Convert: Bến
Editor: Manh
"Đến rồi đến rồi! Xe của Tô Linh Nhiên đến rồi!!!"
Không biết người nào ở phía trước hô một câu như vậy, hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn. Vô số người xô Kiều Hân Hân để chạy ra ngoài, cô cùng Tranh Tử kích động ôm nhau.
"Tô Linh Nhiên! Tô Linh Nhiên! Tô Linh Nhiên!"
Tiếng hét của người hâm mộ ở ngoài nhất trí một cách lạ thường, một chiếc xe đen có che rèm dừng trước cửa ra vào của tòa nhà Giang Nguyên.
Vị trợ lý nam trẻ tuổi xuống xe trước, nhanh chóng bước qua một bên khác, nhẹ nhàng mở cửa xe.
Tô Linh Nhiên xuất hiện chẳng kém minh tinh chút nào, rất nhiều phóng viên vẫn đứng bên cảnh, nhắm máy ảnh về phía cô.
Cô có làn da trắng trẻo, mái tóc dài màu lanh hơi xoăn xoăn xõa xuống mang theo vẻ lười nhác. Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu xanh xám may những đóa hoa nhỏ thoát tục cùng một chiếc áo gilê trơn, để lộ xương quai xanh nhỏ gợi cảm mê người.
Cô là nữ tác giả truyện tranh được công nhận là có nhan sắc nhất ở trong ngành. Với dung mạo chẳng kém gì minh tinh, chẳng trách cô có thể nổi tiếng như vậy.
Sau khi xuống xe, cô nở nụ cười tiêu chuẩn với ống kính, đồng thời vẫy tay với fan hâm mộ ở xung quanh.
Tiếng la hét cùng hoan hô vang vọng khắp hiện trường, không ít phóng viên chen lấn đặt câu hỏi.
"Tô tiểu thư, xin hỏi lần này tiểu thư có ý định hợp tác cùng Văn Hóa Lục Lam trong bao lâu?"
"Mọi người nói sở dĩ tiểu thư hợp tác cùng Văn Hóa Lục Lam là vì từng có xích mích với ông chủ cũ, điều này có đúng không?"
"Bên ngoài đồn đại rằng Văn Hóa Lục Lam đã bỏ ra mấy trăm vạn tệ để mời tiểu thư sang, điều này có thật không?"
"Có người từng chụp được ảnh tiểu thư cùng ăn tối với Hàn Sanh, xin hỏi tiểu thư cùng Hàn Sanh đang bí mật hẹn hò sao?"
"Tiểu thư nghĩ thế nào về Hàn Sanh?"
"Có phải quan hệ bí mật của hai người rất tốt hay không?"
Nhân viên an ninh nhanh chóng tách phóng viên ra, trợ lý nam trẻ tuổi đứng bên cạnh Tô Linh Nhiên nói với bọn họ: "Trong lễ ký kết sẽ có một khoảng thời gian riêng cho việc đặt câu hỏi, xin mọi người hãy chờ tới lúc đó."
[Oaa, náo nhiệt thật đấy, cô gái kia là ai vậy? Đúng là sao quanh trăng sáng()]
() Chúng tinh phủng nguyệt (Sao quanh trăng sáng):
[Tô Linh Nhiên?]
[Hình như là thần tượng của chủ kênh đó!]
[Xinh quá đi mất... (Chảy nước miếng)]
[Đâu có đẹp bằng chủ kênh! Chủ kênh mặc lễ phục vào nhất định sẽ đẹp hơn cô ấy nhiều!]
[Vì sao chủ kênh không mặc lễ phục vậy?]
Kiều Hân Hân vừa lúc thấy được bình luận này, cô giải thích: [Tôi chỉ là người qua dường mà thôi, không nhất thiết phải ăn mặc long trọng như vậy.]
Ngày hôm nay, Tô Linh Nhiên là nhân vật chính, cô ấy còn phải bước trên thảm đỏ.
Trước ánh mắt của mọi người, Tô Linh Nhiên bước vào tòa nhà Giang Nguyên, bên trái là đại sảnh có thể chứa hơn một ngàn người, sân khấu được bố trí cực kỳ hoa lệ, hoa tươi gần như chật kín.
Hơn ba trăm chỗ ngồi được dành cho nhà báo cùng khách mời, rất nhiều fan hâm mộ cùng người vây xem đều đứng ngoài khu vực thảm đỏ, trong đó có Tranh Tử cùng Kiều Hân Hân.
