Phân Cách

chương 28: 28: h thanh cừ thật sự biết mình là người nào không​

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quý Hâm Thư nghĩ tới Quý Thanh Cừ bị tiêm vào thuốc sẽ mất đi lý trí, lại không ngờ tới đối phương sẽ mất khống chế đến trình độ như thế này.

Thân thể bị mạnh mẽ kéo vào trong bồn tắm tràn ngập nước lạnh, căn bản phản ứng không kịp nữa, nụ hôn như bão táp cứ như vậy rơi xuống.

Thân thể Quý Thanh Cừ nóng bỏng, cả môi răng cũng giống như là bỏ thêm nhiệt độ cao.

Nàng nâng mặt của mình, môi nóng bỏng mềm mại dán vào ở trên bờ môi chính mình, nàng gấp gáp hôn, thỉnh thoảng dùng hàm răng gặm cắn, điên cuồng lại không thể chờ đợi được nữa ở trên người mình dùng sức ma sát.

Đau nhói nhẹ nhàng mang đến để Quý Hâm Thư khẽ cau mày, đến lúc này Quý Hâm Thư còn không quên đỡ eo của Quý Thanh Cừ, chỉ lo nàng sơ ý một chút trượt chân.

"Thanh Cừ..

Đừng như vậy.." Quý Hâm Thư nỗ lực khước từ Quý Thanh Cừ, thật vất vả mới đem người đẩy ra.

Cô nhìn thấy người ngồi ở trong bồn tắm đầy mặt ửng hồng, tầm mắt mê ly lại mờ mịt, vội vàng dùng khăn mặt thấm nước lạnh lau chùi gò má của nàng.

Vừa rồi, Thanh Cừ đích thật là chủ động hôn chính mình, nhưng ở vào thời điểm này, Quý Hâm Thư căn bản không có cảm xúc vui vẻ, nàng biết Thanh Cừ hôn chính mình chỉ là bởi vì khó chịu, có lẽ đem mình coi là người khác cũng khó nói.

"Giúp em..

Thật khó chịu." Quý Thanh Cừ cũng không phải hoàn toàn không có ý thức, thế nhưng lý trí nàng còn giữ hiển nhiên không cách nào khống chế hành vi giờ khắc này của nàng, toàn thân cũng giống như là thiêu đốt, loại nóng bỏng kia là từ trong xương phát ra, chỉ là dùng nước lạnh ngâm thân thể, chỉ có thể hơi đưa đến giảm bớt tác dụng.

Vừa rồi nàng tựa hồ tìm được người có thể xoa dịu chính mình, cô rất thơm, trên người mang theo mùi vị quen thuộc nhất cũng an tâm nhất của chính mình.

Chỉ cần tới gần cô, chính mình là có thể thoải mái, đây là ý thức còn lại bây giờ của Quý Thanh Cừ.

"Thanh Cừ, chị biết em khó chịu, em ngoan một ít, lập tức thì sẽ tốt rồi, tỷ tỷ sẽ giúp em." Quý Hâm Thư nhìn dáng vẻ khó chịu của Quý Thanh Cừ, viền mắt hiện ra màu đỏ tươi hối hận và tự trách, nếu như cô nhìn camera có thể sớm một ít phát hiện rượu của Thanh Cừ có vấn đề, thì sẽ không để Thanh Cừ bị tiêm vào thuốc bẩn như vậy.

Nghĩ tới những thứ này, Quý Hâm Thư siết chặt khăn mặt lạnh trong tay, cô không ngừng mà lau chùi gò má và bờ vai của Quý Thanh Cừ, chỉ hy vọng làm như vậy có thể làm cho nàng dễ chịu một ít.

"Ân..

Đau.." Quý Thanh Cừ tựa ở mép bồn tắm, chậm rãi mở mắt ra.

Da thịt toàn thân nàng đều mang theo ửng hồng dị dạng, ngay cả nơi tròng trắng mắt cũng ngưng tụ tơ máu nhỏ.

