Raw: Shuqge
Edit || Beta: Manh
Ngày tháng , trang web truyện tranh Alice chính thức ra mắt.
Trong khoảng thời gian này, quảng cáo của Alice gần như có mặt trên khắp các công cụ tìm kiếm, cùng với đề tài nóng bỏng nhất Weibo —— [ Dạ Phi và Alice].
Rạng sáng ngày , đại thần truyện tranh số một Dạ Phi đăng một trạng thái trên Weibo, nhận được hơn mười nghìn lượt bình luận chỉ trong chưa đầy mười phút.
Ngày hôm sau, trạng thái đã có nghìn lượt chia sẻ, nghìn lượt bình luận, mà "truyện tranh Alice" cũng trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trong ngày.
Fan của Dạ Phi phát hiện anh và Alice cùng theo dõi (follow) đối phương, trạng thái anh đăng lúc rạng sáng rất đơn giản, nói tác phẩm mới sẽ được có mặt trên web truyện tranh Alice, độc giả hãy đón chờ.
Vì thế, rất nhiều người đã tìm kiếm Alice trên Baidu. Lâm Tử Thần đã sớm chuẩn bị xong xuôi, cộng thêm các diễn đàn, Tieba, quảng cáo trên các trang web khác nhau, liên kết trên những trang web có liên quan, có thể nói việc Alice ra mắt đã nhận được rất nhiều sự quan tâm.
Không chỉ độc giả, mà còn rất nhiều họa sĩ đều đang quan sát —— Liệu trang web mà Dạ Phi lựa chọn này sẽ trở thành một con ngựa đen[] trong ngành hay không? Khi nó còn chưa đủ nhân viên, có phải nên sớm đăng ký bút danh, chiếm sẵn một vị trí nhỏ hay không?
[] 黑马 (Hắc mã): người mới với thực lực khó lường.
Mấy ngày nay Lâm Tử Thần chỉ hận không thể ngủ luôn ở công ty, nghe nói chiều ngày còn phải tổ chức lễ ký kết hợp đồng cùng cuộc họp báo giới thiệu tác giả mới.
Vất vả lắm mới mời được Dạ Phi, thanh thế nhất định phải vang dội, vì thế Lâm Tử Thần đã đặc biệt liên hệ với một hội sở xa xỉ, nhờ có bạn bè giới thiệu nên được giá ưu đãi.
Trưa hôm ấy, ngoài Dạ Phi thì còn có một số họa sĩ có chút tiếng tăm tham gia, họ sẽ cùng đứng trên sân khấu phát biểu và chụp ảnh.
Tranh Tử vốn định mời cả Kiêu Hân Hân đến, nhưng Lâm Tử Thần nói dù sao cô cũng là họa sĩ (画手) mới, nếu quá nổi bật thì sẽ không tốt.
Thân là người sáng lập Alice, Kiều Hân Hân phải giấu kín thân phận ở giai đoạn đầu để tránh những phiền toái không cần thiết, còn bút danh thì vẫn là Kiều Kiều như ý tưởng ban đầu.
Tuy không thể lên sân khấu nhưng vẫn có thể đến xem, song Kiều Hân Hân lại khéo léo từ chối. Cô chỉ quan tâm đến truyện tranh, những chuyện như vậy có Lâm Tử Thần và Tranh Tử tham gia là được, còn cô sẽ tiếp tục vật lộn với chương thứ ba.
Ngày lễ ký kết diễn ra, Dạ Phi đương nhiên là người bắt mắt nhất, bởi vì anh hiếm khi nào tham gia những hoạt động như vậy. Mà lần ký kết nay quá bất ngờ, tuy phải nửa tháng nữa tác phẩm mới nhất của anh mới chính thức ra mắt, nhưng vẫn khiến nhiều fan làm truyền thông phát sốt.
Anh là thiên tài được công nhận trong ngành, điều khiến giới truyền thông phải kinh ngạc là, hóa ra anh không chỉ ký hợp đồng mà còn góp khoảng % vốn vào Alice!
Rõ ràng anh đã bước lên một con đường hoàn toàn mới, nhưng vì sao anh lại chọn một trang web còn chưa đi vào hoạt động như Alice giữa hàng tá những trang web truyện tranh?
Dạ Phi chỉ đáp đúng hai từ.
"Thú vị."
Nhờ có Dạ Phi, Alice nổi tiếng hơn bao giờ hết, còn hiệu quả hơn mọi loại quảng cáo. Điều kiện để Dạ Phi đồng ý gia nhập là được sở hữu % cổ phần, sau khi Lâm Tử Thần và Tranh Tử thương lượng, Kiều Hân Hân không có ý kiến thì đồng ý.
Thế nên, vị đại thần dù có tốn mấy chục triệu tệ cũng chưa chắc đã mời được ấy cứ thế đứng trên sân khấu của Alice, trả lời từng câu hỏi của truyền thông.
Tuy Kiều Hân Hân không đến tận nơi, nhưng cô treo máy phát hình buổi lễ được phát sóng trực tiếp trên mạng.
Vì thế, những khán giả ngoài hành tinh cũng cùng cô xem phát sóng trực tiếp trên trái đất...
Cả đám hết sức vui mừng.
[ phát sóng trực tiếp trên trái đất cũng chỉ nhìn hình ảnh, không khác gì chúng ta nhỉ.]
[Buổi lễ long trọng thật đấy, sao chủ kênh không đi vậy?]