Tô Linh Nhiên bước trên thảm đỏ tới sân khấu, khi đi qua trước mặt Kiều Hân Hân, một fan hâm mộ cuồng bên cạnh Kiều Hân Hân thét chói tai tên của nữ họa sĩ.
Tô Linh Nhiên nghiêng đầu, nhìn thấy vị fan nọ kích động dâng tặng bó hoa trong tay.
Cô nhận hoa, gật đầu mỉm cười, tiếp tục bước về phía trước.
Tranh Tử giật mình kích động, cô cầm tay Kiều Hân Hân hô: "Chị ấy nhìn chúng ta! Chị ấy nhìn chúng ta đấy!!"
"Ừm ừm ừm!"
Khi Tô Linh Nhiên nhận hoa, cô có nhìn thoáng qua Tranh Tử cùng Kiều Hân Hân, cái nhìn này đủ để khiến hai người hưng phấn không thôi.
Nơi cô ấy đi qua, ngay cả không khí cũng thơm ngát.
"Chờ chút nữa lễ ký hợp đồng kết thúc, chúng ta nhất định phải xông lên xin chữ ký!"
"Được!"
Tranh Tử và Kiều Hân Hân là hai người hâm mộ nhỏ, cả hai đều rất thích đọc truyện tranh của Tô Linh Nhiên, nhất là Kiều Hân Hân, Tô Linh Nhiên quả thực chính là giấc mộng của cô.
Fan hâm mộ ở xung quanh đều đang lớn tiếng hét tên Tô Linh Nhiên, đại sảnh vô cùng náo nhiệt, mãi cho tới khi cô lên sân khấu, ngồi trên chiếc ghế thủy tinh mà Văn Hóa Lục Lam chuẩn bị cho riêng cô.
Hai chân cô khẽ khép nghiêng, trên mặt mang nụ cười hoàn mỹ vô khuyết, tựa như công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích.
Mấy năm này, cô đã sớm quen với ánh đèn pha cùng ống kính, quảng cáo do cô làm người phát ngôn gần như tràn ngập trạm xe buýt.
Sở dĩ lần ký kết này có nhiều nhà báo như vậy là vì vào tối thứ tư tuần trước, có người chụp được cảnh cô ăn cơm cùng Hàn Sanh, trên Weibo đã sớm nhấc lên một cơn sóng thần.
Một người là ảnh đế nổi tiếng trong ngành giải trí, một người là nữ thần vang danh trong giới truyện tranh, hai nười vẫn luôn có chút đồn thôi, nhưng bị chụp khi cùng ăn cơm vẫn là lần đầu.
Tấm hình này quả thực khiến người người điên cuồng.
Hàn Sanh có rất nhiều fan nữ, Tô Linh Nhiên cũng có không ít fan nam.
Cánh nhà báo vẫn luôn canh chừng lễ ký kết này. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Tô Linh Nhiên xuất hiện ở nơi công cộng sau khi hai người bọn họ bị chụp ảnh.
Mà gần đây Hàn Sanh đã bay sang Malaysia để làm quảng cáo, mọi người không tìm thấy anh nên chỉ có thể tìm đến Tô Linh Nhiên.
Tổng giám đốc của Văn Hóa Lục Lam bước lên sân khấu diễn thuyết, nói một tràng dài. Sau đó, tổng biên tập cũng lên sân khấu làm một tràng.
Sau khi nói xong, bọn họ mời Tô Linh Nhiên tới trước sân khấu, nơi đó có một quả cầu thủy tinh. Hình như chỉ cần mọi người đặt tay lên đó sẽ đồng nghĩa với việc chính thức ký kết.
Sân khấu rất đẹp, ánh đèn chiếu qua đây, Tô Linh Nhiên đứng giữa hai người kia, vẻ mặt lộ ý cười.
Cô thực sự rất đẹp.
Là vẻ đẹp khiến tim người khác đập thình thịch.
Kiều Hân Hân nhìn cô, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại.
Bên cạnh có người nhỏ giọng thì thầm: "Nếu Tô nữ thần thực sự hẹn hò với Hàn Sanh thì cũng chẳng có gì kỳ quái, cũng chỉ có Tô Linh Nhiên mới xứng đôi với ảnh đế Hàn Sanh mà thôi."
"Đúng đúng đúng, tôi thực sự hy vọng bọn họ ở bên nhau!"
Tranh Tử lại không vui: "Không được, cho dù là Tô nữ thần cũng không thể cướp Hàn Hàn nhà tôi!"
