Và như thế,một tuần đã trôi qua. +
Với tôi,mỗi ngày đều trôi qua trong yên bình.Còn với Masuzu,mỗi ngày lại trôi qua với cô ấy một cách vô cùng nhàm chán.Còn với Chiwa,mỗi ngày trôi qua mà dường như không có tiến triển gì. +
Kể cả khi mỗi ngày chúng tôi đều thảo luận về những kế hoạch khác nhau,thế nhưng quả thực vẫn có rất ít cơ hội để chúng tôi tiếp cận em trai của Sakagami và triển khi những kế hoạch đã được vạch lên từ trước.Hoặc,một vấn đề khác cũng nảy sinh trong kế hoạch này,đó là chúng tôi không có thời gian để gặp mặt nhau,nên sau khi thời gian hoạt động của câu lạc bộ kết thúc,chúng tôi không thể làm gì được. +
Thế nhưng đối với tôi,điều này dường như lại rất tuyệt vời. +
Chỉ còn hai tuần nữa cho đến khi kì thi kiểm tra năng lực cuối kì bắt đầu và tô thực lòng rất muốn được có một khoảng thời gian yên tĩnh để ôn tập trước khi đến lúc đó. +
Thế nhưng đáng tiếc rằng mọi chuyện không bao giờ diễn ra đúng như tôi mong đợi. +
Ví dụ như,thứ Tư sau khi tan học---+
Chúa dường như không muốn tôi có thể về nhà một cách bình yên.Trời khi đó bắt đầu mưa,và tôi không hề mang theo cái ô nào,thế nên tôi đã quyết định ở lại phòng họp của câu lạc bộ để giết thời gian cho đến khi trời tạnh mưa,Và lần đó: +
-Tấn công vào đầu não của đối phương-đó cũng là một chiến thuật tốt. +
Masuzu lẩm bẩm. +
Chiwa nghiêng đầu và hỏi: +
-Nya?Nya?Nya?Tại sao chúng ta lại phải chủ động tấn công?Nya?[1] +
Lần trước,họ đều đã nhất trí rằng"thêm tiếng nya vào mỗi câu nói khi nói chuyện sẽ rất đáng yêu".Và lần này chúng tôi đã tiếp tục làm đúng như vậy—nhưng nó lại chẳng hề đáng yêu tí nào,bởi vì Chiwa đang nhai nhồm nhoàm bánh mì nhân đậu đỏ mà cô ấy mua ở căng tin,trong khi nói.Và không may,má của tôi bị dính bởi những hạt đậu bắn ra tung tóe khi cô ấy nói. +
Đừng có nói trong khi đang nhai nhồm nhoàm như vậy. +
-Tại sao chúng ta lại phải chủ động tấn công cơ chứ?..Ah,phải rồi,chúng ta cũng có thể làm được đấy. +
Sau khi nhắm mắt lại suy tư một lúc,Masuzu dường như đã hiểu ra và gật đầu. +
-Đặt người mà cậu đang muốn tấn công sang một bên,lí do mà cậu tấn công có thể còn quan trọng hơn. +
Cậu không hề nghĩ về chuyện đó sao? +
-Hmm...hãy làm như thế này đi:chúng ta sẽ tạo ra một viễn cảnh tuyệt vời,ở trong đó sự tồn vong của cả một quốc gia sẽ được thiết lập. +
-Viễn cảnh[2]...? +
Đồ ngốc này đang nói cái gì thế? +
-Đối tượng mà chúng ta sẽ tấn công là ai đây? +
-Hả? +
-Tất nhiên là sẽ phải có một đối tượng rồi!Bất cứ trận chiến nào đều cũng phải nhắm tới một kẻ thù cụ thể.Là giáo viên hay cha mẹ?Hoặc đó sẽ là những học sinh cá biệt của trường? +
Masuzu thở dài. +
-Cách suy nghĩ của cậu thực sự quá thiếu tưởng tượng đấy.Eita,cậu chỉ có thể nghĩ ra cái danh sách tẻ nhạt vể "kẻ thù"như thế thôi sao...Liệu có thể cả cái toilet cũ rich ở nhà cậu cũng có thể là kẻ thù không,cái toilet mà không thể giật nước được ấy?[3] +
-Đó là toilet được thiết kế theo kiểu phương Tây! +
Đó thậm chí còn là một cái toilet với rất nhiều công dụng. +
Dù sao đi nữa,sẽ chẳng hề tế nhị chút nào nếu cậu nói vể toilet nhà người khác như vậy chứ! +
-Nhân tiện nói về kẻ thù,tất nhiên đó phải là"những kẻ có sức mạnh siêu nhiên đến từ một thế giới khác[4]".Với một bộ óc tưởng tượng nghèo nàn,sẽ chẳng ai biết những kè thù đó đến từ đâu—chẳng phải trong thời khắc tăm tối đó,nhân loại sẽ tỏa sáng khi chúng ta cần chiến đấu với kẻ thù hay sao? +
-Vì lí do gì mà cậu muốn chúng ta tỏa sáng? +
-Bởi vì nếu làm vậy chúng ta sẽ trở nên nổi tiếng. +
Điều đó thì có liên quan gì ở đây? +
-Những người có can đảm chiến đấu đều sẽ được ghi danh.—Như mọi khi,những ý tưởng điên rồ như xuất hiện từ đâu đó bên ngoài Trái Đất. +
