Note: Do nhiều người phản ánh về việc mình lạm dụng từ ngữ và cách hành văn của bản dịch bên Shinigami nên từ giờ mình sẽ dịch dùng chính văn phong của mình. Nếu có sai sót các bạnđừng ngần ngại comment để mình sửa chữa. Một lần nữa, mình xin gửi lời xin lỗi đến các dịch giả bên Shinigami và các bạn đọc.
"Đang định đến tàn tích Mubaid, cần một người cấp 130 hoặc hơn!"
"Tìm kiếm những ai có ý định đi săn ở Rừng Xám, một chiến binh cấp 130 đang chờ những người cấp 96 hoặc hơn tham gia ~"
"Cần tuyển mộ thêm người cho cuộc đột kích Người Bảo hộ Rừng già! Một cung thủ cấp 190, một võ sư cấp 181 và những người chơi xếp hạng khác sẽ tham gia! Cấp độ và class không quan trọng! Ai cũng có thể tham gia!"
Khi tôi vào game, tôi đang đứng ở quảng trường của một ngôi làng. Tôi không thể hồi sinh ở Đền thờ Yatan do mối quan hệ thù địch của tôi với Giáo hội Yatan.
"Đây là làng Bairan?"
Đây là địa điểm tôi đã từng đặt chân trước khi làm nhiệm vụ của Ashur. Tôi bất giác nhíu mày khi tôi nhớ lại về quá khứ.
"Mình đã từng bị xoay như chong chóng."
Quái vật xung quanh làng Bairan có cấp độ thấp nhất là 100. Thêm vào đó, tất cả đều là những con quái vật hung dữ. Cấp độ người chơi ở đây thường vào khoảng 80, và họ luôn cần một tổ đội để đi săn. Đây là một nơi nguy hiểm khi người chơi có cấp dưới 120 không thể ra khỏi làng một mình.
Trong quá khứ, tôi đã lảng vàng gần đây trong công cuộc tìm kiếm "Hang động tận cùng của phương Bắc" và đã chết. Lúc đó, độ bền một số trang bị của tôi đã giảm và giày và găng tay của tôi đã bị phá hủy.
"Cuối cùng mình lại hồi sinh đúng chỗ này."
Có khi ở kiếp trước tôi là một vị thần ngu ngốc nào đó. Tôi chắc rằng tôi đã lăng mạ Nữ thần May mắn trong kiếp trước, và trí nhớ của tôi bị xóa sổ và tôi bị đày đến trần gian. Đó là lời giải thích cho cuộc sống xui xẻo của tôi.
"Điều đó chắc chắn đúng. Mình không thể xui xẻo như thế này trừ khi mình làm điều gì đó tội lỗi tới Nữ thần May mắn."
Tôi dộng đầu vào tường và đổ lỗi cho kiếp trước của mình. Tôi không thể như thế này mãi được, nên tôi sớm lấy lại đươc tinh thần.
"Mình nên đi đến một ngôi làng khác."
Ngay bây giờ, điều quan trọng nhất đối với tôi là lên cấp. Tôi muốn thoát khỏi cấp độ âm một cách sớm nhất có thể. Không có lý do gì để ở lại một ngôi làng mà không thể đi săn được. Tôi tìm thấy một xe ngựa kéo mà đang chờ khách ở một góc của quảng trường và hỏi người đánh xe.
"Ngôi làng an toàn gần đây nhất là gì?"
"Làng Winston. Rất nhiều nhà thám hiểm tập sự ghé thăm ngôi làng đó. Cậu có cần một người đánh xe để đi đến đó không?"
"Bao nhiêu vậy?"
Người đánh xe nhấc một ngón tay lên. Ông ta đúng là một kẻ xấu. Xe ngựa là phương tiện dành cho những người giàu có: đó là một mặt hàng cực kì xa xỉ đối với tôi, người đang ngập trong nợ nần. Độ xa xỉ của nó có thể sanh ngang với việc ăn nguyên một con gà cho một bữa ăn!
Nhưng tôi không thể làm được gì cả. Bây giờ, việc di chuyển sáng ngôi làng khác bằng chính sức mạnh của tôi là việc bất khả thi. Nếu tôi rời ngôi làng này ngay bây giờ, tôi sẽ chết khi vừa mới đi được một quãng ngắn. Tôi đưa ra một đồng bạc trong khi vẫn đang trào nước mắt.
