Kein, một mạo hiểm giả vào khoảng độ tuổi trung niên, hiện đang một lần nữa thu hoạch các loại thảo dược cho một nhiệm vụ từ guild mạo hiểm giả.
Trong khi thu thập các loại dược liệu hái được từ trên núi vào trong bao của mình, anh ta thường cố bỏ qua goblin hoặc những loại quái vật nhỏ khác, nhưng đôi khi anh ta vẫn đối đầu với chúng.
「Ồ, có khá nhiều dâu rừng và cỏ dại đấy nhỉ.」
Anh ta cũng thường thu lấy cả trái cây và rau củ dại nhằm sử dụng cho bữa ăn của mình trong khi làm nhiệm vụ.
「Có lẽ mình nên nhờ chủ quán Bacchus nấu vài món lần nữa.」
Dâu rừng tuy là có thể ăn được, nhưng chúng thường được sử dụng như món tráng miệng. Một loại quả phát triển xanh tốt ở vùng núi Kuko.
Cỏ dại là món yêu thích của chủ quán rượu「Bacchus」, nó có một vị ngọt pha lẫn chút đắng một khi được đun sôi nhẹ, và quả thật là một món nhắm tuyệt hảo.
「Thật sự thì chẳng cần để tâm nếu nó thành nguyên liệu cho món trứng tráng.」
Chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đủ làm cho anh ta chảy nước dãi.
Do tiền công khá thấp nên nhiệm vụ thu thập dược liệu không được phổ biến cho lắm, nhưng nó lại khá an toàn để mà các thám hiểm giả hạng D ví dụ như Kein có thể tự mình hoàn thành, và những công việc nhỏ như thế này có thể kéo dài rất lâu.
「Được rồi, phần mình thế là đủ, số còn lại mang đi làm lễ vật vậy.」
Kein bắt đầu xuống núi và rồi dừng chân ở một ngôi đền nhỏ nằm tại lối vào ở chân núi.
Anh lau chùi một bức tượng nhỏ trong ngôi đền ấy, đặt xuống những quả dâu rừng dùng làm lễ vật và rồi bắt đầu chắp tay cầu nguyện.
「Cảm tạ người vì đã giúp tôi có một chuyến đi bình yên hôm nay」
Đền thờ nhỏ bé tồi tàn chỉ có thể phần nào chống chịu mưa gió này vốn được chính tay Kein dựng nên.
Kein tìm thấy một bức tượng thần cổ bị vứt bỏ khi lên núi để thu hoạch các loại dược liệu, vẻ ngoài bị vứt bỏ và hao mòn của nó làm anh liên tưởng đến bản thân mình, do đó anh đã dựng nên ngôi đền tồi tàn này và cầu nguyện hàng ngày.
Anh không biết đó là vị thần gì, nhưng sau khi anh làm sạch nó bằng nước suối lấy từ trên núi thì anh thấy rõ rằng nó là một bức tượng nhỏ nhắn và xinh xắn.
Nếu nó bị bỏ ở đây thì có thể nó là vệ thần của ngọn núi này.
「Được rồi......」
Anh ta nhặt những món trái cây dùng làm lễ vật ở lần trước và chôn nó gần ngôi đền.
Bằng cách nào đó nó có thể phát triển thành cây, một chút bóng râm có lẽ sẽ tốt cho ngôi đền.
「...... Tte, eeh!」
Kein hoàn toàn kinh ngạc.
Một cái cây to lớn mà anh chưa bao giờ thấy trước đây mọc lên ở gần đấy.
Quả là một phép lạ.
Có lẽ đó là một chút phước lành từ thần linh.
Khi Kein e dè tiếp cận cái nó, anh nhận thấy rằng đây là một cái cây to lớn và chỉ có duy nhất một quả rất to mọc trên cành.
「Ăn được không nhỉ?」
Đó là một loại trái cây bất thường, kể cả một người đã chạy quanh biết bao ngọn đồi và núi non để thu thập thảo dược cũng không hề biết chút gì về nó.
Ngay lúc ấy, anh hái nó và xem qua quyển sổ bỏ túi viết về thực vật mà anh luôn mang theo bên mình.
「Đây là, không thể nào ......」
Chỉ có một loại cây duy nhất có liên hệ với thứ này.
Cấp độ hiếm SSS「Quả phục sinh」
【Loài cây huyền thoại được trồng ở núi Kuko. Tuy nhiên, loại cây này sẽ được bọc trong một tấm màn bí ẩn và biến mất sau khi quả của nó được hái. Đây là một trong những loài thực vật quý hiếm cực kỳ khó gặp, e rằng chỉ có thể tìm thấy nó một lần duy nhất trong suốt một thập kỉ. Nó nổi tiếng là một nguyên liệu của thuốc phục sinh và「Giọt sinh mệnh」, giá cả thị trường của nó không thể nào đo đếm được.】
Đây đúng là núi Kuko.
Khi anh quay lại xem, thì cái cây vốn mọc sừng sững ở đó đã biến mất tự bao giờ.
Bàn tay Kein run rẩy trong khi vẫn giữ chặt loại quả ấy.
「Đây thật sự là vật phẩm quý hiếm sao? Chính là「Quả phục sinh」đấy ư?」
Sau khi nhận ra điều đó, giọng của anh ta rung rung.
Quả thật khó mà tin được, việc này cứ như thể trúng giải độc đắc mười lần liên tiếp vậy.
Nếu anh ta bán nó, cuộc sống mạo hiểm giả của Kein sẽ vĩnh viễn yên bình.
