Mà muốn kể câu chuyện này, phải quay lại đêm qua, lúc Hashi cùng pháp sư Kakage nói chuyện.
"Hashi-miko" Pháp sư hiền từ gọi tên nàng. "Bao nhiêu năm chờ đợi, con cuối cùng cũng đợi được thời cơ. Chỉ có điều, sau khi việc này thành công, con hãy rời khỏi đây đi!"
Hashi kinh ngạc nhìn bà, không lẽ...Không lẽ....
"Con, không thuộc về nơi đây. Không cần giấu giếm mệt nhọc nữa. Con không phải cháu gái ruột của ta, dù thân thể này vẫn là nó".
Hashi im lặng thừa nhận. Chuyện xảy ra đã hơn mười năm trời, không nghĩ có ngày nàng lại bị phát hiện.
Nàng, không phải là Hashi-miko!
Nàng chỉ là cô bé thời hiện đại, bất cẩn trượt té cầu thang rồi xuyên về đây.
Hashi nhớ lại, năm đó nàng mới tuổi, xuyên về thân thể này lúc tuổi. Tính sơ qua hiện tại tuổi thực của nàng đã là . Nàng cũng không rõ xảy ra chuyện gì, chỉ nhớ khi tỉnh dậy nằm trên giường, lại ở một nơi xa lạ, gặp những con người xa lạ.
Mà thấm thoắt năm, nơi này với nàng lại trở nên gắn bó.
Bà Kakage cũng tuần tự hồi tưởng: "Thực ra con không biết, cứ cách một ngàn năm sẽ có một Miko của các Miko, mang trong mình sức mạnh bảo vệ và sự thông tuệ, cùng linh khí đất trời đem lại cho nhân dân sự hạnh phúc. Miko đó gọi là Himemiko."
"Himemiko?" Hashi hỏi.
"Phải, và Hashi-miko lúc đó chính là Himemiko của thời đại này."
Hashi rủ mắt:" Vậy rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra lúc đó?"
Bà Kakage thở dài:" Mỗi Himemiko sinh ra đều mang sức mạnh và thánh khí. Nó giống như đại khắc tinh của tất cả các yêu quái. Chỉ cần Himemiko xuất hiện, yêu giới tất đại loạn. Từ xưa đến nay, chỉ cần ngửi thấy linh khí của Himemiko, tất cả các yêu quái sẽ ra sức tiêu diệt nàng"
"Nói như vậy...Hashi-miko là do.."
"Phải!" Đôi mắt pháp sư Kakage nhắm nghiền "Năm đó con bé mới tuổi, chưa sử dụng được thuần thục sức mạnh, trên người thánh khí luôn thu hút yêu quái. Lúc đó thuỷ quái trên sông bắt đầu xuất hiện. Chính nó đã tấn công Hashi-miko"
"Là lỗi của ta. Mãi khi ta đến thì Hashi đã bị tiêu tán hồn phách. Ta bất chấp dùng cạn sức mình giữ lại hồn phách cuối cùng cho con bé, vì nếu không như vậy, Himemiko không thể luân hồi, ngàn năm sau cũng sẽ không còn xuất hiện nữa."
Hashi chăm chú lắng nghe, nàng lặng người: " Ra là vậy..." vì thân thể đó không có hồn phách, nên nàng mới nhập vào.
Bà Kakage như chìm trong sự hối tiếc khôn cùng " Đều tại ta. Mà con yêu quái kia thấy ta bất cẩn liền đánh lén, khiến ta thân thể tàn phế tới tận bây giờ" Cũng vì vậy mà bà không đủ sức mạnh để tìm nó tiêu diệt." Con thủy yêu đó thấy đã trừ được Himemiko, liền làm mưa làm gió ở sông Mikada, hằng năm hút tinh khí các tế nữ để tăng cường yêu khí"
Hashi nghe xong tấn thảm kịch, khuôn mặt vẫn vô cảm, nhưng thân thể khẽ run rẩy. Sao mọi chuyện lại như vậy? Chỉ vì một thủy yêu mà bao người phải chết, Himemiko tán hồn, người dân tiếp tục lầm than, nàng cớ gì lại trở thành nàng ấy, giống bà Kakage mang trong mình sự tội lỗi hối hận và bất lực... Chỉ vì một thủy yêu!
"Từ khi con tỉnh lại, ta đã biết con không phải Hashi-miko. Cả cách con cố gắng sử dụng năng lực còn lại trong thân thể nữa... nhưng ta không nỡ xa Hashi, nên cứ giữ con bên mình"
Hashi hiểu rằng nàng không phải Miko, nên năng lượng nàng có không nhiều, cũng khó sử dụng theo ý muốn, càng không đủ thông minh như Himemiko trong truyền thuyết có thể tinh thông mọi việc trên đời. Lòng căm giận yêu quái khiến nàng cố gắng học cầm cổ cùng Kagura, chỉ để tăng linh lực. Lần này, nàng quyết không cho nó chết an ổn!
"Nếu như vậy.. mọi chuyện có liên quan gì đến thời cơ, đến tiểu thư Sanji?"
Pháp sư Kakage nghe xong câu hỏi, trên khuôn mặt già nua bao năm tháng xuất hiện sự nhẹ nhõm "Thực ra con không biết, xuất hiện cùng Himemiko trong mỗi chu trình đều có con của một trong những vị thần Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả ,Thổ xuất hiện. Lần này là con của Hoả thần! Họ có nhiệm vụ bảo vệ Himemiko, chỉ tiếc là lần này Hashi-miko gặp được họ quá muộn"
Một tia sáng xoẹt qua tâm trí Hashi " Vậy người đó chính là tiểu thư Sanji sao?"
Pháp sư Kakage thận trọng gật đầu." Tuy ta chưa gặp tiểu thư Sanji, nhưng ta cảm nhận khí tức trên người nàng không tầm thường, hơn nữa từ khi nàng tới, ngôi đền này ấm hơn, ta giăng kết giới cũng không mất quá nhiều sức".