*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cậu ta vốn định đổi nickname thành Sơn Đại Vương, lại sợ sau khi Tang Tiếu thấy sẽ không tha thứ cho những việc cậu ta làm từ trước. Bởi vậy, trước tiên cậu ta thay đổi ấn tượng của mình trong lòng Tang Tiếu! Nếu trước kia cậu ta có thể làm chủ nhóm anti-fans, vậy bây giờ chắc chắn cũng có biện pháp lên làm chủ nhóm fans!
“Tang Tiếu thấy mình tâng bốc với cư dân mạng tán thành rồi thì có thể nhắn tin riêng tâm sự với mình không nhỉ?”
Trần Thiên ôm Weibo chờ rồi lại chờ, chờ rồi lại chờ. Không chỉ cậu ta đang đợi, cư dân mạng cũng đang đợi. Nghệ sĩ có thể để antifan có tiền có tài đổi nickname thành chịu đòn nhận tội rồi tâng bốc, Tang Tiếu tuyệt đối là người đầu tiên trong giới.
Kết quả, bọn họ chờ đến chờ đi trên mạng, thậm chí thức đêm đợi suốt cả một đêm cũng không đợi được Tang Tiếu đáp lại.
Trần Thiên:...
Cư dân mạng:...
Nịnh nọt, nịnh nọt! Nịnh đến cuối cùng hai bàn tay trắng.
Tang Tiếu vốn định trả lời một câu từ chối người xấu như lần trước ở Weibo, nhưng Trần Thiên đăng bài trên Weibo quá chuẩn thời gian, vừa hay vào lúc Tang Tiếu lên máy bay. Lúc đó vốn đã là buổi tối, Tang Tiếu vừa lên máy bay, ổn định đồ đạc xong, rất nhanh rơi vào mộng đẹp.
Xuống máy bay vừa hay là hai giờ sáng. Đoàn người Tang Tiếu vào khách sạn nghỉ ngơi vào khoảng ba giờ sáng. Sáu giờ sáng hôm sau tiếp tục đi xe đến trường tiểu học trong núi lớn mà Tang Tiếu giúp đỡ kia. Bởi vì dọc đường đi vội vội vàng vàng, cho nên lời tâng bốc của Trần Thiên cũng bị Tang Tiếu để ra sau đầu. Đoàn người Tang Tiếu dứt khoát thuê một chiếc xe buýt du lịch. Khi xe buýt từ khu vực thành thị đi ra vùng ngoại thành, phong cảnh ngoài cửa sổ xe dần từ nhà cao tầng san sát biến thành non xanh nước biếc.
Nhậm Tương đầy hưởng thụ hít sâu một hơi: “Rất thư thái, gió nhẹ phất vào mặt, không khí cũng tươi mát. Chờ thăm các bạn nhỏ xong, chúng ta tìm một chỗ nấu cơm dã ngoại nhé?”
“Có.” Tang Tiếu lấy điện thoại di động ra, đưa Nhậm Tương xem hình ảnh nhận được từ chỗ giáo viên trong trường: “Trong núi có dòng suối không sâu nhưng rất rộng, bốn phía cũng có cây cối khá râm mát. Giáo viên nói năm nay lần đầu tiên chơi xuân bọn họ đã chọn chỗ đó. Các em học sinh đều rất thích.”
Nhậm Tương thấy cảnh đẹp trên ảnh, đôi mắt sáng ngời. Cô vui vẻ huýt sáo một cái: “Được đó! Chọn chỗ này làm chỗ nấu cơm dã ngoại luôn!”
Tịch Ngôn Vãn nghe hai người nói xong, lắc đầu nở nụ cười: “Khó trách hai người vừa sáng sớm ra khỏi khách sạn đã xông thẳng đến siêu thị mua đồ ăn vặt và rượu. Hóa ra để chuẩn bị nấu cơm dã ngoại.”
Bị Tịch Ngôn Vãn vạch trần, Tang Tiếu và Nhậm Tương nhìn nhau cười.
Lúc ba người cười đùa, Quý Kỳ Tây ngồi ở cạnh Tang Tiếu xem bản kế hoạch kinh doanh. Quý Lâm Xuyên ngồi ở hàng trước, trong tay anh có trang giấy, phía trên viết đầy ca từ và nhạc phổ. Tất cả đều là kiệt tác sau khi lên xe anh nhìn phong cảnh bốn phía mà lóe lên linh cảm.
Về phần Thẩm Thư Triệt, anh cũng đang làm việc.
