Pheromone Của Tôi Có Độc

chương 67

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

TTTCTCĐ - Chương

(dreamhouse)

Chương :

Ở trên xe, Ngụy Phàm Lĩnh cùng Ốc Cao Niên vừa định thả lỏng một chút, nói xấu những đội ngũ khác một chút, kết quả ngay sau đó có mấy nam sinh đi lên, tất cả mọi người câm miệng.

Là cảm giác khiến người khác rất không thoải mái.

Vạn Dương Trạch cùng Tây Sách nhíu mày nhìn mấy người mới xuất hiện.

Lao Nhanh mặc đồng phục màu lam thống nhất, giày da đen, chương hiển ra sự giàu có của bọn họ?

Huấn luyện viên của Lao Nhanh trên cằm để chút râu mép, vừa nhìn liền biết là kẻ tàn nhẫn, sau khi lên xe khanh khách chào hỏi các đội viên của Hành Trình, "Chào các bạn nhỏ Hành Trình, Lao Nhanh lâm thời đổi xe, muốn ngồi chung với mọi người một lúc, mọi người sẽ không có không chào đón chúng tôi đi?"

Tưởng Duệ đè bả vai Ngụy Phàm Linh lại, y biết Ngụy Phàm Lĩnh đang muốn nói "Không chào đón chút nào", lời như vậy ở trên địa bàn của người khác còn không bằng không nói.

Mà muốn trông cậy vào Vạn Dương Trạch hoặc Tây Sách đi làm công tác xã giao, người khác sẽ cho rằng Hành Trình bọn họ là đội người câm.

"Chào Tùy huấn luyện." Tưởng Duệ thuần thục chào hỏi ông ta.

Tùy huấn luyện viên: "Ai u, Tưởng đội trưởng, thiếu niên xuất anh hùng nha, trăm nghe không bằng một thấy."

Hai người giống như là bạn bè lâu năm gặp lại bắt đầu hàn huyên.

(dreamhouse)

Các đội viên của Lao Nhanh lần lượt tìm chỗ ngồi cho mình.

Hi Anh vừa lên xe ánh mắt liền bắt đầu tìm kiếm Du Việt, sau khi nhìn thấy y, trầm mặc không lên tiếng đi về phía sau xe.

Vạn Dương Trạch ngồi ở hàng ghế trước Du Việt, nhìn thấy Hi Anh vẫn còn muốn đi về phía sau, vươn chân ra ngăn cản, "Ngồi phía trước đi, đằng sau hết chỗ rồi."

Hi Anh nheo mắt lại đánh giá năm cái ghế chỗ Du Việt ngồi.

Dép lê của Du Việt vẫn còn đặt trên sàn xe.

Du Việt xấu hổ ngồi dậy xỏ chân vào dép lê, "Xin lỗi...... tôi cho rằng trên chiếc xe này chỉ có mỗi Hành Trình, tôi không có cố ý không đi giày, đôi của tôi để chỗ đó rồi."

Du Việt nói xong còn chỉ chỉ áo khoác của Ngụy Phàm Lĩnh.

Ngụy Phàm Lĩnh vì làm màu cố ý mặc áo khoác dày, kết quả vừa xuống máy bay liền than nóng, đang không biết ném đi đâu.

Bị Du Việt mượn làm bao đựng giày.

Hi Anh cảm thấy chân của Du Việt khá xinh đẹp.

Hi Anh: "Cậu vẫn đang buồn ngủ sao?"

(dreamhouse)

Du Việt vốn đang định ngủ, nhưng mấy người trong đội Lao Nhanh giống như là hoàn toàn không được huấn luyện phong bế pheromone, hay là bọn họ đang đến kỳ mẫn cảm quên tiêm thuốc ức chế rồi? Luôn cảm thấy trong không gian nghẹt thở muốn chết, hỗn hợp các loại hương vị cỏ xanh, bạc hà.......

Du Việt lắc đầu, tâm nói hoàn toàn không ngủ nổi nữa.

Hi Anh: "Tôi thấy hàng cuối cùng chỉ có mỗi cậu ngồi, không ngại ngồi chung với tôi đi?"

