"Hồi đó lúc Cửu Thành còn ở bên tôi cũng hay nói lời ngon ngọt như vậy, Cửu Thành đối xử với cô gái nào cũng như nhau thôi, đến giờ tôi vẫn còn nhớ nhung khoảng thời gian được ở bên Cửu Thành." Bạn gái thứ hai của Tiêu Cửu Thành - Tôn Nguyệt Ninh không giấu nổi ghen tị.
Thiên Nhã nghĩ đến việc Tiêu Cửu Thành đều dùng lời ngon tiếng ngọt như vậy với mấy cô gái trước mặt, trong lòng liền rất khó chịu, tâm tình cũng lập tức trở nên âm trầm.
Lúc trước Tiêu Cửu Thành chia tay Tôn Nguyệt Ninh cũng bởi vì Tôn Nguyệt Ninh quá thích cô, cô lại không thể nào thích lại cô ấy được, sợ Tôn Nguyệt Ninh càng lún càng sâu, cho nên sau khi mới hẹn hò không bao lâu đã đề nghị chia tay, lúc ấy Tôn Nguyệt Ninh cũng không muốn chia tay.
Tiêu Cửu Thành không ngờ, đã lâu như vậy, Tôn Nguyệt Ninh vẫn chưa buông bỏ.
Lý Yến Uyển mỉm cười không nói gì, yên lặng xem náo nhiệt, cô nghĩ chuyện này đối với Tiêu Cửu Thành mà nói, là nguy hiểm nhưng cũng là cơ hội, cô tin với EQ của Tiêu Cửu Thành, chắc chắn có thể hóa giải được.
"Trong lúc yêu đương, tôi cảm thấy mình là một cô người yêu cực kì tốt, mà sau khi chia tay rồi, tôi tin mình cũng là một người yêu cũ tốt, sẽ chỉ trân trọng người yêu mới, không dây dưa nhiều với người yêu cũ của mình." Đương nhiên Tiêu Cửu Thành biết lời vừa rồi của Tôn Nguyệt Ninh chắc chắn sẽ làm Thiên Nhã rất khó chịu, cho nên nhanh chóng tỏ rõ lập trường, lời này không chỉ đơn thuần là nói với người yêu cũ, mà còn là nói với Thiên Nhã.
"Rồi không biết một ngày nào đó người yêu mới lại đột nhiên biến thành người yêu cũ." Tôn Nguyệt Ninh châm chọc.
"Chuyện này quả thực là do tôi sai, lúc trước tôi không nên bước vào một mối quan hệ tình cảm khác khi trong lòng vẫn còn Thiên Nhã, cuối cùng lại không thể buông bỏ được Thiên Nhã, tôi vẫn luôn cảm thấy vô cùng có lỗi, tại đây, tôi lại một lần nữa xin lỗi mọi người." Tiêu Cửu Thành vô cùng thành khẩn nói.
"Đúng là rất cặn bã, khó trách bọn họ muốn kéo bè kéo nhóm tới tìm em, em tệ với một người thì thôi đi, còn tệ với tận ba người, đúng là chẳng ra gì." Thiên Nhã ở bên cạnh cũng không nghe nổi nữa, Tiêu Cửu Thành nói thế, giống như vì mình nên em ấy mới tồi tệ vậy, nhưng thật ra, Thiên Nhã cảm thấy từ đầu Tiêu Cửu Thành vốn đã là tra nữ rồi, mình mới không cần đội cái nồi này.
Tuy lời Thiên Nhã nói là sự thật, nhưng Tiêu Cửu Thành vẫn cảm thấy có chút đau lòng, bây giờ mình đúng là một mình một chiến tuyến mà, cầu cứu mà chẳng ai giúp, bản thân chẳng những phải ngăn chặn thế tấn công của mấy cô người yêu cũ, lại còn phải đề phòng sợ người đằng sau ra đòn đánh lén.
Bảo bối Thiên Nhã của cô đúng là tam quan siêu cấp đoan chính, không biết tự giác bao che cho người yêu gì hết.
Thiên Nhã thẳng thắn nói Tiêu Cửu Thành cặn bã như vậy, Lý Yến Uyển, Anna và Tôn Nguyệt Ninh đều thấy hơi bất ngờ, đặc biệt là Lý Yến Uyển, lúc trước cảm thấy Độc Cô Thiên Nhã chỉ có mỗi vẻ ngoài xinh đẹp, bây giờ còn thấy Độc Cô Thiên Nhã này có vẻ rất thú vị.
Ngay cả Anna cũng bắt đầu cảm thấy có vẻ Độc Cô Thiên Nhã cũng không đáng ghét đến vậy.
"Đúng là tôi có phần không tốt với mọi người" Tiêu Cửu Thành không phủ nhận việc mình bất công với ba người bạn gái cũ, hơn nữa đặt mình vào vị trí của họ thì đúng là mình rất tệ với cả ba, có điều đối với Thiên Nhã, cô tuyệt đối chưa từng làm chuyện gì có lỗi, nhưng vì để ý đến cảm giác của ba cô bạn gái cũ, Tiêu Cửu Thành chỉ nhận sai không biện giải.
"Chuyện này cũng không trách Cửu Thành được, lúc trước khi hẹn hò, Cửu Thành đã biểu lộ cậu ấy chính là một cái hố, là bọn em tự nguyện muốn nhảy vào, tự làm tự chịu thôi.