Tóc nàng tản ra, hai tay dùng sức mà ấn xoa ở trên người.

Từ cái cổ đến bờ vai, lại tới hai viên bởi vì động tình mà càng ngày càng no đủ đầy đặn kia.

Thân thể của Thanh Cừ rất tốt đẹp, dáng dấp kiều diễm ướt át giờ khắc này của nàng đối với Quý Hâm Thư mà nói không thể nghi ngờ là mê hoặc lớn nhất.

Nhưng cô không muốn ở vào thời điểm này thừa dịp người gặp nguy, càng không hy vọng mình và Thanh Cừ lần đầu tiên thân mật là dựa vào thuốc mà hoàn thành.

Quý Hâm Thư bây giờ có thể làm, chính là chính mình làm hết sức, để Quý Thanh Cừ cảm thấy thoải mái một ít.

"Thanh Cừ, đau nơi nào?" Quý Hâm Thư nghe được Quý Thanh Cừ kêu đau, vội vàng đem nàng ôm lấy, cô sợ là loại thuốc kia tạo thành tác dụng phụ gì cho Thanh Cừ, suy nghĩ có cần kêu bác sĩ trở lại không.

Lúc này, Quý Thanh Cừ bỗng nhiên lấy tay sờ xuống, sờ về phía giữa hai chân tách ra của nàng.

Nơi đó đang ở dưới tác dụng của thuốc trở nên mẫn cảm cực kỳ, không chiếm được cảm giác hư không thỏa mãn khiến nó sưng đỏ lên, cảm giác đau nhức tê dại theo khe hở khuếch tán ra, lối vào nho nhỏ kia không ngừng mà tràn ra nhiệt lưu, cơ hồ không có cách nào khép lại.

"Đau..

Đau quá..

Ngô.." Quý Thanh Cừ lấy tay thăm dò qua, dùng sức xoa trung tâm nóng bỏng, hạt châu no đủ sau khi bị xoa bóp, hơi hóa giải phần đòi hỏi kia, Quý Thanh Cừ nếm trải ngon ngọt muốn càng nhiều.

Thân thể rất trống vắng, cần đồ vật gì đến lấp kín, hạt châu mẫn cảm càng cần phải an ủi mãnh liệt hơn hiện tại.

Quý Hâm Thư nhìn động tác của Quý Thanh Cừ, cuối cùng đã rõ ràng nàng nói đau là chỗ nào, thân là người từng trải, Quý Hâm Thư rõ ràng loại cảm giác khát vọng một mình đến đau đớn kia.

Mắt thấy Quý Thanh Cừ liền muốn đem ngón tay đưa vào trong thân thể, Quý Hâm Thư sợ đến vội vàng kéo lại nàng.

Móng tay Quý Thanh Cừ rất dài, phía trên còn mang theo trang sức các loại móng tay, như thế tùy tiện đi vào, sẽ làm tổn thương bản thân nàng.

"Thanh Cừ, nghe lời, nhẫn nại thêm một hồi, em sẽ làm tổn thương chính em." Quý Hâm Thư nắm lấy tay của Quý Thanh Cừ không cho nàng lộn xộn, cứ như vậy, khoái ý ung dung đã không có rồi, để Quý Thanh Cừ lại một lần nữa trở nên cáu kỉnh.

Nàng trong bồn tắm giãy dụa thân thể, dáng người mềm mại mảnh khảnh hóa thành một con rắn, ở trong đó uốn lượn vặn vẹo.

Tóc dài của nàng toàn bộ bị làm ướt, gò má trắng nõn nhuộm đỏ ửng, toàn thân cũng giống như quả táo đỏ chín rục, trong trắng lộ ra hồng óng ánh long lanh.

"Nóng, cho em." Quý Thanh Cừ mở mắt ra, viền mắt mang theo nước mắt, nàng có chút ủy khuất nhìn sang, cái nhìn này để Quý Hâm Thư tâm trạng tê rần, chờ nàng phục hồi tinh thần lại, Quý Thanh Cừ đã đè lên.

