Overlord WN (Web Novel)

chương 16: mạo hiểm giả

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Viết những thông tin cần thiết trên tờ giấy da, cô dùng tay chấm để cho chữ viết bớt đậm đi. Trong khi đợi mực khô, cô ấy có chút thời gian để nói chuyện với người đàn ông đang trước mặt mình――Momon. Dĩ nhiên sẽ tốt hơn khi anh ta cởi mở hơn khi nói chuyện với cô, người đàn ông đứng trước mặt không phải là một người xấu, ngoài trừ việc gương mặt thật sự xấu.

“Sau đây sẽ là bài thuyết giảng ngắn, được chứ?”

“Thuyết giảng gì cơ?”

Momon đã trả lời một cách kỳ lạ như một con vẹt.

Ah, nó sẽ rất tệ nếu mình không giải thích nó huh. Ishpen ôm đầu, nhưng may mắn thay hôm nay là ngày cô không có nhiều việc để làm. Cũng sẽ tốt khi cô có thể giải thích nó một cách ngắn gọn.

“Bài thuyết giảng. Tóm lại, trở thành một Mạo Hiểm Giả là một việc rất nguy hiểm. Đó là lý do vì sao chúng tôi cần giải thích nó một cách rõ ràng, như vậy mọi người sẽ không thể khiếu nại bất cứ điều gì về cái chết của những người khác với Guild.”

Việc con người cảm thấy bất ngờ trước những điều khó hiểu là hoàn toàn bình thường. Và thế là Guild đã nhận lấy trách nhiệm và giải đáp cho mọi người, đồng thời đưa ra lời giải thích ngắn gọn nhằm giảm tỷ lệ tử vong. Và điều đó như đã vào khuôn nếp, cho dù các Mạo Hiểm Giả có phớt lờ bài thuyết giảng cũng không sao.

“Là như vậy sao?”

“Đúng vậy.”

“Thế bài thuyết giảng này để làm gì?”

Ishpen cảm thấy có gì đó lầm cô không thoải mái trong giọng nói của mình, nhưng cô tiếp tục mà không biết nó đến từ đâu.

“Cung cấp những thông tin thiết yếu cho Mạo Hiểm Giả.”

“Cái gì, cô không cần kiểm tra kiếm thuật của tôi sao?”

“Không, chúng tôi không cần biết về điều đó. Bởi vì chính bạn sẽ phải tự chịu trách nhiệm nếu kiếm thuật của bạn kém.”

“Đúng là vậy.”

Isphen nở một nụ cười cay đắng khi thấy Momon gật đầu.

Mạo Hiểm Giả là một nghề vô cùng nguy hiểm.

Mặc dù Momon đã hiểu rõ hoàn toàn tình hình, nhưng cũng có rất nhiều kẻ ngốc hiểu sai thông tin. Có những người tin rằng Guild sẽ cung cấp dịch vụ tập luyện kiếm thuật cho họ. Đương nhiên, bạn cũng có thể tìm thấy những nơi dạy bạn những điều đó, nếu bạn có tiền để chi trả thì người huấn luyện luôn luôn sẵn sàng. Nhưng không có cái gì là miễn phí cả.

Guild luôn giữ được uy tín của mình nhờ việc không yên tâm khi giao những nhiệm vụ cấp cao cho lính mới.

Dù có thế nào thì Guild vẫn luôn muốn ưu tiên dành tài nguyên cho các thành viên lão luyện hơn là việc huấn luyện người mới.

Về cơ bản các Mạo Hiểm Giả vừa đăng ký như Momon như đi qua một cái sàng lớn.

“Bài thuyết giảng chỉ để truyền đạt kiến thức đơn giản về Guild. Ví dụ như kiến thức về những yêu cầu có cấp độ khó như thế nào, và thù lao ra sao.”

“Eh~, là vậy sao.”

Giảng dạy kiến thức phổ thông về Mạo Hiểm Giả là một vấn đề cần được nói trước.

Isphen lấy ngón tay chạm vào tấm giấy da và xác nhận mực đã khô, cô đặt tấm giấy với thông tin của Momon trong một cái hộp gần đó. Các nhân viên khác sẽ lấy nội dung trong hộp sau.

“Vậy, chúng ta sẽ bắt đầu chứ? Sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu, nhưng nếu bạn muốn, chúng ta có thể ngồi ở một căn phòng khác?”

Isphen hướng mắt đến cánh cửa dẫn tới phòng kế bên.

Guild là một tòa nhà bốn tầng, tầng một có một căn phòng dành cho những vị khách quan trọng và một căn phòng cho khách hàng yêu cầu công việc. Và nếu bạn đi lên cầu thang tới tầng hai hoặc tầng ba, sẽ có rất nhiều phòng sách hoặc phòng cho nhân viên bảo vệ ở đó. Cũng có phòng cho nhân viên nữa. Tầng thứ tư là phòng của Guildmaster, két sắt chứa cái tài liệu quan trọng, và tương tự là các phòng lưu giữ thông tin quan trọng.

