“Chết đi! Thằng khốn đã giết Johnson!”
Buuuong
Âm thanh bùng nổ từ lũ đang bao vây tôi khiến tôi thấy đau và đổ mồ hôi.
Kwang! Kwajajak!
Những đòn này có đủ sức mạnh để phá vỡ bức tường chỉ với một nhát! Tôi chỉ có thể né được những đòn ấy một vài lần do tốc độ của chúng chậm và quỹ đạo của chúng khá đơn giản, nhưng tôi không rõ liệu tôi có thể duy trì sự tập trung này trong bao lâu. Rồi bọn chúng bắt đầu sử dụng não của mình.
“Tấn công cùng một lúc nào.”
“Ohhh!”
Hàng loạt vũ khí khác nhau đồng thời xuất ra từ mọi phía.
[Bạn đã nhận phải 150 sát thương.]
[Bạn đã nhận phải 163 sát thương.]
“Hự..”
Máu của tôi chạm đáy chỉ với 2 nhát và giờ đây chỉ còn có 23 máu.
‘Chết tiệt. Chúng thậm chí còn không chí mạng nữa.’
Tôi lấy bình máu từ trong túi ra và uống nó. Đó là bình hồi máu trung cấp giúp hồi 1,500 máu 1 lần.
“Máu mình ít hơn 1,500, nhưng bình máu trung cấp là loại cấp thấp nhất mình có. Nó sẽ tuyệt hơn nhiều nếu mình có loại cấp thấp hơn nữa…”
Thời gian sử dụng lại binh máu là 20 giây nên tôi phải bảo vệ mình khỏi những đòn đánh ít nhất trong 20 giây. Nhưng bây giờ lũ ấy lại bắt đầu tấn công 1 cách có hệ thống khiến cho nó khó hơn rất nhiều.
“Chúng tao đã chiến đấu cùng nhau trong 10 năm rồi. Không quan trọng là mày xài chiêu gì, mày vẫn sẽ xuống địa ngục thôi!”
Tôi lách mình để né thanh kiếm nhắm vào đầu tôi rồi lại nhằm vào đầu gối tôi, cứ như thể chúng đoán được cử động của tôi vậy.
Các giác quan của tôi, thứ được tôi luyện từ những ngày còn là chiến binh, đưa ra những cảnh báo.
Tôi không thể né được!
“Hự!”
Tôi hướng mũi tên xuống dưới.
Kaaang!
Mũi tên Jaffa đánh trúng vào cây chùy vào làm đổi chuyển động của nó. Nhưng tên là loại vũ khí rất nhẹ. Sẽ là bất khả thi cho một vũ khí nhẹ như vậy có thể thay đổi được chuyển động của cây chùy khi mà nó nặng đến vài ký.
Kwajak!
“Kuaaak!”
Cây chùy đánh trúng nửa gối tôi, gây ra một đòn chí mạng.
[Bạn đã nhận phải 200 sát thương.]
[Chân trái của bạn đã bị thương nghiêm trọng. Tốc độ di chuyển bị giảm 40%. Khả năng điều khiển cơ thể đã bị suy giảm.]
Trong khi tôi rên rỉ trên mặt sàn, một âm thanh như sấm như thể nghe được ở trên đầu tôi. Nếu giữ nguyên như vậy, sọ tôi chắc chắn sẽ nát vụn.
“Hup!”
Tôi chịu đựng cơn đau và lăn đi.
Kakakakak!
Sàn nhà nơi tôi vừa nằm vài giây trước giờ đã tan thành từng mảnh. Tôi nhìn vào kẻ thù và quyết định.
‘Mình sẽ hành động thật sang chảnh hôm nay vậy.’
Hóa thép tim mình lại, tôi lấy ra bình thuốc cường hóa sức mạnh trung cấp cũng như thuốc tăng cường tốc độ trung cấp. Giá mỗi bình là 10 vàng. Và 10 vàng là 12000 won đấy!!
‘Khá là tiếc nhưng đành chịu vậy.’
Tôi nhắm mắt lại và đổ 20 vàng, tức 24000 won, vào họng mình.
Gulp gulp.
Nước mắt trào ra ở mắt tôi ngay khi bình thuốc cường hóa có tác dụng.
‘Ahhh! Bình thuốc này còn đắt hơn cả 1 suất thịt lơn chua ngọt!’