Du Việt: Cậu đã nói như vậy rồi, tôi có thể từ chối nữa chắc.

Nói thế nào cũng đang ở trên địa bàn của Bugassan.

Chỉ cần chiếc xe này có một nửa là nhà y hoặc là Vạn Dương Trạch đầu tư, Du Việt nhất định sẽ không ngồi dậy, chủ yếu là hiện tại y quá không thoải mái, không muốn gây chuyện.

Du Việt vò đầu nói, "Cậu ngồi đi."

Nói xong vừa đánh ngáp vừa dịch về phía cạnh cửa sổ.

Vạn Dương Trạch không nhìn ra biểu tình gì, đứng dậy đi ra hàng ghế sau ngồi xuống bên cạnh Du Việt.

Vạn Dương Trạch nói với Du Việt, "Tiếp tục ngủ đi, có thể tựa đầu lên vai tôi."

(dreamhouse)

Du Việt cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, "Ngủ không được."

Hi Anh ngồi ở bên cạnh Vạn Dương Trạch, muốn cách Vạn Dương Trạch đưa mã QR của mình đến trước mặt Du Việt.

Nhưng lại cảm thấy làm như vậy là không tôn trọng những đội viên khác của Hành Trình, liền đơn giản xây một nhóm chat.

Hi Anh đi đến bên cạnh huấn luyện viên nói, "Anh thêm tất cả các đội viên chính thức, các đội trưởng cùng các huấn luyện viên vào nhóm chat này đi, sắp tới mọi người sẽ ở lại Bugassan một thời gian, có một nhóm chat chung mọi người cũng tiện liên hệ."

Tùy huấn luyện viên hơi sửng sốt một chút, vội vàng đáp, "Được, Tưởng đội trưởng, thêm các cậu vào trước nhé, tôi mời cậu rồi, cậu thêm mọi người vào đi."

Tưởng Duệ: "Được."

Tuy rằng Tưởng Duệ đáp ứng, nhưng trong lòng lại cảm thấy, Lao Nhanh có lòng tốt như vậy?

Rõ ràng Lao Nhanh biểu hiện ra xem thường tất cả mọi người.

Trong Lao Nhanh, Cư Tân là Alpha %, hắn nhìn thấy Hi Anh lại chủ động xây dựng nhóm chat với đám rác rưởi Hành Trình, cảm thấy rất là khó hiểu.

(dreamhouse)

Nếu thật sự phải xây dựng nhóm chat chung cho ba mươi đội ngũ, người đề xướng nên là huấn luyện viên, mà Hi Anh đã sớm làm chưởng quầy phủi tay, hơn nữa bọn họ vốn dĩ cũng không có đặt bất cứ đội ngũ nào ngoài trừ Kim Bôi, Thần Binh vào trong mắt.

Hiện tại Hi Anh lại dưới tình huống chỉ có mỗi Hành Trình ở đây đưa ra yêu cầu này, nhất định là có biến.

Cư Tân gửi tin nhắn cho Hi Anh.

【 Cư tân: Anh Hi, anh khi nào thì thích giúp đỡ người nghèo? Sao phải xây nhóm với Hành Trình? 】

【 Hi Anh: Đã nói rồi, là nhóm chung. 】

Cư Tân là người có tính bài ngoại nhất trong đội ngũ, nếu như biết hắn còn muốn phương thức liên hệ riêng của người phân hóa suất thấp nhất trong Hành Trình, khẳng định sẽ tại ngay trên chiếc xe này công khai khiêu chiến Du Việt.

Đến lúc đó làm cho Du Việt xấu hổ không đồng ý yêu cầu kết bạn của hắn thì xong rồi.

Vốn dĩ Hi Anh không có thêm động tĩnh gì, Du Việt còn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng ngay sau đó y nhận được một lời mời kết bạn, 【 Hi Anh. 】

Ngoại trừ một cái tên, không có thêm gì khác.

Du Việt buồn bực, cho nên...... đây là gửi chung? Cũng không thể nào chỉ kết bạn với một mình y đi?

(dreamhouse)

Nhìn thấy những người khác đều cúi đầu chơi di động, Vạn Dương Trạch còn đang đi xem vòng bạn bè của Hi Anh, Du Việt cho rằng gửi chung, liền đồng ý.