Những phòng bên cạnh là phòng chờ cho các Mạo Hiểm Giả, phòng họp hay phòng để kiểm tra các tiều liệu khác nhau. May mắn là không có Mạo Hiểm Giả nào đang sử dụng những căn phòng đó.

Do đó, sử dụng phòng họp bên cạnh sẽ tốt hơn. Đã mất một khoảng thời gian kể từ khi cô tự mình làm xong các tài liệu.

Không phải là do ở ngay tại quầy thì không thể bắt đầu bài thuyết giảng được. Thực ra, nó vẫn hay diễn ra tại đây. Thậm chí phần lớn Mạo Hiểm Giả còn chả thèm dành chút thời gian để nghe.

Nói chung, gợi ý của Ishpen xuất phát từ việc cô muốn thay đổi không khí.

Nhưng nó trái với những kỳ vọng của Ishphen và điều đó khiến cô thất vọng.

“Ở đây được rồi.”

“Vậy sao.”

Không hiểu trái tim của người phụ nữ -5…...không -10.

Cảm thấy tiếc nuối vì cô không thể rời khỏi chỗ ngồi, nhưng cô mở miệng để nhanh chóng kết thúc bài thuyết giảng.

“Vậy hãy bắt đầu. Đầu tiên là vấn đề tiền thù lao.”

Hít một hơi sâu.

“Guild sẽ lấy 20% tiền thù lao khi công việc hoàn thành. Đó là vì Guild phải kiểm tra yêu cầu công việc. Nếu đó là một công việc tiêu diệt quái vật, Guild sẽ điều tra loại quái vật xuất hiện và bao nhiêu con ở đó.”

“Mặc khác, nếu bạn báo cáo có bất kỳ sai sót nào trong thông tin của Guild, phần 20% sẽ được hoàn trả lại. Tuy nhiên, có khả năng sẽ xuất hiện một con quái vật khác sau khi Guild đã điều tra, vì vậy hãy cẩn trọng.”

“Trong trường hợp Guild không thể thu thập đầy đủ thông tin do các tình huống đặc biệt như yêu cầu khẩn cấp, Guild chỉ lấy 5%. Thông tin chi tiết, có thể thương lượng với khách hàng của bạn.”

“Nếu bạn chấp nhận một công việc không thông qua Guild, bạn nó thể báo cáo nó sau. Trong trường hợp đó, Guild sẽ không cung cấp một cuộc điều tra hoặc hành động như một người trung gian.”

“Giải thích về vấn đề thù lao đã xong. Bạn có thắc mắc gì không?”

Momon sững người trước đống từ đang tuôn ra như thác từ miệng Ishpen. Cô giải thích với tốc độ bàn thờ như đang đọc nó từ một tờ giấy.

Ishpen đã giải thích vô số lần. Khó có thể tin rằng cô sẽ bị vấp hoặc mắc lỗi lầm nào.

Đã có một thời gian khi cô còn đọc nó từ một tờ giấy và bị cứng họng khi bị hỏi. Tuy nhiên, Ishpen hiện tại là bất khả chiến bại. Cô tin rằng cô có thể đáp trả lại các cuộc tấn công từ mọi góc độ.

Không chỉ vậy, cô thích thấy sự lớ ngớ của các Mạo Hiểm Giả. Đồng nghiệp của cô đã nói với cô rằng đó là một sở thích xấu, nhưng vẫn không thể ngăn cản cô cảm thấy niềm vui sướng trong việc này.

“......Chắc là không.”

“Umm, nói cách khác, Guild sẽ lấy một phần cho việc điều tra, vì vậy chúng tôi phải chấp nhận điều đó. Trong trường hợp công việc không phải thông qua Guild, phải tự kiểm tra các chi tiết trong yêu cầu. Phải vậy không?”

Lông mày được cắt tỉa hoàn hảo của Ishpen di chuyển. Và nở một nụ cười.

“Đúng vậy. Momon-sama.”

Trả lời như vậy chả phải khỏe hơn sao? Không để tâm đến suy nghĩ thực sự của mình, Isphen đã đưa ra quyết định như rất khó khăn.

“Tiếp theo, sẽ là vấn đề về hình phạt nếu không hoàn thành yêu cầu.”

“Nếu tiền thù lao đã được trả trước, bạn sẽ phải bồi thường một khoản tiền tương đương 1,5 lần số tiền được nhận trươc đó. Còn nếu bạn từ bỏ nhiệm vụ, bạn sẽ phải trả 20% tổng số tiền thù lao cho Guild, đây là phí điều tra nhiệm vụ. Nói cách khác, bạn sẽ phải hoàn trả lại khoản chi phí điều tra của Guild cho khách hàng.”

