Ba chiếc thuyền nhỏ chao đảo trên mặt biển dậy sóng.
Chúng đang từ từ tiến vào bờ.
Mặc cho thời tiết dữ dội và không dùng đến mái chèo, ba chiếc thuyền vẫn thẳng tắp hướng về phía bờ biển.
Chẳng mấy chốc đã cập bến.
Từng người một nhảy xuống bờ đá hẹp đến mức khó lòng đứng vững, tổng cộng ba người, và rất nhiều sinh vật đang lúc nhúc vô định hình - chúng là loài Ma thú được gọi là Slime.
Mặt khác, ba người kia trông giống Con người bình thường.
Một trong số họ đang ngước lên nhìn vách đá.
Phía đó là thành phố nơi con người đang sinh sống.
Thành phố pháo đài Luroyzen.
Nơi đây là vùng đất có ba mặt giáp biển và sông.
Trong thời kỳ chiến lực Quân đoàn Ma Vương và Quân đội Loài người ngang tài ngang sức, chiếm được Luroyzen này chính là nguyện vọng lớn nhất của Quân đội Loài người.
Hiện nay, nguyện vọng đó đã thành hiện thực, phe Con người đã lấy đó làm lợi thế, mở rất nhiều cuộc tấn công quy mô lớn vào địa phận của Ma Vương.
Nhưng dần theo đà tiền tuyến bị đẩy về vùng viễn tây, giờ đây Luroyzen chỉ là một tỉnh thành đơn thuần.
“Đúng như tôi nghĩ, phía biển phòng thủ rất lỏng lẻo.”
Chàng thanh niên da trắng tóc đen lẩm bẩm.
Cong bàn tay thành vành che để bảo vệ đôi mắt màu hổ phách của mình khỏi mưa gió, anh quan sát tình hình thành phố phía trên.
Có thể thấy hàng rào thấp vây xung quanh nhưng không có dấu hiệu lính canh gác.
Bão bùng kéo mây dông đến che khuất bầu trời, cộng với gió mưa cản trở công tác thắp lửa chiếu sáng, dù trời đang ban ngày nhưng vẫn tối mù mịt.
“Tất nhiên là thế rồi, thưa ngài Vallow. Đâu ai nghĩ sẽ bị tấn công từ phía biển. Chắc chắn quân phòng vệ chỉ lẩn quẩn ở ba lớp tường thành chắn phía lục địa.”
Giọng nói thánh thót như đàn hạc, vang lên bất chấp tiếng mưa rơi tí tách.
Người vừa nói là cô gái xinh đẹp có mái tóc bạch kim.
Tay chân thanh mảnh cùng bộ ngực và bờ mông căng tròn trắng trẻo ẩn dưới lớp trang bị nhẹ.
Đôi mắt màu hồng ngọc say mê ngắm nhìn chàng trai mang tên Vallow.
Vallow đứng đó gật nhẹ đầu.
Thành phố pháo đài Luroyzen chỉ duy có phía bắc tiếp giáp với lục địa.
Nhưng phía đó được bảo vệ đến ba lớp tường thành vẫn sừng sững trước bao đoàn quân xâm lược.
Vậy chẳng phải tấn công bằng đường sông nước là được sao? Nhưng điều đó cũng không phải dễ.
Ngoài vách đá dựng đứng cao chót vót, dưới biển kia là đầy đàn Ma thú có thể làm đắm tàu thuyền các loại, đến cả chiến hạm được trang bị trọng pháo cũng phải bó tay chịu trận.
Vả lại, thành phố nhỏ này đủ sức tự cung tự cấp, chiến thuật cắt đứt quân lương cũng vì thế mà kết thúc trong thất bại.
Cái danh “Luroyzen Bất Khả Xâm Phạm” không chỉ để trưng bày.
Nhưng, đó là trường hợp tấn công từ phía con người.
Vallow là Ma tộc.
Thường thức đó không thể áp dụng.
“Chúc ngài may mắn, Sĩ quan phụ tá Vallow.”
Người vừa lên tiếng thuộc tộc Nhân ngư.
Không chỉ một, xung quanh rất nhiều Nhân ngư đang nổi trên mặt biển.
Họ là Ma thú thống trị vùng biển thời nay.
“Cám ơn các ngươi nhiều lắm. Không có sự hợp tác từ Ma thú vùng biển, chiến lược này đã rất nhọc nhằn rồi.”
“Bầy tôi không dám nhận… Tài năng đã giúp đỡ Ma Vương vĩ đại thoát khỏi hoàn cảnh nghiệt ngã của ngài đã vang danh đến tận thế giới biển cả.”
“Vậy ư?”
“Không những thế, ngài Vallow đã đón tiếp nồng hậu những Ma thú vùng biển trước giờ không được để mắt đến như bầy tôi, rồi còn đề cử một chân vào ghế trống trong quân đội nữa. Từ nay về sau bầy tôi xin nguyện cống hiến vì ngài.”
“Không nhất thiết phải lễ nghi như thế. Ta đơn giản chỉ thấy lạ là sao Ma tộc không chọn tấn công bằng đường biển. Ngờ đâu họ không hề để tâm đến tiềm năng của vùng biển rộng lớn này và xem những kẻ không thể lên bờ các ngươi là vô dụng, thật đáng chê trách mà. “
“Nhưng thường thức đó----”
“Có thể sẽ bị thay đổi bởi kế hoạch tác chiến này.”
“Ngài Vallow, sắp đến lúc rồi…”
Người vừa cắt ngang cuộc trò chuyện giữa Vallow và Nhân ngư là cô gái xinh đẹp mới nãy.
Cô tự nhiên choàng lấy tay Vallow.