Sau khi đồng ý, Du Việt sợ Hi Anh lại gửi tin nhắn chung nói chuyện phiếm, liền làm bộ đi ngủ.

Ở phía trước, Ốc Cao Niên khó hiểu hỏi Ngụy Phàm Lĩnh, "Hôm nay Du Việt làm sao vậy? Trông không bình thường lắm."

Ngụy Phàm Lĩnh: "Chắc là say máy bay, trước khi bay uống hơi nhiều thuốc."

Ốc Cao Niên: "......"

Đang trông cậy vào y tăng giá trị nhan sắc cho đội ngũ đây, kết quả từ đầu đến đuôi mắt cũng không chịu mở.

Cẩn thận xem, giá trị nhan sắc của Lao Nhanh cũng cao, nhưng không có tới số một như lời đồn nói.

Rõ ràng Vạn Dương Trạch cùng Du Việt đều đẹp mắt hơn, chỉ nói Ngụy Phàm Lĩnh thôi đi, giá trị nhan sắc cũng không thể bắt bẻ.

Ngụy Phàm Lĩnh tiếc nuối nói, "Tôi quên chuẩn bị thuốc say xe cho Du Việt, bị cái tên Vạn Dương Trạch kia nhanh chân đến trước, đó là sai lầm thứ nhất của hôm nay."

Ốc Cao Niên: "......"

(dreamhouse)

Tây Sách ngồi ở ngay phía sau Ốc Cao Niên.

Tây Sách hơi mệt mỏi, liền dựa đầu vào ghế ngồi đằng trước.

Ốc Cao Niên tức khắc cảm thấy khó chịu, "Tây Sách, cậu ngủ thì ngủ, lấy người khác làm chỗ tựa là có ý gì?"

Tây Sách bất mãn ngẩng đầu nhìn y: "Chỗ tựa này là của nhà cậu?"

"Nhưng cậu như vậy tôi rất khó chịu."

Tây Sách: "Khó chịu cậu đổi vị trí đi."

Ốc Cao Niên tức giận, "Vì sao không phải là cậu đổi vị trí?"

Ngụy Phàm Lĩnh nghe đau cả đầu, liền đứng dậy muốn đi về phía hàng cuối cùng, Vạn Dương Trạch nói, "Đừng có tới đây."

Ngụy Phàm Lĩnh vẫy vẫy tay với Du Việt, "Du Việt, tới đây, tôi cho cậu xem bài viết này."

Du Việt mở mắt, "A? Tôi có thể tự xem mà."

(dreamhouse)

Ngụy Phàm Lĩnh chỉ chỉ di động, "Tôi có tài khoản phụ, có một cái diễn đàn đăng fanfic về cậu, phải tới cấp bậc nhất định mới có thể xem, cậu có tốt nghiệp Đế Đằng cũng chưa chắc đã vào được."

Du Việt tò mò, đúng là có một số diễn đàn phải có tài khoản cao cấp mới có thể vào được, y vẫn luôn không biết bên trong có cái gì, liền chưa từng dự tính đi xem.

Kết quả hiện tại Ngụy Phàm Lĩnh nói cho y, có một cái diễn đàn đặc biệt mở ra vì y?

Du Việt ngo ngoe rục rịch, vỗ vỗ bả vai Vạn Dương Trạch, "Tránh chút, tôi ra ngoài."

Vạn Dương Trạch hít sâu một hơi, sau đó trừng mắt nhìn Ngụy Phàm Lĩnh.

Ngụy Phàm Lĩnh đắc ý cong khóe miệng, cái tài khoản cao cấp này là hắn tiêu tiền mua, mục đích chính là dùng để tán chuyện với Du Việt.

Vạn Dương Trạch không phải là người quá nhiều chuyện, cho dù có thì cũng là một tên muộn tao, có gì hay cũng chỉ biết trộm xem, khẳng định sẽ không chia sẻ với Du Việt.

Khi Du Việt ngồi xuống bên cạnh, Ngụy Phàm Lĩnh nghĩ, thua thuốc say xe thì đã sao.

Trên toàn bộ chuyến xe, năm đội viên của Lao Nhanh an tĩnh như gà.

