Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

chương 344

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thật ra, trong kế hoạch của bốn người họ vốn cũng định lén Tang Tiếu nấu ăn, Quý Lâm Xuyên còn sớm bảo khách sạn trong nhà chuẩn bị thức ăn tất niên, một khi cơm họ đích thân nấu không bày lên được thì lập tức cho người đóng gói thức ăn tất niên đến đây.

Nhưng kế hoạch chủ động và kế hoạch bị động hoàn toàn không xem như là một chuyện, huống hồ trong kế hoạch của họ trước xuất hiện một Trình Giảo Kim, sau xuất hiện một kẻ phản bội.

Tang Tiếu không nhìn ra gió to trong mắt bọn họ, vội đưa tay bảo đảm, “Em sẽ canh thời gian, dán xong sẽ xuống dưới giúp đỡ, tuyệt đối không để sư huynh, sư tỷ vất vả.”

Giờ đây Tang Tiếu hưng phấn quá mức, đã không còn nhớ lúc cô vừa mới đến thế giới tương lai, vốn không hi vọng Quý Lâm Xuyên sẽ động nấu ăn sợ anh ấy bị thương trúng tay.

Rất nhanh, Quý Kỳ Tây và Thẩm Thư Triệt tạm thời thắng lợi dẫn Tang Tiếu lên lầu dán câu đối, đợi đến khi đến lầu ba, Tang Tiếu mới cảm thấy biệt thự có hơi khác so với suy nghĩ của mình.

Tang Tiếu chỉ cửa phòng của dãy phòng trước mặt, ngây người quay đầu nhìn hai người đằng sau, “Trên đó đều có tranh.”

“Phân khu đấy.” Thẩm Thư Triệt đi đến cánh cửa đầu tiên vẽ thất tinh bắc đẩu, dịu giọng giải thích, “Đây là phòng ngủ bọn anh chuẩn bị cho Tang Tiếu em.”

Anh nói xong, chỉ về phía hai căn phòng trái phải bên phòng Tang Tiếu, “Phòng của nhị sư tỷ và tứ sư tỷ em.”

Sau đó, anh ấy đưa tay chỉ hai gian phòng đối diện, “Phòng của anh và đại sư huynh em.”

Trùng hợp Quý Kỳ Tây bước ra, dựa vào trước cửa phòng đối diện phòng Tang Tiếu, mỉm cười giới thiệu, “Xin chỉ giáo nhiều hơn, anh ở phòng đối diện phòng Tiểu Tang Tiếu, nếu như không có chuyện ngoài ý muốn, hai ta có lẽ sẽ ở đối diện phòng nhau mấy năm, mấy chục năm nữa.”

Thẩm Thư Triệt nhìn Quý Kỳ Tây làm màu thể hiện, vỗ mạnh tay phải của mình, ngoài Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương, ba người đàn ông họ đều phải rút thăm chọn phòng, kết quả, Quý Kỳ Tây thật sự được thần may mắn phù hộ, rút thăm ba lần đều rút trúng gian phòng ở giữa, ông trời thiên vị, thiên vị đến mức trắng trợn táo bạo! Tang Tiếu ngây người nhìn hai người, cho đến bây giờ cô mới biết rằng họ nói ở chung một mái nhà, trong cùng một ngôi nhà thật sự không chỉ có hôm nay mà là mấy chục ngày, mấy trăm ngày, mấy nghìn ngày.

“Em cảm thấy hôm nay có hơi lạ.” Giọng Tang Tiếu buồn buồn.

Quý Kỳ Tây và Thẩm Thư Triệt cùng ngây ra, “Lạ ở đâu?”

Tang Tiếu cúi đầu, dùng tay xoa mắt, lúc lần nữa lên tiếng, giọng nói trong trẻo trước giờ mang theo chút khàn khàn, “Kỳ lạ làm người ta rất muốn khóc.”

Lúc nhìn thấy biểu tượng tông môn trên cổng lớn cô đã muốn khóc, nhìn thấy sư huynh sư tỷ đều ở đây cô muốn khóc, lúc dán riềm giấy và câu đối với mọi người cô cũng muốn khóc, đến tận bây giờ nhìn thấy sáu cánh cửa phòng cô cũng rất muốn khóc như thế.

Tang Tiếu thút thít, vành mắt ửng đỏ, đáng thương xoa mũi, “Em đã rất lâu không khóc rồi nhưng hôm nay em cực kỳ, cực kỳ muốn khóc.”

Nhìn thấy vẻ liều mạng không nhịn được bật khóc của Tang Tiếu, Quý Kỳ Tây và Thẩm Thư Triệt đều im lặng, thật ra, khi đó suy nghĩ của họ chuẩn bị nhà rất đơn giản, sau đó ai ở Bắc Kinh, ai đến Bắc Kinh đều sẽ trực tiếp ở trong biệt thự bầu bạn với Tang Tiếu, xem như là sống chung.

Giờ đây cảm xúc của Tang Tiếu nói cho họ biết, suy nghĩ của họ rất chính xác, đồng thời cũng có hơi muộn, nên sớm hơn chút mới phải.

