“Cháu cũng nghĩ rằng Mahiru-chan thật dễ thương phải không.”
“Tất nhiên rồi bác, Mahirun rất quyến rũ với người khác…và càng tiếp xúc nhiều hơn với cô ấy cháu ngày càng biết thêm những điểm đáng yêu của cô ấy.”
“Đừng bao giờ để cho hai người này đi cùng nhau.”
Shihoko và Chitose thân với nhau ngay từ ngày đầu gặp mặt. Amane nhìn thấy họ chăm chú vào Mahiru, và thở dài.
Itsuki và Chitose
làm cùng ca với Amane nên sáng hôm đó họ đều rảnh rỗi. Họ tình cờ gặp cha mẹ của Amane, và Amane không có lựa chọn nào khác ngoài việc giới thiệu cha mẹ của mình với họ. Mọi việc diễn ra tương đối tốt đẹp cho đến thời điểm này.
Sau đó mới là vấn đề. Ban đầu Chitose tỏ ra ngoan ngoãn, nhưng khi Shihoko bắt đầu quan tâm đến Mahiru, cô nàng không kiềm chế được mà gia nhập
Họ ngay lập tức hòa hợp với nhau, và vì những lời khen ngợi liên tục của họ, Mahiru đỏ mặt và rùng mình.
Đôi mắt màu caramel tràn ngập sự xấu hổ khi cô nhìn về phía Amane như muốn cầu xin sự giúp đỡ, nhưng không có cách nào cậu có thể đánh bại niềm đam mê của họ.Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn rồi đi tới nơi những tên đực rựa đang tụ tập.
“Cháu đã giúp con trai của cô chú nhiều rồi,Itsuki.”
“Dạ không có gì đâu ạ”
“…Ờmm”
“Thật à,Amane? Cậu không phủ nhận điều đó sao?”
“…Chà,mình có.Nhưng sự thật là cậu vẫn là một người bận rộn”
Itsuki đôi khi thực sự là một người bận rộn, nhưng thành thật mà nói, Amane thực sự được cậu ấy chăm sóc, và khiến Itsuki gặp rắc rối. Amane rất biết ơn Itsuki,nhưng cậu thường không biểu đạt qua lời nói.”
Mối quan hệ của Amane và Mahiru sẽ không trở nên sâu sắc đến thế nếu không nhờ Itsuki,Có thể nói rằng Itsuki và Chitose thực sự ảnh hưởng đến chính mối quan hệ của cậu ấy
Và chính vì lòng biết ơn của mình mà Amane đã không phủ nhận những gì bố cậu đã nói. Vì lý do nào đó, Itsuki quay phắt mặt đi.
“Cậu khá trung thực vào những lúc này nhỉ.”
“Ý cậu là mình luôn gian dối hả? Muốn chiến không?”
“Im đê.”
Tên khốn này.Amane tét vào lưng của Itsuki,nhưng họ chỉ đang trêu đùa nhau mà thôi,và Itsuki cũng không hề bận tâm trong khi vừa cười toe toét vừa quan sát Amane.
Shuuto cũng mỉm cười khi ông ấy tiếp tục theo dõi hai người họ. Amane đã chịu đựng đủ nên cậu ấy đã nhìn sang hướng khác chỉ để nghe thấy tiếng cười khúc khích của Itsuki.
“Thực ra, cháu nghĩ Amane khá lập dị.Cậu ấy thường không trung thực,nhưng khá thẳng thắn.”
“Amane của cô chú luôn như thế này.nó không phải là người dễ gần,vì vậy thật tuyệt khi nó có một người bạn hiểu mình.”
“Dạ không,cháu phải cảm ơn vì cháu đã có một.người bạn tuyệt vời như vậy mới đúng ạ”
“Hai người đừng nói những điều như vậy trước mặt tôi chứ.”
“Vậy thì cô chú sẽ liên lạc với cháu sau vậy…”
Ý của Amane là để họ không đề cập đến điều đó trước mặt cậu ấy, và vì lý do nào đó, Itsuki và Shuuto bắt đầu nói về cách họ nên liên lạc với nhau, điều này khiến cậu ấy khó xử. Amane có cảm giác rằng họ sẽ báo cáo cho nhau về cậu một cách kín đáo,cậu và thực sự hy vọng điều này sẽ không xảy ra.
Nhưng ngay cả khi cậu ấy ngăn hai người họ lại ở thời điểm này,Chitose và mẹ của cậu có thể sẽ hợp tác với nhau về điều gì đó.Cậu có một cảm giác thực sự mạnh mẽ rằng việc ngăn cản họ là vô nghĩa.
Đằng nào thì mình và Mahiru kiểu gì cũng bị trêu chọc.
Tuy nó đơn thuần chỉ là sự quan tâm của cha mẹ dành cho con cái và giữa bạn bè với nhau,nhưng nó vẫn khiến những người ở giữa khó lòng chịu đựng được.
Amane muốn nhắc họ ngay sau đó, và đưa mắt sang một bên……nhưng trong tầm mắt cậu là Daiki, người mà cậu đã gặp vào ngày hôm trước
Không có gì lạ khi Daiki xuất hiện với tư cách là người giám hộ, nhưng ông ấy chỉ quan sát từ xa, và không đến gần họ.Ông ấy đang đưa ra một cái nhìn khá mâu thuẫn khi quan sát họ, điều này khiến Amane cảm thấy bối rối
Daiki đang nhìn Itsuki, và có lẽ đang lo lắng cho con trai mình.
“Amane…”
Itsuki nhanh chóng phát hiện khuôn mặt với biểu cảm như đóng băng lại của Amane,cậu nhìn sang và rồi khuôn mặt dần trở nên căng thẳng.
Amane biết rằng cả hai cha con họ đều không có thiện cảm với nhau, nhưng phản ứng quá rõ ràng khiến cậu cảm thấy khó xử với tư cách là một người bạn.
Anh nhìn Itsuki,không biết phải làm gì.Môi Itsuki rung lên,không biết phải nói gì,và quay lưng lại với Daiki,đến chỗ Chitose đang trò chuyện rồi cười bỏ đi.
“Này,sắp đến giờ đi mua đồ ăn trưa rồi phải không? Nếu chúng ta không xếp hàng ngay bây giờ,chúng ta sẽ không có gì ăn vào buổi chiều.mất “
“Ehh,điều đó thật tệ~ chúng ta phải đi lẹ thôi”
“Vậy hẹn gặp cậu ở quán café sau nhé.”
“Ok,tí nữa gặp.”
Chitose lịch sự cúi chào,và được Itsuki nhẹ nhàng thúc giục rời đi.Itsuki làm vậy có lẽ để tránh việc Chitose trông không vui nếu cô ấy gặp Daiki,nhưng với Daiki thì đó là điều quá trơ trẽn
Tại sao điều này lại xảy ra chứ….
Amane thở dài khi nhìn Itsuki hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của bố cậu ta