Ori of the Dragon Chain - "Heart" in the mind

chương 03 part 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nozomu's POV

“Tôi hỏi lần nữa. Các người đang làm gì ở đây hả?” cô gái hỏi trong khi đảo mắt nhìn qua tất kẻ những người đang có mặt ở đây. Giọng cô ấy

đầy lạnh lùng khiến tất cả bọn họ đều có thể cảm nhận được sự tức giận đang ẩn giấu trong lời nói đó.

Mũi tên tiếp theo đã được lên dây cung, và dây cung đã được kéo căng và sẵn sàng để bắn.

Hơn nữa, những mũi tên phát ra thứ ánh sáng le lói, có vẻ chúng đã được yểm lên một loại ma thuật nào đó.

Tôi nhớ lại mũi tên bay vút qua trước mắt tôi khi nãy. Chỉ với một mũi tên mà đã có thể vô hiệu hoá nhiều ma pháp đến vậy, dù rằng chúng chỉ là những ma pháp cấp độ thấp. Các nam sinh cùng lớp của tôi có khi sẽ bị thổi tung như những chiếc lá chỉ với động tác thả ngón tay khỏi dây cung của ô ấy..

“À-Àl…Không có gì quan trọng cả…Ph-Phải không tụi bây?”

“P-Phải phải. B-Bọn này chỉ nghịch phá một tí thôi…”

Họ biết rõ những người khác đang nghĩ gì. Các nam sinh cùng lớp những kẻ một giây trước vẫn còn đang bắt tôi giờ đây lại tái mặt vì sợ hãi và lùi lại.

“Tư đầu đã có quy định không cho phép đánh nhau ngoài khu vực quy định. Tất cả các người muốn bị đuổi học hết hay gì ?” cô gái mỉm cười và nói.

Cô ấy cười tựa như một bông hoa nở trên một cánh đồng xinh đẹp, nhưng một cảm giác đáng sợ

ẩn giấu trong nụ cười đó. Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh của cô ấy chỉ từ cảm giác đó. Ít nhất thì đối với các học sinh lớp 10, cô ấy có lẽ là một đối thủ quá tầm.

“Đi-Đi thôi………”

"Y-Yeah..."

Họ nói ròi nhanh chóng rời đi. Khi họ đi khỏi, cô ấy cũng gỉải trừ ma thuật và hạ cánh cung xuống.

“Cám ơn đã giúp tôi.”

Tôi đi đến chỗ cô gái và nói cám ơn và một lần nữa khiến tôi vô cùng kinh ngạc.

Để có thể nói một cách ngắn gọn thì. Cô ấy rất xinh đẹp, cô ấy có một mái tóc dài hơi xanh cùng đôi mắt màu xanh biển. Tay chân mảnh mai thon thả, gương mặt trắng trẻo gần như hoàn hảo đến không ngờ.

Dựa vào ngoài hình của cô ấy. Tôi có cảm giác giống như một cánh đồng với những bông hoa đâm chồi nảy lộc dưới bầu trời xanh.

Cô ấy xinh đẹp chẳng kém gì Lisa hay Irisdina. Với đôi tai dài lấp ló dưới mái tóc. Đó là đặc điểm của tộc Yêu Tinh. Một trong các chủng tộc sinh sống trên lục địa này.

*Elf*

Là một chủng tộc được cho là được nhận phước lành nhiều nhất từ các Tinh Linh, và họ còn được biết đến với tuổi thọ rất cao cùng với ngoại hình xinh đẹp.

Tuy nhiên, điều nổi bật hơn cả là họ có thể giao tiếp với các tinh linh.

Bằng cách đáp lại các tinh linh xung quanh, họ có thể nhận được rất nhiều lợi ích, chẳng hạn như có thể nghe và thấy các sự việc từ xa.

Ban đầu, họ sống tại đất nước được gọi là “Nebra” ở trung tâm Rừng Foskia phía bắc lục địa, nhưng kể từ khi nó bị phá huỷ trong cuộc Đại Xâm Lược của Quỷ vào 10 năm trước, kể từ đó họ đã trở thành chủng tộc du mục

“…Đừng bận tâm. Tôi chỉ đi ngang qua thôi.”

Mặc dù cô ấy bảo rằng không cần bận tâm, nhưng vẻ mặt của cô ấy vẫn cứng đờ và ánh mắt cô ấy chẳng khác gì những kẻ đã bắt nạt tôi. Tôi có chút bối rối trước biểu cảm đó.