Người đánh xe nhìn tôi, "Cậu làm cái quái gì thế? Nó có giá là 10 vàng cơ."
Tôi trung ra một biểu cảm ngạc nhiên, bởi vì tôi thật sự không biết. "Heok! 10 vàng! Giá là 10 vàng, không phải 10 bạc?"
"Đây có lẽ là lần đầu tiên cậu đi xe ngựa. Ở trong vùng an toàn, giá tiền gốc cho một chuyến xe là 5 vàng. Ở khu vực có nhiều quái vật như thế này, một chút phí cần phải được thu thêm do rủi ro cao của chuyến xe. Giá ta đưa ra cho cậu thực ra là rẻ đấy. Winston ở ngay gần đây, cho nên đó chỉ là giá cơ bản mà thôi."
"Ông đang thu quá nhiều tiền chỉ vì một chuyến xe ngựa."
"Tsk tsk, thế nên tại sao ta lại không thích những nhà thám hiểm tập sự. Cậu không biết rằng tất cả những quái thú lân cận sẽ tấn công nếu chúng nhìn thấy con người chứ?"
"Không! Tôi biết được là không có nhiều quái thú có khả năng bắt kịp tốc độ của một chiếc xe ngựa kéo!"
Người đánh xe im lặng. Dường như tôi đã nói trúng tim đen của ông ta. Ông ta vừa ho vừa giải thích, "Rõ ràng là quái thú có tốc độ không nhanh. nhưng chúng thông thạo địa hình và có bản năng của những kẻ săn mồi thực thụ. Chúng sẽ dùng những lợi thế đó để bắt kịp chúng ta."
Nó giống như việc bán thuốc phiện vậy.
"Thế thì ông nên cẩn thận mới phải."
"Cough... Vậy ta sẽ chỉ thu 9 vàng thôi."
Ok. Công cuộc mặc cả bắt đầu. Điều cơ bản khi mặc cả là phải giảm giá càng nhiều càng tốt!
"10 bạc"
"..."
"Xin lỗi?"
"..."
Gì vậy? Sao ông ta không nói gì cả? Phản ứng của ông ta khác so với mong đợi của tôi. Không phải là bình thường khi ông ta sẽ nói "10 bạc là quá rẻ, 8 vàng có được không?" Rồi tôi sẽ trả giá 20 bạc, ông ta sẽ đưa ra giá 7 vàng. Rồi 30 bạc, 6 vàng...
Đó là toàn bộ kế hoạch của tôi để mặc cả thành công xuống còn 2 vàng. Nhưng người lái xe chỉ im lặng, làm phá hỏng kế hoạch của tôi.
"Ông không có ý định mặc cả sao?"
"Liệu có ai đó trên thế giới này muốn mặc cả với một thằng khốn như mày không? Tên vô dụng chết tiệt này! Tao đã tốt bụng đến mức giảm còn 9 vàng cho mày, thế mà mày còn dám đưa ra cái giá 10 bạc sao? Mày muốn tao phải mặc cả ư? Ai mà dám thóa thuận với một thằng chết tiệt như mày?"
"Không phải có câu "Khách hàng là thượng đế" sao? Tôi sẽ kiện ông và biến ông trở thành một kẻ thất nghiệp!"
"Nếu mày muốn kiện tao, cứ làm đi! Mày nghĩ liên đoàn sẽ thực sự đứng về phía mày sao? Biến đi, thằng khốn chết tiệt!"
Tại Patrian, công cuộc mặc cả của tôi luôn thành công mĩ mãn bởi điểm danh tiếng và thiện cảm của tôi đối với cư dân ở đây đã chạm mốc tối đa. Kể cả khi nó không có tác dụng, tôi chỉ cần cười trừ cho qua chuyện. Tuy nhiên, thái độ đó là điều mà tôi chưa từng được trải nghiệm.
Chuyện này thật sự tồi tệ. Vào lúc này, tôi sẽ chẳng thế đi chuyến xe này. Bây giờ tôi chỉ còn 3 vàng và 11 bạc. Độ khó khinh khủng của nhiệm vụ Ashur giao đã làm tôi phải tiêu rất nhiều tiền cho các bình thuốc.