-Vậy thì,chúng ta có thể tìm thấy những kẻ thù như thế ở đâu đây? +
Tôi không thể làm gì nhưng lại cảm thấy những suy nghĩ phi thực tế ấy thật nực cười. +
-Cậu chẳng hề nghĩ đến việc những ý tưởng đó có thể thực hiện trong thực tế được hay không.Cậu đang bỏ qua những thứ có thể đạt được trong thực tế.Có phải cậu đang không phân biệt được giữa thực tại và anime không vậy? +
-Điều mà cậu nói hoàn toàn đúng. +
Tôi cứ nghĩ rằng tôi đã chọc giận cô ấy,và tôi không hề nghĩ rằng Masuzu sẽ lại thừa nhận những gì tôi đã nói. +
-Vào thời hiện đại khi nhà mà nhà vệ sinh có thể xả nước được phổ biến rộng rãi,thậm chí nơi để đặt bàn chải cọ cũng có.Thế nhưng,nhà vệ sinh lộ thiên đã trở nên khan hiếm và có giá trị như dấu hiệu của tình trạng...Vì vậy,tớ sẽ không ngạc nhiên nếu sinh viên khoa Khoa học xã hội đến trước cửa nhà Eita và bấm chuông. +
-Cậu đang nói về cái gì thế? +
-Vậy thì,qúy ngài "Nhà vệ sinh lộ thiên",cậu nghĩ chúng ta nên chiến đấu với ai? +
-Im đi!Làm ơn hãy tha cho tớ! +
Nếu cái biệt danh này bị lan truyền ra ngoài,đời tôi chắc chắn sẽ đi tong! +
-Ế,vì sao cậu lại không muốn chiến đấu?Một trận chiến có thể sẽ giúp cậu trở nên nổi danh đấy. +
Chiwa thể hiện rõ sự ghê tởm của mình.Một nửa chiếc bánh nhân đậu đỏ vẫn chưa được ăn hết,có lẽ việc vô tình lắng nghe phải một cuộc đối thoại giữa hai người liên quan đến nhà vệ sinh đã khiến cô ấy mất đi hoàn toàn cảm giác đói bụng. +
-Bởi vì tớ đã nhận ra rằng"tinh thần chiến đấu"là điều tuyệt vời nhất,nó gắn liền với ranh giới mong manh giữa"sống"và"chết".Cảm giác lo lắng khi ta phải đối đầu với một kẻ thù hùng mạnh...kể cả cho dù đó là một anh chàng hay một cô gái,xinh đẹp hay xấu xí,nhà vệ sinh sạch sẽ hay không sạch sẽ,chỉ có những người đã từng trải qua những "tình huống"như vậy mới có thể trở thành người tìm ra được hào quang của chính mình. +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
-...Có nhất thiết phải đưa toilet vào làm một ví dụ không? +
Natsukawa Masuzu quả là một cô gái cứng đầu đáng ngạc nhiên. +
-Giống như Harusaki-san đã nói trước đó,lí do để chiến đấu là một điều rất quan trọng.Phải có một động cơ to lớn để thôi thúc lên tính hiếu chiến của mỗi chúng ta...Ví dụ như,để có thể khôi phục lại một quốc gia đã bị xóa sổ,hoặc để ngăn chặn sự bùng phát của nhà vệ sinh lộ thiên. +
-Đủ rồi đủ rồi,cậu đúng là quá kiên định theo một khía cạnh tiêu cực đấy!Làm sao mà những thứ đó lại có thể tuyệt vời được cơ chứ?...cho dù,việc khôi phục lại một quốc gia quả là một ví dụ lớn lao,thế nhưng nó... +
*puku*!Má của Masuzu phồng lên như bánh gạo. +
-Cậu đã huyên thuyên về cái thứ gọi là"thực tế"suốt từ nãy đến giờ...Chẳng phải cậu cũng cứng đầu sao,Eita-kun?Bởi vì cậu là người luôn theo đuổi sự thực tế,vậy thì tại sao cậu không chia tay tớ luôn và tìm kiếm "một cô bạn gái thực tế"đi? +
-Đừng có tỏ ra trẻ con như vậy. +
-Vậy thì đi chết đi,tớ nghĩ vậy. +
-Có phải cậu đang nói về hôn nhân đấy à? +
Nếu là trong thực tế,tớ nghĩ cậu sẽ chỉ là một góa phụ mà thôi. +
Chà,bởi vì tôi sẽ không kết hôn,nên tôi đoán là tôi sẽ không chết. +
-Chà...về vấn đề này,cuốn sổ đó viết cái gì vậy? +
Chiwa đang tỏ ra rất hứng thú và nghiêng người về phía trước.Có vẻ cô ấy thực sự rất hào hứng với cuộc đối thoại có chủ đề"động cơ để chiến đấu". +
-Chắc chắn rồi,tớ nghĩ tớ nên xem qua nó ngay bây giờ. +
Masuzu lấy ra cuốn sổ ra khỏi phần trên chiếc túi của cô ấy,và tạo ra những âm thanh sột soạt khi cô ấy lướt qua từng trang một. +
...Tôi đã viết gì trong đó ấy nhỉ? +
Trong kí ức hồi tưởng của tôi,tôi đã không còn bất cứ manh mối nào giúp tôi nhớ lại mình đã từng viết thứ gì. +