“À thì, cám ơn cậu. Mình là…”

“Tôi biết, Nozomu Bountis, đúng chứ.”

“Sao mà, cậu biết tên mình…? "

“Từ tin đồn hôm nay. Tôi nghĩ là những ai đến trường hôm nay đều biết cả.”

…………Đó chắc hẳn là lí do. Việc xảy ra với Irisdina hôm nay đã là rộng khắp trường. Cũng không có gì lạ khi cô ấy cũng biết.

“Tôi là Shiina Yuliel, Năm Ba, Lớp 2, nhưng lý do mà tôi biết đến cậu không phải vì những tin đồn hôm nay mà là bởi những gì mà cậu đã làm với Lisa vào năm nhất.”

Đôi mắt cô ấy khi nói về điều ấy trở nên cáu gắt hơn.

“Ngay từ đầu, nếu cậu không có quan hệ tình cảm với Lisa-san, họ đã chẳng cau gắt đến vậy.”

Những lời nói đó như xuyên thẳng vào lồng ngực tôi. khi tôi hẹn hò với Lisa, tôi vẫn bị những người xung quanh bắt nạt, nhưng không bị ngược đãi bạo hành. Tôi bắt đầu bị đối xử như vậy kể từ sau khi bị Lisa bỏ rơi.

“Điều này có lẽ do họ, nhưng cậu nên nhớ rằng ngay từ đầu cậu chính là nguyên nhân của vụ việc.” cô ấy nói

Cứ như vậy, cô ấy quay gót rời đi. Có lẽ bởi vì cô ấy không còn bất kì điều gì để nói với một kẻ như tôi, cô đi thẳng đến Dãy Phòng Học.

Tôi nhìn theo bóng lưng của Shiina.

(Tôi biết, tối biết chứ)

Tôi biết từ lâu rồi, tôi biết rõ tại sao mọi người xung quanh lại đối xử bất công với mình.

Tôi không hề ngoại tình. Tôi đã nghĩ về Lisa trong suốt một thời gian dài, và tôi chẳng thể nghĩ đến người con gái nào khác ngoài cô ấy là người ở bên cạnh mình; tuy nhiên, tin đồn tôi ngoại tình đã trở thành sự thật đối với mọi người trong trường.

Có thể mọi việc không phải như vậy khi tin đồn lan truyền, nhưng theo thời gian, nó đã in sâu vào tâm trí của các học sinh biến điều đó thành sự thật.

Nguyên nhân có lẽ bởi vì tôi chỉ có thể nghĩ đến việc trốn tránh bằng việc “luyện tập” vào lúc đó, và tôi cũng không cố gắng phủ nhận tin đồn đó. Nếu tôi chống lại tin đồn ấy và hét lên “ Tôi không làm chuyện đó !” , thì có lẽ mối quan hệ với Lisa đã không phức tạp như bây giờ.

Nhưng vì tôi đã bỏ chạy. Không hề cố gắng sửa lại những nhận định sai lầm xung quanh mình.

………….Đó suy cho cùng vẫn là việc tôi tiếp tục trốn tránh…….

“………………….Tôi biết lý do mà tôi “trốn tránh”. Lý do mà tôi không cố đối mặt với chúng……”

Chỉ có giọng nói của bản thân tôi vang vọng sau trường.

Lúc đó, tôi chợt nhận ra sự hiện diện của ai đó. Ai đó đang nhìn tôi. Bản thân sự hiện diện đó rất yếu ớt, không hề có sự thù địch hay sát khí, và sự hiện diện đó lặp tức biến mất.

Có thể cảm nhận được sự hiện diện đó từ bụi cây phía sau trường. Khi nhìn vào bụi cây, tôi chỉ thấy một mảnh giấy có hoa văn kỳ lạ được dán trên thân cây.

"Oi Nozomu! Mày vẫn ổn chứ!”

Khi tôi nhìn về nơi phát ra giọng nói, tôi có thể thấy Mars đang chạy đến. Một lần nữa, tôi nhìn tờ giấy bị dán trên thân cây và lấy nó bỏ vào túi. Sau đó tôi đi về phía bạn mình.

=========================================

???? POV

“…Ra vậy, có vẻ tên đó không yếu ớt như người ta nói.”

Trên mái toà nhà.