Về phía Hành Trình, ngoại trừ Vạn Dương Trạch đơn phương giận dỗi, Ngụy Phàm Lĩnh cùng Du Việt thỉnh thoảng phát ra tiếng cảm thán, Tây Sách cùng Ốc Cao Niên chỉ hận không thể tại chỗ làm một trận, không khí trong đội rất là không hài hòa.

(dreamhouse)

Khi chuẩn bị xuống xe, tổ camera đã chuẩn bị tốt, sẽ liên tục chụp các đội ngũ cho đến tận phòng của từng người.

Bắt đầu từ ngày mai, Bugassan sẽ căn cứ theo nhân số của từng đội ngũ an bài phòng thích hợp cho bọn họ, mà đội viên chính thức của các đội là phải ở chung trong một phòng.

Hôm nay bọn họ vẫn ở lại khách sạn, hai người một phòng.

Nhưng Hành Trình kể từ khi bắt đầu lập đội đã không có bạn cùng phòng cố định, tổ camera trợn mắt há hốc mồm nhìn Hành Trình thuần thục rút thăm chọn ra bạn cùng phòng mới của mình.

Vì thế, Ngụy Phàm Lĩnh lại lại lại rút phải Tưởng duệ.

Ốc Cao Niên ý vị thâm trường cười nói, "Hai người quả thực có duyên phận làm bằng sắt."

Hai chữ "duyên phận" suýt chút nữa làm cho mãnh A Ngụy Phàm Lĩnh giận khóc, "M ai có duyên phận với Tưởng Duệ chứ! Tôi là Alpha! Chết tiệt tôi cho rằng tới Bugassan rồi sẽ thay đổi phong thủy, vì sao vẫn là Tưởng Duệ? Tôi muốn cùng phòng với Du Việt."

Ốc Cao Niên: "Ngươi đây là tiêu chuẩn kép."

Thanh âm của Ngụy Phàm Lĩnh càng ngày càng nhỏ, "Du Việt không giống, người ta đẹp mà."

Du Việt hoàn toàn không nhìn Ngụy Phàm Lĩnh.

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch trừng mắt với Ngụy Phàm Lĩnh một cái.

Ngụy Phàm Lĩnh: Đồ ch, rõ ràng phân hóa suất của hắn chỉ thấp hơn Vạn Dương Trạch %, vì sao lại cảm giác kém xa như vậy?

Comment lướt qua màn hình.

【 Du Việt không hợp với Ngụy Phàm Lĩnh, Ngụy Phàm Lĩnh không hợp với Vạn Dương Trạch, Vạn Dương Trạch hình như không hợp với ai hết, ánh mắt nhìn Du Việt cũng không tốt, Tây Sách cùng Ốc Cao Niên lại càng như gà bay chó sủa......】

【 Là thật, đều là thật. 】

【 Tôi cũng muốn xấu hổ thay cho bọn họ, bọn họ có thể tổ và một đội ngũ, nhất định là đời trước tích đức không đủ. 】

Ốc Cao Niên hoàn toàn không cảm thấy Tưởng Duệ khó coi, ngược lại, là loại hình rât A, "Ngụy Phàm Lĩnh, sao cậu lại luôn bất hòa với đội trưởng như vậy? Tôi cảm thấy đội trưởng rất tốt mà, đôi mắt xinh đẹp biết bao nhiêu, hình như còn có......"

"Có cái rắm, cậu thích cậu theo đuổi anh ta đi." Ngụy Phàm Lĩnh thở phì phì bỏ đi.

Ngụy Phàm Lĩnh vừa đi, trên hành lang chỉ còn lại Tây Sách cùng Ốc Cao Niên, Tây Sách nhìn Ốc Cao Niên một cái, "Đội trưởng đẹp thì theo đuổi đội trưởng đi, Ngụy Phàm Lĩnh nói rất đúng."

"Cậu nói cũng đúng, ai đẹp tôi theo đuổi người đó, tôi không có theo đuổi cậu đấy." Ốc Cao Niên kiêu căng ngạo mạn đi vào phòng khách sạn.

