liên hệ.
Chu Chỉ giống như đối với Kỷ Thừa Hoài có chút ý tứ, bằng không đời trước cũng không đến mức liên tiếp nhằm vào cô.
Lộ Mạn Hề cũng không phải đồ ngốc, đời trước bị người ảnh hưởng, tự mình ra trận diễn rơi xuống nước. Trực giác nữ nhân đều thực chuẩn, cô có thể cảm giác được Chu Chỉ đối với cô có địch ý, cô liền không tin vụ việc ở toilet kia cùng Chu Chỉ một chút quan hệ đều không có.
"Cut!"
Chu Chỉ đông lạnh đến khuôn mặt nhỏ đều đỏ, cô ta bọc áo lông vũ, chạy chậm đi đến trước mặt Lộ Mạn Hề, mặt đầy ngây thơ chờ mong, "Hề tỷ, vừa rồi em biểu hiện thế nào?"
Lộ Mạn Hề ở trong lòng phun tào, thứ này mặt ngoài kêu cô là Hề tỷ, kỳ thật trong lòng đang mắng cô là tiện nhân đi.
Vẻ mặt cô như tiền bối nhìn hậu bối hiền lành cười nói: "Biểu hiện đặc biệt tốt, so với tôi mới xuất đạo khá hơn nhiều. Cố lên a!"
Đoàn phim không thiếu nhất chính là a dua nịnh hót người, một nữ diễn viên khác không biết gia thế Chu Chỉ, tưởng nịnh bợ Lộ Mạn Hề, liền cười nói: "Mạn Hề nói lời này liền quá khiêm tốn, năm đó cô xuất đạo, gọi một cái vẫn là có linh khí."
Chu Chỉ vẫn là cười tít mắt, cô ta như rất quen thuộc, tiến lên kéo tay Lộ Mạn Hề. "Biết, em chính là fan trung thành của Hề tỷ, mỗi một bộ phim của tỷ em đều xem qua."
Đó là tự nhiên, đối phó tình địch mà, tự nhiên là biết người biết ta bách chiến bách thắng.
Đời trước lúc này tuy rằng cô còn không biết Chu Chỉ cùng Kỷ Thừa Hoài quan hệ, nhưng cũng biết tiểu cô nương này không thích mình, cho nên đối với cô lấy lòng, cô cũng chưa để ở trong lòng.
Chu Chỉ nhìn ngây thơ, khả năng tiến giới giải trí diễn phim, lại có mấy cái thật sự đơn thuần vô tội.
Cô ta giống như vô tình nói: "Hề tỷ, bạn trai của tỷ ngày hôm qua lại đến đây thăm ban mời chúng ta ăn thịt dê. Cũng không biết khi nào có thể thấy bạn trai tỷ a."
Đây cũng là việc rất nhiều người trong đoàn làm phim quan tâm.
Đều biết nam nhân sau lưng Lộ Mạn Hề nhưng chân chính gặp qua người cũng hoàn toàn không nhiều.
Lộ Mạn Hề biết Chu Chỉ là thử chính mình, ánh mắt đạm nhiên nói: "Cô muốn gặp anh ấy?"
Trong nháy mắt, Chu Chỉ cho rằng Lộ Mạn Hề xem thấu tâm tư của mình.
"Em muốn nhìn một chút xem người có thể xứng với Hề tỷ của chúng ta trông như thế nào." Chu Chỉ tiếp tục mỉm cười ngọt ngào nói.
Lộ Mạn Hề hào phóng gật đầu: "Tốt a." Tốt nhất các người là thanh mai trúc mã có thể có cái cảm động sâu sắc khi cùng gặp lại.
Tốt nhất cô có thể tranh điểm, làm người trúc mã tốt kia coi trọng cô.