Hiện tại, Hàn Sanh là tiểu thịt tươi nổi tiếng nhất ngành giải trí, cũng là ảnh đế trẻ tuổi nhất, có anh đóng phim tức là phòng bán vé sẽ được bảo đảm, phim truyền hình được chiếu hàng tỷ lần cũng không phải nói chơi.
Tranh Tử đã là fan lâu năm của Hàn Sanh, trong phòng dán đầy áp phích của anh. Tuy cô cũng thích Tô Linh Nhiên, nhưng rõ ràng sự yêu thích dành cho cô ấy không cùng một cấp bậ như với Hàn Sanh.
Sau khi ký kết thành công, từ hôm nay trở đi, Tô Linh Nhiên chính là tác giả truyện tranh của Văn Hóa Lục Lam, tác phẩm mới nhất của cô sẽ được đăng dài kỳ tại Văn Hóa Lục Lam.
Rất nhiều trang web trực tiếp đều đang phát sóng trực tiếp hiện trường ở đây, khắp toàn quốc có không ít fan hâm mộ đều đang xem qua máy tính.
Tiếp theo chính là giai đoạn phỏng vấn.
Tô Linh Nhiên ngồi trên ghế thủy tinh, cô thản nhiên đối mặt với phóng viên, tác phong tao nhã nhanh nhẹn.
"Xin hỏi, tiểu thư đã ký hợp đồng bao nhiêu năm cùng Văn Hóa Lục Lam?"
"Chúng tôi có thỏa thuận công việc, hay nói cách khác, mãi tới khi tác phẩm mới kết thúc, tôi sẽ luôn là họa sĩ của họ."
"Hiện tại tiểu thư đã là một tác giả truyện tranh nổi tiếng rồi, dùng từ "Họa sĩ" có phải quá khiêm tốn không?"
"Không không không, tôi chẳng phải là một tác giả truyện tranh, tôi chỉ là một người thích kể lại chuyện xưa cho mọi người mà thôi."
"Xin hỏi đề tài cho bộ truyện tranh mới của tiểu thư là gì?"
"Tôi sẽ vẽ một bộ truyện tranh thiếu niên, có yếu tố phiêu lưu kỳ bí, cá nhân tôi thích thể loại ấy vô cùng."
"Bộ truyện sẽ bắt đầu được đăng dài kỳ vào lúc nào?"
"Truyện sẽ được đăng trong tạp chí mới của tháng sau."
"Tin đồn tiểu thư từng có tranh chấp cùng ông chủ cũ có phải là thực không?"
"Tôi khẳng định không có chuyện này, tôi vẫn luôn biết ơn Hoa Ngữ, nếu không có nó thì sẽ không có tôi ngày hôm nay. Trong thiên hạ không có buổi tiệc nào là không tàn, tôi hy vọng mọi có thể dùng lý trí để suy xét, chứ không phải là bị ảnh hưởng bởi những lời đồn đại."
"Thứ tư tuần trước, có người chụp được ảnh tiểu thư cùng dùng bữa với Hàn Sanh, mọi người trên Weibo đều đoán hai người đang bí mật hẹn hò, xin hỏi việc này là thật sao?"
Đây mới là vấn đề mà mọi người quan tâm nhất!
Trên mặt Tô Linh Nhiên lộ ra một nụ cười thẹn thùng, cô hơi hơi cúi đầu, tay cầm mic lắc lư hai cái, khiến người ta cảm thấy hiện tại cô đang rất căng thẳng.
Đúng vậy, một người luôn luôn bình tĩnh khi đối mặt với ống kính như cô lại căng thẳng vì câu hỏi này.
Tất cả mọi người đều đang đợi câu trả lời của cô.
"Ách, tôi cùng anh Hàn là bạn bè thân thiết. Thứ tư tuần trước, bởi vì anh ấy sắp phải qua Malaysia để quay quảng cáo một thời gian dài, mà tôi lại vừa lúc ở Đông Xuyên nên mới ăn chung một bữa cơm. Hy vọng fan hâm mộ của hai bên đều không suy nghĩ nhiều, chúng tôi chỉ là bạn bè.... Ừm, thực sự chỉ là bạn bè mà thôi."
Tô Linh Nhiên nói xong liền đỏ mặt.
Tuy cô luôn cường điệu hai người là bạn bè, thế nhưng, thái độ ấp úng cùng hai gò má phiếm hồng của cô lại khiến không khí tại nơi đây nóng lên.
