Sau hơn bốn năm, Ngư Hi một lần nữa ngồi trong phòng trang điểm ở hậu trường chương trình phỏng vấn của đài X.
Bên cạnh cô là các nhân viên đang ra ra vào vào, bận rộn một cách có trật tự.
Người dẫn chương trình đã lên sân khấu giao lưu cùng khán giả trước, cô ở phía sau lắng nghe những tiếng hô mỗi lúc một to hơn ngoài kia: "Ngư Hi! Ngư Hi! Ngư Hi!"
Thoáng như mới ngày hôm qua.
Cô cũng từng ngồi trước bàn trang điểm ở đây, nghe tiếng hò reo bên ngoài, lòng tràn đầy vui sướng.
"Cô Ngư, da của cô vẫn đẹp như vậy." Chuyên viên trang điểm cho cô rồi mỉm cười: "Cô cũng ngày càng đẹp hơn."
Đây không tính là lời nịnh nọt, chuyên viên trang điểm dựa vào nghề này để kiếm cơm, người đẹp nào mà chưa từng thấy, nhìn thoáng qua liền biết mỗi gương mặt có giá trị thế nào.
Lúc mới gặp Ngư Hi, cô ấy liền ngạc nhiên trước sắc đẹp này, đường nét trên khuôn mặt của Ngư Hi còn có vẻ tinh xảo hơn so với khi nhìn thấy trên ti vi, không phải tinh xảo như búp bê, mà rất cao quý, đoan trang tao nhã, tư thế có vài phần cao ngạo, giống như hoa hồng có gai, kiêu sa, đẹp đến ngỡ ngàng.
Mà Ngư Hi bây giờ, đã có điểm khác so với bốn năm trước, khiêm tốn, trầm ổn hơn rất nhiều, giống như rượu ngon Trần Đàn được ủ nhiều năm, chỉ cần ngửi mùi hương đã say.
Nghe vậy, hàng lông mày của Ngư Hi nhuốm màu vui vẻ, cô cất tiếng tự nhiên: "Cảm ơn."
Chuyên viên trang điểm cười với cô, còn chưa đáp lời, nhân viên đã gọi: "Chuẩn bị sẵn sàng chưa ạ?"
Ngư Hi đứng dậy: "Sẵn sàng."
Tiếng hét của khán giả đã sắp hất tung nóc nhà, người dẫn chương trình cười phất tay: "Được rồi, chúng ta cùng mời Ngư Hi ra ngoài nào!"
"Bốp bốp bốp!" Men theo tiếng vỗ tay giòn giã, Ngư Hi đi ra khỏi màn, đứng trên sân khấu, dùng tư thế phóng khoáng mỉm cười với khán giả phía dưới.
Một số người hâm mộ đã đứng dậy hét to: "Ngư Hi! Ngư Hi! Ngư Hi!".
Bạn có biết trang truyện ~ TгЦмt гuуen.or g ~
Không chỉ khán giả dưới sân khấu điên cuồng gọi, đây là chương trình trực tiếp trên mạng, màn bình luận đã sớm kín đến nỗi không nhìn thấy mặt ai.
--- Định mệnh Hi Hi đi ra rồi!!
--- Vợ của tôi đi ra rồi!
--- Đêm nay Hi Hi đẹp quá!
--- Hu hu hu vì sao tôi không đến hiện trường!
--- Ba nghìn tuyệt sắc chỉ Ngư Hi!
Trên màn hình, Ngư Hi mặc váy dài màu đỏ làm nổi bật làn da trắng như ngọc, mái tóc dài uốn sóng xõa sau lưng lả lướt theo từng động tác, mọi cử chỉ đều toát ra vẻ tao nhã và quý phái.
Người dẫn chương trình mỉm cười mời Ngư Hi ngồi xuống, nói: "Đây là lần thứ hai Ngư Hi đến đây phải không nhỉ?"
Ngư Hi gật đầu, cong môi: "Vâng, lần thứ hai."
Người dẫn chương trình trêu ghẹo: "Có cảm tưởng gì không?"
Ngư Hi ngước lên nhìn đối phương bằng ánh mắt trong veo, nở nụ cười: "Chị càng trẻ hơn."
