“Ba ba, cô gái này con đã thấy!” Tiểu Dịch ngồi một bên chơi trò chơi, vừa ngước mắt đã nhìn thấy truyền hình trực tiếp, “Cô gái này, con cùng mẹ đã gặp qua ở khách sạn, chính là thứ…” Tiêu Hàn vừa suy nghĩ một chút liền hiểu, lần đó Đông Thu Luyện có chút khác thường.
“Ba, chuyện này là ba làm?” Tiểu Dịch nháy mắt nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn cười đem Tiểu Dịch ôm vào ngực, “Sao vậy? Ai nói với con?”
“Trực giác a, ba nên biết trực giác của trẻ con cực kì chuẩn, tuyệt đối là xuất phát từ lúc buổi họp báo lúc đó của mụ phù thuỷ, nên muốn trả thù cô ta!” Tiểu Dịch ngẩng đầu nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn chỉ cười, “Con chỉ là một tên nhóc, còn trực giác cái gì?”
“Ba đừng kì thị con nha, mặc dù con chỉ là trẻ con, ở nước ngoài trẻ con cũng có nhân quyền, ba đối với con như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của con, ba nên biết nhiều đứa trẻ từ nhỉ bị ba mẹ nói như vậy, khi lớn lên có thể trở thành người không hoàn chỉnh…” Tiểu Dịch vừa nói liền có chút thao thao bất tuyệt.
“Vậy chú nhỏ của con khi sinh trưởng không khoẻ mạnh sao?” Tiêu Hàn lên tiếng, Tiểu Dịch co rúm một cái, đưa tay ôm cổ của Tiêu Hàn, hung hăng lên mặt của Tiêu Hàn vài cái, “Sao vậy? Không nói nữa?”
“Ba, ba không thể lẫn lộn mọi chuyện như vậy được, chú nhỏ là người ở hành tinh khác, hơn nữa, trong nhà không phải ai cũng đột biến gien đâu, có phải không!” Tiểu Dịch cười đến nịnh nọt, Tiêu Hàn cười khẽ một tiếng, ôm Tiểu Dịch không nói gì thêm.
Trong lòng Tiểu Dịch ảo não, về sau khi nói chuyện cùng ba ba phải suy nghĩ cẩn thận, nói cách khác, đầu óc của ba so với mẹ xoay chuyển nhanh hơn, chỉ cần thấy một điểm sai liền bắt lấy không tha, thiệt là…. Hai tay trước ngực không tự giác quấy động, cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên cao.
Lúc này ở hiện trường họp báo, bầu không khí lúc này có thể nói là giương cung bạt kiếm, nhưng người sáng suốt đều nhận thấy được khi Bùi Tư Nhan xuất hiện thì khí thế của Bùi Tử Đồng yếu ớt rất rõ ràng, hai người đứng chung một chỗ khí thế cao thấp rất rõ ràng.
Bùi Tử Đồng mặc dù đứng nơi đó, nhưng ngón tay bị ấn lại rất nhanh liền sưng phồng lên, nước mắt trực tràng trong hốc mắt, tựa như bất kì lúc nào cũng có thể rớt xuống, cả người có chút run lẩy bẩy, nhất là cách ăn mặc tinh khoi, làm cho mọi người cảm thấy được Bùi Tử Đồng có bao nhiều uỷ khuất.
Còn Bùi Tư Nhan đứng đó, cả người thẳng tắp, nhếch miệng lên, nụ cười châm chọc rõ ràng, hơn nữa thân mình cao gầy, làm cho người ta cảm giác được như bị nhìn từ trên cao nhìn xuống.
“Chị, em đến cùng là sai cái gì, mà chị ở trước mặt của mọi người không thể cho em một nấc thang để leo xuống, em biết là từ khi em bước vào Bùi gia thì chị không vừa mắt em, em luôn biết, nhưng em đều xem chị là chị của em, nhưng vì sao…” Bùi Tư Đồng vừa nói hai hàng nước mắt chảy dài xuống, không hỗ là diễn viên, đến lúc khóc cũng là nước mắt như mưa không hề giảm, “Vì sao lại muốn đánh em?”
“Hừ…” Bùi Tư Nhan hận không thể tát thêm vài cái lên mặt của Bùi Tử Đồng, vừa rồi đánh còn nhẹ, hiện tại bên ngoài đều nghĩ rằng là mày đúng phải không, lá gan thật lớn, “Vậy cô cảm thấy cô lấy tư cách gì mà ngồi ngang hàng với tôi?”