Tôi đã thủ sẵn bình thuốc cường hóa cho tình huống nguy cấp khi làm nhiệm vụ của Ashur, nhưng tôi lại thấy tiếc và chả bao giờ xài nó. Bây giờ thì chúng lại được dùng để hoàn thành 1 nhiệm vụ cấp B, thậm chí còn không phải boss nữa chứ…
[Bạn đã xài bình thuốc tăng cường sức mạnh trung cấp. Sức mạnh sẽ được tăng lên 50 trong 5 phút]
[Bạn đã xài bình thuốc tăng cường tốc độ trung cấp. Tốc độ sẽ được tăng lên 50 trong 5 phút]
Một cơn lũ của những đòn tấn công từ 2 phía ập đến khi bảng thông báo hiện lên.
“Tên khốn! Đừng nghĩ rằng bọn tao sẽ không làm gì mày khi mày đang ăn!”
Tôi né được 2 nhát đó do tốc độ tôi đã được tăng lên, sau đó tôi nắm chặt mũi tên và chiến đấu ngược trở lại. Nhưng có 2 đòn đánh đến từ 2 phía khiến tôi phải từ bỏ.
“Hộc hộc… tệ thật đấy.”
Tôi có thể đã chết nếu không sử dụng bình tăng cường tốc độ. Cảm giác như tim tôi sẽ vỡ tung vì căng thăng, lũ côn đồ kia lại lên cơn điên ngay khi đòn tấn công của chúng vừa kết thúc.
“Tên khốn này! Mày định chạy trong bao lâu nữa hả!?”
“Tinh thần của mày lúc trước đâu rồi? Quả là tên đáng xấu hổ! Đánh 1 cách công bằng coi nào”
Bốn người bọn chúng đánh hội đồng tôi, và rồi than vãn về việc đánh công bằng á?
“Này, lũ khốn bọn mày không có lương tâm hả! Một chọi một coi nào?”
“Bọn tao vẫn sẽ thắng nếu đánh một chọi một thôi."
“Thế đánh đi nào!”
“Nhảm cứt! Mày không biết rằng đánh hội đồng là thượng sách à?”
Chwaruruk!
Cây chùy vươn dài ra như một cái roi.
Tatatang! Tang!
Tôi đỡ được với mũi tên và suýt soát lách mình. Tôi thấy có một cơn đau như là có một thanh đại kiếm chém vào tôi vậy.
[Bạn đã nhận phải 30 sát thương]
May mắn thay, tôi né được nó. Khi mà cơn khủng hoảng đã qua, tôi tiếp tục xài võ mồm để câu giờ cho đến khi có thể tái sử dụng bình thuốc.
“Này, chúng ta hãy thật lòng đi. Bọn mày không thấy là tao không phải là con gà rồi nhỉ?”
“…”
Lũ côn đồ không muốn thừa nhận, nhưng chúng cũng không phản bác lại. Tôi liền đưa ra giao kèo, “Đưa bản hợp đồng đây rồi không ai sẽ chết nữa cả”
“Gì chứ?”
Bọn chúng tức giận.
“Đừng đùa! Mày nghĩ mày có thể thoát khỏi đây sau khi giết Johnson á? Khỏi cần lo về hợp đồng. Mày sẽ chết ngay tại đây.”
“Gì cơ? Đầu hàng khó thế à? Bọn mày sẽ không hối hận chứ? Bọn mày sẽ sống sót mà rời khỏi đây nếu như bọn mày giao ra bản hợp đồng đấy."
“Haha! Dừng nhảm cứt đi! Một tên gãy chân lại sủa ra những lời đó hả. Từ lúc bắt đầu, bọn tao đã có thể sống sót mà rời khỏi đây rồi! Mày sẽ là tên duy nhất phải chết ở đây thôi.”
“Hừm… Liệu có thật vậy không?”
Thông qua cuộc võ mồm, thời gian chờ để tái sử dụng thuốc đã có hết. Tôi quay người khỏi đám côn đồ và lén lút uống thuốc.
Cùng lúc đó, máu và vết thương liền phục hồi.
‘Ngay lúc này’
Đám côn đồ nghĩ rằng tôi vẫn bị thương nghiêm trọng. Tôi lợi dụng ý nghĩ đó mà đánh lén chúng.