Tang Tiếu nghiêng người nhìn ra sau, có thể thấy Thẩm Thư Triệt một tay cầm điện thoại di động giơ lên cao để điện thoại có thể quay được cả người anh: “Mới bảy giờ sáng, mọi người cũng đã vọt vào livestream rồi à? Xem ra đều ngủ sớm dậy sớm, sống rất khỏe mạnh. Tôi á? Đã ngủ bù trên máy bay, chờ live bù đủ thời gian sẽ bái bai mọi người” Số lượng fans của Thẩm Thư Triệt quanh năm chiếm vị trí top 1 trong làng thể thao điện tử, bởi vậy anh mới vừa mở live, fans lập tức chen chúc nhào vào. Nền tảng livestream cũng đưa livestream của anh lên đề cử ở ngay đầu, dù là ai vừa mở nền tảng livestream đều có thể thấy.
Không nói bảy giờ sáng, có lần Thẩm Thư Triệt không ngủ được, bốn giờ sáng livestream cũng đều có fans chờ trong livestream.
“Live đủ?” Tang Tiếu kéo kéo tay áo Quý Kỳ Tây, nhỏ giọng hỏi: “Tam sư huynh bù thời gian gì thế??”
“Nền tảng livestream có yêu cầu thời gian live từng tháng với các tuyển thủ thể thao điện tử ký hợp đồng.”
Quý Kỳ Tây trả lời xong, miễn cưỡng bổ sung một câu: “Tam sư huynh của em ấy mà tuyệt đối không cần bổ sung thời gian live. Tháng nào cậu ấy có thể livestream một lần, nền tảng livestream đã vui vẻ gần chết. Cậu ấy nói bổ sung thời gian live, thật ra là muốn khoe cậu ấy đi du lịch với em đấy.”
Thẩm Thư Triệt nhìn những dòng bình luận ha ha ha, ngẩng đầu bất mãn ‘Này’ một tiếng với Quý Kỳ Tây: “Anh giải thích với Tang Tiếu thì cứ giải thích, có thể nhỏ giọng một chút không? Anh làm ảnh hưởng không khí livestream của tôi.”
Những người hâm mộ trong livestream, vừa cười ha ha đồng thời cũng liên tiếp giục Thẩm Thư Triệt điều chỉnh camera điện thoại. Bọn họ từ trong lời của Quý Kỳ Tây và Thẩm Thư Triệt đã hiểu, đoàn người Tang Tiếu rất có thể đi du lịch toàn sư môn. Cùng trong một khung hình livestream mấy trăm năm khó gặp! Bọn họ không nhìn thấy ở hiện trường, chẳng lẽ cùng khung hình một livestream cũng không thể xem à?!
Không chỉ những người hâm mộ Thẩm Thư Triệt hy vọng có thể thấy bọn họ cùng một khung hình livestream, fans Tang Tiếu, Quý Lâm Xuyên, Tịch Ngôn Vãn, Nhậm Tương nghe tiếng mà đến cũng thúc giục Thẩm Thư Triệt để Tang Tiếu vào hình.
“Hả?” Tang Tiếu quay người lại, quỳ chân lên chỗ ngồi, hai tay đặt ở lưng ghế, hăng hái bừng bừng hỏi Thẩm Thư Triệt: “Tam sư huynh, anh thật sự đang livestream khoe khoang à?”
Trong suy nghĩ của Tang Tiếu, chỉ cực kỳ cực kỳ thích một người và một việc mới có thể khoe khoang với người khác. Như bản thân Tang Tiếu, trước kia lúc mới nhận ra đám người Quý Lâm Xuyên, cô cũng thích khoe khoang với toàn bộ cư dân mạng. Rồi đến sau này cửa sổ giấy với Quý Kỳ Tây, cô cũng thích khoe khoang bạn trai với toàn bộ cư dân mạng.
Tang Tiếu nghĩ thầm vui vẻ kém hơn vui vẻ vì khoe khoang nhiều!
Thẩm Thư Triệt đè mũ lưỡi trai trên đầu anh, vẫn còn mạnh miệng: “Vậy không gọi là khoe khoang, anh đang ghi lại buổi du lịch tập thể đầu tiên trong cuộc đời.”
[Úi trời ơi, Sói Cô Độc trong trò chơi không chỉ đồng ý du lịch tập thể, mà còn ghi lại buổi du lịch tập thể [Đầu chó].]
[Lần đầu tiên? Ha ha ha, các đồng đội nghe xong có lẽ sẽ khóc mất!]
[SKY: Đã khóc! Cảm ơn đã quan tâm.]
Thẩm Thư Triệt thấy đồng đội bình luận, kinh ngạc nhíu mày: “Cậu thức đêm đến bảy giờ sáng à?”
Mới kết thúc một cuộc thi, chiến đội nghỉ một tháng. Thẩm Thư Triệt trở về thành phố Kinh, các đồng đội có người ở lại căn cứ có người về quê. SKY ở lại căn cứ, Thẩm Thư Triệt hoài nghi đối phương chơi game từ đêm đến sáng.
[SKY: Có cái rắm!]
[SKY: Tôi đã sớm dặn quản lý phòng livestream của cậu, một khi Tang Tiếu xuất hiện trong livestream thì phải gọi ngay!]