*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Phàm lắc cánh tay, Long Lân liền xuất hiện, sau đó Diệp Phàm tiến lên, nhắm thẳng tới Tào Hồng Lượng.
Một kiếm vung lên, ánh sáng chói loá!
"A!"
Tào Hồng Lượng hét lớn lên, không ngờ thanh đao của ông ta đã bị Long Lân của Diệp Phàm chặt đứt làm đôi, sau đó Diệp Phàm còn liên tục tiến gần về phía ông ta, vung nắm đấm, đấm lên ngực của ông ta.
Ọc!
Tào Hồng Lượng lập tức hộc máu, cơ thể ông ta bay vút ra phía sau cứ như một mũi tên bị bắn ra khỏi cung.
“A…”
Diệp Phàm đánh bay Tào Hồng Lượng rồi cũng không dừng bước mà lập tức quay người, đánh về phía các hộ vệ của nhà họ Tào đang xông qua.
“A, cổ tay tôi…”
Tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang lên, mọi người nhìn theo bóng Diệp Phàm chuyển động, ánh sáng màu vàng kim không ngừng phát ra.
Mặc dù đã chém rất nhiều người nhưng lưỡi dao màu vàng kim của Long Lân vẫn sáng rực như lúc ban đầu, không bị dính chút máu tươi nào.
“Tôi không muốn gây thêm tội nghiệp, nếu như các người biết điều thì hãy lập tức rút lui, đừng làm khó tôi nữa!”
Diệp Phàm hét lớn lên với đám người đang xông đến, anh thật sự không muốn gây thêm tội nghiệp nhưng nếu như bị ép đến mức không còn cách nào khác thì anh chỉ có thể mạnh tay mà thôi.
“Chặt một bàn tay được thưởng một triệu, một cánh tay được thưởng hai triệu…”
La Hồng Hà hét lớn lên, có tiền mua tiên cũng được mà, bà ta sợ nếu đám hộ vệ của nhà họ Tào rút lui, vậy thì sẽ nực cười lắm!
Vốn dĩ các hộ vệ của nhà họ Tào không hăng hái chiến đấu lắm, nhưng khi nghe thấy lời của La Hồng Hà thì ai nấy cũng trở nên phấn chấn.
Thi nhau vung đao, đánh về phía Diệp Phàm.
“Xem ra nếu không mất vài mạng người thì nhà họ Tào các người sẽ không thể thức tỉnh nhỉ!”
Diệp Phàm giơ con dao Long Lân lên với vẻ mặt lạnh lùng rồi phóng nhanh qua, Long Lân cứa qua cổ họng bọn họ.
Keng, keng, keng!
Mấy người đó đều đưa đao lên đỡ nhưng thanh đao trong tay của họ đều bị gãy đôi, không có ai ngoại lệ.
Mấy người đó đều giật nảy mình nhưng lúc này, Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt họ và vung dao Long Lân qua.
Cơ thể của bốn người đàn ông rung lên rồi bay ra xa với tư thế thẳng đuồn đuột, máu tươi không ngừng phun ra từ cổ họng.
Chớp mắt, cả bốn người đó đều chết hết.
“Chết người rồi, chết bốn người một lần!”