Muốn cùng nhau tắm không......!
"Muốn! Ta muốn!" Trong đầu Vưu Nhiên vô hạn quanh quẩn câu nói không phập phồng ngữ điệu gì của Mục Phỉ đại nhân hỏi, nàng sợ mình nghe lầm, nhưng cho dù là nghe lầm, nàng cũng muốn lập tức xoay người nhiệt tình mà nhận lời mời như mơ này, "Đại nhân, Vưu Nhiên phi thường nguyện ý!"
Mục Phỉ dù bận vẫn ung dung mà dựa ở trên tường, dù sao quần áo ướt cô muốn đổi, cô cũng không ngại không được thể như vậy.
Đôi mắt Kim Hạt Sắc của cô chứng kiến toàn bộ quá trình tiểu chó săn nghe được chính mình dò hỏi từ bi thương sang vui sướng.
"Ngươi muốn cái gì." Mục Phỉ quyết định trêu đùa đối phương một chút, nên kỳ quái mà hỏi lại một câu.
Vưu Nhiên chớp chớp mắt đen xinh đẹp, nghe được đại nhân hỏi, trong lòng lập tức có điểm mờ mịt vô thố, không phải là nàng vừa nghe là ảo giác đi!?
Nàng hiện tại khát vọng đại nhân yêu khát vọng đến xuất hiện ảo giác ảo giác sao?
Vưu Nhiên cảm thấy bệnh mình không đến mức nguy kịch như vậy, nếu thật là như vậy, vậy trạng thái nàng nên đi đi bác sĩ tâm lý.
Nàng suy nghĩ một chút, vẫn là thật cẩn thận ngập ngừng, "Ta muốn cùng đại nhân tắm, cùng nhau tắm rửa......"
Sau khi nói xong, nàng có chút không biết làm như thế nào cho phải nên cúi thấp đầu xuống, chờ đợi đại nhân cho phép.
Trong không khí đình trệ vài giây.
Lâu đến làm Vưu Nhiên đều cho rằng những lời này của mình mạo phạm Mục Phỉ, xem ra, thật là ảo giác nàng cho phép, đại nhân căn bản không có đưa ra lời mời như vậy, là nàng xuất hiện ảo giác.
"Vậy ngươi còn ngây ngốc làm cái gì."
Thình lình Mục Phỉ nói một câu làm Vưu Nhiên chuyển buồn thành vui.
Vưu Nhiên nháy mắt mở to con ngươi, kinh hỉ nhìn Mục Phỉ, nàng cảm thấy chính mình hiện tại hẳn là nằm mơ, là một giấc mộng phi thường xa xỉ, nàng muốn cả đời đều phải ở chỗ này, không muốn tỉnh lại.
"Được, tốt, đại......!Đại, đại nhân!"
Thượng đế, nàng khẩn trương mà đầu lưỡi lại bắt đầu thắt.
Nàng vô cùng lo lắng mà lại lần nữa đi vòng vèo đến chỗ tắm gội, sau đó bởi vì quẫn bách, mặt đỏ ửng, "Đại nhân, ta chỉnh nhiệt độ nước lại cho ngài trước, hay là cởi áo cho ngài trước, hay là......"
"Cùng ta tắm, làm ngươi kích động như vậy sao? Tiểu nói lắp lại bắt đầu." Mục Phỉ đi lên phía trước, dùng đầu ngón tay lạnh băng điểm một chút, khuôn mặt Vưu Nhiên kia đã nhanh hồng lên.
Như thế nào có thể không kích động.
Cùng người trong lòng cùng nhau tắm chung, ai tới nói cho nàng, làm sao mới có thể không kích động.
Vưu Nhiên cảm giác trên đầu ngón tay đại nhân như là có ngọn lửa, một tấc tấc thiêu đốt mặt nàng, người nàng.
Còn tiếp tục như vậy, nàng sẽ khống chế không được muốn nhiều hơn, hiện tại thậm chí muốn đem đại nhân liền chiếm cho riêng mình......!
Đại nhân quả thật là đang chơi với lửa.
Nhưng nàng không thể lỗ mãng hấp tấp, càng không thể không xác định trước liền thiêu thân lao đầu vào lửa, cho nên, Vưu Nhiên chạy nhanh gật đầu nói chính mình nói, "Rất khẩn trương, sợ phải làm người hầu không phục vụ tốt", nhưng thân thể của nàng sớm đã lui về phía sau một bước, không cần nghĩ ngợi, vọt vào phòng tắm ở xa kia.
Hôm nay không phải lúc động tâm, hôm nay phải biểu hiện cho tốt, để đại nhân thích cảm giác được mình hầu hạ, tốt nhất là làm đại nhân mê thích thời khắc "Tắm chung bể tình" cùng một chỗ với mình.