Một câu khiến Tô Viên cùng khán giả dưới sân khấu đều bị chọc cười.
Người thường xuyên xem chương trình của đài X đều biết, trước nay tuổi tác là chủ đề Tô Viên không thích nói nhất, còn bị xếp vào danh sách hạn chế của các chương trình đài X, mỗi lần có khách mời mới đều sẽ bị lôi ra ồn ào một trận.
Lúc này Ngư Hi lại nhắc đến, khán giả đều bật cười, ngay cả Tô Viên cũng nói: "Ngư Hi cũng ngày càng vui tính hơn."
Hai cô chị tới em đi khách sáo với nhau, nhanh chóng vào chủ đề chính.
"Ngư Hi, mọi người đều biết Truyện Tiêu Lệ Thủy đã đóng máy, em có thể chia sẻ vì sao lúc trước lại nhận kịch bản này không?" Tô Viên đặt câu hỏi với Ngư Hi, ngồi ngay ngắn nhìn cô.
"Dù sao, đấy cũng là một kịch bản đồng tính, đối với em mà nói, khá mạo hiểm."
Dưới sân khấu dần dần không còn âm thanh, vô cùng yên tĩnh, ngay cả màn bình luận cũng ít đi rất nhiều, tất cả mọi người đều hồi hộp nhìn chằm chằm Ngư Hi trên màn hình, muốn biết cơ hội nào đã gắn kết Truyện Tiêu Lệ Thủy và Ngư Hi lại cùng nhau.
Ngư Hi suy nghĩ, nói: "Vâng, Truyện Tiêu Lệ Thủy đúng là một kịch bản đồng tính, trước khi nhận kịch bản này, em đã suy nghĩ rất lâu."
Cô và Tô Viên nhìn nhau, Tô Viên gật đầu: "Có thể hiểu được."
Ngư Hi tiếp tục nói: "Nhưng khi đọc xong kịch bản này, em đã quên hết những chuyện kia, em nghĩ, có thể nhận được một kịch bản hay như vậy, có thể được vào vai cô Tiêu hoàn hảo như vậy, em rất sẵn lòng, cũng thấy rất vinh dự."
Tô Viên cầm tấm thẻ, xúc động nói: "Thật ra chị và Lệ Thủy cũng xem như quen biết, đã từng đi ăn cùng nhau." Vừa nói, cô vừa nhìn về phía màn hình lớn phía sau Ngư Hi.
Ngư Hi cũng quay đầu, nhìn hình ảnh của Tiêu Lệ Thủy trên màn hình sau lưng mình.
Hiển nhiên Ngư Hi không quen biết Tiêu Lệ Thủy, nhưng khi xem video, đôi mắt của cô vẫn không hiểu sao đỏ lên.
Tô Viên bên cạnh vừa cười vừa nói: "Đây là khi chị đi công tác, gặp được Lệ Thủy, cùng nhau ăn cơm."
"Ngư Hi, chị đã xem hậu trường của em.
Cũng có cảnh dùng cơm." Theo lời nói của cô, hình ảnh chuyển sang cảnh Ngư Hi đang dùng bữa cùng người nhà họ Tiêu.
Tô Viên tiếp tục nói: "Mọi người có phát hiện ra không, cách cầm đũa của hai người rất giống nhau?"
Được nhắc như vậy, mọi người mới chú ý đến tư thế ăn cơm của Ngư Hi.
Sau đó hình ảnh được chia làm hai nửa, một bên là Ngư Hi, một bên là Tiêu Lệ Thủy, hai người đang làm cùng một động tác, tư thế giống nhau, dần dần trùng khớp.
Khán giả dưới sân khấu đều im lặng không nói gì, có mấy người lau lệ trên vành mắt đỏ hoe.
Ngư Hi không ngờ Tô Viên còn chuẩn bị phần này, mặc dù nói kịch bản đều cố định, nhưng Tô Viên sẽ luôn ra chiêu bất ngờ, lần này chiếu video của hai người mà không nói trước, nhưng hiệu quả rất tốt.