“Điều này xảy ra khi nhiệm vụ thất bại và làm mất nhiều thời gian. Về cơ bản tiền phạt từ việc này sẽ làm tăng thêm tiền thù lao cho những Mạo Hiểm Giả giỏi hơn.”

“Tôi khuyên bạn cố đừng để vấp ngã ngay từ bước đầu tiên. Đương nhiên có nhiệm vụ cho cả hai loại, để sau này bạn có thể xác nhận lại thông tin nhiệm vụ với Guild.”

“Bằng cách này, kể từ khi Guild nỗ lực thực hiện việc kiểm tra chính xác yêu cầu của nó, cho đến nay đã không xảy ra trường hợp khách hàng yêu cầu một công việc gì đó mà không thể làm được với các Mạo Hiểm Giả. Nhưng đã đề cập trước đó, nếu đây là một công việc mà không thông qua Guild, bạn sẽ phải tự mình giải quyết.”

“Đôi khi do có người yêu cầu nhầm hoặc yêu cầu quá nhiều lần dẫn đến việc không thể hoàn thành yêu cầu. Còn có những trường hợp ngoại lệ khác và do đó, nếu bạn báo cáo với Guid, tùy thuộc vào trường hợp thì tiền phạt sẽ được miễn. Tuy nhiên, bạn đừng quá mong đợi nhiều.

“Đó là những vấn đề về tiền phạt. Bạn có bất kỳ câu hỏi nào không?”

“Không, không có gì cả.”

Ishpen nhìn biểu hiện của Momon để xem liệu anh ta có thật sự hiểu những gì cô nói. Nhưng――

Mình không thể đọc được suy nghĩ của người này……

Ishpen nghiến răng trong vô thức.

Cô chỉ có thể nói rằng anh khác với những người dân làng bình thường. Một đối thủ đáng gờm.

Một kẻ thù mạnh. Vì lý do nào đó mà chỉ mỗi Isphen có thể hiểu, và chỉ cô mới có thể nhận ra.

Một kẻ thù mạnh gần đây hiếm khi xuất hiện ở những vùng nông thôn.

“Tiếp theo là giải thích về điều tạo nên sự khác biệt giữa các Mạo Hiểm Giảo――Cấp Bậc.”

“Về cơ bản, những người như Momon-san là Lính Mới. Họ sẽ được phép tham gia bài kiểm tra thăng cấp sau khi hoàn thành 5 yêu cầu, nó giúp bạn có thêm nhiều quyền lợi. Bài kiểm tra thăng cấp này là bảo vệ một đoàn xe thương gia, trong khi đi đến vài nơi nguy hiểm. Cơ bản là khả năng đụng độ quái vật sẽ tăng lên. Đương nhiên, cũng có khả năng sẽ không gặp chúng. Và tỉ lệ người không đụng quái vật là 2/5――”

“Cho hỏi.”

Để đáp lại câu nói của Momon, người đang giơ tay, cố ngắt lời cô, Ishpen tạm ngừng bắn rap như Bella lại. Cảm thấy bực bội vì bị gián đoạn dần bao trùm lấy cô.

“Ngay cả khi tôi có được nhiều quyền lợi, nhưng tôi có được phép từ chối không?”

“Vâng.”

Câu hỏi của Momon buộc Isphpen phải chuyển sang phần giải thích thường được để ở phía sau. Cô đã nâng mức độ của Momon từ đối thủ đáng gờm sang mức tiếp theo.

“Tuy nhiên, nếu bạn từ chối việc đó thì bạn vẫn sẽ chỉ là một Lính Mới, và không thể nhận một số lượng lớn yêu cầu. Nghĩa là bạn không thể nhận các yêu cầu có thù lao cao.”

“Có một số người nhận những yêu cầu liên quan đến quái vật để tăng kinh nghiệm chiến đấu, nhưng tôi nghĩ đó không phải là một ý kiến hay.”

Ishpen đột ngột dừng lại.

“Không phải tôi đang cố gắng hù bạn nhưng…đối với những người dân bình thường, 50% chết khi chỉ là Lính Mới, 25% từ bỏ và 15% số còn lại chết trong vòng một năm.”

“Liệu khả năng chết trong bài kiểm tra có cao không?”

“Có nhiều trường hợp. Trong số 50%, 30% là vậy. Phần còn lại phải nhận những yêu cầu tiêu diệt quái vật vượt quá khả năng của họ, hoặc đôi khi bị tấn công bất ngờ bởi những con quái vật khi đi một mình.”

Từ những gì Isphen nghe được từ các Mạo Hiểm Giả, vào những tình huống quyết định sống còn khi chiến đấu quái vật, những người dân làng chỉ dựa dẫm vào sức mạnh thường không có tỷ lệ sống sót cao. Cần có một cái gì khác, điều mà hầu hết dân làng còn thiếu.

Liệu Momon, người đàn ông đang đứng ở trước mặt cô, có được điều còn thiếu đó? Không may cho cô là nó vẫn chưa rõ.

