Vì không ai canh gác, nên việc trốn ra ngoài thuận lợi hơn nàng nghĩ. Nhìn quang cảnh nhộn nhịp nơi đây, nhưng nàng lại có cảm giác thế giới này, không khí rất kỳ lạ. Nhưng lạ thế nào thì vẫn không giải thích được.
Sau khi vòng quanh mất hết một ngày. Băng Tâm cũng đã có câu trả lời cho bản thân mình.
Địa phương này chính là Đại Lục Xích Long. Nơi này không giống với trái đất. Ở đây mọi người đều lấy nguyên khí làm chủ, để tu luyện công pháp. Nên tuổi thọ cũng vượt xa người thường.
Công pháp được chia ra làm hai loại, đó là: Võ Giả và Kiếm Giả.
Võ Giả bao gồm: võ sĩ, võ sư, võ hầu, võ tôn, võ vương, võ thánh và võ thần.
Kiếm Giả: kiếm sĩ, kiếm sư, kiếm hầu, kiếm tôn, kiếm vương, kiếm thánh và kiếm thần.
Tượng trưng cho các màu: đỏ, vàng, cam, lục, lam, tím, trắng.
Mỗi một cấp được chia ra làm cấp nhỏ: sơ cấp, trung cấp, cao cấp.
Không chỉ có con người tu luyện, tộc thú cũng có, bao gồm: dị thú, linh thú, linh tôn, thánh thú, tiên thú. Mỗi cấp được chia ra làm cấp nhỏ. Theo số thứ tự từ đến .
Ngoài ra còn có một chức nghiệp khác gọi là Luyện Đan Sư. Đối với Luyện Đan Sư mà nói thì đòi hỏi cực kỳ hà khắc, chẳng những là võ giả mà cần phải có thuộc tính hỏa và Thần lực mạnh mẽ, võ giả hệ hỏa có thần lực càng mạnh, tư chất thiên phú luyện đan cũng xuất chúng hơn người.
Xích Long Đại Lục có đại quốc gia: Thiên Long, Bạch Long, Hắc Long, Hoàng Long. Ngoài ra còn rất nhiều tiểu quốc khác nữa. Nơi nàng ở hiện tại là kinh thành của Thiên Long.
Một quốc gia muốn lớn mạnh đều cần một chỗ dựa, mà chỗ dựa vững chắc nhất chính là môn phái. Đó cũng là mục tiêu của tất cả những người tu luyện công pháp hướng đến,kể cả luyện đan sư.
Không ít người dành cả đời để tu luyện cũng không đạt được yêu cầu của môn phái. Không chỉ có thực lực mạnh, ngươi còn phải có thiên phú hơn người. Ai bước chân vào môn phái mà không phải là thiên tài trong thiên tài.
Ngươi sẽ là anh hùng của một quốc gia, nếu ngươi được tiến vào môn phái.
Băng Tâm lắc đầu, cười khẩy. Giờ nàng hiểu câu "phế vật" trong miệng Âu Dương Phù Dung có nghĩa là gì rồi. Ở đây người ta bắt đầu giám định, kiểm tra thiên phú và học công pháp từ lúc tuổi. Nói chính xác hơn là,nếu bây giờ nàng ra đường, không cẩn thận, có thể bị một đứa bé tuổi đánh chết.
Một tiểu hài tử thì có thể gây ra được sóng to gió lớn gì, để họ phải vất vả nghĩ ra biện pháp độc ác như thế này.