À,dù sao thì,sau tất cả,thứ duy nhất được viết trong cuốn sổ cũng chỉ là "những điều đáng để thử".Rất có khả năng là tôi đã viết thứ gì đó đại loại như sự khôi phục mảnh đất quê hương của một ai đó.Không quan trọng việc tôi còn ngờ nghệch thế nào khi mới chỉ là học sinh cấp hai,tôi đáng lẽ phải nói thẳng thừng về sự khác biệt giữa thực tại và ảo tưởng,Masuzu-kun. +
-Mhm,ở đây có một thứ gì đó. +
Có gì đó ở đó sao?! +
Khái niệm của tôi về một học sinh cấp hai đã thay đổi nghiêm trọng. +
Cho dù đó có là tất cả lòng tin của tôi dành cho anh chàng xuất hiện trong cuốn sổ đó... +
Masuzu bắt đầu đọc cuốn sổ lên. +
Lễ kỉ niệm chiến thắng lần thứ 47-câu chuyện liên quan đến bản ngã thực sự của tôi~ +
Tên thật của tôi là hiệp sĩ rồng cứu thế,"Burning Fighting Fighter"[6]. +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
Trong khi tôi mạnh mẽ hơn tất cả những tên qủy hạng S với năng lực hạng ZZZZ của tôi,dường như tôi đã không có đối thủ nào đủ mạnh để thách thức năng lực của bản thân.Và kết quả là,giờ đây tôi đang ở trong lớp D. +
Và do đó,tôi hoàn toàn đủ năng lực để đánh bại tất cả kẻ thù chỉ với một tay. +
Thât ngạc nhiên.nếu tôi dồn hết sức mạnh của mình,tôi hoàn toàn có thể quét sạch cả thiên hà.Chỉ bằng một tay. +
Tôi là một con rồng trong kiếp trước. +
Tôi là người cuối cùng còn sống sót trong Cuộc Đua Rồng,và tôi cũng là hoàng tử của Hành tinh thánh rồng Valhalla. +
Thế nhưng ,tôi đã bị đánh bại bởi chủng loài Rồng tàn ác Wyvern trong trận chiến ngàn ngày,và sau khi chết tôi đã được tái sinh để có một cuộc sống mới trên hành tinh này. +
Thế nhưng khi mà chủng loài Wyverns phát hiện ra sự tái sinh của tôi,chúng đã mở ra"Cánh cổng lớn",và đến hành tinh này. +
Chúng sử dụng năng lực bẻ cong đường đi của ánh sáng để ngụy trang cho sự hiện diện của mình và âm thầm hành động. +
Thế nhưng chúng không thể qua được tầm mắt tôi.Bất kể khi nào chúng lại gần,kí hiệu khắc dấu trên tay phải của tôi,nó sẽ bắt đầu đau nhức,thông báo cho tôi về nơi ẩn náu của chúng ,Gozaru yo[7]. +
Năng lực bí mật:Ngọn lửa đen tối của số phận[8]. +
Gửi đến những kẻ đã trốn thoát đến hành tinh này,ta sẽ hội tụ đủ năng lực của bảy hiệp sĩ rồng cứu thế,và một ngày nào đó ta sẽ khôi phục lại hành tinh quê hương của ta—+
Trong lúc Masuzu đọc,tôi lăn lộn trên sàn nhà trong sự đau đớn tột cùng. +
-KHOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOÔ—+
Xin đừng mà! +
Natsukawa Masuzu,cậu ghét cay ghét đắng tớ đến vậy sao? +
Có phải cậu vẫn đang tức giận về chuyện đã xảy ra mất ngày trước không?Có phải cậu giận dữ vì cậu đã đưa ra lời buộc tội'tớ đã không mặc gì"lúc đó? +
Có phải tội lỗi của tôi nghiêm trọng đến mức mà tớ phải chịu đựng sự sỉ nhục nặng nề đến thế này không? +
Nói dối,điều đó là không thể nào. +
Một thế giới ma qủy nơi mà những hình phạt khủng khiếp được đưa ra cho những tội ác bất lương,thế mà có thể gọi đó chỉ là"sự cảnh cáo"cho con người sao?! +
-Anh ấy thực sự là một cá nhân kiệt xuất mà nhân loại đã sản sinh ra. +
Masuzu nhắm mắt lại và ôm chặt lấy cuốn sổ trong vòng tay cô ấy. +
-Sự khác biệt về quy mô giữa "giải cứu một hành tinh"và"hồi phục một đất nước"có thể nói là rất lớn.Điều đó khiến tớ thực sự cảm thấy xấu hổ. +
Kể cả khi Chiwa đang mở to đôi mắt của cô ấy"Tuyệt vời".Liệu cái anh chàng này còn có thể đi xa được đến đâu đây? +
-Ồ,phải rồi," năng lực bẻ cong đường đi của ánh sáng"là cái gì vậy?Liệu có phải đó là bọn quái vật đó có thể phát sáng vào ban đêm không? +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