Trước đây Quý Kỳ Tây thấy con gái khóc chỉ cảm thấy phiền phức nhưng dáng vẻ vừa muốn khóc vừa nhịn lại của Tang Tiếu, trong lòng lại rất xót xa, cảm xúc phức tạp nói không rõ từ trong lòng trào ra, đè nén, hỗn tạp, đan xen, rất trướng rất khó chịu hơn nữa anh cũng không tìm ra cách hóa giải.

“Tang Tiếu, muốn khóc cứ khóc, ở trước mặt sư huynh cũng sẽ không mất mặt.” Thẩm Thư Triệt nói chuyện rất dịu dàng, anh xoa nhẹ đỉnh đầu của Tang Tiếu, “Sợ bị nhìn thấy, vai của sư huynh có thể mượn cho em, để em dựa vào khóc một lúc?”

Quý Kỳ Tây:...

Đây là lần đầu tiên anh bị người ta giành mất lượt trước mặt. Quý Kỳ Tây có thể chịu thua sao, đương nhiên không thể, anh hơi chắn trước mặt Tang Tiếu, “Chất vải trên áo của tam sư huynh em bình thường, dựa vào sẽ không thoải mái, em sờ thử áo anh xem, mềm mại trơn bóng, dựa vào mặt sẽ không bị ma sát, muốn dựa vào lâu thì dựa bấy lâu.”

Thẩm Thư Triệt:???

Đây là lần đầu tiên trong đời anh ấy gặp được người có da mặt dày đến mức vô sỉ như vậy.

“Phụt.” Tang Tiếu vừa khóc vừa cười, cô hít mũi, nhỏ giọng nói: “Em vốn muốn khóc nhưng hai anh nói xong, em bỗng nhiên không muốn nữa.”

Đáy lòng Quý Kỳ Tây cảm thấy đáng tiếc nhưng trên mặt lại không thể hiện ra, “Được rồi, không khóc thì không khóc, chúng ta dán xong câu đối lại xuống lầu nhìn xem bánh chẻo của bọn họ.”

“Vâng!”

Đêm Giao thừa, cả nhà vui vẻ, đến mười hai giờ đêm đếm ngược, có rất nhiều nghệ sĩ đều thích đăng lên trên Weibo một bài đăng chúc mừng năm mới.

Trong một nhóm nghệ sĩ, dân mạng nhìn thấy bài đăng Weibo của Bạch Dao, cô ta đăng kèm một tấm ảnh với lời chúc.

Trong phòng bao xa hoa lộng lẫy, một bàn đồ ăn ngon, người trên bàn, chủ vị là một bà cụ mái tóc bạc phơ mặc đường phục, hai bên của bà cụ, một bên ngồi năm người, một bên ngồi ba người, giày da tây trang, trang sức lấp lánh.

Vì Bạch Dao thường livestream nên dân mạng vừa nhìn lập tức nhận ra thân phận những người trên ảnh, bà cụ nhà họ Lương, bên trái của bà ta lần lượt là ba mẹ Lương Dư Hàng, Lương Dư Nguyên, Lương Dư Hàng và Bạch Dao, bên phải của bà ta lần lượt là cha Tang, Lâm Tình Dĩ và Tang Trạm.

Trong số đó, ngoại trừ Tang Trạm thối mặt, thì trên mặt những người khác đều mang theo ý cười, trông rất hòa hợp hạnh phúc.

[Trời ạ, sau khi Tang Tiếu rời khỏi nhà họ Tang thật sự không hối hận sao? Giao thừa là ngày gia đình đoàn viên, Bạch Dao được hai nhà cưng chiều, Tang Tiếu lại cô đơn lẻ loi, một thân một mình.]

[Cô em lầu trên, cô em thấy Tang Tiếu một mình ở đâu vậy? Sáng nay có người vừa bắt gặp Tang Tiếu và anh chàng người đại diện siêu cấp đẹp trai đấy, OK?]

[Các fans đừng bị người qua đường giáp lừa gạt, người đại diện có đẹp trai hơn cũng về nhà mình ăn Tết, không thể ở cùng Tang Tiếu được.]

[Ê hèmmm, các người có thời gian tranh luận chẳng bằng lên weibo của Tang Tiếu nhìn xem cái đi?]

00:00:00

Tang Tiếu V: Có mọi người. []

Tang Tiếu hiếm khi đăng chín tấm ảnh, trong đó là khung cảnh mọi người cùng nhau dán câu đối, có cảnh mọi người hợp tác gói bánh chẻo, cảnh mọi người phát lì xì cho Tang Tiếu, cũng có cảnh mọi người ngồi trong phòng khách xem Xuân Vãn.

Bức ảnh ở giữa là Tang Tiếu ngồi xếp bằng trên sofa, bị đám người Quý Lâm Xuyên vây quanh, hai tay chống cằm, cười cực kỳ ngọt ngào, cực kỳ hạnh phúc, đồng hồ trên tường trùng hợp chỉ vào vị trí số mười hai.

Các dân mạng vừa rồi hỏi Tang Tiếu sau khi rời khỏi nhà họ Tang có hối hận hay không, giờ đây ai nấy đều ngậm miệng cả.

Người ta hạnh phúc như hoa, Tang Tiếu... cười như hoa.

Đệch!

Trong đêm Giao thừa, lúc đếm ngược về 00:00 giờ, có bốn người nổi tiếng ở cạnh, nụ cười của Tang Tiếu có thể không rạng rỡ sao?!

Truyện Chữ Hay