Lời này của Bùi Tư Nhan nói xong thì mọi người cảm thấy Bùi Tư Nhan thật sự rất lớn lối, nhưng lời này lại không sai, một người đại tiểu thư chính tông, còn một người là do một tiểu tam ở bên ngoài sinh ra, có thể trở về nhà lớn thật sự là không tệ, chẳng lẽ còn muốn ngồi ngang hàng với chính tông sao, thật sự là không thể nào.
“Chị….” Bùi Tử Đồng hoàn toàn không nghĩ tới trước mặt nhiều người như vậy, Bùi Tư Nhanh không cho ả một chút mặt mũi nào, hơn nữa còn vạch trần thân thế của ả, mà lúc nàu Bùi Tư Đồng cảm thấy xấu hổ nhất từ trước đến nay, có lẽ lúc trước có chút quan hệ với Tiêu Hàn, tuy trong lòng mọi người đều biết, nhưng không ai vạch trần, hiện tại ả đã xuống đài, cho nên… Mọi người đang nhìn ả như một trò cười sao?
“Chị, em chưa từng có yêu cầu ngồi ngang hàng với chị, em cũng biết là không thể nào, em biết chị từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng lớn lên, cho tới nay chính là vị tiểu thư duy nhất của Bùi gia. Em vào Bùi gia chính là một sỉ nhục, em luôn biết….” Bùi Tử Đồng nói xong đưa tay che mặt, nhưng bả vai lại run lẩy bẩy làm cho phóng viên cảm thấy có chút trắc ẩn, dù sao mọi người đều có thói quen bênh vực kẻ yếu.
Huống chi Bùi Tư Nhan vốn có bộ dáng cao cao tại thượng ở trước mặt mọi người, nếu khi ở nhà cũng như vậy, thì Bùi Tử Đồng rất có thể có uỷ khuất rất nhiều, hơn nữa lúc này có người chú ý đến ngón tay dán băng, bởi vì là bên trong ngón tay, vừa rồi không có người chú ý đến, hiện tại rất nhiều người đều chú ý.
Cố San Nhiên cầm bút lên, viết lên trong quyển sổ tay một câu: “Chị em hào môn bên ngoài hoà thuận, bên trong dơ bẩn, bạo lực nhục mạ, thật sự có ẩn khúc….”
“Bùi tiểu thư, tay của ngài bị thương, xin hỏi là vì sao bị thương vậy?” Một phóng viên hỏi, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Bùi Tư Nhan, Bùi Tư Nhan chỉ nhìn tay của Bùi Tử Đồng, lạnh lùng cười một tiếng.
“Cái này…” Bùi Tử Đồng cố ý làm ra vẻ bối rối, có chút hoảng sợ nhìn thoáng qua Bùi Tư Nhan, không ngoài ý muốn nhận lấy ánh mắt lạnh của Bùi Tư Nhan, sau đó tiếp tục trả lời câu hỏi của phóng viên, “Chính tôi không cẩn thận… Không có liên quan đến chị tôi, thật sự không có liên quan!”
Cố San Nhiên thiếu chút nữa đã vỗ tay, cô gái này tuyệt đối là một cô gái trà xanh chính hiệu, màn trình diễn này, cùng với ánh mặt lạnh của Bùi Tư Nhan, thì không phải là gãi đúng chỗ ngứa sao. Khôn thể không nói cô gái này thật sự rất lợi hại.
“Bùi quản lý, xin hỏi những lời của Bùi tiểu thư nói là đúng sao?” Có phóng viên hỏi Bùi Tư Nhan, Bùi Tư Nhan cười lạnh một tiếng, cảm thấy đặc biệt tốt hơn.
“Mỗi ngày tôi rất bận rộn, Bùi thị mặc dù kém xa Tiêu thị cùng Lệnh Hồ gia, nhưng dù sao cũng là một công ty lớn, mỗi ngày tôi phải xử lý nhiều chuyện, chẳng lẽ đến chuyện em gái bị thương còn muốn tôi phải điều tra? Hơn nữa, có phải do chịu đả kích, ở nhà tự hại bản thân, rồi đỏ thừa lên đầu người khác!” Bùi Tư Nhan nói lời này là một mũi tên bắn hai con chim!
Không chỉ nói bản thân hoàn toàn không khinh thường Bùi Tử Đồng, căn bản là không cùng cấp bậc, hơn nữa còn gián tiếp nói đến chuyện của Tiêu thị mấy hôm trước, người ta căn bản không xem trọng mình (Bùi Tử Đồng), còn làm chuyện sau lưng người ta còn muốn người ta không biết sao?
~HẾT CHƯƠNG ~