Chiều hôm đó, Hạ Tỉnh nhận được một bọc đồ được gửi đến từ hành tinh Đế Đô.
Không chỉ có mỗi trí não mà còn có cả một nút không gian. Thời đại tinh tế đã nghiên cứu phát minh ra nút không gian, nhưng cho dù là nút không gian dân dụng thì cũng có giá gần . tinh tệ, hơn nữa không gian bên trong cũng chỉ có mấy mét vuông.
Có điều nút không gian này của Hạ Tỉnh là quân dụng, vừa to vừa ổn định, bên trong đều là đồ dùng sinh hoạt Hạ Tỉnh thường dùng, một rương quần áo giày mũ, một rương đồ dùng vệ sinh, Thẩm Miên còn nhìn thấy đủ loại bàn chải nằm trong đó, một rương khác là thuốc dinh dưỡng loại đặc biệt cỡ lớn đủ mọi khẩu vị.
Hạ Tỉnh xé mở hai túi thuốc dinh dưỡng loại đặc biệt ra.
Thẩm Miên đang ngồi ở mép bàn đọc tư liệu nghe thấy động tĩnh bèn quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy cảnh Hạ Tỉnh uống hết một túi thuốc dinh dưỡng, còn có một túi khác cũng đã cạn sạch đang nằm trong tay hắn.
Thẩm Miên: “…….”
Ánh mắt của anh dần trở nên vi diệu —— may mà Hạ Tỉnh không sống ở căn cứ sinh tồn của Thẩm Miên, nếu không thì toàn bộ căn cứ cũng sẽ không nuôi nổi một người, Thẩm Miên là một trong những người phụ trách căn cứ rất có thể sẽ bóp chết thứ đồ chơi xui xẻo này.
“Mấy người bạn kia của anh thu dọn cho anh nhiều đồ như vậy là định vứt bỏ anh để đi tìm sếp mới sao?”
Hạ Tỉnh cầm hai bộ quần áo ra xem xét: “Tôi chỉ bảo cậu ta gửi cho mình một cái trí não thôi, sao có thể đưa tới nhiều thứ thế này chứ. Những thứ này hẳn là do quản gia thu dọn, mấy thằng lông bông kia còn lâu mới suy nghĩ chu đáo như thế này.”
Người thừa kế trẻ tuổi này của đế quốc quá thân dân, vì thế nên Thẩm Miên cũng quên béng mất rằng Hạ Tỉnh trên thực tế chính xác là một “quan nhị đại” —— hơn nữa còn là loại thừa kế cả một đế quốc.
Quan nhị đại – chỉ những người có cha mẹ làm quan to.
Thẩm Miên ghi lại một số điểm quan trọng vào sổ ghi chép, đầu cũng không ngẩng lên: “Vậy anh di mua một cái giường đi.”
“Ừm ừm, tôi đi mua.” Trong phòng không có cái ghế thứ hai, Hạ Tỉnh bèn chồng hai cái rương lên, ngồi bên cạnh Thẩm Miên. “Đang xem gì thế?”
Thẩm Miên đang đọc sách chuyên ngành của nguyên chủ, ký ức anh nhặt được quá rời rạc, căn bản không thể sử dụng được, nhất định phải học lại một lượt chương trình học của nguyên chủ. May mà trí nhớ anh tốt, đã học xong “Chăm sóc Rồng Đá Quý nhỏ hàng ngày”.
Đối với phần lớn tộc rồng mà nói thì sáu tuổi và mười hai tuổi chính là tuổi đặc biệt.
Trong khoảng từ sáu đến bảy tuổi, thiên tính của chủng tộc sẽ dần lộ ra, ví dụ như Rồng Đá Quý từ sau sáu tuổi có thể tổng hợp nhiên liệu để phun lửa. Sau mười hai tuổi, rồng sẽ có thể tiến hành trạng thái nhân cách hóa.
Tiệp An lớn lên ở Viện nuôi trẻ, năm nay đã sáu tuổi rồi. Dựa theo yêu cầu của đế quốc, rồng con khỏe mạnh từ sáu đến mười hai tuổi phải tới viện nuôi trẻ học, sau mười hai tuổi phải học lên tiểu học, ở chung với các rồng khác. Trong sáu năm này, viện nuôi trẻ có nghĩa vụ giáo dục rồng con học cách duy trì trạng thái nhân cách hóa trong thời gian dài, hòa hợp với đặc tính riêng của chủng tộc mình và hiểu biết những tập tính của các loài rồng thường thấy khác.
