Aisa nắm lấy tay tôi và dẫn tôi đến cái hồ bơi lười lớn nhất tại nơi này. [note38968]
Dòng nước chảy xung quanh chu vi của cái vòng ngoài, nên người ta có thể bước vào từ bất cứ đâu quanh vòng ngoài đó. Tôi để cho Aisa lên phao bơi rồi miễn cưỡng đặt bàn tay lên cạnh chiếc phao.
Tại khoảng cách gần này, ánh mắt tôi và Aisa chạm nhau.
"...Sao?"
"Không có gì. Xin lỗi."
Tôi buông ra rồi đẩy nó đi, nhưng Aisa đã nắm tay tôi mà kéo lại.
"...Kouki, cậu đã mua chiếc phao này mà, nên sao cậu lại không dùng nó chứ?"
"T-tớ hiểu rồi..."
Tôi một lần nữa đầy khó xử mà thu hẹp khoảng cách giữa cả hai.
"..."
"..."
Chúng tôi đều đỏ mặt và chìm vào im lặng. Dòng nước chảy cuốn chúng tôi quay vòng quanh thành một một vòng lớn.
"Aisa..."
"Sao...?"
"Cậu có hứng thú với việc chơi cầu trượt nước không?"
"Cái đó... không thể đâu." [note38967]
"Vậy thì đi thôi."
Chúng tôi im lặng mà trôi theo nửa đường xung quanh cở sở này, và cuối cùng đã có thể tới được nơi cần tới.
Trông thấy những cặp đôi xung quanh trôi theo trong cùng một tư thế với chúng tôi khiến tôi cảm thấy lạ quá, cứ như nó cũng thể hiện tình trạng của chúng tôi vậy.
"Fufu... này, anh vừa chạm vào em đấy à?"
"Ể? Anh không biết gì hết nhé!"
"Kyaa! Chắc chắn là anh đã chạm vào em mà!"
Quan sát sự tương tác ấy, tôi có thể nói rõ mức độ thân thiết về mặt cảm xúc giữa tôi và Aisa. Dù vậy, nếu như có ai đó hỏi liệu tôi có muốn giống như cặp đôi đó không, thì tôi xin kiếu vậy...
Khi tôi nhìn trộm sang Aisa, tôi nhận thấy rằng cô ấy cũng đang nhìn về phía cặp đôi ấy và rằng cổ đang đỏ mặt.
Thật khó để một người đàn ông không hứng lên khi anh ta được chạm vào một cô gái dễ thương... Nhưng không phải lúc này, không phải ở đây.
Để làm dịu đi cái đầu đang nóng rực của mình, tôi nhớ lại điều Aisa đã nói hôm ấy.
"Tớ muốn làm những hoạt động ngày hè, nhưng tớ chưa hứa gì với ai cả đâu... Tớ không chắc là mình muốn đi với đám con trai... Nhưng, vì Kouki là bạn thuở nhỏ của tớ, cậu ấy vô hại. Nếu chỉ là làm những hoạt động ngày hè với cậu ấy thôi thì tớ sẽ đi..."
Khi tôi nhớ lại vẻ tuyệt vọng đến kì lạ của cô ấy, tôi cảm thấy một cảm giác mong chờ khó tả. Tuy nhiên, sẽ tốt hơn cho tinh thần của tôi nếu tôi chỉ đánh giá cô ấy qua vẻ bề ngoài vậy. Đúng rồi. Tôi không nên để mình bị cuốn theo như thế. [note38965]
Lý do duy nhất khiến Aisa ở đây với tôi lúc này là vì tôi vô hại. Đó là tôi tự nhủ với mình như thế, rồi một lần nữa quay sang Aisa.
"Cậu ổn chứ? Mặt cậu đỏ lắm đó."
"Chỉ là nóng quá thôi. Thôi nào, vào xếp hàng đi."
Như thể để che giấu đi sự xấu hổ, cô ấy hối cả hai đến xếp hàng cho trò cầu trượt nước.
"Đ-Đợi đã..."
Aisa đang gặp khó khăn trong việc xuống khỏi chiếc phao. Chắc là vì cô ấy không thích phải nhảy xuống nước.
Khung cảnh này nhắc tôi nhớ về thời còn nhỏ, và xoa dịu cảm xúc của tôi. Tôi đưa tay ra về phía cô ấy.
"Cảm ơn..."
Sau khi giữ lấy chiếc phao, tôi nắm tay cô ấy để kéo cổ lên.
"Vậy thì đi thôi."
"Ừm..."
Thật ngạc nhiên khi cô ấy nắm lấy bàn tay tôi rồi siết chặt, nhưng kì lạ thay, tôi không muốn buông ra.
"Sao...?" [note38966]
"Không có gì."
Đây là lần đầu tiên mà tôi chắc chắn. Sắc đỏ trên khuôn mặt của Aisa, khi cô nàng quay đi khỏi tôi, không phải là do tức giận mà thành.