[Hình như màn đạn của họ nhanh hơn chúng ta thì phải.]
[Ảo giác!]
[Tôi chỉ muốn nói là cái kiểu xem phát sóng trực tiếp khi đang xem phát sóng trực tiếp này thật kỳ diệu...]
[hhhhhhhh]
[Hôm nay chủ kênh sẽ đăng truyện trên trang web phải không?]
Kiều Hân Hân vừa khéo trông thấy câu này, cô đáp: "Đúng rồi, tôi sẽ chính thức đăng truyện vào lúc giờ chiều nay."
Trang web Alice sẽ "lên sóng" vào lúc giờ chiều, tác phẩm của các họa sĩ sẽ xuất hiện trước thời hạn. Ở mục đề cử nằm trên đầu trang sẽ có tổng cộng năm bức tranh minh họa của truyện, ngoài bốn tác giả có chút danh tiếng, Kiều Hân Hân cũng nằm trong danh sách.
Về mặt đề cử, Tranh Tử nhất định sẽ cho cô tài nguyên tốt nhất.
Hiện tại Tranh Tử chính là tổng biên tập của trang web, dù có thực lực hay không thì cũng phải làm, dù sao ai cũng là người mới, đều đang mò mẫn tiến về phía trước.
Ngày trang web ra mắt, lưu lượng truy cập trang web kinh người.
Có khoảng hai nghìn người lưu truyện của Kiều Hân Hân, đứng thứ ba trong số năm bộ truyện, là thành tích mà chính cô cũng không nghĩ đến.
Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên, nội dung truyện cũng mới chỉ có phần mở đầu.
Kiều Hân Hân nghiêm túc đọc hơn ba trăm bình luận, cô không nghĩ mới mở đầu mà đã có được thành tích như vậy.
Tối đến, Tranh Tử cười sung sướng trong điện thoại, nói: "Hân Hân, cậu sắp nổi tiếng rồi!"
"Chỉ... Chỉ mới là khởi đầu thôi mà."
"Hì hì hì..."
Trên thực tế, thành tích này không phải quá xuất sắc, song đối với một họa sĩ lần đầu đăng truyện như cô thì đây tựa như một giấc mơ. Tranh Tử không ngừng cổ vũ, nhắc nhở cô chú ý đến nội dung, bình luận thì chỉ cần lựa lời hay xem là được.
Đương nhiên, nếu sức chịu đựng đủ mạnh thì có thể xem những bình luận tiêu cực, một số bình luận tương đối khách quan, có thể học hỏi thêm chút tri thức.
Nếu là thóa mạ thuần túy thì cứ lơ đẹp, không ngừng quấy rối thì tố cáo (report) cấm thẳng.
Mấy ngày tiếp theo, Kiều Hân Hân vẫn đắm chìm trong thế giới truyện tranh, sau khi có người theo dõi, cô càng thấy có động lực để vẽ. Lâm Tử Thần cùng Tranh Tử vẫn bận rộn như cũ, người thì đôn đáo ở ngoài, người thì tất bật trong tòa soạn, bản thân Tranh Tử phải xem qua hầu hết các bộ truyện.
Ba người hiếm khi gặp mặt, ai cũng nghĩ vượt qua giai đoạn này rồi mới hẵng nên tụ họp.
Hai tấm vé Lý Mục tặng cô sắp hết hạn.
Thực ra Kiều Hân Hân muốn hẹn Tranh Tử, nhưng thấy ngay cả thời gian ngủ cô nàng cũng không có, cô thực sự ngượng đi quấy rầy.
Cô ngẫm nghĩ, hay là cô tự đi nhỉ?
Hạn chót là ngày cuối cùng của tháng này, nếu không đi thì sẽ hết hạn, rất đáng tiếc. Hơn nữa, đã hơn một tuần này cô chưa ra khỏi cửa... Ừm, tuy trước kia có lúc ở lỳ trong nhà những một tháng cũng chẳng hề gì, cô thực sự muốn ra ngoài để hít thở không khí trong lành.
Công viên giải trí hẳn là rất đông người, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy náo nhiệt.
Vì thế, Kiều Hân Hân định đi một mình.
Cô thu dọn đồ đạc xong, chuẩn bị ra cửa, trước khi đi còn kiểm tra những món đồ cần thiết —— ví, chìa khóa, di động, vé vào cửa, ừm, đã mang đủ!
Vừa đến đầu đường, Kiêu Hân Hân trông thấy Lý Mục đang đứng trả tiền trước quầy thu ngân của siêu thị. Anh mua một số đồ ăn vặt, vừa khéo nhìn thấy cô khi đang xoay cổ, vẫy vẫy tay với cô.
Kiều Hân Hân bèn đứng đó chờ anh.
Lý Mục xách túi ra, tò mò hỏi: "Cô định đi đâu thế?"
"Công viên giải trí."
"À, nơi đó —— hay ho phết, họ có mời một vị khách bí ẩn vào buổi biểu diễn tối nay đấy." Lý Mục ngó quanh, ngờ vực hỏi: "Cô đi một mình hả?"
"Ừ, cả Tranh Tử lẫn Tử Thần đều bận."
Lúc này còn chưa đến giờ, thời gian hẵng còn sớm, cô định vào công viên đi dạo rồi về.
Công viên giải trí ở gần trạm cuối của tàu điện ngầm, đi - về đều vô cùng thuận tiện.