“Tiệp An cũng sáu tuổi rồi, nên sắp xếp một ít chương trình học cho nó.” Thẩm Miên lật một trang sách, dùng bút đỏ đánh dấu đặc tính của bảy loài rồng lớn. “Tôi đã không còn nhớ rõ vài kiến thức chuyên ngành nữa, phải xem lại một lần.”
Hạ Tỉnh dựa lưng vào bàn, nghiêng đầu nhìn Thẩm Miên.
Thẩm Miên nhìn mà không thấy, chỉ vài phút đã xem xong một trang sách, đánh dấu đỏ gần nửa trang.
Hạ Tỉnh giọng điệu u oán: “Sao cậu lại không để ý đến tôi?”
Thẩm Miên điềm tĩnh ngồi: “Tự ra ngoài chơi đi.”
Mỗi ngày Tiệp An ăn sáng xong sẽ về phòng ký túc xá của mình đọc sách một lúc, Thẩm Miên nhân lúc rảnh rỗi này mà về học bù, nào có thời gian nói lời cợt nhả với Hạ Tỉnh.
Hạ Tỉnh: “…….”
Hắn sống chẳng còn gì luyến tiếc dang tay ra: “Tới đi anh giai nhỏ.”
Thẩm Miên: “?”
Hạ Tỉnh: “Bổ sung năng lượng, tôi ra ngoài chơi.”
Thẩm Miên cầu còn chẳng được vội vàng lừa hắn đi, không có Hạ Tỉnh thì trong phòng sẽ yên lặng hơn nhiều.
Bảy loài rồng lớn, phía dưới tổng cộng có phân loài, chỉ có phân loài của Rồng Truyền Thuyết là không có quá nhiều thông tin. Dưới Rồng Truyền Thuyết có năm phân loài, chỉ công bố hình ảnh D và tên gọi, hơn nữa rồng con còn không đi học ở trường công, nhà nước đưa ra lý do là vì chu kỳ sinh trưởng khác biệt nên thời thơ ấu của rồng con thuộc loài Rồng Truyền Thuyết rất rất dài.
Cũng may là toàn bộ chương trình giảng dạy ở các viện nuôi trẻ đều không yêu cầu phải đề cập tới Rồng Truyền Thuyết, nếu không thì Thẩm Miên sẽ phải đau đầu về việc làm sao để tìm ra thông tin về Rồng Truyền Thuyết, hoặc là suy nghĩ xem có cần hỏi Hạ Tỉnh không.
Thẩm Miên đọc được khoảng mười trang bỗng nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng, anh bèn theo bản năng nhìn về phía cửa ——
Hạ Tỉnh bế Tiệp An, rồng con gần cân trên tay hắn trông chẳng khác gì một con búp bê lớn. Một lớn một nhỏ đang dừng ở trước cửa, giọng của Tiệp An nhỏ xíu, lộ rõ vẻ mặt chột dạ: “Viện trưởng ạ.”
Hạ Tỉnh thả Tiệp An xuống.
Thẩm Miên bỏ bút ra: “Sao thế?”
Hạ Tỉnh vội nói: “Tiệp An nhớ cậu rồi.”
Tiệp An hơi oan ức: “Không phải, là chú nói muốn dọa viện trưởng một chút mà.”
Hạ Tỉnh: “……” Đây thật đúng là một đứa trẻ ngoan ngoãn thành thật.
Thẩm Miên nhận được tin từ nền tảng stream Mắt Mèo đúng lúc đang đi dạo cửa hàng online với Tiệp An —— hai quyển truyện cổ tích của Tiệp An không biết đã được đọc bao nhiêu lần rồi, Thẩm Miên muốn mua vài bộ khác thú vị hơn chút.
Tiệp An ngẩng đầu lên: “Viện trưởng ơi, thầy cứ làm việc trước đi ạ.”
Thẩm Miên xoa xoa đầu bé: “Xin lỗi, lát nữa….”
Hạ Tỉnh đang chán chết vội giơ tay lên: “Tôi tới giúp Tiệp An đi, mua hai quyển sách đúng không?”
Tiệp An nhìn Hạ Tỉnh, Hạ Tỉnh: “Đi nào.”
Tiệp An nhảy xuống khỏi ghế, được Hạ Tỉnh bế lên đặt tới bên cạnh mình.
Thẩm Miên nhấp mở stream Mắt Mèo, là tin nhắn về hợp đồng được gửi từ nhà quản lý Mắt Mèo.
Sau hai lần phát trực tiếp, số lượng người theo dõi tài khoản của Thẩm Miên tăng rất nhanh, đã vượt qua . lượt follow, hơn nữa tuy thời gian anh phát trực tiếp khá ngắn nhưng mỗi lần đều nhận được một ít quà tặng.