Nàng như là sói đói bụng mấy ngày bỗng nhiên tìm tới con mồi, điên cuồng hôn chính mình.

Mãnh liệt hơn vừa rồi, nhiệt tình hơn.

Nếu như nói lần trước còn có thể kêu là hôn, như vậy lần này dùng cắn để hình dung mới càng thêm thích hợp.

Bờ môi bị nàng ngậm vào trong miệng, hàm răng ở phía trên cắn qua, cái lưỡi trơn trợt lại ở lúc chính mình bị đau, uốn lượn đến trong miệng chính mình.

Quý Hâm Thư tầm mắt mê ly, không nhịn được nhắm mắt lại đi hôn trả lại.

Ở dưới tình huống như vậy cô cũng rất khó khống chế chính mình.

Dù sao cũng là người khát vọng nhiều năm như vậy, cô thì lại làm sao có thể làm được nửa điểm cũng không động tâm.

Mùi vị của Thanh Cừ rất ngọt, dù cho giờ khắc này nàng hoàn toàn không có lý trí, Quý Hâm Thư vẫn bị nàng hôn đánh động.

Thanh Cừ hôn vừa vội lại loạn, điên cuồng ở trong miệng mình đấu đá lung tung.

Mùi của nàng lại như một ly dừa sữa bỏ thêm bạc hà có chút trong veo, bên trong trơn mềm nhẵn nhụi mang theo chút nhẹ nhàng khoan khoái, để Quý Hâm Thư muốn ngừng mà không được.

Đây chính là mùi vị của Thanh Cừ, Thanh Cừ hiện tại, đang cùng chính mình hôn môi.

Quý Hâm Thư cùng lúc hưởng thụ, Quý Thanh Cừ cũng rốt cuộc tìm được căn nguyên có thể giảm bớt khô nóng, trên người Quý Hâm Thư thật lạnh, đó là sau khi ngâm qua nước lạnh, lạnh của sau khi nhiệt độ đột nhiên hạ thấp, so với nước càng thoải mái hơn.

Quý Thanh Cừ bị sự kiềm chế của cô, dùng sức ở trên người cô ma sát, khởi đầu vẻn vẹn chỉ là dùng bộ ngực đi ma sát quần áo thô ráp sau khi dính nước mà lạnh, nhưng dần dần, Quý Thanh Cừ càng ngày càng bất mãn va chạm như vậy.

Thật thoải mái, nàng còn có thể muốn càng nhiều, nàng cũng muốn càng nhiều.

Ý niệm như vậy ở trong óc chợt lóe lên, nàng thả ra môi của Quý Hâm Thư, hơi híp mắt, đánh giá bờ môi bị chính mình hôn sưng đỏ của mình.

Cùng thời khắc đó, Quý Hâm Thư cũng ngẩng đầu đến xem dáng vẻ hiện tại của Quý Thanh Cừ.

Ý thức của nàng vẫn là mê ly, đôi môi hôn môi cùng mình có chút sưng đỏ, trở nên càng thêm no đủ ướt át.

Bản thân Quý Thanh Cừ chính là tướng mạo rất quyến rũ, quyến rũ của nàng không cần hóa trang hoặc là cố ý bày ra, mà là khí chất của bản thân nàng thì dẫn theo loại phong thái quyến rũ kia.

Bởi vì nguyên nhân ngậm nước mắt, xung quanh cặp mắt phượng kia mang theo một tầng hơi hồng nho nhỏ, nhìn qua như là thoa bóng mắt màu hồng nhàn nhạt, khi nàng híp lại con mắt, cảm giác làm cho người ta lại như một con tiểu hồ ly tham lam.

Nàng vặn vẹo ở trong ngực mình, thân thể mềm mại nóng bỏng nhiều lần ma sát, Quý Hâm Thư thừa nhận, thân thể của chính mình cũng đang tỏa nhiệt, nếu như không phải nước lạnh đang giúp đỡ hạ nhiệt độ, chỉ sợ nhiệt độ của Quý Thanh Cừ cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu.

