Phàm Trần đang ngồi đọc tiên hiệp, hắn đã đọc vô số thể loại....!Nhàm chán, quá nhàm chán, đúng là bọn trẻ thời nay viết dỡ còn viết có thể xuyên không lão phàm ta sẽ viết nên giai thoại.
Quả báo thường đến sớm.
Đùng một cái hắn đột quỵ chết tươi.
Linh hồn xuyên không vào một thế giới gọi là Phong Khởi ơi! Đây là đâu? Ta là ai? Ui! Nhớ rồi mới nảy còn đọc sách ôi mẹ ơi! Con bị điên rồi! Bên ngoài phòng tiếng đánh nhau loạn xạ, tiếng vang ầm đùng! Bỗng có người xông vào! Phàm Trần ngươi chạy đi!Tình huống là cái thể xác này ở thế giới Phong Khởi Quốc cũng tên Phàm Trần, vốn là bà con họ hàng xa của Môn Chủ Trường Minh Thiên.
Vài ngày trước ma vực tấn công Phong Khởi Quốc.
Nơi này được gọi là Trường Minh Độc Thiên Môn.
Môn chủ Trường Minh Thiên vừa bị bọn Ma giáo vây công giết chết.
Trường Minh Độc Thiên Môn lửa cháy tứ mới xuyên không Phàm Trần được người trong Môn lôi đi bỏ chạy thụt mạng dù chưa hiểu chuyện gì! Chạy chưa được bao xa, ma vật vây công! Trong hoảng loạn Phàm trần bắt đầu trầm ổn, một con thủy quỷ miệng đầy nanh vuốt cười khanh khách hô lên.
Chạy đi đâu! Tên môn chủ bọn ngươi không biết điều, Ma Tôn cho hắn cơ hội quy thuận mà hắn ngoan cố, bọn ngươi kết cục cũng như hắn, sẽ bị bọn ta ăn tươi xé xác phanh thây mà thôi!Người bên cạnh Phàm Trần vừa sợ vừa giận hét lên chửi ầm.
Lũ súc sinh, quân khốn nạn.
Môn chủ Trường Minh Thiên vì bảo vệ bọn ta mà tử chiến.
Đoạn lão đầu ta dù chỉ là một tên người hầu cũng không vì sợ cường quyền mà nhục chí! Đúng là quân khốn nạn! Lũ súc sinh..Ai da! Ngươi chửi đúng rồi! Phàm Trần ở một bên lên tiếng! Bọn này có phải người đâu! Ma vật tức điên.
Phàm Trần lúc này ý thức mình đã xuyên không, lúc gia nhân dẫn hắn tháo chạy, hắn đã nhanh chóng định tĩnh và tự xoay vào trong cơ thể để kiểm tra bản thân xem cái thân thể hắn ở thế giới này có tác dụng gì không hay chỉ như đống thịt vô dụng! Vốn Phàm Trần ở hiện thế đọc rất nhiều sách.
Hắn là người Việt Nam, tinh thông các Tôn Giáo, hắn lại hay thực hành thiền minh sát trong Phật Môn tĩnh toạ nên nội tâm dễ định tĩnh.
Phàm trần cảm nhận được khi ý niệm hắn xoay vào trong thân thể lập tức cảm thụ được năng lượng cuồng bạo chảy xiết.
Hắn thầm mừng rỡ.
Mô Phật.
A men.
Ala ơi! Cũng may con còn giá trị.
Không là như tụi đọc giả ở thế giới hiện thực viết vừa mới xuyên không đéo biết quần què gì là chết đang nói chuyện.
Bên kia thủy quỷ tức điên.
Phàm Trần giả bộ tìm chuyện nói kéo dài thời gian.
Này là đại huynh yêu quái xinh đẹp dễ thương dễ mến ơi!.
Bọn ta đầu hàng nguyện làm trâu ngựa, xin đại huynh yêu quái tha cho một mạng.
Thủy quỷ cười nham hiểm nói, ngươi cho rằng ta ngu à! Đồ ăn đến tận miệng còn để lại làm gì, ngoạn ngoãn đứng yên cho lão quỷ ta cắn một cái sẽ không đau đớn lắm đâu, giúp ngươi đầu thai sớm hết đau khổ Trần vội hô lên! Đoạn lão chạy đi đừng lo cho ta! Chạy nhanh đi! Đoạn lão tuy là người thân cận bên cạnh môn chủ nhưng không vì sống mà mang nhục.
Đoạn lão chửi ầm.
Này Phàm Trần ngươi xem ta là quân khốn kiếp à! Dù tới đường cùng thân già này không thể vì lo cho mạng sống mà bỏ lại đồng bạn.
Cổ ý thức Phàm Trần ngay lúc hắn chạy đi lúc yêu vật rượt đuổi hắn đã dùng năng lực định tĩnh xoay vào trong thân thể quán tưởng thiền minh sát Vipasana ở hiện đại mà hắn học được quán tưởng đất, nước, gió, lửa.
Hắn thấy được huyền diệu linh thiêng.
Nhất niệm khai chi giới.
Phàm Trần lúc này dùng khả năng sáng tạo thông qua thiền minh sát làm không gian dừng lại thời gian ngừng trôi.
Tất cả những gì trong thế giới này liền hiện lên trong đầu hắn.
Do năng lực tưởng chừng như vô dụng ở thế giới hiện đại kia xem như chẳng có gì! Nhưng đến dị giới lại phát huy tác dụng!Thế giới này được gọi là Phong Khởi Đế Quốc.
Nơi hắn dừng chân xuyên không là một môn phái gọi là Trường Minh Độc Thiên Môn.
Môn chủ Trường Minh Thiên là cậu ruột của hắn.
Phàm Trần kiểm nghiệm qua năng lực bản thân trong vòng một sát na.
Sát na chỉ một phần nhỏ hơn đơn vị giây trong đồng hồ.
Do Phàm Trần thâm nhập được Minh Sát thiền của Phật Gia.
Hắn tùy cơ ứng biến.
Đúng là nhập kiếp hành vân bộ.
Kỳ kinh tại bản tâm!.