"Làm ơn đi mà... Người mẹ ốm yếu của tôi đang ở làng Winston một mình... Bà ây sẽ mất sớm... Tôi sẽ là một người con bất hiếu nếu tôi không ở bên cạnh mẹ tôi lúc mất... Hãy rủ lòng thương với tôi băng cách chấp nhận mặc cả."
Tôi cố gắng trưng ra một bộ mặt đáng thương nhất có thể và bịa ra một câu chuyện cảm động.
Nhưng tên đánh xe máu lạnh đó chỉ khịt mũi, "Mày chỉ toàn nói những điều dối trá. Máy thậm chí còn không có ý định đi đến làng Winston ngay từ lúc đầu, vậy nên ai sẽ tin tưởng mày chứ?"
"...Sheesh, ông thông mình hơn so với vẻ ngoài của ông đấy."
"C-Cái gì cơ! Thằng khố rách áo ôm chết tiệt này!"
Sẽ chằng có cơ hội nào cho tôi trong việc mặc cả thành công. Tôi chạy trốn khỏi tên đánh xe đang đuổi tôi mà có khuôn mặt đỏ rực vì giận dữ và tìm đến những chiếc xe ngựa khác. Nhưng bất chấp việc tôi cẩn thận hết mức có thể, tôi vẫn không thể mặc cả xuống 3 vàng. Bất kể câu chuyện của tôi có cảm động thế nào đi chăng nữa, giới hạn tôi có thể mặc cả chỉ là 8 vàng 90 bạc.
Tôi cảm thấy bực bội vì xã hội hiện đại trong Sastify.
"Tại sao?"
Có đáng để bị mắc kẹt ở cấp độ -3 trong khi đang bị cô lập ở một ngôi làng xa xôi như làng Bairan không?
"Mình không thể bị vậy."
Tôi nghĩ ra cách để xoay xở được tiền đi xe ngựa. Chỉ cần chế tạo trang bị! Nếu tôi làm ra một trang bị, tôi có thể nhận được một ít điểm kinh nghiệm. Nếu nó có hạng Thường, tôi có thể bán nó cho một cửa hàng. Tội mở cửa sổ trạng thái và xác nhận lại thông tin của skill "Chế tác của Thợ rèn".
[Chế tác của Thợ rèn]
Cấp độ: Bậc thầy
Chế tạo trang bị mà bạn biết phương thức làm.
Có khả năng lớn chế tạo ra trang bị hạng Hiếm.
Có khả năng nhỏ chê tạo ra trang bị hạng Sử thi.
Có khả năng hiếm chế tạo ra trang bị hạng Độc tôn.
* Do tác dụng của việc thành thạo kĩ năng, tất cả các thuộc tính của trang bị bạn làm ra tăng 10%.
* Khi một trang bị hạng Hiếm được chế tạo, tất cả các chỉ số sẽ tang vĩnh viễn lên 2.
Danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng lên 30.
* Khi một trang bị hạng Sử thi được chế tạo, tất cả các chỉ số sẽ tang vĩnh viễn lên 4.
Danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng lên 80.
* Khi một trang bị hạng Độc tôn được chế tạo, tất cả các chỉ số sẽ tăng vĩnh viễn lên 12.
Danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng lên 300.
"Thật là vô lý..."
Theo thông tin của những người chơi xếp hạng, người chơi đứng đầu của class Thợ rèn chỉ mới đạt đến mức trung cấp của kĩ năng thợ rèn. Cho dù đã chế tạo đén hàng chục ngàn trang bị khi anh ta đạt cấp 110, anh ta mới chạm đến mức trung cấp. Theo lời anh ta, các skill liên quan đến sản xuất rất khó để lên cấp.
Tuy nhiên, tôi về cơ bản đã thành thạo skill "Chế tác của Thợ rèn", skill mà vượt xa "Kĩ năng Thợ rèn Trung cấp" và "Kĩ năng Thợ rèn Cao cấp". Nếu người chơi xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng Thợ rèn mà biết được sự tồn tại của tôi, anh ta hẳn là sẽ nghỉ game.
"Khi so sánh với anh ta, mình cuối cùng cũng hiểu được sự vĩ đại của một class Huyền thoại."