Hôm nay em tới đây cũng không có ý gì khác, chỉ đơn thuần tò mò người mà Cửu Thành vẫn luôn thích trông như thế nào thôi, dù sao chị cũng từng là ngăn trở không thể gỡ bỏ giữa tình cảm của em và Cửu Thành, em nghĩ hai người kia cũng tò mò, cho nên hẹn nhau cùng đến đây, hi vọng chị có thể thông cảm cho sự hiếu kì của bọn em." Lý Yến Uyển rất có chừng mực, ngay lập tức nói ra ý định và tỏ rõ lập trường của một người yêu cũ.
Đối với Tiêu Cửu Thành mà nói, những lời này của Lý Yến Uyển giống như cơn mưa đến đúng lúc, tránh làm cho mình khó xử thêm, lại gỡ rối được tình hình lúc này.
Tiêu Cửu Thành nghĩ, nếu không phải trong lòng cô chỉ có một mình Thiên Nhã, thì Lý Yến Uyển đúng là lựa chọn tốt nhất để làm bạn đời, không có gì để bắt bẻ.
"Đúng vậy, bọn tôi rất tò mò về chị" Anna ở một bên phụ họa.
Tuy rằng Tôn Nguyệt Ninh không cam lòng, nhưng cô cũng biết giờ có làm gì thì cũng chỉ vô ích, trong lòng Tiêu Cửu Thành không có cô, vậy còn nói được gì nữa.
"Tôi cũng chỉ có hai mắt, một mũi, một miệng, không có gì đặc biệt." Thiên Nhã nghĩ thầm, nàng không hề thích chuyện bị đám người yêu cũ của Tiêu Cửu Thành vây xem.
"Chị rất đẹp, cũng rất đặc biệt" Lý Yến Uyển thật lòng ca ngợi, còn cảm thấy nếu mình là Tiêu Cửu Thành, nói không chừng cũng sẽ thích người như vậy, xinh đẹp, đứng đắn, nồng nhiệt lại thuần khiết, tính cách dứt khoát, một người rất thú vị.
Tuy là tình địch, nhưng Thiên Nhã cũng không thể không thừa nhận, Lý Yến Uyển chẳng những có vẻ ngoài xinh đẹp, lại còn nói chuyện rất khéo, tính cách cũng tốt, nói chung mang lại cho người ta cảm giác không tệ.
"Cô cũng rất xinh đẹp, các cô đều rất xinh đẹp." Người ta đều khen tặng mình, Thiên Nhã cũng chỉ có thể khen tặng lại, nhưng đó cũng không phải nói dối, nhìn mấy cô bạn gái cũ này của Tiêu Cửu Thành, Thiên Nhã đã biết ngay Tiêu Cửu Thành là cái đồ nhan khống, cực kì háo sắc!
Sau đó người yêu mới lẫn nhóm người yêu cũ của Tiêu Cửu Thành bắt đầu tán gẫu.
Tiêu Cửu Thành vốn luôn để ý đến Thiên Nhã nên cảm nhận được rất rõ, Thiên Nhã có thiện cảm với Lý Yến Uyển hơn hai người kia.
Thiên Nhã học âm nhạc cổ điển, Lý Yến Uyển cũng từng học qua âm nhạc cổ điển, hai người có rất nhiều đề tài chung, trò chuyện với nhau rất vui vẻ, chuyện này khiến cho Tiêu Cửu Thành như lâm vào đại địch.
Tiêu Cửu Thành rất lo lắng, nhỡ đâu Thiên Nhã và Lý Yến Uyển vừa mắt lẫn nhau thì sao, nghĩ thôi cũng cảm thấy đứng ngồi không yên, chỉ ước gì bữa cơm này kết thúc sớm một chút.
Lúc Tiêu Cửu Thành đang đứng ngồi không yên, Thiên Nhã đứng dậy đi tới phòng vệ sinh.
Tôn Nguyệt Ninh cũng đi đến phòng vệ sinh, Tiêu Cửu Thành nhìn thấy Tôn Nguyệt Ninh đi theo, có chút không yên tâm cũng muốn đi cùng, bị Anna kéo lại.
"Nguyệt Ninh cũng sẽ không ăn mất chị ấy, cậu đi theo làm gì? Tuy muốn chúc phúc cho cậu, nhưng cậu cũng quan tâm đến cảm nhận của người yêu cũ chút đi, ánh mắt dán chặt vào Độc Cô Thiên Nhã thì chưa nói, đi WC cũng phải đi theo, ân ái cũng có mức độ thôi, Yến Uyển cậu nói xem đúng không?" Anna oán giận nói.
"Ừ" Lý Yến Uyển ở một bên mỉm cười gật đầu.
"Hai người cũng biết không phải tôi muốn đi vệ sinh thật?" Tiêu Cửu Thành tức giận hỏi ngược lại.
"Không cần vội, dù sao bữa tiệc sắp kết thúc rồi" Lý Yến Uyển là người mở tiệc, cuối cùng cũng muốn kết thúc bữa tiệc.
Tiêu Cửu Thành chỉ đành ở lại, trong lòng cầu mong Tôn Nguyệt Ninh đừng đi trêu chọc Thiên Nhã, không phải cô sợ Thiên Nhã chịu thiệt thòi, mà là sợ Tôn Nguyệt Ninh thêm mắm dặm muối gì đó, cuối cùng đẩy mình vào nước sôi lửa bỏng, nhưng cô cũng cảm thấy mình chẳng có nhược điểm gì ở trong tay Tôn Nguyệt Ninh, nghĩ thầm chắc Tôn Nguyệt Ninh cũng sẽ không gây ra chuyện lớn gì được.
Nhưng thực tế, càng lo lắng cái gì, thì nó lại sẽ càng xảy ra..