(dreamhouse)

【 Cái duyên phận gì thế này, tùy cơ rút thăm liền vào người không hợp với mình nhất, chẳng lẽ người xinh đẹp tính bao dung sẽ kém sao? 】

【 Ngụy Phàm Lĩnh ngay cả đội trưởng của mình cũng ghét bỏ? 】

【 Ngụy Phàm Lĩnh phân hoá suất %, không tệ lắm, đội trưởng của bọn họ tính tình tốt thật đấy, tôi xem những đội ngũ khác không có ai dám nói chuyện với đội trưởng của mình như vậy, có cảm giác cưng chiều? 】

【 Tây Sách với Ốc Cao Niên...... ngủ chung một phòng thật sự ổn chứ? Tôi có cảm giác bọn họ sẽ đánh nhau. 】

Kỳ thật Ngụy Phàm Lĩnh cảm thấy chính mình đã quen mỗi ngày phải đối mặt với biểu tình thối muốn chết của Tưởng Duệ, hoàn toàn không có cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ mỗi ngày đổi một bạn cùng phòng chút nào.

Hận Bugassan, phong thuỷ không tốt một chút nào.

Vạn Dương Trạch cùng Du Việt ở chung một phòng, cả hai đều mặt không cảm xúc đi về phòng của mình, Du Việt rất ít khi có cảm xúc như vậy.

Từ khi y ngồi xem bát quái với Ngụy Phàm Lĩnh ở trên xe tới bây giờ trở về phòng, Vạn Dương Trạch chưa nói một câu nào.

Du Việt cũng không nói, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

(dreamhouse)

Y không hiểu, hôm nay Vạn Dương Trạch sao lại khác thường như vậy, hình như là đang giận y?

Nhưng Du Việt không biết y làm sai chỗ nào, tài khoản của Ngụy Phàm Lĩnh thật sự rất đáng tiền, y xem được rất nhiều tin tức thú vị, thậm chí có cả Tưởng Duệ nữa, y có hơi cảm kích Ngụy Phàm Lĩnh, bát quái khiến người ta vui sướng.

Cho nên Vạn Dương Trạch đang giận dỗi cái gì? Vì sao giận dỗi?

Có liên quan tới y sao, vì sao lại dùng cách im lặng để trừng phạt y chứ.

Vì thế Du Việt vừa vào phòng liền đi ngủ, ngủ khoảng nửa giờ, di động kêu liên tục đánh thức y dậy.

Là cái nhóm chat lúc trước Hi Anh xây lục tục thêm ba mươi chiến đội vào rồi, mọi người bắt đầu khen ngợi lẫn nhau.

Du Việt híp mắt tắt thông báo của nhóm chat, nhìn thấy Vạn Dương Trạch vẫn đang đọc sách, y ngồi dậy, "Sao vẫn đang học tập nữa, tôi nhìn cũng phải sợ."

Vạn Dương Trạch đang định đáp lại y, nhưng Du Việt đi qua, thuận tay đặt di động lên bàn, màn hình của y vẫn chưa tắt, trên đó là tin tức Du Việt chấp nhận lời mời kết bạn của Hi Anh.

Vạn Dương Trạch nhìn thấy.

Vạn Dương Trạch rốt cuộc không ngẩng đầu lên nữa, cảm xúc rất suy xụp, "Hôm nay cậu không cần tôi đánh dấu."

Du Việt cảm thấy rất bình thường, "Trước kia tôi cũng không cần cậu mỗi ngày phải đánh dấu."

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch: "Ở trên xe buýt có thêm sáu Alpha phân hóa suất đều không thấp, nhưng cậu hoàn toàn không có cảm thấy không thoải mái, là vì trong bọn họ có hương vị pheromone mà cậu thích sao?"

Pheromone của Vạn Dương Trạch vốn dĩ không có hương vị, vẫn luôn cảm thấy đối với Du Việt mà nói, hắn không có hoàn chỉnh.

Du Việt vẫn chưa phản ứng lại, hỏi Vạn Dương Trạch: "A? Cậu nói vị bạc hà hay là vị cỏ xanh?"

Vạn Dương Trạch: "......"

Quả nhiên cậu ấy ngửi thấy.

(dreamhouse)

Truyện Chữ Hay