"Như vậy, rất thoải mái." Quý Thanh Cừ nhỏ giọng thầm thì, nàng lắc mông, dùng thân thể ma sát thân thể của Quý Hâm Thư, mềm mại trước ngực của hai người đè ép lẫn nhau, trở thành nơi tốt nhất an ủi thân thể ở vào thời điểm này.

Quý Hâm Thư ăn mặc rất mỏng, trên người cũng chỉ có một cái áo sơ mi tơ lụa màu trắng, ở sau khi thấm nước, đã sớm mỏng đến không còn lại cái gì.

"Thanh Cừ, chẳng mấy chốc sẽ tốt thôi." Quý Hâm Thư nhẹ nhàng ôm eo của Quý Thanh Cừ, chỉ lo nàng quá dùng sức mà té ngã.

Nhưng mà dần dần, Quý Thanh Cừ không hề thỏa mãn với ma sát đơn giản như vậy.

Nàng cảm thấy chân tâm có một một luồng lửa đang đốt, thiêu đến nàng vừa xót vừa đau.

Hoa viên khát vọng đã sớm mở rộng, tâm hoa há miệng nhỏ, không ngừng mà tràn ra dịch hoa của khát vọng được thương yêu.

Quý Thanh Cừ muốn va chạm càng thoải mái, muốn giảm bớt phần đau mỏi kia.

Nàng đem tầm mắt rơi vào trên môi sưng đỏ của Quý Hâm Thư, nàng còn nhớ được xúc cảm vô cùng tốt, chỉ cần..

Chỉ cần cô giúp mình, chính mình sẽ rất thoải mái.

Quý Thanh Cừ suy nghĩ lung tung, nàng đột nhiên từ trong nước đứng lên, giơ lên hai tay, dùng sức ấn lại đầu của Quý Hâm Thư, đem cô dẫn đến phía giữa chân của mình.

Khởi đầu Quý Hâm Thư còn không rõ Quý Thanh Cừ muốn cái gì, nhưng mà, khi miệng đụng tới rừng rậm nhẵn nhụi nơi giữa hai chân kia, trong nháy mắt cô thì đoán được ý đồ của Quý Thanh Cừ.

"Thanh Cừ, đừng như vậy, chị không thể đối với em như vậy." Quý Hâm Thư giờ khắc này đã đang tranh đấu dữ dội trong lòng, cô muốn Thanh Cừ, nghĩ đến gần như sắp muốn điên mất rồi, hiện tại Thanh Cừ chủ động để cho mình muốn nàng, đích thật là Quý Hâm Thư muốn.

Nhưng mà, Thanh Cừ thật sự biết mình là người nào không? Nàng không biết, hiện tại nàng chỉ là bị thuốc ảnh hưởng, tuân theo bản năng của thân thể muốn chính mình an ủi nàng.

Quý Hâm Thư nỗ lực đẩy Quý Thanh Cừ, rồi lại không dám dùng sức, Quý Thanh Cừ quanh năm tập thể hình, khí lực vốn là lớn hơn Quý Hâm Thư, thêm nữa tư thế giờ khắc này của hai người một người ngồi, một người khác đứng, Quý Hâm Thư bị Quý Thanh Cừ đè ép đến mép bồn tắm, càng là không hề có chút sức chống đỡ.

"Thanh Cừ, đừng..

Ngô!" Quý Hâm Thư còn muốn chống lại, Quý Thanh Cừ lại đem tất cả đường lui của cô toàn bộ đóng kín.

Nàng ấn lấy đầu của Quý Hâm Thư, dùng sức đặt ở giữa chân của mình, vặn eo, vểnh mông, đem địa phương cần an ủi nhất của chính mình dán lên môi của Quý Hâm Thư.

Một hô hấp, bờ môi mềm mại man mát và hoa tâm mềm mại trơn trợt dán vào, Quý Thanh Cừ ngẩng đầu lên, thoải mái ngâm khẽ lên tiếng..

Truyện Chữ Hay