“Trở lại với lời giải thích lúc nãy. Điều này chỉ liên quan một khi bạn đã đạt cấp cao hơn Lính Mới, nhưng――”

“Cũng có thứ hạng cho các Mạo Hiểm Giả. Đây là để đáp ứng mức độ yêu cầu phù hợp cho các Mạo Hiểm Giả. Hãy nghĩ theo cách này, bạn sẽ không thể nhận yêu cầu có độ khó cao hơn cấp bậc của bạn.”

“Độ khó 1 đến 10 là cấp F. Độ khó 11 tới 20 là cấp E. Độ khó từ 21 đến 30 là cấp D. Độ khó từ 31 đến 40 là cấp C. Độ khó từ 41 đến 50 là cấp B. Độ khó từ 61 đến 70 là cấp A+. Cơ bản là chúng tôi không có gì hơn những cấp này nhưng có tin đồn về cấp A++.”

“Bài kiểm tra tồn tại là nhằm nâng cao cấp bậc của cá nhân. Bài kiểm tra này sẽ khác với lúc khi còn là Lính Mới, dù bạn có rớt thì nó cũng không ảnh hưởng và nó chỉ giúp cho bạn nhận các công việc hàng Top của Guild. Ngoài ra, nếu bạn rớt bài kiểm tra thăng cấp này, bạn sẽ không thể nhận lại nó trong nữa năm.”

“Tất nhiên, khi thứ hạng của bạn tăng lên, tiền thù lao và sự nguy hiểm cũng tăng theo.”

“Đó là vấn đề cho Cấp Bậc. Bạn có câu hỏi nào không?”

Thế nào?, Ishpen chờ câu trả lời của Momon.

“......Các hiệp sĩ của Đế Quốc Baharuth, cấp bậc của họ là gì?”

“Eh?”

Isphen kinh ngạc thét lớn. Quá sức tưởng tượng, đó là một câu hỏi mà chưa một ai từng nghĩ đến chứ đừng nói đến việc hỏi. Thoáng chốc, cậu hỏi như vậy chỉ để làm mình rối trí thôi phải không? đang lắp đầy trong tâm trí khi cô nhìn Momon, nhưng kết luận không phải là vậy.

“Điều đó…...có hơi khó để xác định. Các Mạo Hiểm Giả thường rất tự hào về sức mạnh đồng đội. Ví dụ, khi bạn solo với các hiệp sĩ, bạn có thể thua. Tuy nhiên, tôi tin rằng nếu đó là một trận đấu đội, chiến thắng là có thể. Etto, bạn có biết về Magic Caster?

“Có.”

Vậy sẽ dễ hơn.

“Những Mạo Hiểm Giả thường cơ bản là một nhóm 4 người――một Party. Đôi khi lên đến 5 hoặc thậm chí 6 người một nhóm, nhưng khi số lượng người tăng thì việc thống nhất ý kiến cũng trở nên khó hơn, do đó mà một đội trưởng trung bình sẽ chỉ có thể chỉ huy giới hạn là 4 người.”

Trong một cuộc chiến sinh tồn, sự chậm trễ khi đưa ra quyết định hoặc truyền tải quyết định cho người khác có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Vì vậy mà nó đòi hỏi các thành viên phải phối hợp thật ăn ý.

“Hầu hết nhóm 4 người này bao gồm một Warrior (chiến binh), Magic Caster, Healer và một Vanguard (tiên phong). So với một đoàn quân hiệp sĩ gồm 4 người, nhóm Party cơ bản này giống như một nhóm hỗn hợp nhưng nó sẽ đa dạng về mặt chiến thuật hơn. Điều này rất quan trọng đối với các Mạo Hiểm Giả. Warrior và Vanguard sẽ ngăn chặn các hiệp sĩ tấn công những người đằng sau, nếu họ bị thương thì sẽ có Healer hồi phục, và Magic Caster có thể sử dụng ma thuật gây ảnh hưởng lớn với trận chiến. Gia tăng sức mạnh cá thể và thống nhất mục tiêu của họ..Khi đơn độc, sức chiến đấu của Momon-san sẽ không quá mạnh. Tuy nhiên, khi phối hợp với đồng đội thì sức chiến đấu của bạn sẽ tăng lên gấp nhiều lần.”

Làm rõ vai trò của từng người. Bằng cách đó, có thể có nhiều các cách đối phó tùy theo tình huống khác nhau. Ngược lại, nếu nhóm Party của bạn chỉ có một vai trò, họ có thể phối hợp hoàn hảo ở một mức độ, nhưng ngoài ra không thể làm gì khác. Điều mà các Mạo Hiểm Giảm tìm kiếm không chỉ một mà là đa giải pháp.

“Tóm lại là cô có biết không?”

Biểu hiện của Ishpen sắp thay đổi, nhưng cô cố kiềm chế nó.

Người này…...mình nghĩ rằng đã né được câu hỏi một cách dễ dàng. Nhưng anh ta lại không để qua.

