Otome Game no Burikko Akuyaku Onna wa Mahou Otaku ni Natta

chương 08: năm nhất học kỳ một – q of diamonds (phần 2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hôm nay không phải lên lớp, nên chúng tôi quyết định là sẽ tổ chức một buổi tụ họp toàn gái.

Camille hẳn là vẫn nhớ lời hứa ngày hôm đó và ngay lập tức bắt tay vào hành động. Tình cờ thay Baka-sama lại đang phải tham gia lớp học phụ đạo nên ngài ấy không có mặt.

Em ấy mang Q of Spades, Mei Zakro theo cùng và đi tới KTX của phe Diamonds.

Phe thân Vua và phe thân Vương Gia ở đất nước Garnet thì không có hục hặc như trong game, nhưng nếu chúng tôi tụ tập dù là ở KTX phe Hearts hay KTX phe Spades thì có thể sẽ có người cảm thấy không thoải mái.

Chính bởi vì điều đó chúng tôi chọn khu vực trung gian và tổ chức buổi gặp mặt ở trong khu vườn gần cổng vào KTX Diamonds.

"H-, Hân hạnh gặp chị... Tên em là Mei Zakro."

Một cô gái với mái tóc xanh sẫm ôm tròn theo gương mặt đang run run trong khi cúi chào.

D-, Dễ thương quá...

Tôi có thể thấu hiểu cái sự dễ thương từ người mà Raiga đã chọn làm vợ chưa cưới. Dù là nó có hơi khó chịu nha…

Khi tôi nhìn cô gái này, một sự khao khát bảo vệ con bé cuộn trào trong tôi.

"Tôi là Beatrix Tapas. Giúp đỡ nhau nhé, Ojou-san."

Nghe những lời đó, gương mặt Mei chuyển đỏ và con bé cúi thấp đầu.

"V-...Vâng. Xin hãy chăm sóc em."

Bởi vì con bé quá lo lắng, càng về cuối thì giọng con bé càng run.

Mmn, đây thực sự không phải là Mei, phải không? Mei Zakro nguyên bản vốn là kiểu nhân vật ngầu và bạo hơn nhiều.

Tôi có thể dễ dàng đi đến một kết luận trong đầu.

"Vậy thì, giờ cả ba chúng ta đều đã có mặt ở đây, hay bắt đầu buổi họp mặt thôi!"

Tiểu thư Camille lớn tiếng thông báo.

"Nhân tiện thì, chúng ta thường sẽ làm gì trong một buổi tụ họp con gái?"

Eh-, đó là điều mà em muốn thông báo đó hả? Tôi có thể nhìn thấy một chút hình ảnh Baka-sama bên trong tiểu thư Camille, người lúc nào cũng cắm đầu hành động với toàn bộ sức lực mà không hề có tính toán gì trước.

"Hmm. Onee-sama... Trong số mấy cô gái thuộc lớp Spades nhé, có rất nhiều người nói về chuyện tình yêu đó."

"Tốt thôi, hãy bắt đầu với chủ đề đó."

Quả là một câu trả lời thiếu suy nghĩ tới mức đáng kinh ngạc.

Liệu có ổn không đây? Tôi đã phải nén lại câu tsukkomi vừa dâng lên tới cổ họng mình.

"Vậy thì, hãy cùng nói về kiểu người đàn ông mà mình thích đi. Fufu, em vui quá. Em đã luôn muốn thử tám chuyện tình yêu với những người bạn gái như thế này ít nhất một lần trong đời!"

Mei nói, theo nghĩa nào đó thì con bé vừa lên đóng vai trò dẫn dắt câu chuyện.

Trong khi cứ tiếp tục gọi Camille là Onee-sama, con bé bám khá sát vào cô nàng.

"Onee-sama, mẫu người đàn ông mà chị thích là gì vậy? Nhân tiện thì mẫu người của em là kiểu hơi hơi kiêu ngạo và hống hách một chút, nhưng lại là một quý ông luôn ngọt ngào với em."

Vừa mới bắt đầu mà gái đã mở màn bằng cách khoe bồ của gái vậy luôn đó hả?

Con bé đang nói về Raiga, chắc luôn, đúng không?

"M-... Mẫu của chị?"

Tiểu thư Camille vì lý do gì đó mà bất ngờ tỏ ra bồn chồn. Nhưng vì chuyện gì mới được chứ...? Mắt cô ấy ngấn nước và mặt thì đỏ chót.

"Ch-ch-chị chắcccc là muốn nghe về mẫu người của Beatrix trước...."

"Mẫu người của tôi, hả? ... Cũng giống như Mei thôi."

Cũng chẳng có gì lạ khi mà người mà tôi thích cũng giống với con bé.

*

"Các em có một cuộc nói chuyện thú vị nhỉiii."

Trong khi chúng tôi vẫn đang giữa chừng buổi tụ họp con gái, có vẻ như Baka-sama vừa trở về từ lớp học phụ đạo.