Sau khi nàng vào nhà tắm, thiết bị của phòng khách sạn cao cấp nhất khu rừng Mễ này liền hiện ra.
Toàn bộ là thiết bị cảm ứng tự động hoá, cả người nàng tiến vào phòng tắm to lớn tràn ngập vị hoa, toàn bộ nhiệt độ liền bắt đầu chậm rãi điều chỉnh làm cơ thể người tương đối thoải mái.
Có bồn tắm, Vưu Nhiên bồn tắm hai người trắng tinh xinh đẹp kia, đột nhiên cảm thấy khách sạn này thật sự có năng lực đoán được chuyện sắp xảy ra.
Mục Phỉ đại nhân thích ngâm tắm, ở dinh thự bồn tắm còn chuyên chúc hơn.
Chẳng qua, nàng không tư cách phục vụ Mục Phỉ đại nhân tắm, cho nên, ở bồn tắm đó nàng cũng chưa từng được thấy thân ảnh kia ngâm tắm.
Vưu Nhiên lôi kéo váy dài ướt ướt của mình lên, chậm rãi đi tới bên bồn tắm thật lớn và xinh đẹp kia.
Ở trên mặt kim loại còn bày rất nhiều dụng cụ tắm rửa chuyên nghiệp.
Đều là dùng túi phong kín lại, vệ sinh tuyệt đối không là vấn đề, này cũng thỏa mãn tính bắt bẽ của Mục Phỉ đại nhân.
Thậm chí còn có chút......!Mang theo chút ngoạn ý tình thú.
Vưu Nhiên không dám hướng trên giá mà nhìn chỗ khác, bằng không, mặt nàng sẽ lại lần nữa sẽ đỏ như máu.
Niên thiếu khinh cuồng, lúc đi theo kiệt Hán Thánh tiên sinh kiệt xuất nhất học tập các hạng kỹ năng, nàng cũng hiểu được không ít "ngoạn ý mới mẻ" trong miệng đối phương.
Cho nên cho dù là không hiểu cách sử dụng, nhưng mấy từ đơn trên vỏ là có thể biết được một chút.
Nàng tưởng tượng đến nếu người sử dụng là Mục Phỉ đại nhân, nàng phỏng chừng sẽ......!
Ngay lúc đó chết bất đắc kỳ tử.
Bởi vì loại hình ảnh này, chỉ là tưởng tượng đã có thể làm tim nàng đập mạnh đến mạch máu tan vỡ.
Vưu Nhiên vươn tay quơ quơ trong nước dần ấm lên, tâm cảnh đi theo nước này giống như đoá hoa dần nở rộ dị sắc trong nhà kính.
"Vưu Nhiên."
Phía sau cửa truyền đến một đường tiếng nói lãnh đạm.
Vưu Nhiên nghe được đại nhân đang kêu nàng, nàng lập tức quay đầu lại, nhìn phía mạt thân ảnh kia.
Giờ phút này nàng nửa quỳ ở bên bồn tắm, vì để canh độ ấm của nước trong bồn thêm chính xác.
Cho nên nàng càng có thể rõ ràng mà nhìn đến mạt thân ảnh lười biếng đến cực điểm ở cửa giờ phút này đang có bao nhiêu làm nàng mặt đỏ tim đập.
"Ổn?" Mục Phỉ buông lỏng cuốn tóc dài, nháy mắt tóc dài như tơ lụa lụa hoàn toàn thả xuống trước ngực, màu nâu đen, ở trên da thịt trắng tuyết có vẻ phá lệ nổi bật.
Mục Phỉ chỉ khoác áo tắm dài của khách sạn, bên trong cô chỉ ăn mặc cái áo trong nhỏ với một eo đeo đai vớ, cô đem áo tắm dài tùy ý mà cột ở eo, đai đeo vớ phục cổ lại gợi cảm nửa ẩn nửa lộ ở bên ngoài.
Theo hướng đối phương đi về chính mình.
Vưu Nhiên cũng không biết nên đem tầm mắt đặt ở chỗ nào.
"Ổn, tốt." Vưu Nhiên cảm thấy thanh âm mình đều ách, trả lời đại nhân sợ là không dễ nghe.
Mục Phỉ buông mí mắt xuống liếc nhìn tiểu chó săn nửa quỳ ở bên bồn tắm, trong ánh mắt hiện lên một tia dao động, đến nỗi là cảm xúc gì, cô không biết, chỉ cảm thấy thực xa lạ khác thường, khiến cô có chút để ý.
Cô đem tầm mắt chuyển qua trong bồn tắm, như là sao trời thay đổi dần màu lam, trên mặt nước hiện lên kim tuyến kim sắc sáng long lanh.