Tối sau đó xác nhận lại thông tin của skill "Chế tác của Thợ rèn Huyền thoại".
[Chế tác của Thợ rèn Huyền thoại]
Cấp độ: 1
Chế tạo trang bị mà bạn biết phương thức làm.
Bạn có thể tạo ra phương thức làm của một trang bị mới với skill "Sáng tạo của Thợ rèn Huyền thoại"
Có khả năng lớn chế tạo ra trang bị hạng Hiếm - Sử thi
Có khả năng hiếm chế tạo ra trang bị hạng Độc tôn.
Có khả năng cực hiếm chế tạo ra trang bị hạng Huyền thoại.
* Tất cả các thuộc tính của trang bị bạn làm ra tăng 10%.
* Khi một trang bị hạng Hiếm được chế tạo, tất cả các chỉ số sẽ tang vĩnh viễn lên 2 và danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng lên 30.
* Khi một trang bị hạng Sử thi được chế tạo, tất cả các chỉ số sẽ tang vĩnh viễn lên 4 và danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng lên 80.
* Khi một trang bị hạng Độc tôn được chế tạo, tất cả các chỉ số sẽ tăng vĩnh viễn lên 12 và danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng lên 300.
* Khi một trang bị hạng Huyền thoại được chế tạo, tất cả các chỉ số sẽ tăng vĩnh viễn lên 25 và danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng lên 1000.
* Sẽ có điều đặc biệt xảy ra với mỗi 5 trạng bị Huyền thoại mà bạn chế tạo được.
"Wow..."
"Chế tác của Thợ rèn Huyền thoại" mới chỉ cấp 1. Cho dù vậy, nó vẫn vượt xa so với skill cấp Bậc thầy "Chế tác của Thợ rèn". Tôi không thể ngừng ngưỡng mộ nó. Tôi thực sự đã phấn khích và kiểm tra skill "Sáng tạo của Thợ rèn Huyền thoại".
[Sáng tạo của Thợ rèn Huyền thoại]
Bạn có thể sáng tạo ra 3 phuong thức chế tạo trang bị mới mỗi khi cấp độ của "Chế tác của Thợ rèn Huyền thoại" tăng lên.
Số lượng trang bị có thể sáng tạo bây giờ: 3/3
* Những trang bị mà được sáng tác bằng cách dùng skill này, tên của người sáng tạo sẽ được tự dộng gắn lên trang bị.
"Sáng tạo trang bị? Cách thức làm như thế nào nhỉ?"
Lời giải thích của skill thật không dễ để hiểu. Trăm nghe không bằng một thấy nên tôi quyết định thử nó. Tôi sử dụng skill "Sáng tạo của Thợ rèn Huyền thoại" mà không chút chần chừ.
[Loại trang bị bạn muốn tạo ra là gì?]
Vũ khí đương nhiên là trang bị quan trọng nhất. Một vũ khí tốt cho phép săn quái nhanh và ảnh hưởng trực tiếp đến cấp độ của người dùng. Trong tất cả các vũ khi, đại kiếm theo tôi là vũ khi tốt nhất.
To, dày và đẹp...
Một thanh kiếm lớn mà có thể chém nát áo giáp kẻ thù thể hiện sự ngầu lòi của người dùng. Cho đến bây giờ, tôi chưa bao giờ cầm những vũ khí khác ngoài đại kiếm. Vậy trước hết, hãy làm một thanh đại kiếm.
"Đại kiếm."
[Bạn có chắc chắn không?]
"Có."
[Nguyên liệu nào mà bạn muốn sử dụng?]
Ohh, đúng thế, Tôi đang sáng tạo ra một phương thức sản xuất, vì vậy tôi cần chọn nguyên liệu làm ra nó. Không phải là tư nhiên khi muốn chọn nguyên liệu đặc biệt để chế tạo sao? Tôi nhớ về người chơi mà đang tìm kiếm thành viên cho tổ đội cho cuộc đột kích quái vật boss "Người Bảo hộ Rừng già".
"Mình có nghe ở đâu đó rằng con quái đó rớt ra thứ quặng tốt nhất...tên nó là..."
Tôi nhớ ra và trả lời, "Orichalcum lam."
[Bạn có chắc chắn không?]
"Có."