Khu vườn này thì kế bên cổng vào KTX Diamonds, nên là, những học sinh trở về từ khu trường sẽ phải đi ngang đây mà không có cách nào khác.

Hôm nay, Baka-sama có mang theo một học sinh tóc vàng lạ mặt đang đứng đằng sau ngài ấy.

"Waka-sama... và,"

"Royce-sama!"

Gương mặt tiểu thư Camille sáng bừng lên. Gần như tạo cảm giác đây chính là Camille trong game.

Cái người đang đi cùng Baka-sama là Hoàng Tử của nước láng giềng, K of Hearts Royce Garnet.

"Nèee Bea-chin. Đây là bạn ta, Royce~ Royce, đây là Beatrix Tapas. Em ấy là kỵ sĩ của ta."

"Hân hạnh được gặp người, Điện Hạ."

"..."

Huh? Có gì sai à? Hoàng Tử Royce đang nhìn chằm chằm vào tôi.

"Umm..."

"A-, Ahh. Xin lỗi vì đã hơi lơ đãng. Hân hạnh gặp nàng, Beatrix. Nàng đang chăm sóc Camille của chúng ta nhỉ?"

"Không đâu ạ, tôi đây mới là người đang được chăm sóc. Tôi rất vui mừng khi có thể thân thiết với Camille-sama."

Hoàng Tử Royce nở một nụ cười ngọt ngào với tôi. Quả không hổ danh đối tượng chinh phục nổi tiếng nhất. Đó là một nụ cười cực kỳ phù hợp khi dùng lên phụ nữ.

Bởi vì sự xuất hiện của mấy cậu trai, buổi họp mặt của chúng tôi tạm thời kết thúc.

Tiểu thư Camille rời khỏi ghế đang ngồi với Mei, lúc này đang trở nên lo lắng vì sự xuất hiện của Hoàng Tử Royce.

Tôi có nghe loáng thoáng vài tin đồn về việc này, nhưng có vẻ như sự xung đột phe phái bên trong đất nước Garnet vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

"Waka-sama, có vấn đề gì với lớp học phụ đạo sao ạ?"

"Lâu lâu nghỉ chút cũng được mà, đúng không? Nếu là về chuyện học thì ta chuẩn bị nhờ Royce dạy kèm cho ta nên là mọi chuyện sẽ ổn thôi~"

"Waka-sama!"

"Ahaha, ta sẽ đi lấy dụng cụ học tập, được chưaaa? Ta giao lại việc tiếp chuyện Royce cho em nhé, Bea-chin~"

Baka-sama biến mất vào trong KTX, trong khi cười hề hề suốt một đoạn. Bộ ngài ấy tính học trong vườn hả? Thì đúng là ở đó có sẵn bàn và ghế, nhưng mà…

"Nàng có thể thôi tức giận được không? Dù sao thì ta thực sự đã có hứa là sẽ cùng học với Tria hôm nay rồi."

Hoàng Tử Royce vẫn còn ở đây đang lên tiếng bênh vực Baka-sama. Nếu ngài ấy đã nói thế thì tôi cũng chẳng còn lý nào để chỉ trích Baka-sama thêm nữa.

"Ah-, vâng."

Nhờ được bạn giúp cho việc học thì đối với Baka-sama cũng đã có thể coi là một điều đáng ngưỡng mộ rồi.

Đây là nếu ngài ấy không gây cho Hoàng Tử Royce bất cứ rắc rối nào hôm nay, nhưng mà... tới giờ thì mọi chuyện vẫn ổn.

Nhưng mà, tôi có thể cảm nhận một cách sâu sắc cái ánh nhìn của Hoàng Tử Royce suốt từ nãy tới giờ. Tại sao ngài ấy lại soi tôi kỹ như vậy nhỉ, tôi tự hỏi.

"Umm, Điện Hạ... có vấn đề gì không ạ?"

"Nàng là kỵ sĩ của Tria, phải không, Beatrix?"

Điện Hạ nở một nụ cười nhẹ. Mn, đây là nụ cười của một Hoàng Tử kiểu mẫu, phải không?

Tôi tự hỏi là đã có bao nhiêu cô gái mà ngài ấy đã vô tình đánh đổ bằng nụ cười này rồi.

Tuy nhiên, Hoàng Tử Royce là một người dịu dàng, cả vẻ ngoài lẫn nhân cách. Tôi thích đàn ông nghiêm nghị và cứng đầu, nên tôi không bị dụ bởi nụ cười đó và tiếp tục câu chuyện như bình thường.

"Phải, nhưng...?"

"Dù nàng là con gái... Thật đáng kinh ngạc... Nàng hẳn là rất ngầu."

"Eh-..."

Đây là lần đầu tiên tôi được khen bởi một người đàn ông cho việc trở thành kỵ sĩ.

Ở Topageria, nữ kỵ sĩ thường bị săm soi với sự thù địch hoặc sự khinh thường hoặc xem như thứ gì đó phiền phức, bởi mấy tay đàn ông.