Tiếng chuông bắt đầu ngân vang, có một cậu học sinh với đôi tai màu và cùng chiếc đuôi đang ở khu vực cấm. Đó chính là người đã theo dõi Nozomu từ xa trong giờ nghỉ trưa.

Có lẽ, cậu ta sử dụng một kỹ thuật giúp nhìn xa. Một ma pháp trận được vẽ dưới chân cậu ta, nó phát ra một thứ ánh sáng kỳ diệu. Một vệt sáng mờ trôi nổi trước mặt giống hệt màu của bộ lông cậu ta.

Thông thường thì, phía sau trường là góc khuất và không thể nhìn thấy được, nhưng cậu ta đã liếc trộm cuộc trao đổi giữa Nozomu và các bạn học bằng kỹ thuật này.

“Nhưng mà, cậu ta có vẻ cứng cõi đó chứ? Mặc dù là học sinh lớp 10, nhưng cậu ta phần nào vẫn có thể trụ vững mặc dù trong tình thế 1 chọi 10. Mình cứ tự hỏi tách cậu ta ra khỏi cái tên phá phách đó thì sẽ như thế nào, nhưng kết quả thật bất ngờ làm sao~ Chà, không ngờ nhất chính là bị Shiina cản trở…”

Có vẻ như chính cậu ta đã lợi dụng nam sinh cùng lớp kể kéo Mars đi để cho Nozomu một mình. Trước mắt cậu ta, hình ảnh Nozomu đối mặt với Shiina hiện ra.

“Nhưng thật không hiểu~ Đúng là, kĩ năng cậu ta không tệ, nhưng cũng chưa đến độ có thể khiến cho Công Chúa Tóc Đen chú ý đến…Mình đã bỏ sót gì chăng?”

Cậu ta tiếp tục dõi theo Nozomu trong khi gãi đầu.

"U ~~ n, Có lẽ mình nên quan sát thêm một thời gian nhỉ?”

Nói rồi, cậu xoá bỏ kĩ năng đang dùng rồi quay trở lại trường học, Nhưng cậu không biết rằng Nozomu đang suy ngẫm gì đó, bởi vì trước khi chiêu thức được giải trừ thì Nozomu đã chú ý đến nó và tìm thấy tấm bùa đang bị tiêu biến.

=============================================

Nozomu's POV

Sau buổi học, Mars và tôi đến Ushitotei.

Irisdina-san và những người khác đã bảo muốn tôi đi cùng họ sau giờ học. Không có ai ở quán trọ lúc này. Lối vào của cửa hàng cũng đã treo thông báo đặt trước, chỉ có mỗi chúng tôi và Hannah trong quán.

Trong hoàn cảnh hiện tại, Irisdina-san là người mở lời trước.

“Trước hết, cháu xin lỗi cả hai bác. Cháu xin lỗi vì gia tộc Francilt đã kéo con trai của hai bác vào tình huống nguy hiểm.”

Irisdina-san cúi đầu thật thấp cùng lời xin lỗi

Đối với Gia Tộc Francilt, việc số người biết về sự thật của vụ việc sẽ không ổn chút nào, nhưng Irisdina vẫn nói.

“ Gia tộc cháu đã che đậy sự cố lần này, nhưng ngay cả như vậy, cháu vẫn muốn kể lại mọi thứ “

Cô giải thích cho Hannah-san và Dell-san bao gồm cả thoả thuận bí mật của gia tộc Francilt vào 300 năm trước.

Cô ấy vẫn trang nghiêm như thường lệ, và cô ấy nhìn thẳng vào mắt của Hannah-san và Dell-san.

Tôi hoàn toàn bị cô ấy cuốn hút bởi vẻ ngoài. Thật sự tôi không có đủ dũng khí để đối mặt như cô ấy lúc này….

Irisdina dường như đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc bị Hannah-san và Dell-san mắng nhiếc vì liên quan đến Mars và những người khác.

“Gì chứ—Ai mà ngờ được thằng ngỗ ngáo này lại có thể đứng ra bảo vệ một cô gái xinh đẹp như vậy chứ!”

Nói xong, Hannah-san đánh vào lưng Mars rồi mỉm cười. Tima-san, đã được Mars bảo vệ lúc đó, bắt đầu đỏ mặt và cụp mắt xuống và khẽ gật đầu. Trông cô ấy khá dễ thương….