“K-Không?”
Bọn chúng không thể nói gì vì chúng vẫn nghĩ rằng chân tôi vẫn bị thương. Tôi đâm một tên một cách chính xác với mũi tên của mình.
[Chí mạng!]
[Khả năng của Mũi tên Jaffa Đặc biệt đã được kích hoạt, cho phép bỏ qua sức phòng ngự của kẻ địch.]
“Keeok…!”
[Bạn đã đánh bại kẻ ngoài vòng pháp luật làng Winston, Neil.]
[Danh tiếng ở làng Winston tăng lên 60]
[Nhận được 4300 điểm kinh nghiệm]
[Bạn đã lên cấp.]
[Bạn đã lên cấp.]
[Bạn đã lên cấp.]
‘Tuyệt!’
Tên côn đồ bị xiên vào bụng không thể rên được 1 lời khi hăn biến thành luồng sáng xám. Lũ còn lại bị sốc vì chúng đã mất thêm 1 tên nữa.
“Mày… tên khốn! Làm sao mà chân mày khỏe lại được? Đ-Đừng bảo là mày đã uống thuốc chứ?”
“…Mày không thấy tao uống nó à?”
“Thằng ngu này! Mày nên chiến đấu với chính sức của mày!”
“Nhảm cứt! Mày mà cũng sủa được thế à? Lũ côn đồ bọn mày đang cố bắt nạt 1 người dân vô tội đấy nhá!”
“Mày…!Giết nó! Giết tên khốn này nhanh nhấn có thể! Hắn như gián vậy nên cố tấn công đến khi hắn chết”
“Không phải hắn chỉ dựa vào thuốc thôi sao? Tao sẽ xử hắn!”
Veil giận giữ ra lệnh cho người của hắn.
“Sử đụng đội hình ‘Mày sẽ chết’”
Khả năng đặt tên tệ hại vãi… Dù sao thì, lũ côn đồ nhận lệnh của Veil và tung ra hàng loạt đòn đánh
Kwa kwa kwa kwang!
Chukak. Bam!
Những đòn tấn công của đám kia không hề quan tâm đến việc phòng thủ chút nào. Kể cả khi mũi tên của tôi nhắm đến đầu của chúng, chúng vẫn không hề phòng thủ hay né tránh. Chúng cứ tấn công rồi lại tấn công.
“Kuk!”
Dù cho tôi có đâm trúng chúng, chúng vẫn không ngừng lao vào. Ngay lập tức, tôi phát hiện rằng mình đã rơi vào thế phòng thủ.
[Bạn đã nhận phải 203 sát thương]
[Bạn đã nhận phải 180 sát thương]
Chwaruruk! ! Buuuong. Kwaang!
Như một con rắn đang kiên trì đuổi theo tôi trên 1 lối mòn, thanh đại kiếm với cái tầm tấn công rộng của nó khiến tôi rơi vào tình trạng nguy hiểm. Kể cả tôi có né được cái chùy đi nữa, tôi vẫn sẽ mất thăng bằng do cây chùy sẽ phá luôn cả tường cũng như sàn nhà.
Còn 13 giây nữa đến khi tôi có thể sử dụng lại bình thuốc và máu tôi thì đã chạm đáy.
‘Đây là giới hạn của mình sao. Mình không thể chịu đựng lâu hơn được nữa’
Trừ khi kĩ năng Legendary Blacksmith’s Patience được kích hoạt cùng với máu và sức phòng thủ của tôi được tăng cường thì không còn cách nào khác để tôi có thể thoát khỏi cái tình trạng này cả.
‘Kết thúc rồi…’
Vào đúng cái giây phút tôi định từ bỏ nhiệm vụ… Tôi bỗng nhiên có một sáng kiến.
‘Sao mình lại phải phụ thuộc vào bình thuốc và kỹ năng cơ chứ?’
Tôi là một chiến binh ư? Không, tôi là Hậu duệ của Pagma.
‘Và mình đang ở đâu đây?’
Một lò rèn đấy.
‘Mình ngu thật… Sao mình lại không nghĩ ra sớm hơn chứ?’
Tôi nhận thấy có hàng tá loại vũ khí và áo giáp khác nhau trong căn phòng. Một vài ý tưởng hiện lên trong đầu tôi.
