*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cuối cùng vẫn là Thương Mạt bừng tỉnh: “À, đúng rồi. Mình nghe nói công ty cậu đầu tư cơm hộp cho đoàn phim à? Cửa hàng cung ứng cơm hộp kia hẳn cửa hàng cậu thích ăn à?”
Mi mắt Tang Tiếu cong cong, cười thật ngọt: “Ừ! Đồ ăn nhà họ hợp khẩu vị là một chuyện, quan trọng nhất chính là sẽ không bỏ ớt xanh thái sợi mà mình không thích. Hơn nữa thịt rán giòn cũng rất xốp giòn cho dù có xào lại cũng sẽ không bị mềm.”
Ớt xanh thái sợi?
Đinh Chiêu Dương hơi trầm mặc. Hình như cậu ta không hỏi người đại diện có gọi những đồ này không, chỉ biết đều là những món đặc trưng của một cửa hàng tư gia.
“Cái đó...” Đinh Chiêu Dương còn muốn làm chút cố gắng cuối cùng: “Cái đó... Tang Tiếu, chị ăn cơm hộp cũng có thể ngồi cùng chúng tôi mà. Mọi người cùng nói cười ăn cơm sẽ vui vẻ hơn một người.”
Lần đầu tiên Tang Tiếu đóng phim với Tịch Ngôn Vãn cũng ăn cùng với nhau. Lần này đóng phim là ở trong xe ăn với ba người Quất Tử. Trước mắt, cô nghe được Đinh Chiêu Dương nói mọi người cùng nói cười vui vẻ, cũng có chút động tâm. Cô suy xét vài giây rồi gật đầu đồng ý: “Được đó!”
Có được câu trả lời, Đinh Chiêu Dương thầm thở phào. Xem ra Tang Tiếu mới nói muốn ăn cơm hộp, thật sự chỉ vì cơm hộp hợp khẩu vị mà không phải nhìn ra ý của cậu ta nên muốn từ chối cậu ta.
Đoàn người Đinh Chiêu Dương chọn vị trí râm mát dưới ô che nắng, xem như bảo đảm hai lớp chống nắng.
Sáu người vây quanh cái bàn tròn nhỏ, các loại hộp cơm, hộp đựng đồ ăn được đặt trên bàn. Về phần Tang Tiếu thì bưng cơm hộp của đoàn phim ngồi ở cạnh bọn họ.
Vốn dĩ, mọi người nhìn thấy Tang Tiếu cũng tới, mặc kệ là thật lòng muốn làm bạn với Tang Tiếu hay là hy vọng có thể móc nối quan hệ với Tang Tiếu, trong lòng đều rất vui vẻ. Nhưng rất nhanh bọn họ phát hiện ăn cơm cùng một bàn với Tang Tiếu là một quyết định vừa chính xác lại vừa sai lầm. Chính xác ở chỗ Tang Tiếu ăn cơm thật móa nó ngon. Bọn họ nhìn Tang Tiếu ăn cơm cũng ăn ngon hơn. Sai lầm ở chỗ Tang Tiếu ăn quá quá quá ngon rồi! Vì thế dẫn theo bọn họ ăn uống cũng nhiều hơn!
“Á, không được! Không được! Tang Tiếu, xem cô ăn cơm, tôi ăn nhiều gấp hai lần cơm rồi. Quá tội lỗi!”
“Tôi cũng thế. Tôi cảm thấy lưng quần hơi chật rồi. Xấu hổ quá.”
Thương Mạt cũng nằm liệt ghế trên như cá muối: “Tang Tiếu, cậu ăn thế mà không béo à? Cảm giác cậu lên màn hình từ trước đến giờ đều không béo.”
Tang Tiếu hơi nhếch khóe môi, quen cửa quen nẻo nói lại rập khuôn những lời tâng bốc của mấy người Quất Tử: “Cảm ơn khích lệ! Nhưng mà tiên nữ nhỏ đúng là sẽ không béo đó!”
Hu hu hu.
Cô cũng sợ béo. Mỗi ngày đều tập luyện rất nhiều rất nhiều rất nhiều đó!!!
“Nếu tiên nữ nhỏ sẽ không béo, như vậy có muốn lại ăn thêm một phần bánh kem nhỏ không?” Quý Kỳ Tây không biết đến từ lúc nào, trong tay anh xách theo đủ loại hộp nhỏ, trên hộp viết chữ Thất Mang Tinh màu vàng.
Quý Kỳ Tây thấy dáng vẻ Tang Tiếu trợn tròn mắt hạnh vì kinh ngạc, không khỏi bật cười: “Đúng rồi. Em chọn bưởi nho hay dâu tây, nếu không mỗi cái một phần nhé?”