-Khi lần đầu tiên tớ nghe đến nó,tớ đã giải thích nó theo nghĩa đen,vì vậy có thể nói đó là một hình thức ngụy trang vô cùng tân tiến. +
Tớ xin lỗi,đó chẳng qua chỉ là một lỗi chính tả viết tay mà đáng ra cách đọc đúng phải là"ngụy trang quang học"Tớ viết thứ này,bởi lẽ có một bộ phim được chiếu vào buổi đêm có sự hiện diện của một con quái vật có năng lực giống thế này.Bởi vì tớ nghĩ năng lực này rất tuyệt,nên tớ đã sao chép nó vào cuốn sổ này. +
-Bên cạnh đó,khi mà anh ấy nói"Gozaru yo",điều đó có nghĩa là gì thế?Vì sao đây lại là câu nói duy nhất mang âm điệu của một samurai vậy? +
-Đó chắc hẳn là một kiểu tín hiệu bí mật nào đó.Một trong những"7 thành viên của hội hiệp sĩ rồng"chắc hẳn phải hiểu được nó nghĩa là gì. +
Xin lỗi...thực ra đây chỉ là một thứ mà tớ đã viết linh tinh vào cuốn sổ theo ý thích của mình. +
-Tôi cảm thấy tò mò về cái thứ được gọi là"Ngọn lửa đen tối của số phận". +
-Kể cả khi tôi thực sự không hiểu rõ được bản chất của nó...nhưng tôi đoán đó là một dạng ma thuật đen tối thuần khiết. +
Tớ lại phải xin lỗi rồi... +
-Bên cạnh đó,cái gọi là "Souzand ngày"đó chính là"hàng trăm ngày",đúng không?Hay phải viết đúng là "Hàng nghìn ngày"(thousand days) trong cách viết từ "thousand",đúng không? +
-Mọi thứ trên hành tinh Thánh Rồng Valhalla chắc hẳn đối lập hoàn toàn với những gì chúng ta từng biết. +
------Tớ thực sự xin lỗi vì đã được sinh ra! +
Tôi đã...vô tình qùy đầu gối của mình xuống sàn nhà. +
Mẹ ơi,con xin lỗi. +
Cha ơi,hãy tha thứ cho con. +
Và sau cùng,là lời xin lỗi cho tất cả những gì mà các bậc làm cha làm mẹ đã làm cho con cái mình. +
-Tại sao trông cậu lại tỏ ra thảm hại vậy? +
Tiếng gọi của Masuzu đã kéo tôi trở về với thực tại. +
-Hãy nói điều này trước tiên:Xin đừng nghĩ rằng cậu có thể đạt được mục tiêu một cách dễ dàng.Hãy chuẩn bị tâm lí cho mình,vì sau mười tuần chúng ta sẽ bắt đầu triển khi kế hoạch. +
-Mạng sống của tớ đang nằm trong tay cậu đó,người tư vấn. +
-Chỉ có"JUMP"mới có thể thấy Kidou Eita-sensei đang qùy xuống đất. +
-Cậu đang có ý định để cho hiệu sách trên toàn quốc và các cửa hàng tiện lợi phân phối nó à? +
Cách sử dụng từ ngữ của người phụ nữ này thực sự gây khó chịu. +
Nhưng đây thực sự là điều mà cậu nên nói với "bạn trai"của cậu sao? +
Tôi nghĩ ban đầu chỉ có Chiwa sẽ kinh ngạc,nhưng tất cả những gì tôi thấy là cô ấy vẫn tiếp tục nhấm nháp món bánh mì đậu đỏ của mình một cách vô tư,như thể cô ấy đã quen với chuyện này vậy. +
-Nhưng mà...Masuzu +
-Gì thế hả,cái-người-đã-từng-qùy-trong-toilet-lộ-thiên? +
-Ít nhất hãy để tớ tự bào chữa cho bản thân mình...! +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
Kiên nhẫn,kiên nhẫn,tôi phải thật kiên nhẫn. +
-Đây chỉ là một anh chàng mắc hội chứng hoang tưởng,phải không?Anh ta chẳng thể làm gì để chiến đấu được,đúng không? +
-Cậu đang tỏ ra quá hời hợt đấy,Eita-kun. +
-Hmph!-Tự nhiên trong mắt Masuzu bỗng lóe lên một tia sáng lấp lánh. +
-Cậu đúng thật là một kẻ hời hợt mà. +
-Hả? +
-Cậu đang ở cấp độ của korosuke~nari[1]. +
-Tớ không hiểu ý cậu muốn nói là gì! +
-Không phải đối thủ định mệnh của Harusaki-san đã được miêu tả một cách chi tiết và rõ ràng trong cuốn sổ rồi sao? +
Không chỉ tôi mà Chiwa cũng mở to hai mắt. +
-Ế?Ai cơ? +
-Kẻ thù từ tiền kiếp của cậu.Tất cả rồi sẽ ổn thôi nếu cậu chỉ giao chiến với kẻ thù từ tiền kiếp của cậu. +
-Kiếp trước của tớ? +
-Ồ,cậu đã quên nhanh vậy sao? +
-Một người có đầu óc bình thường chắc chắn sẽ không bao giờ đi nhớ những thứ như thế! +
Masuzu nhìn tôi,nở một nụ cười mờ ám và nói: +
-Eita-kun tội nghiệp...Có vẻ như Harusaki-san đơn giản là đã quên mất mỗi ngày mà cô ấy ở bên cậu. +
-Hả?Tớ đã từng là bạn thuở nhỏ của Harusaki-san từ kiếp trước rồi sao? +