“Có thể là cấp D. Tuy nhiên, nếu họ là những hiệp sĩ của Đế Quốc Baharuth thì họ sẽ được trang bị vũ khí tốt, do đó tùy thuộc vào tình hình thì có thể là cấp C…...không thể nào hơn được nữa.”

“Vậy còn Tướng Quân thì sao?”

“......Khoảng A+?”

Đó là chiến binh được coi là mạnh nhất của Vương Quốc. Nếu anh ta không phải cấp A+ thì sẽ rất tệ theo nhiều nghĩa khác nhau. Tuy nhiên, tại sao anh lại so sánh các hiệp sĩ Đế Quốc Baharuth với Tướng Quân?”

Ma~, cũng không có gì là lạ. Kể từ khi anh ta đến đây.

Cô đã nghe nói về vụ việc các hiệp sĩ của Đế Quốc đang gây náo loạn ở gần tòa thành này. Nó có thể có điều gì đó không đúng. Nhưng sẽ rất không tốt nếu hỏi thêm về vấn đề này.

Trong khi suy nghĩ như vậy, Ishpen nhìn Momon và cảm thấy một con quỷ đang ẩn ở bên trong vẻ ngoài bình tĩnh đó.

Isphen đồng ý với suy nghĩ của mình, và ngừng trí tưởng tượng của cô lại. Cô quay lại với bài thuyết giảng, và đang nhớ lại đoạn trước đó. Cô chắc chắn rằng lời giải thích về Cấp bậc đã xong.

“Bạn có bất kỳ câu hỏi nào khác liên quan đến Cấp bậc không?”

Ngay cả khi xuất hiện một câu hỏi kỳ quặc, cô cũng không thể né tránh. Đó là quy tắc mà Ishpen tự đề ra. Phải, ngay cả khi sức mạnh của đối thủ đang áp đảo.

“Không, tôi không có bất kỳ câu hỏi nào.”

Cô thở phào nhẹ nhõm. Và rồi Ishpen trở nên kinh ngạc.

Về việc cô cảm thấy nhẹ nhõm khi không có câu hỏi trong lúc thuyết giảng, đã bao lâu rồi? Cô đã quên cảm giác này từ rất lâu, đó là khoảng thời gian cô vẫn chưa là một nhân viên tiếp tân chính thức của Guild.

Ah, phải rồi.

Isphen nở nụ cười như làn gió đầu xuân.

“Bạn là một người được viết là ‘đối thủ mạnh mẽ’ nhưng lại tuyên bố là ‘đối thủ’, phải không.”

“?”

Mắt Momon hơi mở to khi nghe thấy giọng nói dịu dàng đó. Isphen nở một nụ cười trông giống như một nữ thần khi cô thay đổi biểu hiện.

“――Vậy, tiếp theo sẽ là vấn đề về Độ khó của yêu cầu.”

“Tất nhiên có nhiều yêu cầu với mức độ khó khác nhau. Mức độ khó được đánh giá bằng cách so sánh với những yêu cầu trước đó mà Guild đã thực hiện, nó có độ chính xác khá cao. Đối với công việc Hunt, cách xếp hạng tùy thuộc vào yếu tố như nơi Hunt và độ hiếm của vật phẩm. Đối với công việc trinh sát, sẽ phụ thuộc vào yếu tố thời gian thực hiện và mục tiêu. Thông tin này thay đổi tùy vào vị trí và độ hiếm của vật mà bạn tìm kiếm, thời gian thực hiện và mục tiêu cũng thay đổi theo.”

“Tuy nhiên, nếu yêu cầu là tiêu diệt một con quái vật mức cơ bản, bạn có thể tham khảo độ khó mà Guild cung cấp. Còn trường hợp nhiều quái vật, quái vật với độ khó nhất +a sẽ được sử dụng.”

(TL:”quái vật với độ khó nhất +a” là cái bản tham khảo ấy... chắc vậy :D)

“Và điều quan trọng nhất về trong yêu cầu tiêt diệt quái là độ khó ấy chỉ mang tính chất tương đối, vì vậy làm ơn đừng quên điều đó.”

“Ví dụ có một con sói dài 80cm. Liệu độ khó có giống với con dài 110cm? Vì vậy hãy lưu ý rằng đây chỉ là ước lượng thôi. Có thể cấp độ sẽ cao hơn 4 cấp hoặc thấp hơn 4 cấp. Tóm lại là khi bạn nhận Quest diệt quái, thì nên nghĩ rằng độ khó sẽ cao hơn mức ước lượng. Nếu kém may mắn, có thể bạn sẽ chạm trán quái có độ khó 32 khi bạn đang Hunt quái với độ khó 28.”

(TL: cái bảng độ khó ấy chứ ko phải LV quái đâu.)

“Và đó là tất cả cho vấn đề Độ khó của yêu cầu. Bạn có câu hỏi nào không?”