Và sau đó ép vào bộ ngực đồ sộ của mình.
Nhân ngư để lại lời tạm biệt và biến mất giữa những ngọn sóng.
Vallow quay sang cô gái.
“Metra, sao cô lại phồng má thế. Mặt mày cũng đỏ lên nữa.”
“Đ-đâu… H-Hông phải em đang thấy ngài Vallow với Nhân ngư nói chuyện vui vẻ quá đâu.”
Cô quay phắt mặt đi.
Nhìn Metra hờn dỗi, Vallow gãi nhẹ mái tóc ướt đẫm của mình.
“Quan trọng hơn, ngài Vallow… xem kìa…”
Metra chỉ về hướng Ma tộc thứ ba.
Sở hữu mái tóc đỏ như kim loại, người đàn ông đó đang huệ, nói cách khác là đang đưa những thứ trong dạ dày về với đất.
Làn da nâu, hình như đang dần chuyển sang màu xanh biếc.
“Ổn không đó, Zagas?”
Khi được gọi, người đàn ông tên Zagas vực thẳng tấm lưng đã rũ xuống của mình dậy.
Đôi mắt tam bạch của anh nhìn xuống Vallow.
“Đang lo cho ai đấy?”
“Chú chứ ai, Zagas…”
“Ma tộc lại bị say tàu. Thật thảm hại.”
Metra nhún vai.
Zagas ngoảnh sang, nổi giận đùng đùng với hai người họ.
“Im đê! Đây là lần đầu người ta lên thuyền thứ bộ. Ai biết lại kinh khủng như thế… ục!”
Do quá kích động, cơn buồn nôn lại trào dâng.
Một lần nữa anh ta chống tay vào vách đá và bắt đầu cho ra những gì còn sót lại trong dạ dày.
“Chết tiệt! Đừng hòng ta lên thuyền lần hai.”
“Đội trưởng xung phong của chúng ta lại thốt ra mấy lời yếu đuối đấy ư. Ừ thì, cũng có lý do.”
Trong giới Ma tộc không có kỹ thuật đóng thuyền.
Đó cũng giải thích tại sao Ma tộc trước giờ không tấn công bằng đường biển.
Thế nhưng, lần này thuyền đã được chuẩn bị, mặc dù chỉ là loại nhỏ.
Người chế tác là Vallow.
Tại vì anh có thể đóng thuyền.
Là do Vallow, đã từng là Con người nên có kiến thức về chuyện đó.
Không những thế, anh còn từng là Quân sư giỏi nhất Loài người, thường đưa ra nhiều kế hoạch được đánh giá là bất khả thi.
Người đầu tiên đưa ra kế hoạch đánh chiếm Pháo đài Bất Khả Xâm Phạm Luroyzen này cũng là Vallow.
Anh - đã được chuyển sinh và trở thành Phụ tá của Ma Vương, hiện giờ đang xâm lược Luroyzen.
Với đội quân chỉ ba Ma tộc và hai trăm Slime.
“Sớm xuất phát thôi, Đội Slime cũng sẵn sàng rồi chứ hả?”
Đáp lại lời hỏi han của Vallow, tiếng “piki~” dễ thương rộ lên như vỡ tổ.
Tiếp đến anh bảo với hai người.
“Tốt. Hai người cũng về dạng Ma tộc đi.”
“Theo ý ngài.”
“Chờ lâu rồi đấy.”
Ngay sau đó, những chiếc sừng dần nhú ra trên đầu hai người họ.
Miệng cười nham hiểm để lộ ra cặp nanh sắc nhọn.
Vallow cũng như vậy.
Kẻ từng được ca tụng là Quân sư tài trí nhất, Vallow đã chuyển sinh thành Quỷ nhân - War Ogre.
Điểm tốt của Quỷ nhân là mang hình dáng tương tự Con người.
Bởi vậy không khó để xâm nhập vào xã hội Loài người.
“Ta đi trước đấy!”
Zagas xung phong leo lên đầu tiên.
Không màng đến độ dốc của vách đá, anh ta leo lên thoăn thoắt chỉ bằng cơ tay và sức dẻo dai.
Theo sau, đàn Slime cũng bắt đầu bám vào vách đá và bò lên.
Con người không thể leo lên vách đá này.
Nhưng Quỷ nhân lại khác.
Họ mang trên mình cơ thịt linh hoạt và mạnh mẽ hơn hẳn Con người.
Vách đá dựng đứng không đủ để cản bước tiến công của họ.
Vallow đứng dưới quan sát hình bóng Zagas và Slime trèo trên vách đá.
Metra đứng bên cạnh anh bắt chuyện như muốn xác minh.
“Ngài đang mong chờ định mệnh nào đó sao, thưa Quân sư?”
Thật ra, Metra cũng từng là Con người.
Cô là người duy nhất trong Quân đoàn Ma Vương biết tài năng của Vallow.
Từng là nữ hoàng của một quốc gia nọ, nhưng đã bị quân mưu phản giết chết cùng với Vallow.
Cô được chuyển sinh thành Nữ Thần, nhưng đã sa ngã để phục sinh cho Vallow, cuối cùng bị biến thành Quỷ nhân giống anh.
“Mặt tôi trông đầy cảm xúc thế sao?”
Mặt Vallow không vui cũng chẳng buồn.
Nói cho đúng, thì không khác bình thường.
“Không.”
Metra lắc đầu.
Cuối cùng Vallow để lộ nụ cười mỉm như đã an tâm một chút.
“Ma tộc hay Con người đều không liên quan đến tôi. Tôi chỉ----”
Đang tàn phá cái thế giới lầm lỗi này thôi...