" Haiz...Nàng càng ngày còn mặt dày hơn cả ta "- Lãnh Thần thở dài chịu thua.
" Hứ! Ai bảo ngươi hỏi ta trước chứ?"
" Rồi, rồi, ta sai, ta sai a "
" Về đi, mai bọn ta chuẩn bị tham gia đại hội hôm ta ngủ sớm!"
" Ừm, ngủ ngon ~"- Hắn hôn lên trán nàng rồi rời đi.
Nàng quay về phòng ngủ, ngủ một giấc đến tận sáng. Hôm nay nàng trong bộ lam y phục của Thanh Lam Quốc trông vô cùng mạnh mẽ. Sau khi ăn sáng xong mọi người tập trung động viên nhau lần cuối rồi chia ra đến các sân thi đấu của từng môn. Vòng có kiểu thi gần giống vòng của đại hội gia tộc, nàng thi trận cuối nên quết định ra ngoài một chút.
nàng đi dạo vài vòng trong chợ, gần đến cuối thì nhìn thấy một đám người đang bắt nạt một tiểu nha đầu nhỏ tuổi. Nàng không trực tiếp xông vào mà đứng ngoài coi diễn biến, nhìn ngó xung quanh một chút thì phát hiện đây là Vạn gia của Liêm Châu quốc. Nàng bất ngờ quay lại câu chuyện của tiểu nha đầu khi nghe tiếng hét lớn:
" Các ngươi mau tránh ra! Thích đi thì đi! chẳng có gì cả!" - Tiểu nha đầu kia rời đi. Nàng cũng không nói gì lẳng lặng đi theo tiểu nha đầu kia đến một vách núi, tiểu nha đầu ấy ngồi xuống gần vách núi, nhìn lên bầu trời xanh ngát thẫn thờ.
" Sao ngươi lại bị đánh?"- Nàng hỏi
"Ta là Vạn Xuân, tiểu thư Vạn phủ. Nhưng nương ta là phận nô tỳ nên ta không được coi trọng..."
" Ngươi có biết phế vật An gia ở Thanh Lam Quốc?"
o
" Có, ta rất hâm mộ nàng ta, nàng ta từ một phế vật trở thành thiên tài..."
" Ta là phế vật An gia đấy! "- cô tiến đến chỗ Vạn Xuân rồi ngồi xuống.
"Thật sao?"-Nàng ta nhìn nàng.
" Ừm! Ngươi cũng có nghĩa khí đấy chứ! Muốn đi cùng ta không?"
" Được sao? Vậy ta bái ngươi làm sư phụ nhé!"- Vạn Xuân vui vẻ
" Ta không định nạp đồ nhi...."
" Vậy... Chủ tử! Vạn Xuân xin được đi theo ngài!"
" Haiz... được rồi "
Hai người cùng quay về đấu trường, ai cũng tò mò về Vạn Xuân nhưng không hỏi vì biết chắc nàng đem người về ắt có lý do. Thiên Hoa về thì vừa đúng lúc đến trận của mình nên đã lập tức lên ngay lôi đài, đối thủ của nàng là người Liêm Châu Quốc, hắn ta nhìn nàng rồi ra vẻ kiêu ngạo nói:
" Tiểu nha đầu xinh đẹp, cả nội lực còn không có thi thố cái gì?"- Bây giờ tất cả mới để ý, không thể cảm nhận được một chút nội lực nào từ nào a.
"Chưa chắc "- Nàng nói
" thế thì đừng trách ta không báo trước!"- Hắn dứt lời liền xông lên. Nàng cảm nhận được tên này dùng hệ hoả và đúng vậy, hắn hô " Hoả Bộc " tứ phía xung quanh nàng liền nổi lên một vòng lửa bao quanh không lối thoát. Nàng nhanh chóng dùng " Băng Tâm " lập tức ngọn lửa đỏ đang cháy biến thành những tản băng và mọc lên tiến dần về phía hắn. Hắn bị ép đến gần mép lôi đài, nàng không cho hắn cơ hội liền nhanh chóng vận bộ pháp Miêu Hoàng cho hắn một cước hộc máu té khỏi lôi đài.
" Trận..trận cuối cùng kết thúc! An Thiên Hoa - Thanh Lam quốc thắng!"
Ai nấy ra về trong lòng đều kinh ngạc, lúc nãy rõ ràng nàng ta không chút nội lực nào mà lại đánh bại một hoả hệ sư cấp của Liêm Châu Quốc. Kể cả các thành viên khác cũng vậy, năm nay Thanh Lam Quốc người nào cũng cường đại! Thật không thể tin nổi, đây là quốc gia mấy năm liền đứng cuối bảng xếp hạng?
Nàng dẫn Vạn Liên về phòng trọ và gọi Ngạn Tử Thành và Giao Thanh đến, hai người đấy cũng bất ngờ khi thấy avanj Liên liền hỏi:
" Đây là?"
" Vạn Liên, người mới! Các ngươi đưa nàng ta vài vật như cũ!"
" Haiz...Các ngươi tên thật khó nhớ! Để ta đặt lại, Giao Thanh là A Thanh, Ngạn Tử Hàn là A Hàn còn Vạn Liên là Tiểu Liên đấy!"- Nàng vui vẻ nhìn ba người trước mặt.
" Tiểu Liên xin ra mắt hai vị sư huynh! Sau này mong hai vị sư huynh chiếu cố "- Vạn Liên nói
" khụ...Chào muội ta là Giao Thanh, đây là Ngạn Tử Hàn!"- Giao Thanh nói
" Chào...chào muội, ta là Ngạn Tử Hàn! "
" Muội đi theo bọn ta nào!"