Tô Viên nói: "Ngư Hi, em thật sự để chị thấy được Lệ Thủy."
Ngư Hi chỉ nhẹ cười đáp lại.
Để bắt chước thói quen sinh hoạt của Tiêu Lệ Thủy, cô đã dành gần như một năm, nhiều lần đến nhà họ Tiêu, nhiều lần xem phim truyền hình lẫn phim điện ảnh và các chương trình.
Từng cử chỉ từng động tác của Tiêu Lệ Thủy, cô đều cẩn thận nghiền ngẫm, vì thế mới có thể làm được gần như tương tự.
Dưới sân khấu có tiếng nức nở khe khẽ, màn bình luận cũng đã sớm đầy những biểu cảm khóc thút thít.
--- Ư ư ư ư Hi Hi của tôi thật tốt, thật nghiêm túc chuyên nghiệp.
--- Bỗng nhiên rơi nước mắt, có cảm giác như ký ức của hai đời người chồng lên nhau.
--- Yêu chị Tiêu, yêu cả Ngư Hi đóng vai chị Tiêu.
--- Sau Ngư Hi, sẽ không còn Lệ Thủy nữa!
Trên sân khấu, Tô Viên ổn định lại cảm xúc, tạm dừng hình ảnh nói với Ngư Hi: "Ngư Hi, nghe nói lúc mọi người chọn diễn viên cho Truyện Tiêu Lệ Thủy cũng đã gặp rất nhiều khó khăn, đúng không?"
Ngư Hi nhận khăn giấy từ Tô Viên, lau khóe mắt rồi gật đầu: "Vâng, chúng em mất khoảng nửa năm để chọn."
"Vậy điều gì đã dẫn đến sự hợp tác với Liễu Ngọc Dao đây?"
Khi hỏi lời này, nụ cười của Tô Viên càng đậm hơn: "Mọi người đều biết, khoảng thời gian ấy Liễu Ngọc Dao có tương đối nhiều thông cáo, sự nghiệp cũng đang ở thời điểm đi lên, tham gia Truyện Tiêu Lệ Thủy, có phải thật sự như trên mạng từng nói, là vì quan hệ với em?"
Nghe được suy đoán này, Ngư Hi lắc đầu: "Đương nhiên là không phải."
"Chị còn nói vậy nữa, bạn gái của em sẽ để ý đấy."
Lời nói rơi xuống trong ba giây, dưới sân khấu yên lặng, một lúc sau bỗng nhiên sôi trào!
"Bạn gái?"
"Thật sự có bạn gái?"
"Tôi còn tưởng là tài khoản phụ của chị ấy chứ."
Màn bình luận cũng đầy nghi hoặc: Gì thế gì thế? Hi Hi của tui vừa mới nói gì?
--- Không sai, tui chính là bạn gái của Hi Hi, mọi người không cần đoán nữa.
--- Tui mới đúng!
--- Mấy người mơ ước vợ tui phắn đi.
Những bình luận này đến từ khắp nơi trên nước Z, trong nhà ấm áp, trên đường vắng vẻ, trong quán cà phê đông đúc, hay ở công ty bận rộn, chỉ cần là nơi có thể cầm điện thoại, chắc chắn sẽ có người theo dõi, họ vừa nhìn màn hình vừa gửi bình luận, vô cùng náo nhiệt.
Cùng lúc đó, có tiếng nói cất lên trong phòng thư ký của một công ty: "Định mệnh, Ngư Hi có bạn gái thật!"
Mấy người khác cũng tới tấp ghé vào nhìn máy tính của người nọ.
Trên màn hình, Ngư Hi đang nói: "Đương nhiên là không phải.
Chị còn nói vậy nữa, bạn gái của em sẽ để ý đấy."
"Mấy cô xem trực tiếp không sợ Giang tổng đến à?"
"Sợ gì chứ, Giang tổng tan làm từ một tiếng trước rồi, cơ mà Ngư Hi có bạn gái thật kìa, tôi còn tưởng là tài khoản phụ của cô ấy."
"Tôi cũng tưởng là tài khoản phụ, vậy mà là thật, có phải là Liễu Ngọc Dao không?"
"Không phải đâu."
