Convert: Bến
Editor: Manh
"Trước đây, tôi cảm thấy có thể kiếm tiền qua việc phát sóng trực tiếp đã là một chuyện rất thần kỳ. Bình thường, khi mọi người tùy tay khen thưởng thì không sao, nhưng đột nhiên lại nhảy ra một người cho tôi nhiều tiền như vậy, tôi... Tôi cảm thấy..."
"Thụ sủng nhược kinh?" Lý Mục suy đoán.
"Nói như thế cũng không phải, mà đúng ra là... Tôi thấy mình không kiếm được số tiền ấy bằng thực lực của chính mình."
Đúng vậy, cô cảm thấy mình thắng chẳng vẻ vang gì.
Làm nghề phát sóng trực tiếp có kiếm được tiền không? Câu trả lời là, có.
Kiều Hân Hân không biết giá cả thị trường trên tinh tế, nhưng sau khi bắt đầu làm công việc này, cô đã đặc biệt đi thăm dò ngành phát sóng trực tiếp đang nổi bật mấy năm gần đây, phát hiện những vị chủ kênh đang đứng trên đỉnh kim tự tháp đều kiếm được rất nhiều tiền.
Chỉ là, khi cô thực sự tự mình tiếp xúc đến mặt này, cô cảm thấy có chút hoảng hốt.
Khi chính mình chẳng làm gì, một số tiền lớn lại đột nhiên rớt từ trên trời xuống, khiến cô thấy rất áp lực.
Lý Mục nâng tay sờ cằm một cái, ừm... Anh cũng phần nào hiểu được ý của Kiều Hân Hân.
"Hân Hân, vạn tệ chẳng là gì cả."
Lý Mục là quản lý cho những chủ kênh vàng trong nghề này, có thể nói, trên con đường đồng hành cùng TV Thái Dương, không có tình huống nào là anh chưa gặp được.
Cách đây mấy năm, những vị chủ kênh ở dưới trướng anh đều kiếm được nhiều tiền hơn so với Kiều Hân Hân, đây mới chỉ là khởi đầu với cô, có lẽ vì chưa bao giờ tiếp xúc với lĩnh vực này nên thoáng cái đã tự loạn trận cước.
"Tôi biết, có vô số chủ kênh kiếm được nhiều hơn tôi, nhưng... Tôi không giống với bọn họ."
"Không giống? Không giống về phần nào?"
"Bọn họ... Đa tài đa nghệ, có điểm mạnh của riêng mình, vì vậy được nhiều khán giả khen thưởng là điều đương nhiên. Nhưng tôi lại không như vậy, buổi trực tiếp của tôi thì... Rất bình thường, mỗi ngày không làm việc thì cũng ăn ăn uống uống, tôi cảm thấy, tôi..."
"Cô cảm thấy mình không xứng với sự yêu thích của mọi người phải không?" Lý Mục phát hiện ra vấn đề, anh nói lời thấm thía: "Hân Hân, mỗi người đều theo đuổi những điều khác nhau, từng người hâm mộ lưu trữ phòng của cô đều thật lòng yêu thích cô. Tựa như minh tinh vậy, người cô thích chưa chắc những người khác đã thích, người những người khác thích chưa chắc cô đã thích, đúng không nào? Lẽ nào vì vị minh tinh này không xinh đẹp bằng vị khác thì người đó không nên bước vào ngành giải trí sao? Thực ra, nghề phát sóng trực tiếp chính là một ngành giải trí thu nhỏ, phải có lượng chủ kênh phong phú, đây là nhu cầu của thị trường."
Kiều Hân Hân không hé răng, cô đang tiêu hóa những đạo lý mà Lý Mục nói.
Lý Mục ngừng trong chốc lát, đoạn tiếp tục mở miệng: "Hơn nữa, cô không phải là khán giả, sao cô có thể biết phát sóng trực tiếp của cô chẳng có ý nghĩa gì với bọn họ? Cô đừng quên, nguyên nhân ban đầu khiến TV Thái Dương chọn cô chính là vì "Kế hoạch nuôi dưỡng nữ thần", có nhiều người canh đúng giờ để tới trước màn ảnh, có nhiều người mua tước vị, khen thưởng cho cô như vậy, không phải đều là vì... Bọn họ đang mong đợi một Hân Hân tốt hơn sao."
"Bọn họ... đang mong đợi một tôi tốt hơn?"
Trong lúc hoảng hốt, cô nghĩ tới cuộc đối thoại đầu với quản gia, nó từng nói: "Hoan nghênh ngài đã bước vào kênh truyền hình trực tiếp Nuôi dưỡng nữ thần", Kiều Hân Hân vẫn luôn không hiểu rõ kênh mới này.
Cho tới tận hôm nay, cô mới bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, cô có nên dành thêm tinh lực lên nghề phụ phát sóng trực tiếp này không?
Trước đây, khi nhân khí còn thảm đạm, có thể nói bình thường chỉ có Kaka lộ diện, chính bản thân cô cũng cảm thấy mình không thể tiếp tục phát sóng trực tiếp.
Nhưng bây giờ đã không còn giống với lúc trước, cô kiếm ra tiền, hơn nữa càng ngày càng kiếm được nhiều hơn... Nhiều đến mức vượt quá khả năng thừa nhận của cô.