“ Đau quá! Dì làm cái gì vậy hả!!”

Mars không để ý đến sự có mặt của Tima-san và phàn nàn với Hannah-san bởi cú đánh rõ đau đó. Nhưng gương mặt cậu ta đỏ bừng, và dù có nhìn thế nào đi chăng nữa thì cậu ta đang xấu hổ. Thấy vậy, trông Hannah-san có tâm trạng tốt hơn hẳn.

“Đúng vậy đó, Onīchan. Em đã luôn mong chờ điều này. Nhưng vẫn chưa thể an tâm được. Dù sao tai tiếng của anh vẫn còn chất đống.”

Ena vẫn nhẫn tâm vùi dập Mars, nhưng cái má lúm đồng tiền đó của cô bé vẫn không thể giấu được niềm hạnh phúc. Cô bé vui mừng vì anh trai mình được khen ngợi dù cho lúc nào cô bé cũng ghét cay ghét đắng và luôn tra tấn cậu không thôi.

“Ah, nhân tiện, Nozomu-kun, cậu vẫn có thời gian chứ!? Mình muốn cậu ra ngoài với bọn mình một chút…”

“Hm, Ổn mà. Thế chúng ta đi đâu nào?”

“ Cũng không có gì quan trọng. Đây là một dịp tuyệt vời, sao chúng ta không cùng nhau đi dạo? Mình chưa từng đến khu vực này của khu thương mại.”

“À Được …Mình không phản đối~~!"

“Em …không bận tâm đâu.”

Somia-chan mỉm cười đồng tình với đề nghị của Irisdina-san, và Tima-san cũng đồng ý.

“Um, không sao. Tôi sẽ dẫn các cậu đi vòng quanh…”

“Em không đi được. Còn phải chuẩn bị cho buổi tối…”

Mars đã đồng ý, nhưng rất tiếc Ena-chan không thể đi được. Ushitotei là một nhà hàng vào ban ngày và là một quầy bả vào buổi tối. Cô bé cần phải chăm lo cho cửa tiệm.

“Ổn mà, con cứ đi đi Ena.”

Hannah-san đề nghị Ena-chan đi cùng chúng tôi

"Eh, nhưng còn việc chuẩn bị…”

Không giống như Mars, cô bé là một người nghiêm túc với công việc. Cô bé đang do dự giua74 việc bỏ nhiệm vụ giúp đỡ hoặc cùng đi chơi với chúng tôi

“Ổn cả mà, Con cứ đi đi. Dù sao thì, bạn bè đã mời thì con cùng đi mà” Hannah-san mỉm cười.

“…V-Vâng!”

Ban đầu có vẻ cô bé định từ bỏ. Có vẻ nhờ được khích lệ bởi nụ cười của Hannah-san, cô bé cũng đã nở nụ cười và tham gia cùng chúng tôi.

“ Em sẽ trông chừng Onīchan, vậy nên em cũng sẽ đi cùng! Mong mọi người giúp đỡ.”

"Hm, đừng nói thế chứ”

“Đối xử tốt với chị nhé~~"

"Yup, Chị rất hân hạnh.”

“Sao lại trông chừng anh mày chứ hả…”

“Mình cũng mong được giúp đỡ, Ena-chan”

==========================================

Nozomu’s POV

Sáu người chúng tôi sánh bước bên nhau trên lối đi của khu thương mại. Sự xuất hiện của các cô gái xinh đẹp hấp dẫn sánh bước cùng nhau khá là nổi bật và những người qua đường đang nhìn chúng tơi với rất nhiều ánh mắt khác nhau.

Phản ứng của những cô gái với những ánh mắt đó cũng khác nhau.

Irisdina-san hoàn toàn không bị lay động trước vô số ánh mắt đang nhìn mình và cô cũng không hề đánh mất vẻ trang nghiêm của mình.

Có lẽ bởi vì Tima-san xấu hổ trước những ánh nhìn của họ. Cô ấy lúc nào cũng nhìn xuống và gương mặt đỏ bừng.

Somia-chan rất thích đi chơi cùng mọi người. Cô bé không quan tâm tới những chuyện khác. và cô bé cười rất nhiều.

Ena-chan dường như vẫn có chút lo lắng không như Somia-chan, nhưng em ấy vẫn cười đùa vui vẻ khi ở cùng Somia.