"Vậy là ai?"
Tiếng bàn tán xôn xao vang lên trong văn phòng, ánh mắt của các thư ký nhất trí dán vào màn hình, nghe người dẫn chương trình Tô Viên hỏi: "Bạn gái?"
"Là người trong nghề ư?"
Ngư Hi lắc đầu: "Không phải."
"Vậy là người ngoài ngành rồi, có thể hỏi là họ gì không?"
Ngư Hi: "Họ Giang."
Tô Viên vỗ tay một cái: "Thật trùng hợp! Bọn chị cũng có mời một vị khách họ Giang!"
Đến đây, ai còn không đoán ra vị khách mời kia là bạn gái của Ngư Hi thì là chính đồ ngốc.
Khán giả dưới sân khấu trông mong ngóng chờ, bình luận tràn đầy: Aaaaaaa tôi không tin!
--- Tôi muốn nhìn xem là yêu tinh nào bắt cóc Hi Hi!
--- Tôi đặt lời của tôi ở đây, không đẹp bằng tôi thì không cho phép ở bên nhau!
--- Nhanh nhanh nhanh để xem là ai!
Đến đây, Tô Viên cũng không thừa nước đục thả câu, nhìn mọi người nói: "Xin mời cô gái bí ẩn của Ngư Hi!"
Tấm màn phía sau được vén lên, bóng hình cao gầy xuất hiện trong màn ảnh, trên người là bộ âu phục màu hồng phấn phẳng phiu phong cách, tóc dài buộc sau gáy bằng dây da, gương mặt không thoa đậm mà chỉ trang điểm nhẹ nhàng, nét mặt bình thản, ánh mắt bình tĩnh, khóe môi thoáng nâng lên khi Ngư Hi nhìn qua, nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Dưới sân khấu yên lặng, màn bình luận điên cuồng.
--- OMG! Khuôn mặt thần tiên gì thế này?
--- Phắc, đẹp quá đi!
--- Á á á á! Tôi không thể nói nên lời!
--- Được rồi, fan ma ma đồng ý cuộc hôn nhân này, quyết định như vậy đi!
--- Sao lại có thể đẹp như vậy!!! Hứ! Tôi còn đang chuẩn bị trêu!
--- Gì thế này? Ngọc nữ với ngọc nữ? Giá trị nhan sắc cũng cao quá đi??? Thành fan!
Trong phòng thư ký, khi Giang Tĩnh Bạch xuất hiện, mấy người đang ghé đầu cùng một chỗ liền ngây ngẩn, rồi đưa mắt nhìn nhau, không dám tin hỏi: "Vừa rồi là ai?"
"Giang Giang Giang tổng?"
"Là Giang tổng?"
"Đóng bình luận đi! Cho tôi nhìn!"
Màn bình luận lập tức bị đóng lại, khuôn mặt của Giang Tĩnh Bạch dần trở nên rõ ràng.
Mấy thư ký nuốt nước bọt, không kiềm chế được thốt lên một câu: "Mẹ ơi!!"
Tiếng của người dẫn chương trình Tô Viên vẫn bay bổng trong từng góc của văn phòng.
Cuộc phỏng vấn tiếp tục, chỉ là chuyển từ Ngư Hi sang Giang Tĩnh Bạch.
Giang Tĩnh Bạch có điểm khác so với Ngư Hi, sắc sảo hơn, mặc dù ánh mắt bình tĩnh, lời nói từ tốn đúng mực, tiến lùi hợp lý, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy một loại áp lực khó nói.
Trước khí thế này, rất nhiều câu hỏi có tính kích thích của Tô Viên bị chặn đứng, làm cô phải nuốt về, cô không thể không lắc đầu phì cười, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cô đã bị móng tay nhọn này bóc hết.
Tô Viên cúi đầu, hỏi: "Cô Giang, cô có để ý nếu Ngư Hi đóng những cảnh phim quá thân mật không?"
Câu hỏi vừa cất lên, mọi người đều bật cười, ngay cả khuôn mặt nghiêm túc của Giang Tĩnh Bạch cũng nở nụ cười, cô đáp: "Không đâu."
