Nguyễn Hạ không đổi sắc mặt suy nghĩ, khẳng định hắn sẽ nói mấy lời giả mà như thật, khiến Tống Đình Thâm hiểu lầm quan hệ giữa cô và hắn không cạn, đúng vậy, chính là loại quan hệ nam nữ bất chính kia.
Tần Ngộ và nguyên chủ ở cạnh nhau nhiều năm như vậy, hắn tùy tiện nói ra vài việc cũng đủ để Tống Đình Thâm hiểu lầm.
Tống Đình Thâm nhìn Nguyễn Hạ cũng không nói chuyện, liền chủ động đưa tay ra chọc chọc eo của cô: “Tôi không cố ý đâu.”
Thật ra anh cũng rất ngại ngùng mà, chỉ hi vọng Nguyễn Hạ có thể quên đi chuyện vừa rồi.
Nguyễn Hạ liếc anh một cái, châm chọc nói: “Anh còn không cố ý sao? Tôi nhìn dáng vẻ anh như vậy không giống say rượu chút nào, tổng giám đốc Tống chắc là ngàn chén không gục trong truyền thuyết nhỉ? Lần trước đó không làm tốt anh cũng giả say nhỉ.”
Nói không chừng lần trước đó anh cũng cố ý giả say, nói không chừng anh đều đã nghe thấy những lời cô và Lê Tĩnh nói với nhau, đoán chừng anh còn cô vô cùng đắc ý nữa.
Tống Đình Thâm niết niết mũi, bất đắc dĩ giải thích: “Lần trước là uống say thật đấy, tôi không cần thiết phải lừa cô.”
Tư duy logic của phụ nữ là như vậy sao? Lần này giả vờ sau, vậy lần trước cũng là giả vờ nốt.
Lần này tuy rằng tâm phiền ý loạn, nhưng anh cũng đang kiềm chế bản thân, hơn nữa thêm cả Lê Viễn Hàng ở bên cạnh khuyên bảo, hắn không uống bao nhiêu, có điều lúc Nguyễn Hạ tới, anh thật sự là choáng váng nặng nề, ngủ một giấc ở trên xe, tinh thần mới miễn cưỡng tốt hơn một chút.
Về phần vì sao anh giả say, đó là bởi vì anh vẫn không biết nên đối mặt với cô như thế nào.
Làm sao đoán trước được sẽ xảy ra chuyện xấu hổ như vậy?
Nguyễn Hạ không hi vọng Tần Ngộ sẽ thực hiện được gian kế của hắn, cô cũng không muốn giữa mình với Tống Đình Thâm xuất hiện ngăn cách vì người này, người đàn ông này thật sự quá tốt, tốt đến mức cô phải tự chống lại mình mà rung động với anh, còn muốn ở bên cạnh anh, cô không muốn từ bỏ.
“Hôm nay Lê Viễn Hàng cũng nói với tôi rồi, nói là anh không vui, để tôi hỏi xem có phải anh có chuyện gì hay không? Bạn tốt của anh cũng nhìn ra cả rồi, không thể giấu tôi tất cả mọi chuyện phải không?” Nguyễn Hạ quyết định làm một cô bạch liên hoa không biết gì hết, nếu như thật sự thoải mái nói chuyện với Tống Đình Thâm, cô sẽ nhất quyết không có quan hệ gì với Tần Ngộ.
Đúng vậy, vốn dĩ cô với Tần Ngộ không có quan hệ gì hết, mặc kệ Tống Đình Thâm có tra thế nào, hễ cứ tra ra được một chút quan hệ nào giữa cô với Tần Ngộ trong kiếp này, vậy thì coi như là cô xui xẻo.
Những gì Tần Ngộ nói, chẳng qua chỉ là những chuyện trước khi hắn sống lại, là chuyện kiếp trước của hắn với nguyên chủ, kiếp này cô với hắn cũng chưa gặp mặt nhau được vài lần.
Cho dù hắn nói mờ ám như thế nào, chỉ cần cô nhất quyết khẳng định cô không biết gì hết là được.
Trước đây Nguyễn Hạ không phải không nghĩ đến chuyện nói hết mọi thứ, cô cũng muốn thẳng thắn thành khẩn không có bí mật gì với Tống Đình Thâm, nhưng mà có thể sao?
Có được cặp vợ chồng nào không có bí mật riêng, hơn nữa, cô cũng có ý thức bảo vệ bản thân mình, tình cảm của cô với Tống Đình Thâm cũng chưa sâu đậm đến mức đó, dễ dàng nói hết quân át chủ bài cùng với bí mật của mình ra như vậy, cô thực sự không muốn làm chuyện này, cũng không dám làm.
Nguyễn Hạ liếc nhìn Tống Đình Thâm một cái, nói: “Tôi thấy anh thật sự là không vui, nói thử tôi nghe đi, để ở trong lòng cũng không phải là cách mà, nói ra sẽ dễ chịu hơn một chút, mặc dù tôi cũng không thể cho anh ý kiến gì, nhưng vẫn có thể làm một hốc cây mà.”
Sau khi Tống Đình Thâm uống hết rượu mật ong ở trong chén, anh trầm mặc một lát.
Anh không biết mình có nên nói hay không, liệu anh có thể gánh vác được kết quả sau khi nói ra hay không?
Cũng có thể nói, anh không biết bản thân anh có thể thừa nhận được sự thật như thế nào?
Nếu như cô thật sự từng có quan hệ thân mật như vậy với Tần Ngộ, Tống Đình Thâm không dám cam đoan rằng mình hoàn toàn không để ý, có lễ lúc đó giống như bị đâm một nhát vậy, không đau không ngứa, nhưng trong lòng anh vĩnh viễn không thể bỏ qua được, anh cũng muốn như thế.
Đến lúc như vậy rồi, anh mới phát hiện, bản thân anh không rộng lượng như anh tưởng tượng.
Anh vẫn để ý, vô cùng để ý.
Nếu như giữa cô với Tần Ngộ không có quan hệ gì, vậy liệu cô có cho rằng anh không đủ tin tưởng cô hay không? Thế mà anh lại bị một tên râu ria khoác lác ánh hưởng đến như vậy?
Thấy Tống Đình Thâm không hé răng, Nguyễn Hạ cũng rất kiên nhẫn chờ đợi.