-Kể cả khi trời mưa,cô ấy vẫn rủ cậu ra ngoài để tản bộ,cho cậu ăn thức ăn dành cho thú nuôi và thậm chí là dọn phân cho cậu. +
-Kiếp trước tớ đã là một con chó sao? +
-Không,cậu là con người. +
-... +
Điều đó thậm chí còn kinh khủng hơn nữa. +
Phải đó,chắc hẳn bất cứ ai cũng sẽ đều băn khoăn vì sao Masuzu lại biết rõ về cuộc sống từ tiền kiếp của tôi đến thế. +
-Nếu cậu vẫn không thể nhớ ra,thì hãy chọn thử một cái gì đó ngẫu nhiên.Harusaki-san,cậu thích thú nuôi nào thế? +
-Ừm-Gấu trúc. +
-Vậy thì,kiếp trước Harusaki-san đã sống trong hình hài của một con "Gấu Giun". +
-Loại động vật đó là gì thế?Đó không thể nào là sự lai phối giữa một con giun với một con gấu trúc được! +
-Vậy thì chỉ là giun thôi vậy. +
-Kinh tởm! +
-Đừng có tỏ ra tự cao thế,Harusaki-san. +
-Chỉ có cô mới lả người duy nhất ở đây tỏ ra kiêu ngạo! +
Cuộc đối thoại của họ giờ đây đã trở nên kịch tính như một cuộc đấu khẩu giữa hai nhân vật trong truyện tranh. +
Có vẻ như Chiwa đang từ từ làm quen với những cách ứng xử và thói quen của Masuzu. +
-Nói về việc tôi đã từng sống trong hình hài con vật gì kiếp trước ư,chắc cô đang đùa tôi! +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
-Vậy thì phải là gì mới đúng? +
-Ư...-Chiwa nghĩ một hồi lâu và nói: +
-Mặc dù điều này không hề có trong cuốn sổ,nhưng nếu là công chúa của một vương quốc thì sao? +
-Trong trường hợp đó,sinh ra với một dòng máu quý tộc là một điều khá phổ biến trong quá khứ. +
-Đắm chìm trong những tình cảm chân thành mà người dân đất nước gửi gắm,tôi sống trong một tòa lâu đài trắng.Quê hương tôi có một khí hậu ôn hòa,với một bãi biển trong xanh gần đó.Sẽ rất dễ dàng để có thể hái lượm những trái quả ngon trong vườn thượng uyển,và thưởng thức những món thịt ngon lành là đặc sản địa phương. +
Chiwa vẫy tay trong khi thao thao bất tuyệt. +
-Thế rồi một hôm,khi tôi đang rất đói,một hoàng tử xuất thân từ Kobe(đến cả quê của hoàng tử cũng phải liên quan đến thịt bò:v-Kobe là thành phố của Nhật được biết đến trên khắp thế giới nhờ món thịt bò hảo hạng cao cấp)cưỡi bạch mã đến và cầu hôn tôi.Anh ấy nói:"Nếu em đồng ý cưới tôi,tôi sẽ cho em ăn tất cả thịt bò hảo hạng trên thế gian này!". +
-Và cái nơi trải đầy màu hồng đó là nơi nào vậy? +
Qủa là một câu chuyện thần tiên đậm chất hoang dã. +
Cái thế giới thần tiên này thực sự là một mớ hỗn độn. +
Câu chuyện này khiến tôi cảm thấy...vô cùng khó chịu. +
-Tôi thấy cuộc sống tiền kiếp của tôi vô cùng hạnh phúc và bình yên,thế nên tôi không có kẻ thù nào từ tiền kiếp cả. +
-Chẳng phải điều đó thật tốt sao,một thế giới luôn luôn yên bình. +
Tôi thực sự cảm thấy lo lắng! +
-Thế nhưng nếu chiến tranh nổ ra,hẳn là sẽ có rất nhiều bi kịch xảy ra...Vì vậy,sẽ thế nào nếu những người dân ở vương quốc đó đơn thuần là tổ chức một cuộc thi đấu thể thao?Như vậy thì "kẻ thù" sẽ chỉ còn là "đối thủ"mà thôi. +
Tôi thực sự cảm thấy rất bồn chồn! +
-A,nếu những đối thủ muốn có một cuộc đọ sức với hoàng tử của hoàng gia,hẳn đó sẽ rất tuyệt!Đánh cược một lượng thịt bò hảo hạng có thể sử dụng trong một năm,hai người sẽ gặp gỡ nhau trong một cuộc thư hùng sinh tử và thú nhận những tình cảm mà họ dành cho nhau...ôi thật lãng mạn làm sao,ahh---+
ĐẬP MẠNH---+
-ĐỪNG CÓ MÀ MƠ MỘNG HÃO HUYỀN VỀ CUỘC SỐNG TỪ KIẾP TRƯỚC CỦA MÌNH NHƯ THẾ! +
Tôi đập mạnh xuống bàn bằng nắm tay với tất cả sức lực. +