"Đại nhân, đây là quả cầu màu lam sao trời pha tắm, có thể thư hoãn thần kinh, giải stress thả lỏng, bên trong còn có rất nhiều tinh dầu, ta cảm thấy đại nhân sẽ thích, cho nên liền tự tiện làm chủ thả một cái." Vưu Nhiên quay đầu, nhìn phía một hồ nước ấm lộng lẫy sao trời, thật xinh đẹp.
Mục Phỉ nhìn tiểu gia hỏa muốn thảo cô vui vẻ như vậy, cũng không nói cái gì nữa.
Sau đó cô liền chậm rãi cởi áo tắm dài, ngón tay mảnh khảnh rút đi dây cột màu trắng ở eo.
Vưu Nhiên thấy được đại nhân thế nhưng cứ ở trước mặt mình cởi quần áo ra như thế, nàng lập tức đem đầu cúi xuống, nàng biết chính mình không nên nhìn, mặc kệ khi nào, đều phải hiểu được lễ giáo.
Nhưng nàng có chút không nhịn được.
Bình tĩnh một chút, Vưu Nhiên, hít sâu, nàng tự nói với mình như vậy.
Mục Phỉ hiện đem áo tắm dài đặt ở trên tay Vưu Nhiên, sau đó cô cột tóc dài lại, liền cởi bỏ quần áo bên trong, cùng với hai vớ dụ hoặc cực điểm, cô một bên cởi, một bên như là nhìn đến sắc mặt Vưu Nhiên như thấy sinh vật hiếm lạ lấy mắt thường có thể nhìn được vừa đỏ vừa hồng.
Đối phương thật đúng là giống Anh Đào cô yêu thích, mau tích ra nước.
Thẳng đến nghe được thanh âm tiếng nước "Rầm rầm" mạn dũng, Vưu Nhiên mới biết được đại nhân thân ái đã đi vào trong bồn tắm.
Nàng nhìn trên tay mình cầm quần áo trong, là Mục Phỉ đại nhân.
Nhịp tim của nàng sắp ngừng đập.
"Đại nhân, nơi này thoải mái sao?"
Giờ phút này nàng đang ngồi ở phía sau Mục Phỉ đại nhân, dùng bàn tay sơ nhẹ sợi tóc của đại nhân trong bồn tắm.
Nàng cũng không có sốt ruột tiến vào trong bồn tắm kia.
Bởi vì đại nhân còn chưa cho phép nàng đi vào, cũng hoặc là đại nhân là đang hưởng thụ nàng hầu hạ thư hoãn.
Thân thể Mục Phỉ ngửa ra sau, xương bả vai dựa vào ở bên cạnh bồn tắm.
Cô ngẩng đầu lên, nước ấm áp trên vai rơi xuống phác họa ra đường cong tuyệt đẹp động lòng người.
Cô mở mắt ra, đôi mắt Kim Hạt Sắc tất cả đều là hình ảnh tiểu chó săn của cô đang mát xa phần đầu cho mình.
"Ân......"
Cô ngâm khẽ một tiếng, đầu ngón tay Vưu Nhiên mang theo độ ấm đụng vào tóc cô, giữa trán, mỗi nơi đều gãi đúng chỗ ngứa thật thoải mái.
Cô không biết chính là, chỉ là một tiếng đáp ứng rất nhỏ như vậy, lại ở trong lỗ tai Vưu Nhiên biến thành âm điệu gợi cảm lại vũ mị, khiến nàng chậm rãi trầm luân.
"Đại nhân, ngươi như vậy nhìn tựa như một mỹ nhân ngư, làm người say mê." Vưu Nhiên nhìn Mục Phỉ trong nước xanh lam, nửa người trên đối phương trắng nõn bị nước hơi hơi che lấp, chỉ có ẩn ẩn thoáng hiện hình dáng đều làm người hầu hạ như nàng không biết làm sao mới tốt.
Mục Phỉ nghe Vưu Nhiên khen, khóe miệng nhịn không được gợi lên độ cong.
"Mỹ nhân ngư sẽ mê hoặc nhân tâm, họ sẽ đem ngư dân mất đi thần trí rơi vào biển nước, trở thành đồ ăn trong mâm." Mục Phỉ chậm rãi nói.
Vưu Nhiên cười một cái, nếu đại nhân thật là mỹ nhân ngư, vậy nàng tình nguyện bí quá hoá liều rơi vào biển rộng cũng không tồi.
Mục Phỉ hưởng thụ Vưu Nhiên trấn an làm cô thoải mái, sau đó cô cầm lòng không đậu mà tay bắt đầu bắt đoàn vịt vàng nhỏ trên mặt nước, nhéo một chút, sau đó dùng ngón tay cầm lấy tới nhìn kỹ.