Ngoại lệ duy nhất ở gần tôi là Baka-sama. Tôi không biết tại sao, nhưng bất chấp việc sợ tôi, ngài ấy vẫn bám dính lấy tôi. Chính bởi vì điều này nên tôi mới thích việc phục vụ Baka-sama.

Tôi tự hỏi có khi việc khen ngợi một nữ kỵ sĩ là do khác biệt về góc nhìn giữa Garnet và Topageria.

Trong khi tôi đang suy nghĩ về chuyện này, Hoàng Tử Royce lại lên tiếng.

"Sở thích của nàng là gì, Beatrix?"

"Eh-, sở thích...của tôi?"

Bị sốc bởi câu hỏi bất ngờ, tôi trả lời ngài ấy một cách ngoan ngoãn.

"Sở thích của tôi là...tập luyện, chắc vậy."

"Còn gì nữa không?"

"Umm, đọc sách, về nghệ thuật chiến tranh chẳng hạn... Và tôi cũng thích đi tản bộ trong rừng, ngài thấy đấy."

"Hmmm, đi tản bộ à? Có một khu rừng gần học viện, phải không nhỉ?"

"Hẳn là vậy, thỉnh thoảng tôi cũng hay đi tới đó. Trong lúc luyện tập thì gấp đôi."

Chuyện gì ở đây vậy? Điện Hạ cứ liên tục đặt câu hỏi cho tôi trong khi nở nụ cười, nhưng mà...?

"Ta hiểuuu, thật là thú vị... Nếu nàng thấy ổn, sẽ không phiền nếu dẫn ta đi một vòng quanh khu rừng chứ? Ta chưa bao giờ tới đó cả."

"Ng-, Ngài nói là dẫn đường? Tôi ư?"

"Cứ đi đi, Bea-chin."

Chủ nhân của tôi vừa rời đi lấy dụng cụ học tập để trong phòng trong KTX đã bất ngờ xuất hiện sau lưng tôi.

Chết tiệt, Baka-sama...

Dù là phía bên kia là Hoàng Tử của một quốc gia, ngài tính sẽ làm gì nếu có chuyện gì đó xảy ra hả? Đây không phải là chuyện mà ngài có thể nói một cách vô trách nhiệm như vậy đâu.

"Ổn mà. Ta cũng sẽ mang theo cận vệ... Như vậy được chứ?"

Tôi đang chuẩn bị chỉ ra vấn đề từ góc nhìn an toàn, nhưng suy nghĩ của tôi có vẻ đã bị Điện Hạ đoán biết và ngài đã lên tiếng nói trước.

Trong khi miệng thì hỏi "Như vậy được chứ?" hay cái khỉ gì đó, Hoàng Tử Royce lại tỏa ra hào quang như để nói rằng ngài ấy sẽ không chấp nhận bất cứ câu trả lời nào khác ngoài 'dạ được'.

Mặc dù trong game ngài ấy vốn là một Hoàng Tử tỏa sáng lấp lánh, cái cảm giác áp lực này rõ ràng không thể đùa được.

Bộ ngài ấy lúc nào cũng là kiểu nhân vật áp bức thế này à?

Với việc Điện Hạ đã nói tới thế, không có cách nào tôi có thể từ chối nữa.

"V-, Vâng... Nếu ngài thấy ổn với tôi.. vậy thì tôi rất sẵn lòng..."

Đầu hàng trước áp lực của ngài ấy, tôi cuối cùng đã đồng ý với lời đề nghị đó.

"Cảm ơn!"

Điện Hạ nhảy cẫng lên đầy hạnh phúc và nắm lấy tay tôi.

Chuyện gì thế này...?

Tại sao Điện Hạ lại muốn đi vào rừng với tôi ngay trong lần gặp đầu tiên?

... Không lẽ nào.

Tôi không có bị ngốc, và tôi cũng không chậm tiêu tới mức không nhận ra thái độ dữ dội của ngài ấy hôm nay.

Trong thế giới cũ của tôi, tôi đã từng là một sinh viên đại học, nên tôi có một lượng kinh nghiệm vừa đủ.

Nói cách khác, Điện Hạ đang để mắt đến tôi theo nghĩa đó. Mặc dù tôi không hiểu là vì sao.

Nhưng mà, tại sao vậy nhỉ...

Mặc dù tôi đến học viện này là để trông chừng Baka-sama trong khi vẫn nuôi hy vọng rằng nếu cơ hội cho phép, tôi sẽ có thể tiếp cận và tán Raiga, người đã xuất hiện ở trong game…

Với việc một nhân vật đối thủ như tôi mà lại trở thành mục tiêu tình cảm kiểu này... Đây là một bước phát triển không thể tưởng tượng nổi. Mà hơn thế nữa, phía bên kia lại chính là Hoàng Tử Royce.

... Tại sao tình huống lại thành ra như thế này chứ!?

-------------------------------------------------

-------------------------------------------------

Author’s Note: Vốn kế hoạch ban đầu sẽ là Royce → Heroine, nhưng mà theo dòng chảy của câu chuyện, nó lại thành ra là với Beatrix. Xin lỗi.

Truyện Chữ Hay