-Hãy nghe đây.Cuộc sống từ tiền kiếp của cậu không thể nào chỉ được miêu tả bằng một cụm từ"trải đầy hoa hồng"!Cậu sẽ luôn phải chịu đựng sự đau khổ và sau đó là cả những rắc rối sẽ còn đeo bám cậu cho đến tận kiếp sau.Có vấn đề gì với cái "trong kiếp trước,tớ đã sống trong một tòa lâu đài ngập tràn hạnh phúc như một cô công chúa"cơ chứ?Và giờ cuộc sống đó đã trở thành như thế nào ở kiếp này?Cái thanh danh của một công chúa đó chỉ là sự giả dối!Không có thực!Ủy mị một cách nhảm nhí!Trên thực tế,dù không hề được ai biết đến,thế nhưng đã có một trận chiến giữa Công Chúa Hiệp Sĩ và Chúa Qủy!Hoặc ít ra thì hãy nói gì đó về việc bị bắt nhốt ở tầng hầm của lâu đài nơi mà bản nguyên mẫu của bộ giáp Mobile Suits bị cất giấu! +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
Căn phòng bỗng nhiên được bao trùm bởi một bầu không khí im lặng đến kì lạ-không hề có một thanh âm gì phát ra trong phòng sinh hoạt câu lạc bộ. +
Chiwa không có gì để nói,và ngay cả Masuzu cũng như đóng băng. +
Tôi chợt tỉnh táo lại và nhìn nhận sự việc đang xảy ra trước mặt mình. +
-...Không phải,cái đó... +
Chết tiệt... +
Bản chất không đổi đã ăn vào máu của tôi bỗng nhiên dâng trào thật không đúng lúc. +
Làm thế nào để tôi giải thích đây?Tôi đã luôn tuân thủ theo một nguyên tắc bất di bất dịch về chứng hoang tưởng của mình rồi. +
Một khi việc quá tôn thờ bản than trở thành sự kiêu ngạo,điều đó thật sự không tốt chút nào. +
Nếu một ai đó rơi vào trạng thái như thế,câu chuyện sẽ vô tình trở nên lỗi thời,và sự lãng mạn cũng sẽ vì thế mà ít đi. +
Vào lúc đó tôi có một nỗi ám ảnh với những thứ như thế này. +
-Đó chính xác là cách ăn nói thường thấy của Eita-kun! +
Đôi mắt của Masuzu bỗng nhiên bừng sang. +
-Thật vậy,dù chỉ là một người bình thường nhưng không có cuộc sống từ tiền kiếp nào mà lại thiếu đi yếu tố "ấn tượng"cả.Bất cứ ai cũng sẽ bị mê hoặc bởi câu chuyện về một chiến binh chiến đấu trong một căn cứ bí mậy để hóa giải những xung đột đã tồn tại qua nhiều kiếp.Điều này chắc chắn sẽ khiến cho một người trở nên nổi tiếng,chắc chắn vậy! +
-Được rồi-thế nhưng tôi vẫn cho rằng một chàng hoàng tử danh giá có xuất than từ Kobe cũng không hề tồi chút nào. +
Mặc dù Chiwa không thực sự tốt về khoản có thể tiếp thu sự đánh giá của người khác,thế nhưng đây lại là một thái độ thường thấy ở cô ấy. +
-Vậy thì,kể từ khi Eita-kun đã nói về chuyện đó,tại sao cậu lại không thử nhỉ?Tại sao cậu lại muốn chiến đấu? +
-Cậu có thể nhận được một thứ... +
Ảo tưởng vẫn sẽ luôn là ảo tưởng.Những điều đó không hề có thực trong thực tại. +
Ví dụ như,nếu thực sự có một con Wyvern thì chắc chắn tôi sẽ không thể nào đánh bại được nó,đúng không?Điều này rõ ràng là quá chắc chắn. +
Thế nhưng,Masuzu bỗng nhiên lên tiếng với một giọng đầy háo hức: +
-Không có vấn đề gì,cậu không nhất thiết phải chiến đấu. +
-Hả? +
-Chỉ cần giả vờ thôi.Gỉa vờ như cậu đang chiến đấu với kẻ thù của mình. +
Không chần chứ chút nào,cô ấy nói tiếp: +
-Trong những cuộc chiến mà ta thường thấy trong manga,những đoạn cao trào thường không phải những đoạn có cảnh chiến đấu.Thực ra,nút thắt của câu chuyện chính là những điều xảy ra trước trận chiến.Tất cả những gì cậu phải làm là cho cả hai bên đối địch thấy được cảm giác tuyệt vọng khi đứng giữa ranh giới mỏng manh của sống và chết,và tiết lộ sự quyến rũ của một "chiến binh" +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
-Có vẻ như cậu rất thích anime và manga nhỉ? +
-Hồi còn ở nước ngoài,tớ đã bị ám ảnh bởi văn hóa Nhật Bản,gần như đến mức bị coi thường bởi những người xung quanh. +
Vậy ra đây chính là lí do +
-Tớ sẽ sử dụng những kinh nghiệm mà tớ đã tích lũy được để viết nên một kịch bản hoàn hảo.Harusaki-san có thể đi theo kịch bản trong những phân đoạn của cô ấy.Còn về Eita-kun,rất mong sẽ được cậu giúp đỡ. +