【Tia lửa bắn loạn: Ngài Thẩm Miên thân mến, tôi là Tia lửa bắn loạn của nền tảng stream Mắt Mèo, nội dung stream của ngài mới mẻ thú vị, tràn ngập hơi thở cuộc sống, có chất lượng cực cao, chúng tôi chân thành mời ngài trở thành chủ bá hợp đồng của nền tảng chúng tôi, ngài cảm thấy thế nào?】
Có hai loại streamer hợp đồng ở nền tảng Mắt Mèo, một là tự mình đề nghị, cần phải điền vào bảng câu hỏi chi tiết, chờ nhà quản lý xét duyệt, phần lớn streamer đều đi theo con đường này. Hai là nền tảng chủ động liên hệ, sau khi trải qua bàn bạc, nếu hai bên đều vừa lòng thì có thể trực tiếp ký hợp đồng. Lúc cả bản online lẫn bản giấy đều đã được ký thì hợp đồng sẽ có hiệu lực ngay.
Bảy ngày trước nguyên chủ từng đề nghị một lần, sau khi bị từ chối thì phải đợi thêm bảy ngày mới có thể đề nghị lần nữa. Vốn Thẩm Miên định hôm nay sẽ dưa ra đề nghị, không ngờ đối phương thế mà đã gửi lời mời ký hợp đồng tới trước một bước.
Trước kia khi xác định sẽ tiếp tục phát trực tiếp Thẩm Miên đã thử tìm xem điều kiện ký hợp đồng, thấy yêu cầu rất cao. Suy cho cùng thì streamer hợp đồng đều có lương cơ bản, chỉ cần đạt đủ thời gian stream yêu cầu là có thể nhận lương, do đó cần phải để lộ giá trị thương mại nhất định mới có khả năng ký hợp đồng.
Thẩm Miên đáp lại: 【Xin chào, tôi rất vinh hạnh khi nhận được sự khẳng định của quý nền tảng, xin hỏi thông tin cụ thể của hợp đồng là gì?】
Đối phương đáp lại chỉ trong một giây, nhanh chóng gửi tới một chuỗi văn tự dài.
Thẩm Miên đọc qua một lượt. Nền tảng stream Mắt Mèo tổng cộng có bốn cấp hợp đồng ABCD, hợp đồng cấp D thấp nhất cũng có lương cơ bản một tháng là tinh tệ, thấp hơn một chút so với tiền lương bình quân ở hành tinh Thủy Đô, nhưng vẫn đủ để nuôi sống một con rồng.
Hợp đồng đối phương muốn ký với anh là cấp C, lương cơ bản tinh tệ, tỷ lệ phân chia quà tặng vẫn là – .
Người mới ký hợp đồng lần đầu thông thường đều là cấp D, rất hiếm thấy cấp C, trừ khi là streamer bên ngoài được đào tới bằng tiền mới có thể vừa bắt đầu đã cung cấp điều kiện hậu đãi.
【Tia lửa bắn loạn: Nếu vẫn còn chỗ nào không hiểu thì tôi sẽ lập tức giải thích. Mắt Mèo là nền tảng stream nổi tiếng, tôi cũng là nhân viên chăm sóc khách hàng chính thức, xin ngài hãy yên tâm.】
Thẩm Miên đọc một lượt, cảm thấy không có vấn đề gì lớn bèn gửi tin nhắn nói với đối phương rằng mình bằng lòng.
Tia lửa bắn loạn gửi tới một phần hợp đồng online.
【Tia lửa bắn loạn: Xin ngài hãy đọc kĩ càng, tôi sẽ giải đáp vấn đề của ngài bất cứ lúc nào.】
Thẩm Miên nhấp mở hợp đồng, cẩn thận đọc hai lượt, trọng điểm là các điều khoản nghĩa vụ và quyền lợi. Sau khi xác định không có lỗ hổng cạm bẫy, anh bèn ký tên của mình vào từng chỗ, cuối cùng dùng trí não truyền dấu vân tay lên.
Tới đây thì coi như đã điền xong hợp đồng online, hợp đồng thực thể sẽ được tổng bộ gửi tới sau.
Tia lửa bắn loạn làm việc rất nhanh, rõ ràng đã tới giờ tan ca mà vẫn làm thêm giờ gửi hợp đồng cho anh, hơn nữa còn nói với Thẩm Miên rằng dự tính ngày mai hợp đồng thực thể sẽ tới.
