“Uyển Nhi, cô nói cho tôi biết, đại trưởng lão nhà họ Âu Dương - lão già đó có đi hay không?”, Diệp Phàm đột nhiên hỏi.
"Anh nói là Âu Dương Thái Hồng à?"
Linh Hồ Uyển Nhi cau mày, theo lý mà nói thì Âu Dương Thái Hồng sẽ không đến nhà họ Diệp, dù sao thì nhà họ Âu Dương đã bị Diệp Phàm phá hủy hết một nửa, cần phải tiến hành trùng tu xây dựng lại.
Hơn nữa họ còn phải đề phòng có kẻ đánh lén vào lúc này, dù sao kẻ thù của nhà họ Âu Dương không hề ít.
Gan dạ chết no, gan nhỏ chết đói, nếu Âu Dương Thái Hồng và Âu Dương Đạo Vĩ đều rời khỏi, nhà họ Âu Dương sẽ trống không, người biết tận dụng thời cơ nhất định sẽ xuất hiện.
“Anh muốn Ngọc Quân dẫn người đến nhà họ Âu Dương trước, để bọn họ gây nên lủng củng nội bộ à?”, Linh Hồ Uyển Nhi hỏi.
“Cô nghĩ như thế nào?”, Diệp Phàm thật sự có ý nghĩ này, nếu Âu Dương Thái Hồng cũng đi, anh muốn sẽ trực tiếp đốt sạch hết nhà họ Âu Dương.
Linh Hồ Uyển Nhi cau mày, đánh cược thế này quá lớn, nếu Âu Dương Thái Hồng ở đó, nhóm người Âu Dương Ngọc Quân hoàn toàn là đi chịu chết.
"Xem ra chỉ có như thế!"
Diệp Phàm tự lẩm bẩm một câu, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số mà trước giờ, anh gần như chưa từng dùng tới.
Ba mươi giây sau, cuộc gọi được kết nối.
Vẻ mặt Diệp Phàm vui mừng: "Hắc Long, thằng nhóc Diệp Phàm xin bái kiến!"
“Có chuyện gì thì mau nói, muốn đánh rắm thì thả lẹ!”. Một giọng nói thô bạo vang lên trong điện thoại.
“Hắc Long, nhà họ Diệp của tôi gặp nạn, bọn chúng có cường giả bán bộ tông sư, tôi muốn nhờ ông giúp đỡ!”, Diệp Phàm trực tiếp giải thích ý đồ của mình.
“Ám Long Hoa Hạ không tham gia phân tranh trong võ lâm, chuyện này thì chắc cậu rất rõ rồi!”, Hắc Long nhẹ giọng nói.
“Tôi có thể nợ Ám Long Hoa Hạ một ân tình, có thể làm cho các người một việc vô điều kiện, chỉ cần ngăn chặn vị bán bộ tông sư đó là được!”, Diệp Phàm trầm giọng nói.
"Nhóc con, ân tình của cậu không đáng tiền!"
Trong điện thoại truyền đến giọng nói lãnh đạm của Hắc Long, sắc mặt Diệp Phàm đột nhiên trở nên khó coi.
Đồng thời, trên mặt anh lộ một nét tự giễu, bản thân gần đây quấy nhiễu giới võ đạo gió đục mây vần nên khiến anh có chút tự kiêu rồi.
Ám Long Hoa Hạ là thế lực cấp bậc nào, cần gì một ân tình của anh chứ?
"Hắc Long, Diệp Phàm làm phiền rồi..."