Ngư Hi cào hai cái trong lòng bàn tay cô ấy, đương nhiên là không, vì cô căn bản không có cơ hội nhận các kịch bản có cảnh thân mật!
Tô Viên cười: "Có thể chia sẻ Ngư Hi trong lòng cô là người như thế nào không?"
Giang Tĩnh Bạch nhìn Ngư Hi, nói: "Cậu ấy, rất tốt đẹp."
Ngư Hi ngẩn người, ngón tay cào lòng bàn tay Giang Tĩnh Bạch vô thức buông lỏng, lại bị Giang Tĩnh Bạch nắm chặt trong tay mình.
Tô Viên hỏi: "Ngư Hi thì sao?"
"Trong lòng em, cô Giang có đẹp không?"
Ngư Hi chớp mắt: "Rất đẹp."
Tô Viên nhìn hai cô, đặt tấm thẻ xuống bàn, hỏi Ngư Hi: "Vậy nếu so với mối tình đầu, ai đẹp hơn?"
Câu hỏi trí mạng!
Khán giả dưới sân khấu vừa nghe được ba tiếng mối tình đầu liền nhìn chằm chằm Ngư Hi.
Họ vẫn nhớ không quên cảnh Ngư Hi gọi điện thoại cho mối tình đầu bốn năm trước, bấm số một cách tự nhiên như vậy, hiển nhiên là vô cùng quen thuộc, chứng tỏ trong lòng cô vẫn còn mối tình đầu, chưa cần nói cũng vì chuyện này mà Ngư Hi đã công khai, nói mối tình đầu của mình là một cô gái rất đẹp trước mọi người.
Vì thế đối với Ngư Hi, chắc chắn mối tình đầu có ý nghĩa cực kì đặc biệt.
Lúc này phải so sánh hai người, Ngư Hi khẽ mở đôi môi đỏ: "Đẹp như nhau."
Câu trả lời chính thức khiến khán giả cười ồ lên, hiển nhiên là vì cảm thấy Ngư Hi sợ Giang Tĩnh Bạch để ý, ngay cả Tô Viên cũng cười hỏi: "Đẹp như nhau, vậy bây giờ em có thể liên lạc với mối tình đầu được không?"
Ngư Hi gật đầu: "Vâng."
Tô Viên mỉm cười, nghiêng đầu: "Cô Giang, cô có phiền nếu Ngư Hi gọi cho mối tình đầu trên sân khấu không?"
Tiếng cười dưới sân khấu ngừng lại, màn bình luận lại rần rần: Trời ơi, Tu La tràng gì thế này?
--- Gọi cho mối tình đầu trước mặt bạn gái hiện tại?
--- Chị MC muốn gây sự hả!
--- Hệ hệ tôi cũng muốn biết mối tình đầu sẽ nói gì?
--- Nhất định phải gọi! Há há há chị MC là ma quỷ phải không?
--- Gọi đi gọi đi gọi đi gọi đi!
Đối mặt với ánh mắt cực nóng của mọi người, Giang Tĩnh Bạch gật đầu: "Không phiền."
Ngư Hi nghiêng đầu nhìn cô, muốn nói lại được cô khẽ nắm tay.
Ngư Hi đành mím môi, Tô Viên bên cạnh đã đưa điện thoại đến, Ngư Hi nhận lấy, bấm số một cách quen thuộc.
Tiếng chuông thánh thót vang lên trên sân khấu, mọi người ngạc nhiên, chỉ thấy Giang Tĩnh Bạch ung dung lấy điện thoại, giọng nói trong trẻo vọng khắp phòng phát sóng trực tiếp.
Một tiếng ngắn gọn: "Ơi."
Giống hệt âm thanh truyền tới từ micro bốn năm trước.
Nhưng lần này đã không còn ai cúp điện thoại.
Phòng phát sóng trực tiếp yên lặng như tờ, giọng nói của Ngư Hi truyền đến từng góc, truyền qua màn hình một cách rõ ràng: "Giang Tĩnh Bạch, cậu có đồng ý cưới mình không?"
Giang Tĩnh Bạch nói vào micro: "Mình đồng ý.".