Người phụ nữ cười lớn rồi nói với vẻ đầy oán hận: “Diệp Phàm chém giết khắp nơi ở nhà họ Âu Dương tôi, uy phong lắm! Người đàn ông của tôi đã chết thảm dưới đao của Diệp Phàm, tôi hận, ngày ngày tôi đều hận…”
Cô ta là người phụ nữ duy nhất trong đám người nhà họ Âu Dương đến đây lần này, mục đích của cô ta là báo thù cho người chồng của mình.
“Đều là số mệnh cả thôi!”
Chu Tình lạnh lùng lên tiếng rồi đột ngột đưa tay phải ra sau lưng, rút ra một khẩu súng nhỏ màu đen, nhắm vào người phụ nữ đó và bóp còi.
Bùm, bùm, bùm!
Người phụ nữ đó lộn vòng trên mặt đất, tốc độ phản ứng của cô ta cực kỳ nhanh, không có viên đạn nào bắn trúng được cô ta.
Chu Tình cũng chỉ biết nổ súng mà thôi, khả năng bắn súng không hề điêu luyện.
Bảy viên đạn nhanh chóng được bắn ra hết, người phụ nữ đó đã né được hết toàn bộ, đứng lên trở lại, nhìn Chu Tình rồi oán hận nói: “Lần này thì hết đạn rồi chứ gì?”
“Nếu như bà chết đi, đem treo bà ở cổng nhà họ Diệp thì tôi nghĩ Diệp Phàm nhất định sẽ vô cùng đau lòng!”
Soạt!
Người phụ nữ vừa dứt lời thì phóng nhanh về phía Chu Tình, một phụ nữ bình thường như Chu Tình vốn dĩ không thể nào chạy thoát trước tốc độ đó của cô ta.
Bụp!
Người phụ nữ chưởng một chưởng lên lưng của Chu Tình, bà ta bay ra như một con diều đứt dây.
“Mẹ…”
Diệp Thánh hét to như phát điên, tròng mắt đỏ ửng lên, cậu ta xông về phía Chu Tình, nhưng đột nhiên có một cú đấm đấm về phía cậu ta.
“Mẹ kiếp, Âu Dương Hạo…”
Diệp Thánh hét lớn, Âu Dương Hạo ngăn cậu ta lại khiến cậu ta không thể xông qua đó.
Người phụ nữ đó khinh thường, cười lạnh lùng, nhấc chân đạp về phía Chu Tình.
“Em dâu, Triệu Dũng Mãnh tôi đến rồi đây!”
Lúc này, có một giọng nói thô bạo từ phía sau truyền đến. Tiếp ngay đó, một thanh đao lớn mang theo tiếng rít như không khí bị xé toạc phóng về phía người phụ nữ đang định giẫm lên Chu Tình từ phía sau.
Vốn dĩ người phụ nữ đó định giẫm lên cổ của Chu Tình nhưng lúc này cô ta bắt buộc phải né đòn, cô ta giẫm một chân lên lưng của Chu Tình rồi lập tức bỏ chạy.
Ọc!
Dù cho là như thế thì Chu Tình cũng một lần nữa nôn ra máu, bà ta nằm bẹp dưới đất, không đứng dậy nỗi.
Triệu Dũng Mãnh chạy thật nhanh đến với khí thế thô bạo, cơ thể hắn ta vô cùng cường tráng, lúc hắn ta chạy nhanh qua thì khiến người ta có cảm giác như mặt đất đang rung chuyển.