“Khan!”
Khan, lão thợ rèn già đang trốn ở trong góc, ngay lập tức trả lời tôi.
“Nói đi.”
Tôi hỏi ông ấy: “Ông có muốn giữ lò rèn này lại không?”
“Tất nhiên! Ta đã định từ bỏ rồi, nhưng nhờ vào nhóc, ta đã thay đổi ý định đó. Nếu nhóc giúp ta, ta có thể giữ lại nơi này.
Tôi thích những câu trả lời như thế đấy.
“Này, mày đang làm trò gì đấy? Sao mày lại nói chuyện với lão già đó thay vì chiến đấu hả? Định giở trò gì à?”
Kwa kwa kwang!
Đám côn đồ không ngừng tấn công. Tôi né các đòn đánh và ném mũi tên về phía tên đô nhất trong bọn.
Swaeek!
Mũi tên Jaffa nhanh chóng được ném đi…
Không rõ là do hắn ta cảm nhận được nguy hiểm, hay là tự tin nữa, Praga thay đổi trạng thái và bắt đầu phòng thủ
[Chí mạng!]
Chaaeng!
“Wah!”
Phát chí mạng xuất hiện ngay lúc mũi tên mắc vào thanh chùy, và sức công phá của nó khiến cho Praga bị đẩy lùi ngay lập tức. Tuy nhiên, hai tên còn lại không thèm quan tâm và tiếp tục tấn công. Tôi quay người và chạy khỏi chúng.
“Hahaha! Tên ngu! Mày ném vũ khí của mày đi rồi!”
Lũ côn đồ thấy tôi tay không bỏ chạy và đuổi theo tôi. Praga thoát khỏi tình trạng nguy cấp từ mũi tên và thở phào nhẹ nhõm. Tôi không thèm ngoảnh lại nhìn chúng mà chạy hết sức mình. Tôi chạy lên lầu và đến tầng hai.
Ở đây có một bộ giáp toàn thân và một thanh đại kiếm cực lớn dài đến độ 3m.
Tôi hét về phía Khan đang ở dưới lầu.
“Khan, cho tôi mượn đống này!”
“N-Nhưng…”’
“Tôi sẽ trả nó lại khi cuộc chiến kết thúc! Nếu ông muốn giữ cái lò rèn này, thì cho phép tôi nhá!”
Lấy đống đồ ấy mà không có quyền của người sở hữu nó sẽ khiến tôi trờ thành tội phạm. Tôi chờ sự cho phép từ Khan nhưng ông ấy chỉ đứng nhìn một cách bực bội.
“Không phải ai cũng có thể sử dụng nó đâu! Sẽ tốt hơn nếu cậu sử dụng giáp da và cây búa thợ rèn đằng kia. Đó là vũ khí phù hợp với cậu đấy.
“Không, cứ cho tôi mượn đi.”
“N-nhưng nhưng trang bị đó…”
“Hahaha! Cuối cùng cũng tóm được mày rồi. Chết đi!”
Tôi không hề nhận ra rằng kẻ thù đã đến sát tôi. Khan cuối cùng cũng hiểu được mức độ khẩn cấp của tình huống này và gật đầu “Được. Nếu cậu xài được thì cứ việc!”
“Tốt. Ông nên nói nó sớm hơn mới phải.”
[Dựa vào đặc thù của nghề của bạn, bạn đã trang bị Dainsleif (Bản sao).]
[Hình phạt sẽ được áp dụng do không đáp ứng được yêu cầu của trang bị.]
[Sát thương của Dainsleif (Bản sao) sẽ giảm đi 20%. Chỉ một nửa hiệu ứng phụ sẽ được áp dụng.]
[Hình phạt sẽ được giảm đi khi sự am hiểu của bạn với Dainsleif (Bản sao) tăng lên.]
[Dựa vào đặc thù của nghề của bạn, bạn đã trang bị Valhalla.]
[Hình phạt sẽ được áp dụng do không đáp ứng được yêu cầu của trang bị.]
[Khả năng phòng thủ của Valhalla sẽ giảm đi 20%. Chỉ một nửa hiệu ứng phụ sẽ được áp dụng.]
[Hình phạt sẽ được giảm đi khi sự am hiểu của bạn với Valhalla tăng lên.]