Tang Tiếu từ ghế đứng bật lên: “Không phải nói Thất Mang Tinh không thể đóng gói mang về à?”
“Anh cũng chưa nói mà.” Quý Kỳ Tây mở hộp ra, lấy một phần bánh kem nhỏ bưởi nho đặt ở hộp trong suốt đưa cho Tang Tiếu: “Anh chỉ đồng ý sau này lại đưa em đến tiệm ăn một lần.” Anh nghiêm trang lén đánh tráo khái niệm xong, lại nhìn về phía những người khác đang ngồi, cười lịch sự: “Mấy người có muốn lấy một phần điểm tâm ngọt sau khi ăn xong không? Nhưng mà số lượng hộp bánh kem nhỏ tôi cầm ở đây không đủ, mọi người muốn ăn thì ra phía trước lấy.”
Từ khi Quý Kỳ Tây xuất hiện, các chàng trai đang ngồi có chút đứng ngồi không yên. Vô nghĩa! Bọn họ làm nghệ sĩ đột nhiên thấy một người cùng giới mà diện mạo, khí chất đều tốt hơn bọn họ, lại còn rất có khí thế, có thể không căng thẳng à?
Cho nên, Quý Kỳ Tây vừa nói xong, trừ Đinh Chiêu Dương, các chàng trai khác đều chạy đi lấy bánh kem nhỏ. Bọn họ cũng không phải muốn ăn bánh kem nhỏ, bọn họ là vì chụp bánh kem nhỏ có thương hiệu Thất Mang Tinh. Ảnh này đăng cho bạn bè trong giới xem rất có mặt mũi đó!
Đinh Chiêu Dương cẩn thận đứng lên: “Chào anh. Anh là người đại diện của Tang Tiếu đúng không? Tôi là Đinh Chiêu Dương.”
Bởi vì chuyện trước đó video A Tửu và Quý Kỳ Tây bị phỏng vấn lên hot search nên Đinh Chiêu Dương cũng có nhìn thấy.
Ở bàn bên kia, Tang Tiếu mới lấy ra hai cái bánh kem nhỏ chia cho Thương Mạt và Dương Thiều Quang, cô nghe vậy thì giúp đỡ Quý Kỳ Tây trả lời: “Không chỉ là người đại diện mà cũng là ngũ sư huynh của tôi.”
Quý Kỳ Tây đánh giá vẻ mặt của Đinh Chiêu Dương, nhếch mày lười biếng nói: “Thật ra, không chỉ là ngũ sư huynh, cũng là hình mẫu.”
“Hình mẫu?” Đinh Chiêu Dương khó hiểu.
Quý Kỳ Tây mỉm cười, mặt không đổi sắc nói hươu nói vượn: “Sau này nếu có người muốn theo đuổi Tang Tiếu, bốn người xếp hàng trước tôi kia sẽ dùng tôi làm tiêu chuẩn thấp nhất.”
Đinh Chiêu Dương:...
Không nói diện mạo, với chiều cao một mét bảy mươi lăm của cậu ta là đã không đủ trình độ với vị ngũ sư huynh trước mắt này rồi.
Quý Kỳ Tây nhìn Đinh Chiêu Dương cúi đầu buồn bã rời đi, trong lòng nhẹ chậc một tiếng. Quả nhiên anh không đoán sai.
“Sư huynh, anh quay đầu lại đây.”
Quý Kỳ Tây quay đầu lại, ánh mắt đầy ý cười nhìn Tang Tiếu: “Có việc gì?”
“Có.” Tang Tiếu rất nghiêm túc gật gật đầu. Sau đó, cô cắn một miếng bánh kem nho nhỏ, lúng búng nói: “Em nhớ vài tiêu chuẩn trước, nhỡ đâu có thể sử dụng đấy.”
Cô tin tưởng mình sẽ không làm đồ cùi bắp mãi. Chờ lấp đầy kim tự tháp, chờ học xong những thứ muốn học, đương nhiên cô cũng muốn học vài kỹ năng khác mà mình không biết! Ví dụ như yêu đương thường xuyên bị người ta hỏi.
Quý Kỳ Tây:...
Anh nhìn ánh mắt Tang Tiếu nghiêm túc đánh giá mình, đột nhiên có chút khó chịu. Anh sẽ không tự đào cho mình một cái hố lớn chứ?
Tác giả có lời muốn nói:
Tang Tiếu: Chờ em học xong sẽ yêu đương!
Đại sư huynh/Nhị sư tỷ/Tam sư huynh/Tứ sư tỷ: Biển học vô bờ!!!