Tai tiếng lớn! Bát quái lớn! Tô Linh Nhiên gọi ảnh đế là anh Hàn ở trước mặt mọi người! Quan hệ cá nhân giữa hai người bọn họ nhất định không tồi!
Giấu đầu hở đuôi?
Đây chính là tiếng lòng của tất cả mọi người.
Kiều Hân Hân cũng rất kinh ngạc: "Cô ấy quen biết Hàn Sanh sao?"
Cho dù là người không quan tâm tới ngành giải trí như Kiều Hân Hân cũng biết Hàn Sanh, anh chính là nam diễn viên nổi tiếng những năm gần đây, không ai sánh bằng.
"Còn gọi là anh Hàn nữa chứ!" Tranh Tử khóc không ra nước mắt, ôm lấy cánh tay của Kiều Hân Hân, nói với giọng nức nở: "Hu hu hu hu, nam thần của mình! Nam thần không thể có bạn gái! Không thể!"
"Không phải cô ấy nói họ chỉ là bạn bè sao?"
"Nhất định là gì đó mờ ám..."
Tô Linh Nhiên không bao giờ luống cuống ở trước mặt giới truyền thông, chẳng phải thái độ lúc này của cô đã giải thích cho mọi thứ sao?
Hiện tại Hàn Sanh đang ở Malaysia, không biết khi trở về anh sẽ thanh minh thế nào. Trái tim Tranh Tử tan nát, giấc mộng của cô đã không còn nữa rồi a a a a!
"Xin hỏi tiểu thư cảm thấy Hàn Sanh là người như thế nào?"
"Anh ấy rất dịu dàng, cũng rất săn sóc, vô cùng... Trượng nghĩa. Nếu bạn bè xảy ra chuyện gì, chỉ cần nhờ anh giúp đỡ, anh ấy nhất định sẽ làm."
Hàn Sanh là người cực kỳ bao che cho fan, quan hệ của anh với mọi người ở trong ngành rất tốt, tất cả những người cùng nghề đều đánh giá anh là người dịu dàng ưu nhã, không bao giờ ra vẻ ta đây.
Nụ cười của anh còn được bình chọn là nụ cười đẹp nhất châu Á.
Cười một tiếng khuynh thành, cười một tiếng khuynh quốc.
Cho dù Kiều Hân Hân không phải là fan của anh, khi cô nhìn thấy áp phích có mặt Hàn Sanh cũng sẽ giật mình vài giây.
Thật sự là... Quá mức tuấn tú!
Các nhà báo còn đang không ngừng đặt ra vấn đề, Tranh Tử kéo áo Kiều Hân Hân, nhỏ giọng nói: "Chúng ta vào hậu trường đi."
"Hậu trường á?"
"Tô Linh Nhiên đã xuống sân khấu rồi, nhất định cô ấy đang ở hậu trường, tới lúc đó chúng ta cũng tiện chụp chung."
"A..."
Tranh Tử cùng Kiều Hân Hân chen ra khỏi biển người, bước về phía hậu trường.
Biên tập viên của Văn Hóa Lục Lam bề bộn nhiều việc, không ai quản xem bọn họ làm cái khỉ gió gì, hơn nữa, trên cổ Tranh Tử còn đeo thẻ công vụ của tòa nhà Giang Nguyên.
Dù sao cũng đều là biên tập viên truyện tranh, bảo vệ tưởng đều chung một công ty nên để hai người vào hậu trường.
Kết quả, không biết là do Tranh Tử quá thương tâm hay thế nào mà lại trượt chân, không cẩn thận xô phải Kiều Hân Hân.
Kiều Hân Hân té về phía trước, va vào người đàn ông ở hướng ngược lại, hai người cùng ngã lăn trên mặt đất.
Choang.
Bình hoa trong tay người đàn ông nháy mắt vỡ thành trăm mảnh.
Hiện trường lập tức an tĩnh lại.
Tất cả mọi người nhìn về bên cạnh sân khấu, Kiều Hân Hân ngồi trên mặt đất, ngỡ ngàng nhìn một mảnh hỗn độn ở trước mắt.
Mà người đàn ông trẻ tuổi kia sửng sốt tròn năm giây rồi lập tức nhảy dựng lên, nóng nảy hô lớn với Kiều Hân Hân: "Không có mắt hay sao mà đi đứng kiểu đấy! Cô cũng là biên tập viên của Văn Hóa Lục Lam à? Sao công ty lại thuê một người tay chân lóng ngóng như cô vậy!"