Suzuka Side
Yuki rất đáng ngờ.
Cứ đến đêm là lại đi cửa hàng tiện lợi.
Có thể mọi người sẽ cảm thấy điều này chẳng có gì khả nghi, đúng không? Nhưng tôi còn chứng cứ khác để cho rằng anh ấy rất khả nghi.
Rõ ràng đi từ nhà đến cửa hàng tiện lợi còn chưa đến 5 phút.
Đi đi về về là 10 phút. Cứ cho là mua đồ ở trong cửa hàng tiện lợi là hết 10 phút nữa đi, tổng cộng cũng chỉ tốn 20 phút mà thôi.
Nhưng cứ mỗi lần Yuki đi cửa hàng tiện lợi, có khi 1 tiếng sau anh ấy còn chưa quay về nữa.
"Eh, Yuki. Tớ có thể theo cậu đến cửa hàng tiện lợi không?"
"Eh - tớ muốn đi một mình thôi."
"Eh, là vậy sao."
Hmmm...Thật khả nghi.
Không chỉ việc đi cửa hàng tiện lợi rất khả nghi, mà còn rất nhiều điểm khác cũng khả nghi nữa.
Thi thoảng anh ấy cứ nhìn về phía tôi...
Nhưng khi tôi hỏi rằng 『nãy giờ cậu cứ liếc nhìn tớ thế, có chuyện gì sao?』 thì anh ấy chỉ đáp rằng 『không có gì cả.』
Nhất là khi tôi xem tạp chí, tần suất anh ấy nhìn tôi nhiều đến lạ thường...
Khi tôi đưa mắt nhìn anh ấy thì anh ấy lại đảo mắt ra chỗ khác, giả vờ như không nhìn tôi.
Ngoài ra, tôi còn cảm thấy Yuki có 3 điểm khả nghi khác.
Điểm đầu tiên.
Khi thấy Yuki đang nghịch điện thoại, tôi tò mò đến gần hỏi anh ấy đang xem gì, thì anh ấy lại hoảng hốt tắt màn hình điện thoại.
Điểm thứ hai.
Bởi vì thành tích của Yuki không được khả quan, nên tôi đã từ chối lời mời hẹn họ của anh ấy.
Nhưng tôi thấy như thế thì cũng đáng thương quá, nên luôn nghĩ cách dành thêm nhiều thời gian để thân thiết với Yuki. Nhưng cứ khi tôi chủ động tìm anh ấy thì anh ấy lại đáp rằng: 『xin lỗi nhé, giờ tớ hơi bận.』 rồi đánh bài chuồn.
Điểm thứ ba.
Về cơ bản thì tiền bạc đều do tôi quản lý.
Tôi cũng cung cấp tiền sinh hoạt cho Yuki, để anh ấy có thể sống thoải mái và tự do.
Thế nên, chỉ cần có một thay đổi nhỏ là tôi cũng nhận ra ngay.
Chẳng hạn như ví tiền bỗng nhiên thiếu đi kha khá.
Tiền ở trong ví của Yuki bỗng nhiên biến mất.
Rất nhiều tờ 10000 yên đã được sử dụng, nhưng chẳng biết là tiêu cho mục đích gì.
Trên đây là toàn bộ điểm khả nghi.
"Chẳng hiểu nổi nữa."
Chẳng phải anh ấy không còn tốt với tôi, cũng chẳng phải anh ấy đang làm chuyện gì khiến tôi khó chịu cả.
Chỉ là anh ấy cứ lén lút làm gì đó.
Trước khi kết hôn thì tôi cũng không để ý mấy chuyện kiểu này đâu.
Dẫu sao thì thật khó chịu khi biết người mình thích đang giấu giếm bí mật riêng.
Tuy không phải chuyện gì quá to tát, nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Rất muốn anh ấy nói ra điều đang che giấu cho tôi biết.
Nhưng nếu làm vậy, Yuki lại cảm thấy tôi là người phụ nữ phiền phức thì sao đây.
Tôi thì luôn nghĩ mọi cách để người mình thích cảm thấy tôi là một cô gái tốt.
Suy nghĩ đó ở trong lòng đang ngăn cản tôi.
Rốt cuộc thì anh ấy đang giấu tôi điều gì chứ?
Chẳng, chẳng lẽ từ khi hai đứa bắt đầu sống chung với nhau, anh lấy lại cảm thấy tính cách của bản thân không hợp với tôi, nên cảm thấy mệt mỏi rồi sao?
Không, không, dù sao thì cũng không thể như thế được...Ahhh.
Dù cảm thấy chuyện đó không có khả năng, nhưng tôi vẫn không thể loại bỏ được sự lo lắng ở trong lòng.
Tự nhiên lại bắt đầu tiêu tiền phung phí như vậy, thật sự rất khả nghi.
Anh ấy không còn yêu tôi nữa sao.
Anh ấy giấu tôi đi hẹn hò với con đàn bà khác sao?
Ahhhh —— cuối cùng anh ấy đang giấu giếm điều gì vậy!!!
"Không được. Phải đi hỏi anh ấy."
Tôi muốn được coi là một người vợ tốt.
Thế nên, dù không thể đào quá sâu, nhưng tôi cũng không thể nhịn được nữa.
Hôm nay, khi Yuki chuẩn bị đi cửa hàng tiện lợi thì tôi gọi anh ấy lại.
"Eh, Yuki này. Có phải cậu đang giấu tớ chuyện gì không?"
"Hả. Giấu gì cơ chứ?"
Nhất định là lừa dối. Vì là bạn thủa nhỏ nên tôi có thể nhận ra ngay.
Chắc chắn anh ấy đang giấu điều gì đó.
Có lẽ là chuyện gì đó rất tồi tệ với tôi rồi. Nghĩ đến đây, tôi bất giác rơi nước mắt.