Ôsin Nổi Loạn

chương 105: ngoại truyện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kim Anh đang loay hay hút bụi nhà thì Trịnh Kim gọi:

- Vợ. Ra anh bảo cái này.

- Gì , nói luôn đi.

- Mẹ ra ba mới nói được – TiTi lên tiếng

Kim Anh lững thững tay vẫn cầm máy hút bụi đi ra chỗ Trịnh Kim. Cậu nói:

- Rót anh ly nước.

- Lấy con ly nước cam. (TiTi)

- Pha con sữa nữa (Nu- tuổi con trai của TK + KA )

Kim Anh trợn mắt nhìn cả ba người đang nhìn vừa xem hài vừa cười. Hoá ra Trịnh Kim gọi mình lại là để phục vụ màn nước nôi cho cả ba. Trong khi đó nước ngay trước mặt cậu mà còn không nỡ đưa tay ra mà rót nữa chứ. Cả hai đứa con yêu tinh cũng hành cô sai ké.

Trịnh Kim quay qua vẫn thấy Kim Anh đứng ngây ra , cậu nhắc lại:

- Đứng đấy làm gì. Anh với con đang khát nước đấy.

Nu xen vào:

- Mẹ trả nhanh nhẹn tý gì.

TiTi là người cuối cùng trâm ngòi cho cơn thịnh nộ của Kim Anh, cô bé nói:

- Đuổi việc mẹ đi ba.

Nuốt cục tức xuống. Kim Anh phừng phừng lửa giận, khói bốc cả lên đầu, cô mím môi:

- cái đứa này….Tức quá…

Trịnh Kim nói:

- Bình tĩnh đi vợ. Tháng nào anh cũng trả lương cho vợ mà thế nên ngoan ngoãn làm đi.

Con nó khát nước lắm rồi đấy.

Nu cùng TiTi gật đầu lia liạ nhìn cô.

Ôi ….huyết áp của tôi…Kim Anh bặm môi nhìn cả ba. Mặc dù trả lương nhưng cũng đừng hành hạ cô quá thể đáng như vậy chứ…dù gì cô cũng là chủ căn hộ này mà…

…..

(Giai đoạn đang có bầu Nu)

- Anh tuyển ôsin cho e rồi đấy.

- Thuê làm gì, tốn tiền em cũng làm được mà.

- Không được em đang có thai mà.

- Ờ. Quên – Kim Anh gật đầu cười, cô tiếp:- Vậy anh trả người ta bao nhiêu một tháng.

- trai. Có chuyện gì à?

- Ôi…anh hào phóng quá – Kim Anh trợn mắt nhìn cậu. Cô lẩm nhẩm tính – tháng vị chi là triệu….chặt chặt… triệu đủ mua con Lết đấy…

Trịnh Kim lắc đầu cười nhìn vợ. Kim Anh lúc nào cũng vậy. Tham tiền quá thể đáng.

Kim Anh bỗng nhiên quay phắt lại nhìn Trịnh Kim, lông mày nhếch nhếch lên, miệng cười cười, Trịnh Kim biết ngay có ý đồ, cậu hỏi luôn:

- Chuyện gì nữa.

- Chồng yêu – Kim Anh kéo dài giọng, cô ngồi sát lại cậu, tay nắm lấy tay Trịnh Kim làm bộ thỏ thẻ nói:

- Anh à…

- E nói luôn đi, nổi hết cả gai ốc…- Trịnh Kim rùng mình.

- Tiền anh thuê ôsin đấy thì thuê em đi.- Kim Anh nói nhanh một lèo.

- Điên à. Em đang có thai mà. Thẻ của em hết tiền à để tý anh bảo chú Trung chuyển khoản cho em.

- Không phải…- Kim Ah nói - Thời gian nghỉ phép cũng chán trả có chuyện gì làm nên định kiếm thêm thu nhập tý mà. Đỡ ăn bám chồng.

Kim Anh ngồi thẳng lưng dậy, cô hất mặt nói:

- Ah biết em là con người tự lập mà…

Trịnh Kim bật cười, cậu nói:

- Để em đẻ xong hẵng nói đi. Anh có chuyện phải đi rồi. Chiều anh về đón TiTi luôn em khỏi cần đón.

- Ơ… em chưa nói hết mà.

Kim Anh xụ mặt, cô lẩm bẩm nhìn theo Trịnh Kim.

….

Giai đoạn Nu đã ra đời.bg-ssp-{height:px}

Nu đã được tuổi, Kim Anh thấy việc ở nhà trả có gì mà thuê ôsin thì tốn tiền bản tính tiết kiệm lại nổi lên.