“Không, không có.”

“――Vậy sao.”

Như mình dự đoán, nếu đó là cậu ta thì mức khó đó chỉ là chuyện bình thường.

Không có lời nào phát ra khỏi miệng của Ishpen và thay vào đó là một khuôn mặt thánh thiện. Ngược lại, khuôn mặt của Momon cho thấy anh đang nhìn một cái gì đó kỳ lạ.

Có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt từ cổ họng của Momon.

“Cuối cùng là cách để nhận yêu cầu nhưng, xin vui lòng đến quầy và chúng tôi sẽ cung cấp thẻ thành viên cho bạn vào ngày mai. Dựa trên cấp bậc trên thẻ, xin vui lòng hãy tìm danh sáng các công việc mà bạn phù hợp và nhận nó. Nếu bạn không thể đọc vui lòng thông báo cho chúng tôi, nhưng đó chắc chắn không phải là dịch vụ miễn phí. Về cơ bản là 10 phút 1 đồng.”

“Thẻ này để chứng minh bạn là thành viên của Guild, nếu mai bạn không rãnh, bạn có thể nhận vào ngày khác và chúng tôi sẽ chuyển nó cho bạn. Xin vui lòng luôn giữ nó bên mình mọi lúc mọi nơi. Phải mất một thời gian để làm lại cái khác. Ngoài ra, nếu không có nó bạn sẽ không thể nhận bất kỳ công việc nào.”

“Bài thuyết giảng đã kết thúc ở đây. Xin chúc mừng, Momon-san. Guild Mạo Hiểm Giả của chúng tôi chính thức công nhận bạn là một Mạo Hiểm Giả, cầu cho thành công sẽ đến với bạn.”

Isphen vô tình đứng dậy và đưa tay ra ở quầy. Đã từ lâu rồi cô không làm điều đó cho đến tận bây giờ. Cô cảm thấy muốn cảm ơn anh.

Momon cảm thấy có chút do dự, và sau đó bắt tay cô như là anh đã đưa ra quyết định về điều gì đó. Hai người họ nhẹ nhàng bắt tay nhau. Không, có thể nói chỉ có mỗi Isphen là đang giật tay anh.

Isphen bỗng có một ý nghĩ bất ngờ vượt qua cả tâm trí cô.

Cô bất ngờ vì bàn tay mềm mại. Cô nghĩ rằng nó sẽ cứng hơn. (???)

Momon đặt một câu hỏi sau khi bắt tay xong.

“......Nhân tiện, bây giờ tôi có thể lựa chọn một yêu cầu, trước khi mai nhận thẻ không?

“Eh?”

Đúng là Momon đã là một Mạo Hiểm Giả. Nếu không có thẻ thành viên, sẽ không thể nhận yêu cầu, nhưng có thể chọn trước. Tuy nhiên, cô cần phải xác nhận một điều gì đó trước.

“......Momon đến đây một mình sao? Có ai đi với bạn như một Mạo Hiểm Giả không?”

Một câu xác nhận ngắn gọn. Nếu có thì đã không đi đến Guild một mình.

“Không có ai cả.”

“Và Momon-san có lẽ không sử dụng ma thuật, hoặc bất kỳ kĩ năng theo dõi nào, đúng chứ.”

“......Đúng là vậy.”

Cô hỏi nhiều câu khác nhau trong khi đang viết trên tờ giấy da, một trong số đó là yêu cầu phải có kỹ năng đặc biệt. Không may, Momon đã trả lời là “không” cho câu hỏi đó.

“Nếu đã vậy thì bạn thuộc dạng Warrior (Chiến Binh), nhưng không có đồng đội ngay từ đầu thì sẽ có hơi khó khăn. Có nhiều cách tổ đội khác nhau nhưng cũng không thể xem như là một Party hoàn chỉnh được. Healer và Cleric là thiết yếu, và Magician (Pháp Sư), cả ba đều sử dụng ma thuật. Kế tiếp là Thief (Đạo Chích) và Ranger (Xạ Thủ) hoặc những người có thể thu thập thông tin và điều tra. Cuối cùng là Warrior.”

“Tuy nhiên.” Cô nói tiếp với giọng nói bình tĩnh. “Tất nhiên các Warrior tài giỏi cũng rất phổ biến. Warrior có thể chặn kẻ thù tấn công những người phía sau, có thể chiến đấu và để câu thời gian. Thật ra, hai yếu tố rất quan trọng đối với Warrior là tầm nhìn xa và khả năng phân tích, xử lý tình huống. Đó là lý do vì sao các Warrior thường được chọn làm đội trưởng trong Party. Họ quyết định địa điểm Combat cũng như là thời điểm niệm ma thuật. Đó là lý do vì sao cấp Hero lại có nhìu người là Warrior.”

Tuy nhiên, Warrior sẽ khó có thể phát huy hết khả năng của mình khi là Lính Mới.