Đây là vịt vàng nhỏ tiểu Vưu Nhiên bỏ vào, là phát minh mới của con người cho vào làm đồ chơi bồn tắm, có thể khiến cho người ngâm mình tắm không hề cảm nhận được buồn tẻ.
Sợi tóc uốn của cô hơi ước có một ít là rơi xuống ở trước ngực, còn có một ít bị Vưu Nhiên cầm lấy ở lòng bàn tay nhẹ nhàng nhu sơ.
Vưu Nhiên cũng đem kia kiện váy đỏ ướt đẫm kia cởi ra, nàng vẫn là cái nữ hài ngây thơ, quần áo trên người mặc cũng không phải quá lộ liễu, ngoan ngoãn mà ngồi ở phía sau cô xa phần đầu cho mình.
"Lạnh hay không." Cô hỏi, cô lo lắng tiểu chó săn còn ở bên ngoài sẽ đông lạnh.
Đầy mặt Vưu Nhiên táo nóng lên, nàng lập tức lắc đầu, ở dưới hoàn cảnh như vậy, không khoa trương mà nói, nhiệt độ cơ thể nàng đã đạt tới độ.
Đại nhân không cho nàng lập tức tiến bồn tắm là đúng, bởi vì nàng không thể bảo đảm chính mình sẽ thành thật như vậy.
Nàng nhìn phần vai trơn nhẵn của Mục Phỉ đại nhân, căng chặt, thân thế dẫn người muốn trìu mến, nàng càng là nhịn không được muốn ở trên vai trắng trơn bóng trong hơi nước dùng môi đỏ hôn lên.
Nàng thậm chí bắt đầu hâm mộ con vịt vàng đang cùng đại nhân chơi đùa kia, có thể thường thường mà theo dòng nước du đãng ở bên người Mục Phỉ, chạm vào, chạm thân mình đại nhân, được Mục Phỉ đùa bỡn trong lòng bàn tay.
"Đại nhân, ta tới......!Giúp ngài làm sạch tóc một chút đi."
Vưu Nhiên hơi hơi đứng lên, áo trong sớm đã bởi vì thay Mục Phỉ gội sơ chút tóc mà thấm nước đến ngực, phần băng gạc quấn quanh cổ cũng đã sớm ướt hết, nhưng nàng tựa hồ không phát hiện.
Mục Phỉ ngửa đầu, đôi mắt không chớp mắt mà nhìn Vưu Nhiên đứng lên, nhìn toàn bộ thân hình đối phương, cùng với chỗ băng gạc quấn quanh cổ.
Cô không biết là bởi vì tinh dầu nham phong lan hương khí dẫn đến, hay là bọt khí trong bồn tắm thư hoãn thần kinh cô, cũng hoặc nhiệt độ ấm áp liên tục trong phòng tắm, làm cô nhịn không được bị tiểu chó săn Vưu Nhiên này mê hoặc ra ham muốn lại lần nữa nhấm nháp hương vị nhớ nhung của đối phương.
"Vưu Nhiên, băng gạc nơi này của ngươi dính nước." Cô hơi hơi híp mắt, dùng đầu ngón tay thon dài chỉ chỉ cổ đối phương, nhắc nhở cho chính mình rửa sạch cho Vưu Nhiên.
Vưu Nhiên sửng sốt một chút, sau đó sờ soạng cổ mình một chút, quả nhiên nước đều tẩm lên rồi.
Kỳ thật nơi này của nàng sớm đã khép lại, nàng là ngại phiền toái mới quên gỡ xuống, nhiều nhất sẽ có chút dấu vết kết vảy.
Vì thế nàng tháo băng gạc trên cổ ra, vừa định tiếp tục đem nước trong xối lên tóc của đại nhân.
Giây tiếp theo, cánh tay nàng đã bị người nằm ở trong bồn tắm dùng sức kéo lại, ngay sau đó khi nàng còn chưa có kịp phản ứng lại, người trong lòng nàng, Mục Phỉ đại nhân liền đem nàng túm vào mãnh đất nguy hiểm của mỹ nhân ngư.
Trong khoảnh khắc, nước trong đó mãnh liệt tràn ra.
Nước ấm màu lam lập tức trào ra bên ngoại, tạo nên đầy bọt nước đất.
"Đại nhân......"
Cổ nàng ở trong nước ấm áp bị tay lạnh lẽo từ phía sau gắt gao kiềm chế, chỗ miệng vết thương đã kết vảy bởi vì lạnh băng thêm liếm nở rộ ra từng đóa hoa yêu dã..