Sauk hi Masuzu dành ra một đêm để viết kịch bản,chúng tôi đã làm theo đúng với kịch bản của cô ấy và tập luyện để có thể diễn xuất cho thật nhuần nhuyễn trong hai ngày. +
Cảm giác như thể chúng tôi đang chủ trì tổ chức một lễ hội văn hóa vậy. +
Một cách ồn ào,chúng tôi cuối cùng cũng đã hoàn thành công việc...Bạn có thể đó là một trải nghiệm đáng giá,vì Chiwa đã tỏ ra rất năng nổ trong suốt quá trình thực hiện. +
Tuy nhiên,sau khi quá trình luyện tập,tôi lại chẳng có gì để nói cả. +
Thử thách lớn nhất của chúng tôi chính là thực hiện màn kịch này trước mặt cả lớp... +
♦+
Thứ bảy sau giờ học. +
Chiwa đến lớp học.Tất cả mọi người trong lớp khi đó đang bàn tán một cách rôm rả về những kế hoạch của họ dịp cuối tuần này. +
Khi mà cô ấy vừa mới mở cửa,điều đầu tiên mà cô ấy nói là: +
-GAIA đang than khóc! +
Mọi chuyện đang diễn ra theo đúng kế hoạch—+
-Sự bức xạ này là quá mạnh mẽ...những kẻ đó không thể nào che giấu sức mạnh thêm được nữa. +
Còn cậu thì đang không thể giấu được sự ngốc nghếch của mình nữa đó... +
Mà thôi,quên chuyện đó đi.Những gì cô áy nói hoàn toàn đúng như kịch bản của Masuzu. +
-Ei-kun,cậu không cảm thấy nó sao?Cách chúng ta 13 km về phía Nam có sự hiện diện của một vầng hào quang hắc ám,nó rất mạnh mẽ...đánh giá uy lực của nó là hơn một triệu điểm. +
-K-Không,tớ không có cảm thấy gì cả. +
-A,Ei-kun không có chút hi vọng nào có thể kiểm soát được cuộc chiến này đâu. +
Cô ấy vẫn đang thao thao bất tuyệt... +
Sự xuất hiện của Chiwa đã mang đến một bầu khong khí đầy áp lực bao trùm toàn bộ lớp học.Bởi vì bài học đã rút ra từ sự việc lần trước,nên không ai dám lại gần cô ấy trong phạm vi ít hơn một mét.Phải không có một ai mon men định ra khỏi lớp học cả.Có lẽ bởi vì nội tâm của họ đang pha trộn giữa sự hoảng sợ và cả bị hấp dẫn cùng một lúc. +
Em trai của Sakagami dường như hóa băng trên ghế,thở một cách khó nhọc trong khi quan sát nhất cử nhất động đang diễn ra. +
Còn về Masuzu,cô ấy nhìn chằm chằm Chiwa với một biểu cảm"aah,đáng sợ quá".Cô ấy quả là một diễn viên tài năng. +
-Tớ có thể cảm thấy sự hiện diện của chúng...ở đó có hai linh hồn,hai linh hồn thậm chí còn mạnh mẽ hơn,và cả một linh hồn nữa...L-linh hồn này dường như sắp biến mất...Không!Khong thể nào! +
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
-Có chuyện gì vậy,Chiwa? +
Tớ dường như vẫn chưa nhập tâm vào vai diễn của mình.Tớ xin lỗi. +
-Linh hồn này dường như kiềm nén một sức mạnh to lớn-có vẻ như nó đến từ kiếp trước của tớ!Linh hồn này chắc hẳn phải thuộc về người bạn từ tiền kiếp của tớ! +
-Cậu đã có thể nhớ lại những mảnh kí ức về cuộc sống từ kiếp trước của cậu? +
-Phải.Giờ thì tớ đã nhớ được tất cả rồi.Những kí ức này đã ùa về tâm trí tớ đêm qua,khi mà tớ vẫn còn đang dọn phòng tắm. +
Bỗng nhiên,tất cả mọi người trong lớp dường như đã có sức sống hơn,có vẻ như đây là nhờ nỗ lực của Masuzu nhằm khiến cho màn kịch them phần chân thật hơn. +
-Dù thế nào đi chăng nữa,có vẻ lựa chọn duy nhất của tớ lúc này là đi đến... +
Chiwa cười buồn. +
-Khoan đã!Đừng đi-nếu cậu đi bây giờ,cậu sẽ chết đó. +
-Đừng ngăn cản tớ,Ei-kun!Là một chiến binh,rồi sẽ có lúc tở phải xông pha nơi tiền tuyến.Tớ đã đánh cược mạng sống của mình để chiến đấu với kẻ thù,vì danh dự của cả một dân tộc +
Có vẻ như cô ấy đã luyện lưỡi khá nhiều để có thể nói ra được một câu như thế này. +
Sau tất cả thì,những từ ngữ như thế này không được sử dụng nhiều trong cuộc sống thường ngày cho lắm. +
-T-Tớ nhất định sẽ không thất bại đâu! +
-S-Sao cơ? +
-Nếu cậu sử dụng công cụ này,cậu có thể thấy sức mạnh của những cỗ máy phía bên kia chiến tuyến.Hãy đánh giá cho thật chính xác sức mạnh của chúng. +