Trong khi suy nghĩ những công việc mà Guild có thể đề nghị…...Isphen nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Momon.

Một cơ thể bình thường. Cô không nghĩ rằng nó hơn được mức đó. Thật khó tin, nhưng khả năng đó cũng có thể. Vì Ishpen đã công nhận anh là đối thủ của mình. Không có gì mà anh ta không thể làm được.

Bị bao trùm bởi mong muốn kiểm tra, Isphen đưa ngón tay ra.

“Bạn có thể nâng cái túi kia lên được không?”

Theo hướng Isphen đang chỉ. Gần bức tường là một cái túi lớn――Một cái túi đầy giấy như sắp tràn ra ngoài. Có một cái đai để giúp cho việc nâng lên dễ dàng hơn. Bên trong căn phòng tiếp tân sạch sẽ và ngăn nắp của Guild, cái túi này khá là nổi bật.

Momon gật đầu, rồi đi tới cái túi, và nắm lấy đai bằng hai tay.

“Hmm.”

“Eh!"

Cái túi mà hầu hết mọi người không thể nhấc lên khi một mình, đã được Momon nâng lên một cách dễ dàng.

Một trọng lượng đáng kể đang treo trên tay Momon, có thể thấy vết hằn đang in trên tay anh. Tuy nhiên, biểu hiện của Momon không có lấy một chút đau đớn. Ngoài ra, anh đã tạo ấn tượng rằng anh có thể nâng một thứ gì đó nặng hơn.

Isphen rất ngạc nhiên. Cô đã không mong đợi điều gì đó từ một người đàn ông với cơ thể như thế. Anh ta thật sự mạnh đến vậy sao? Nếu bạn nhìn kỹ, có thể thấy rằng các nếp gấp quần áo đã che bớt đi cơ bắp ấy.

Mặc dù đây chỉ là một thử nghiệm nhỏ, nhưng với điều này cô có thể tìm được một số công việc phù hợp cho anh. Đặc biệt là công việc khám phá. Đúng như mong đợi từ đối thủ của cô.

Trong khi đang ngưỡng mộ anh, Isphen đã suy nghĩ ra nhiều công việc khác nhau trong đầu――

“Tôi vẫn phải tiếp tục giữ nó chứ?”

Có thể nghe được giọng nói có chút khó chịu của Momon. Đáp lại lời nói đó, Isphen đưa ra cử chỉ cho anh đặt nó xuống.

“Thành thật xin lỗi, tôi đang cố nhớ xem có công việc phù hợp nào.”

“Tôi không bận tâm đâu.”

Momon đặt cái túi xuống sàn và tạo ra một tiếng động lớn. Momon trở lại quầy, nơi Isphen đang đứng đợi, và cô nói ra một công việc cho Momon.

“Momon-san, đúng rồi. Chúng tôi có một công việc gọi là Porter(người vận chuyển).”

(TL: nói vậy cho ngầu thôi chứ sự thật là cu li đó @@)

Khuôn mặt Momon cho thấy anh hoàn toàn không biết gì công việc đó.

Cũng phải thôi. Nếu bạn sống trong một ngôi làng bình thường, bạn sẽ không bao giờ nghe nói về loại công việc như vậy. Tuy nhiên, nếu sống gần một ngọn núi hoặc rừng, đôi khi có thể nghe đến.

“Một sinh vật sống được biết đến như là ngựa có thể đột ngột ngã bệnh hoặc trở nên điên loạn khi gặp quái vật. Ngựa chiến hoặc ma thuật dùng để cướng hóa vốn không tồn tại. Và để mua chúng cần một khoản tiền rất lớn. Và như vậy người ta có thể sử dụng các Mạo Hiểm Giả để vận chuyển hành lý của mình. Là một Porter, một Mạo Hiểm Giả trong Party sẽ có nhiệm vụ mang vác hành lý thay thế như một con ngựa.”

“Fuun.”

“Và tôi nghĩ rằng việc làm quen và học hỏi với các Mạo Hiểm Giả khác sẽ giúp ích được nhiều trong tương lai. Thực tế, nhiều người thường bắt đầu bằng công việc Porter này, và Guild luôn gợi ý cho những người mới nhận công việc này.”

“Hành lý thưừng nặng đến mức nào?”

“Khoảng 40kg. Nó gần giống như cái túi mà bạn đã đặt xuống.”

“Vậy tôi sẽ nhận công việc này.”

“Có nhiều công việc Porter mà bạn có thể nhận ngay, tôi nhớ là vậy.”

Isphen đứng dậy, và lấy ra một cuốn sách từ những kệ sách phía sau cô. Bên trong cuốn sách này là những trang giấy quý giá, ghi chép những thông tin của các Mạo Hiểm Giả.

Lật qua vài trang, cô đang tìm thứ mình cần. Cuối cùng cũng thấy thấy nó và đọc thông tin được yêu cầu được viết trên đó.