Thẩm Miên rất ít khi nhìn thấy nhân viên chăm sóc khách hàng sấm vang chớp giật như vậy nên nhất thời hơi bất ngờ, hồi lâu sau anh mới gõ chữ: 【Được, tôi ký xong sẽ nhanh chóng gửi lại.】
【Tia lửa bắn loạn: Vâng! Chúc ngài sinh hoạt vui vẻ, chúng ta hợp tác thoải mái!】
Thẩm Miên cảm thấy như đối phương ở sau trí não đã sắp bay lên luôn rồi, vì thế nên anh lặng lẽ đáp lại mấy chữ: 【Ừm, được.】
Anh thoát khỏi nền tảng Mắt Mèo, vừa ngẩng đầu liền thấy Hạ Tỉnh đang ôm Tiệp An ở đối diện. Hai rồng một lớn một nhỏ đều đeo kính thực tế áo màu trắng đang nằm ngửa trên ghế, vẻ mặt dễ chịu như đang ngủ, hiển nhiên là đang dạo chơi thoải mái trên tinh võng rồi.
Hạ Tỉnh: “Khẩu pháp laser mô phỏng này chơi thích không? Hiệu quả ánh sáng lóa mắt không?”
Tiệp An vặn qua vặn lại trong lòng Hạ Tỉnh, cái đuôi cẩn thận rũ xuống dưới ghế, cái ghế cũ rích phát ra tiếng cọt cà cọt kẹt.
“Thích ạ!”
Thẩm Miên: “……”
Hạ Tỉnh: “Nhóc qua xem cơ giáp mô phỏng bên này nè, trông khá giống thật đó.”
Tiệp An kích động đến mức dùng móng nhỏ ôm mặt: “Cơ giáp thật sự trông như thế này ạ? Con xưa nay chưa thấy bao giờ. Chú là bộ đội ạ?”
Thẩm Miên: “……”
Hạ Tỉnh: “Ừm, đúng vậy. Cái này mô phỏng theo x tinh thuyền-, mẫu cũ rồi, nhưng ngoại hình giống hệt. Nhóc nhìn cái tinh hạm mô phỏng tệ kia đi, cái đó không giống, cái kia lại mô phỏng rất giống.”
Chú Thích
Tiệp An: “Wow ——”
Thẩm Miên: “…………..”
Anh khoanh tay trước ngực, muốn nhìn xem hai tên nhóc không bớt lo này liệu có thể vác hết vũ khí mô phỏng của cả một quân đoàn về không.
Hạ Tỉnh: “Nhóc xem này, trạm không gian mô phỏng bên trái cũng được mô phỏng không tồi, nhóc muốn tất cả những thứ này đúng không?”
Tiệp An: “Không ạ!”
Hạ Tỉnh vô thức cúi đầu xuống, sau đó mới nhớ ra mình vẫn đang đeo kính thực tế ảo nên lại nằm xuống: “Không thích à? Hay là nhóc thích búp bê? Bên kia có một con búp bê tỷ lệ – với nhân loại, trông cũng rất đẹp.”
Thẩm Miên thấy rõ ba từ “chú muốn mua” trên mặt hắn, trong giọng nói còn mang theo sự nóng lòng muốn thử xem.
Bất ngờ là giọng nói trong trẻo của Tiệp An lại nói: “Thích ạ, nhưng đắt lắm, không mua đâu ạ.”
Hạ Tỉnh rõ ràng là nhìn không thấy mà vẫn có thể chuẩn xác vỗ vỗ bụng Tiệp An, có lẽ là hắn cảm thấy xúc cảm rất tốt nên lại xoa thêm hai cái: “Chú mua cho nhóc.”
“Không được đâu ạ.” Tiệp An nghiêng đầu qua. “Ông nội viện trưởng nói chúng con không thể nhận không đồ của người khác, nợ thì phải trả, nếu hiện tại con nợ chú tiền mua những thứ này thì không thể tiêu tiền cho viện trưởng nữa rồi.”
Hạ Tỉnh ngẩn ra, ý cười trên mặt nhạt đi một chút. Hắn tháo kính thực tế ảo xuống, nhưng lại vừa vặn đối diện với ánh mắt của Thẩm Miên.
Hắn cười với Thẩm Miên, đôi mắt luôn ngập tràn ý cười thật giả xuất hiện vẻ dịu dàng. Hạ Tỉnh chỉ chỉ vào Tiệp An, làm khẩu hình nói: “Nó thật sự là một đứa trẻ ngoan cực kỳ dịu dàng.”
Ánh mắt của Thẩm Miên rơi xuống trên người Tiệp An: “Ừm.”
- Hết chương -