Anh cũng có thể mua được một ngôi nhà tách biệt với một khu vườn nhỏ như những gì anh hằng mơ ước.
Anh ta thậm chí sẽ có đủ tiền để uống thỏa thích, không phải là loại bia rẻ tiền mà là loại bia lạnh xuyên suốt mỗi đêm.
Ảo tưởng về món bia lạnh ngon lành và to tổ chảng khiến Kein phải nuốt ực một cái.
Và rồi.
「Không có, khôngcó, đây cũng không!」
Và rồi một cô gái tóc đỏ khoác trên người hoàng kim giáp sáng lóa bước ra từ ngọn núi vung vẩy thanh kiếm của mình nhằm dọn cỏ trên đường đi.
Trước khung cảnh quá đỗi kì lạ, Kein ngạc nhiên và đứng chôn chân tại chỗ.
「Ano, có điều gì không ổn à?」
「Nee, chú. Chú có thấy một loại quả như thế này không? Nó đáng ra phải mọc ở đâu đó ở ngọn núi này」
Thứ được vẽ trong bức họa mà cô gái đang giơ ra đích xác là「Quả phục sinh」mà anh ta vừa hái được. 「Nếu là nó thì vừa mới nãy tôi có hái được đấy」
「Có thật không! Làm ơn, đó chính là thứ mà chúa đang tìm! Cháu sẽ trả bao nhiêu tiền mà chú muốn… a. cái này」
Chỉ có vài đồng bạc rơi ra khi cô gái mở chiếc ví da đắt tiền của mình.
「Có vấn đề gì sao?」
「Aah, cháu đã sử dụng toàn bộ tiền cho những nguyên liệu khác để chế tạo thuốc phục sinh mất rồi. Nhưng cháu thực sự cần nó. Nếu cứ tiếp tục ở tình trạng tử vong như thế, bạn của cháu sẽ không thể hồi sinh được nữa mất!」
「Tôi hiểu rồi」
Nhìn vào vẻ ngoài của thiếu nữ đang van xin với đôi mắt đẫm lệ, có vẻ như cô cũng là một mạo hiểm giả như Kein.
Cô có thể đã mất đi người bạn của mình sau khi tham gia một chuyến phiêu lưu vô lý nào đó.
Đó là chuyện thường gặp với những mạo hiểm giả.
Và thuốc phục sinh vốn quá đắt đỏ đối với một mạo hiểm giả.
Ngay cả Kein, người thường được biết đến với danh hiệu 『Người thu thập dược liệu Kein』 cũng có một khoảng thời gian khi anh vẫn còn là tân binh mạo hiểm giả.
Altena ......, Kein lẩm bẩm cái tên này lần đầu tiên sau một khoảng thời gian rất dài.
Cô gái tóc đỏ trước mặt anh nhắc anh nhớ đến một cô gái mà anh đã không thể bảo vệ vào 20 năm trước.
「Từ ngoại hình thì có vẻ như chú cũng là một mạo hiểm giả của thị trấn này phải không? Vậy, chú cũng biết về cháu phải không?」
Cô gái tự tin nói, nhưng tiếc thay, Kein chẳng biết gì về cô ấy cả.
Tuy nhiên, vẻ ngoài mong muốn cứu giúp bạn bè của cô ấy có đôi chút chói lóa đối với ông chú này.
「Được rồi, tôi sẽ đưa nó cho cô」
「Thề trên danh phận của kiếm công chúa, Anastrea. Cháu nhất định sẽ trả lại ân huệ này, eh?」
Cô gái có khuôn mặt nghịch ngợm há hốc mồm và nhìn tôi. (Edit: Dafuk? Đổi ngôi xưng???)
「Tôi nói là sẽ đưa nó cho cô, tôi cũng chỉ trùng hợp hái được nó thôi」
「Chú có biết loại「Quả phục sinh」này đắt tiền cỡ nào không? Đủ để mua cả một tòa lâu đài đấy ạ.」
Anh chắc chắn rằng nếu cô gái trẻ không thể mua nó, cô sẽ tiếp tục vào sâu trong núi để tìm nó.
Kein cảm thấy sự chân thành từ lời nói của cô gái này.
Chắc chắn rằng anh ta không thể lấy nó đi như thế được.
Sau cùng thì cô bé này có vẻ là một cô gái tốt.
「Vậy thì tôi sẽ bán nó cho cô. Thế nên, gặp sau nhé」
「Ch-chờ đã!」
Kein đặt「Quả phục sinh」xuống đất, nhặt 3 đồng xu bạc mà cô gái là rơi khi này và rời đi.
Tôi không thể cứu Altena, nhưng cô gái đỏ này chắc chắn sẽ cứu được bạn cô.
Và tôi chắc chắn rằng mình có thể uống bia lạnh vào hôm nay với 3 đồng bạc này.
Đối với tôi hiện nay, điều này chắc chắn đã là may mắn lắm rồi.
Kein đi trên con đường hướng thẳng đến thành phố trong một tâm trạng vui vẻ khi mang một chiếc túi nặng nề chứa rất nhiều loại thảo mộc.
*Ghi chú của tác giả:
Tôi nghĩ tôi muốn viết về một thế giới nhẹ nhàng, nơi mà một ông chú mạo hiểm giả với nỗ lực chân thành và cái tâm đầy đạo đức nhận được sự thành quả xứng đáng. Tôi mong có thể đăng tải truyện hằng ngày. Nếu các bạn thích nó, xin vui lòng bookmark và cảm ơn vì lời đánh giá của các bạn!