Vậy nên, cô mới cảm thấy sợ.
Cô phải làm gì thì mới không phụ sự yêu thích của mọi người?
Lý Mục nở nụ cười, giọng anh ôn hòa nói: "Cô không cần phải cố ý làm gì cả, cứ như bây giờ cũng rất được rồi."
Đúng vậy, cô của bây giờ cũng rất tốt.
Một Hân Hân luôn cố gắng làm việc, gắng sức sinh sống, một Hân Hân luôn tận lực hòa nhập đám đông bất chấp việc có trở ngại trong giao tiếp xã hội thực sự đã đủ tốt.
Phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Hân Hân không hề nhỏ yếu như cô nghĩ, dù phát sóng trực tiếp tử vong đã kết thúc từ lâu, lượng khán giả vẫn cao như cũ, đủ để thấy mọi người thật lòng thích cô.
"Hãy cứ sống theo cách riêng của cô ấy, mỗi ngày đều sống thật tốt -- Ước mơ của cô, sự nghiệp của cô, và cả chuyện tình yêu có thể xảy đến trong tương lai nữa... Mọi người đều rất tò mò đấy. Từng hành động của cô đều có thể tác động tới cảm xúc của người khác, đây chính là giá trị của cô."
Cảm xúc của Kiều Hân Hân đã lắng xuống, cô hiểu những điều Lý Mục vừa nói.
Nói xong lời dịu dàng rồi, tiếp theo sẽ phải nói tới chuyện chính.
Lý Mục hắng giọng một cái: "Khụ khụ, Hân Hân, đừng bảo là tôi gây áp lực cho cô nhé -- Nhưng, tháng trước cô đã đứng đầu danh sách chủ kênh mới, vậy nên, tôi muốn cô tiến vào bảng xếp hạng lượt xem hàng tháng. Đây là nơi tất cả những chủ kênh cùng đấu đá với nhau, điểm cao thì mới được vào. Nói cách khác, tôi muốn cô phải vào được top của TV Thái Dương trong tháng này."
"..."
Hả?
Lý Mục thay đổi quá nhanh, vừa rồi còn là chị gái tri kỷ, thoáng một cái đã trực tiếp biến thành bà mẹ đang theo dõi tình hình thi cử của con cái.
Bước vào... Top ?
Kiều Hân Hân vội vàng lắc đầu: "Không được không được không được! Không được đâu! Anh yêu cầu quá cao rồi!"
Bản thân cô có thể thấy thứ hạng của mình, bởi cứ đúng giờ, quản gia sẽ nói cho cô biết. Hiện nay, thứ hạng của cô đang nằm trong khoảng ba mươi ngàn!
Từ ba mươi ngàn nhảy lên top sao? Điều này nào có khả thi chứ!
Cho dù cô mở thêm một lần phát sóng trực tiếp tử vong cũng không được!
Lý Mục nhìn cô cười híp mắt: "Cao sao? Nghệ sĩ của Lý Mục tôi mà không vào được bảng xếp hạng hàng tháng ư? Hiện tại, trong tay tôi chỉ có một vị chủ kênh là cô thôi, cô có thể chiến đấu vì tôi không?"
"Tôi đã hỏi qua ngài quản gia rồi, những vị chủ kênh có tên trong bảng đều cực kỳ lợi hại, số lượng lưu trữ đều vượt quá trăm vạn!"
Là trăm vạn đấy!
Phòng phát sóng trực tiếp của cô... Mới chỉ có mấy vạn mà thôi.
"Yên tâm đi, tôi đã sắp xếp một vị trí đề cử cực kỳ tuyệt cho cô rồi, chỉ cần cô thực hiện chương trình của cô thật tốt, giữ vững phong cách của mình, cô nhất định có thể giữ chân khán giả."
Lực tương tác của vị trí đề cử đó thật sự rất mạnh, nhất định ngày đó phòng phát sóng sẽ chật kín người, nhưng có bao nhiêu người bằng lòng ở lại vì Kiều Hân Hân thì phải dựa vào bản lĩnh của cô.
"Tôi... Tôi sẽ làm được sao?"
"Đương nhiên rồi, đừng quên cô đã mang lại một kết thúc hoàn mỹ cỡ nào cho đảo Đầu Lâu."
"Đó là cái kết bi kịch..."
"Nhưng nó rất hoàn chỉnh."
Chỉ cần câu chuyện hoàn chỉnh là đủ rồi.
Phát sóng trực tiếp tử vong tựa như phim ảnh, không phải chỉ hài kịch mới cần mua vé, bi kịch cũng cần phải bỏ tiền ra để xem.
Có thể tác động tới cảm xúc của người xem, để khán giả chạy theo góc nhìn của chủ kênh, đây chính là thành công.
Lý Mục tin tưởng, lần phát sóng trực tiếp tử vong thứ hai của Kiều Hân Hân nhất định có thể gặt hái được tiếng vang lớn. Lần này, cô sẽ cạnh tranh cùng rất nhiều chủ kênh giàu kinh nghiệm.
Ánh mắt anh rơi xuống đống sách chồng chất ở trong góc, khóe chậm chậm rãi nổi lên ý cười bí hiểm.