Mars trừng mắt trước những ánh nhìn hướng về phía mình. Ngược lại cậu ta lại càng thu hút thêm ánh nhìn.

"Ha ha ha…tuy là, đội hình này…trông có vẻ khá là dữ dội nhỉ…”

Một nụ cười cay đắng lộ ra trước phản ứng của những gã đàn ông.

Khu thương mại có rất nhiều cửa hàng, chính vì có nhiều loại hàng hoá từ các quốc gia khác nhau. Đồ thủ công và đồ sơn mài từ phía đông lục địa, ấm trà và quần áo từ phía tây, hàng dệt cũng như gia vị từ trung tâm, trái cây đóng chai đến từ phía nam

Ngoài ra, những người thương lái lữ hành cũng hăng hái làm ăn, lập nên những quầy hàng, liên tục quảng bá sản phẩm của mình. Cảnh tượng trông thật sống động và có vẻ như chúng tôi có thể tận hưởng nó trong lúc tản bộ vòng quanh.

Irisdina-san và những người khác tìm kiếm xung quanh các quầy hàng cũng như cửa hiệu khác nhau, họ vẫn đang ríu rít trò chuyện cùng nhau. Nhìn vào đó, tôi một lần nữa cảm thấy rằng những cô gái gần như không thể tiếp cận khi ở trường dù sao đi nữa họ cũng chỉ là những thiếu nữ.

Khi nghĩ về điều đó, Tôi chưa từng đi dạo xung quanh thành phố như thế này kể từ khi nhập học đền giờ. Tôi luôn tập trung vào việc tập luyện và làm việc, và kể từ sau khi bị Lisa ruồng bỏ, tôi càng chăm chỉ luyện tập hơn nữa.

Mặc dù đã sống ở đâu hơn hai năm, có rất nhiều điều mà tôi không biết…..không, tôi đã không cố gắng để biết chúng….

Đi được một đoạn, tôi đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, tôi bất ngờ bị một cánh tay kéo ra ngõ sau. Irisdina-san là người kéo tôi vào.

“C-Chuyện gì vậy?”

"Sshh"

Đột nhiên một ngón tay trắng mút đặt lên miệng tôi khi tôi cố cất tiếng. Cô ấy ra giấu hiệu giữ im lặng và bảo tôi nhìn sang phía bên kia đường. Vì thế tôi nhìn sang đó, Ena và Somia đang ở đó.

Có vẻ như Ena-chan đã bị cuốn vào lúc nào mà không biết, đôi mắt em ấy đang rất phấn khích

“…………Này, có chuyện gì vậy?”

Tôi không muốn lớn giọng quá, vì thế tôi nói với Irisdina-san bằng một giọng khẽ.

“Mình muốn để cho Mars-xun và Tima ở một mình.”

“Sao vậy?”

“Tima có chút vấn đề với con trai, vì vậy mình muốn để cậu ấy làm quen với việc này dù chỉ một chút. Và có vẻ như cô ấy có vẻ ổn khi ở cùng Mars-xun và cậu hơn những đứa con trai khác….Hơn hết, Tima muốn cám ơn Mars-kun và có vẻ việc này với cậu ấy có chút xấu hổ. Chính vì thế mình sẽ dùng chút biện pháp mạnh "

Ra vậy, ra đó là lí do tại sao mình buộc phải tách riêng ra. Có lẽ Somia-chan cũng đang làm điều tương tự. Nhìn về phía Somia, cô bé đang mỉm cười và vẫy tay.

“…Ra vậy. Nếu như vậy thì chúng ta giờ làm gì đây?”

Tôi nghĩ sẽ thật tệ khi hội nhóm lần nữa với Mars và Tima. Cô ấy sẽ không làm những việc như đi nhìn trộm hai người họ, phải không nhỉ…

Trong lúc đang nghĩ đến điều đó, cô ấy đã nói một thứ hết sức vô lý với tôi

“Vậy thì, chúng ta cũng hẹn hò đi.”

“……………Vâng?”

======================================

Happy New Year!!!!!!

Mừng năm mới Gacha 30 gem 18 tick đã có Yami Koyanskaya và surewin ko ra Reines lại ra con cụt Cas...lên hẳn Np3 <(")

Nên tôi fast trans chapter 3 Part 3 cho các bạn cùng ăn mừng gacha với tôi :))

Tui vẫn nhận Donate qua Momo: 0768984724 nhé :3

Truyện Chữ Hay