“Người yêu cầu là Peter Mork. Theo thẻ đăng ký, anh ta là đội trưởng của nhóm Axe of Cyclone. Etto, cấp của nhóm Axe of Cyclone là E. Hành lý có trọng lượng là 40kg. Khoảng tiền thù lao theo hợp đồng là 1 đồng bạc mỗi ngày trong 6 ngày. Những ngày sau 6 ngày đầu, tiền thù lao sẽ là 1,2 đồng bạc. Thức ăn và nước uống sẽ được nhóm cung cấp.”

Đọc nó lên, Isphen nhìn mặt Momon.

“Tôi tin rằng đó là một công việc Porter cơ bản.” Isphen lật tới trang kế tiếp của cuốn sách. “Etto, không có người từng phạm tội hay người chết nào. Tôi tin rằng nhóm của họ không có vấn đề gì với uy tín.”

“Vậy thì tôi sẽ nhận công việc này.”

“Tôi hiểu rồi. Sẽ không có vấn đề gì khi nhận nó vào ngày mai? Vậy sau đó, tôi sẽ hẹn các thành viên của Axe of Cyclone để gặp họ vào lúc 6 giờ sáng.”

“Vâng. Làm phiền cô.”

Cô trở nên bận rộn. Isphen nhớ lại vị trí của Axe of Cyclone trên tờ giấy da mà cô đã đọc trước đó.

Khi cuộc nói chuyện kết thúc, Momon sắp đi ra ngoài, nhưng anh dừng lại giữa đường. Rồi anh quay lại gặp Ishpen, và nói với khuôn mặt lúng túng.

“......Tôi vẫn chưa thuê được phòng trọ, cô có thể giới thiệu cho tôi được không?”

Momon khẽ đóng cửa đóng cửa để tránh phát ta tiếng động lớn. Cùng lúc đó, một cánh cửa phía sau Isphen mở một cách âm thầm. Một nhân viên tiếp tân vừa bước ra khỏi cửa dẫn tới tầng giữa và các tầng khác của Guild, cô ấy là bạn thân của Isphen.

Người phụ nữ đóng cánh cửa mà cô vừa rời khỏi, và nhìn vào căn phòng trống rỗng.

“......Vừa nãy, là ai thế?”

“Eh, đối thủ của tớ.”

“Hả?”

Một giọng nói trông bối rối vang lên. Ma~, Isphen nghĩ rằng cái cảm giác này chỉ hiểu được bởi những ai từng trên chiến trường. Cô thường nghe về những câu chuyện về Mạo Hiểm Giả chiến đấu với những con quái đến chết dù đã cố hết sức mình. Tại sao phải giết lẫn nhau, cô muốn hỏi điều đó, nhưng sau đó Isphen đã nhận ra một điều gì đó.

Thì ra là――vậy à.

“Không có gì, chỉ là đang tự kỉ.” “Vậy cậu đến đây có việc gì?”

“Eh? À, ừm. Một số người muốn thuê các Mạo Hiểm Giả đi tuần tra đêm.”

“Tuần tra đêm? Đừng nói rằng các vệ sĩ là không đủ?”

“Hmm―, Hora, gần đây xuất hiện những tin đồn trong thị trấn. Về có người nhìn thấy một con quái vật.”

“Đó có phải là người say rượu không?”

“Phải. Một con quái vật như một cái bóng.”

“......Tớ không tin rằng nó có thể vào thành phố. Có lẽ đó chỉ là một tên trộm có hình dạng kỳ lạ?”

“Cũng có thể, tớ cũng nghĩ vậy.”

Một giọng nói trần ngập sự lo lắng.

Mà~, nghe rằng quái vật có thể đang ở trốn trong thành phố được bảo vệ, không ai trong số họ có thể bình tĩnh. Bởi vì họ là nhân viên tiếp tân của Guild, họ chưa bao giờ sử dụng kiếm, họ chỉ là một người bình thường.

Tuy nhiên――

“Nhưng vẫn chưa có thương vong hoặc bị thương. Hầu hết chỉ là trường hợp túi tiền biến mất đúng không?”

Đó chắc chắn không phải là hành động của một con quái vật trong bất kỳ trường hợp nào. Nếu không có gì khác ngoài cái túi bị cướp, thì nó chắn chắn biết được giá trị của cái túi đó. Vì vậy kết luận là con người làm sẽ là câu trả lời đúng hơn.

“Ma-neh~” (má ne chứ không phải má nè)

Để hạ sự căng thẳng xuống, cô nói ra những từ đó. Sau đó Isphen cười một cách hăng say.

“Ma~, độ khó sẽ được quyết định bởi những người ở trên, chúng ta chỉ làm những gì chúng ta có thể.”

“Đúng vậy.”

Hai người cười với nhau, những ngón tay bị gián đoạn trước đó của Isphen bắt đầu di chuyển. Điều đầu tiên là xác định vị trí của Axe of Cyclone.

Truyện Chữ Hay