Cô kéo Trịnh Kim vào phòng riêng, nói:

- Anh à, không cần phải thuê ôsin nữa đâu. Mọi chuyện ở nhà cứ giao cho em.

- Thế còn công ti.

- Em sắp sếp được mà. Đây nhé. TiTi thì học bán trú chiều mới về còn Nu thì cho đi nhà trẻ chiều cũng đón về luôn một thể, còn hai vợ chồng mình đi làm chiều cũng về. Buổi tối thì em ở nhà dọn dẹp rồi làm cơm cho cả nhà.

- Như thế mệt lắm.- Trịnh Kim lắc đầy bác bỏ ý kiến của Kim Anh.

Kim Anh lay lay đầu Trịnh Kim, cô năn nỉ:

- Được mà, nhà mình chưa chắc đã bẩn mà dọn dẹp cơ, cái đấy em chỉ nói cho khí thế vậy thôi mà.

Trịnh Kim chẹp miệng đắn đo, Kim Anh cậu có vẻ xiêu xiêu, cô thêm:

- Yên tâm khi nào thấy mệt thì em sẽ nói anh biết mà.

Trịnh Kim nhìn cô thấy ánh mắt cầu khiến ấy nên cậu đành chiều. Kim Anh cười đắc ý. Trịnh Kim đứng dậy định ra ngoài chơi với hai đứa con thì Kim Ah gọi lại:

- Chưa bàn xong mà.

- Còn chuyện gì nữa.

Kim Anh tế nhị nhắc:

- Vấn đề lương bổng sao nhỉ.

Trịnh Kim phì cười nhìn vẻ mặt tham tiền của Kim Anh, cậu nói:

- Em nói xem.

Kim Anh dơ luôn ngón bên trái ngón bên phải lên, cô chớp chớp mắt nhìn cậu, Trịnh Kim gật đầu:

- triệu. Đồng ý.

- Không. Là triệu đấy.

- Không phải chứ - Trịnh Kim bật thốt.

Kim Anh cười cười:

- Trả giá là vừa. trai nhé chồng đẹp trai…- Kim Anh hấp háy mắt…

- Ờ.- Trịnh Kim khẽ cười, cậu cũng tự công nhận không ai tham và thèm tiền như vợ mình.

Và từ đấy giai cấp trong nhà được phân biệt. Giá tr một tháng để thuê làm mỗi buổi chiều tối thì cũng không dễ nuốt đâu. Trịnh Kim bàn bạc TiTi để thay nhau kiếm chuyện cho Kim Anh đến khi cô phải từ bỏ thì thôi nhưng cô rất kiên trì.

Nu lên nó đã biết mọi chuyện, TiTi kể lại chuyện ba thuê mẹ cho Nu nghe,. thằng bé theo luôn phe Trịnh Kim huà vào bắt nạt Kim Anh.

….

Tiếp phần trên:

- Cao…Thế…Du…- Kim Anh hét ầm căn hộ lên.

Cả ba cha con toát mồ hôi nhìn Kim Anh đề phòng. Cơn phẫn nộ của cô đã bốc lên. Kim Anh vứt cây hút bụi xuống cái cốp, cô sắn tay áo lên mặt đằng đằng hàn khí bước gần đến bộ salong mà ba ba con Trịnh Kim đang ngồi.

Nu-Ti nuốt nước bọt, nép vội ra sau Trịnh Kim, đẩy người cậu lên trước. Trịnh Kim cũng nuốt nước bọt ừng ực, cậu dựt lùi đến khi không còn đừng lui: Cậu liền đứng dậy.

Nu ngọng giọng nói

- Cố lên ba.

TiTi núp núp sau lưng cậu, miệng nói:

- Con thấy mẹ có vấn đề.

- Ba cũng nghĩ vậy.

Trịnh Kim khan giọng nói:

- Có chuyện gì vậy em.

- Em ún gì. - Kim Anh ngồi phịch xuống, cô gác chân lên bàn, móc móc tay :

- Lại đây.

Trịnh Kim bước từng bước dè dặt đến, Kim Anh quay quắt xang cậu mặt làm vẻ gườm gườm:

- Nói cho chồng biết nhé. Kim Anh này tuyên bố nghỉ việc. Mau rót nước ra đây.

Cậu lập tức cúi xuống rót nước đưa cho Kim Anh.

Kim Anh lại quát:

- Hút bụi tiếp đi, còn đứng đấy nhìn à.

Trịnh Kim giật mình vì tiếng quát, cậu gật gật đầu lập tức cầm máy hút bụi lên làm việc, Hai đứa con lắc đầu nhìn theo Trịnh Kim…”Haizz….Đúng là “ÔSIN NỔI LOẠN”

Truyện Chữ Hay