Trong khi một tay nắm thành nắm đấm,tay kia ôm lấy nắm đấm và uốn éo ở thắt lưng,thái dương của Chiwa hình như đã nổi lên những đường gân xanh.Cô ấy cười lớn"Hahahahaha!".Có vẻ như đó là một hành vi nhằm giải phóng tinh thần chiến đấu của cô ấy-thế nhưng theo ý kiến của tôi,có vẻ như tinh thần chiến đấu đó đã bị "một ai đó"nắm giữ thì đúng hơn. +
Tóm lại,tôi tiếp tục làm theo kịch bản,đeo chiếc kính râm và nói: +
-Chỉ số chiến đấu đang là 10000...12000...làm sao điều này có thể?Nó vẫn đang không ngừng tăng lên. +
-Haaaaaaaaaaaaaa--! +
-Q-Qúa mạnh mẽ-với kí ức của cậu,cậu có thể sức mạnh của linh hồn cậu đến từ kiếp trước. +
-Deeee Yaaaaaaaaaaaahhhhhhhhhhhhhhhhhh! +
-♪CHA-LA. +
-♪HEAD-CHA-LA. +
-Jiu-jiu-jiuuuu-jiu-jiuuuu-jiu-jiuuuu.Đây mới đúng là sức mạnh thực sự : Jiu-jiuuuu-jiu-jiuuuu. +
Thanh âm ồn ào này,jiu-jiuu,đáng ra được sử dụng để tái hiện lại sức mạnh của linh hồn đang bao trùm lấy căn phòng,bảo vệ toàn bộ cơ thể của cô ấy. +
-Chúa ơi !Chiwa !Nếu mọi chuyện vẫn cứ tiếp tục như thế nàu thì cậu thực sự có cơ hội giành chiến thắng ! +
-Hiyaaaaah, jiu-jiuuuu-jiu-jiuuu—Tớ đang chuẩn bị nói điều đó ngay bây giờ đây--jiu-jiuuuu-jiu-jiuuuu—tớ vẫn có thể tung ra nhiều sức mạnh hơn thế này--jiu-jiuuuu-jiu-jiuuuu. +
-Tuyệt vời !Qúa ngầu !Hãy cưới tớ đi ! +
-Tớ vẫn còn nhớ được những kí ức của tớ.Chúng ta cần phải trụ vững ở nơi này !Dopyu ! +
Cái từ «Dopyu »ở cuối câu đó thực sự chẳng có ý nghĩa ngôn ngữ gì cả-thực ra đó chỉ là một hiệu ứng âm thanh nhằm miêu tả việc phóng một thứ gì đó vào qũi đạo mà thôi. +
Đương nhiên,vì không thể bay được,nên Chiwa tháo chạy ra khỏi lớp học. +
Hành động đó cũng chỉ là vì cô ấy muốn cứu người bạn thân từ kiếp trước của cô ấy mà thôi. +
Tôi nhìn vào bóng lưng của Chiwa đang ngày một rời xa và nói : +
-Đừng chết nhé,Chiwa ! +
Tôi tự nhủ với chính mình. +
--kết thúc phân đoạn thứ nhất của vở kịch. +
Vào thời điểm này,cả lớp học như nổ tung trong tiếng vỗ tay. +
Bầu không khí náo nhiệt bao trùm cả lớp học,mạnh mẽ đến nỗi làm cho cả những cái cửa kính phải rung lắc. +
Trong một khoảng ngắn bị đứng hình,miệng tôi mở to : +
-Hả ?Có chuyện gì thế ?Chúng ta đã trở nên nổi tiếng rồi sao ?Có thật vậy không ? +
Các bạn trong lớp đều đã đứng dậy với một sự hoan nghênh,mỉm cười. +
Em trai của Sakagami cũng đứng dậy và vỗ tay thật to :Tuyệt vời !Tuyệt vời ! +
-Làm tốt lắm,Kidou-kun. +
-Tôi đã luôn nghĩ rằng cậu chỉ là một người tầm thường và cứng nhắc.Không ai ngờ cậu lại có một tính cách đặc biệt đến như vậy ! +
-Diễn xuất của Chihuahua thực sự vô cùng sống động và chân thực !Qúa tuyệt vời,ah !Tớ dường như cảm thấy mình đã được soi sáng. +
Tất cả mọi người đều hết lòng ca ngợi màn trình diễn của cô ấy. +
-Aaaaaaaaahh,thật vậy sao ? +
Tôi chỉ biết đáp lại những lời tán dương đó bằng một nụ cười cứng nhắc,và em trai của Sakagami ngây thơ hỏi tôi : +
-Cậu sẽ biểu diễn tiết mục này trên sân khấu chứ ? +
-...Chà—+
Tôi không biết làm thế nào để trả lời.Tôi nhìn vào Masuzu. +
Tôi cứ nghĩ rằng cô ấy sẽ lại cười nghiêng ngả như cái hôm Chiwa « chơi đàn guitar »,phải,tôi đã không ngờ rằng sắc mặt của cô ấy lại chùng xuống đến vậy,với cả hai tay và hai chân của cô ấy đang đặt trên sàn nhà—+
-Cái quái gì... ?Tớ đã dồn hết tâm huyết để viết nên kịch bản hoàn hảo này...và các cậu đã biến nó thành một sự phỉ báng không thể chấp nhận được... ! +
Ah,có vẻ như cô ấy đã rất sốc. +
Và tôi nghĩ rằng cô ấy chỉ đang trêu đùa Chiwa mà thôi. +
Thực ra,có lẽ cô ấy đã dồn hết tâm huyết của cô ấy và đã hết lòng thực hiện nghiêm túc những hoạt động của câu lạc bộ. +
Hãy like và follow fanpage nhóm dịch N2D để cập nhật thông tin tiến độ chương nhanh nhất!