3 ngày sau lễ khai giảng
Kể từ cái hôm đó trở đi,Chiwa đã không còn tới nhà tôi dùng bữa tối như mọi khi nữa.Tôi băn khoăn liệu cô ấy sẽ giải quyết vấn đề lương thực của mình thế nào đây?Hay đơn giản là cô ấy sẽ lại ăn bento mua ở cửa hàng tiện lợi?Hay là đồ ăn đã nấu chin ở siêu thị?Chihuahua-chan chắc chắn sẽ không thể được ăn món thịt mà cô ấy thích nữa
Tôi cảm thấy 1 chút…
Bởi vì…chỉ là tôi cảm thấy 1 chút lo lắng,nên tôi đã gửi bữa tối sang cho cô ấy dù cô ấy không hề đề nghị chuyện đó
Kể từ khi tôi đoán là cô ấy sẽ chẳng bao giờ chấp nhận tha lỗi cho tôi 1 cách đơn giản như vậy nếu tôi chỉ đến 1 mình và tạ lỗi cô ấy bằng đồ ăn,vì thế tôi chỉ có thể âm thầm đặt chiếc khay đựng đồ ăn tối ở trước hiên cửa nhà cô ấy.
Vào sáng hôm sau:
Bất ngờ thay là có 1 tin nhắn hồi âm được đặt trong cái khay ăn trưa đó-tất nhiên là trong cái khay đó đã không còn đồ ăn,có ghi là:
“Không đủ thịt”
…Cô ấy giẫm đạp lên lòng hảo tâm của tôi ư?...Trái tim của tôi…
Nhưng đáng vui mừng hơn là,cô ấy có vẻ đã bình tĩnh lại
Tôi lập tức cho rằng có lẽ mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa.Tuy nhiên không hề giống như mong đợi của tôi,vào bữa trưa hôm đó—
-Ê này Eita!Cậu có biết gì không?Những tin đồn về Chihuahua-chan ấy?!
Khi mà tôi đang ngồi ăn trưa trong lớp học cùng Kaoru-cậu bạn thân nhất của tôi,thì bất ngờ cậu ấy lên tiếng
-Không,tớ không có biết gì cả!Không lẽ cậu ấy lại bị gọi lên phòng hiệu trưởng vì đã gây ra vụ rắc rối nào nữa à?
-Không…theo như lời kể của những học sinh lớp 5,họ nói rằng cô ấy bỗng nhiên hành xử 1 cách rất kì lạ
Thì ra cũng không có gì đáng ngạc nhiên lắm…Cô ấy vốn đã hay làm những điều kì quặc rồi mà?
-Kì lạ đến mức nào?
-Cô ấy chạy hộc tốc trên hành lang trong khi miệng ngậm 1 miếng bánh mì
-Hả?
Miếng bánh mì để làm cái quái gì vậy? Khả năng đầu tiên mà tôi nghĩ đến là cô ấy bị muộn học và phải chạy rất nhanh đến trường trong khi ăn dở bữa sáng,thế nhưng những lời tiếp theo của Kaoru đã phủ định ngay lập tức khả năng này:
-Bên cạnh đó,mỗi lần nói 1 điều gì đó,cô ấy lại thêm 1 tiếng “nya”[1]vào cuối mỗi câu nói của mình.
-…Đứng từ góc nhìn của 1 học sinh cấp 3,điều này có vẻ quá kì quặc đấy!
Không,có lẽ phải nói rằng ngay cả với những học sinh cấp 2 thôi thì đây cũng là
1hành động quá đỗi kì quặc rồi ấy chứ.
Ngay cả trong anime và trò chơi điện tử-khi mà sự điên rồ của con người là vô tận,những nhân vật với tính cách quái dị như vậy cũng không bao giờ tồn tại-như lời dì Saeko,1 người làm việc tại 1 công ti sản xuất gal-game đã nói
-Và hơn thế nữa,cô ấy còn đến trường với 1 chiếc băng quá khổ quấn quanh người như 1 bộ trang phục quái dị nào đó mà 1 nhân vật trong anime siêu nhân dành cho trẻ con sẽ mặc,và cô ấy còn trang điểm đậm hệt như những diễn viên kịch kabuki vậy.Bộ dạng đó đã khiến giáo viên rất tức giận và khó chịu đấy!
Bỏ qua chuyện cái băng đi…nhưng mà Chiwa trang điểm thật sao?
Nếu có ai nói rằng Chiwa đã bị người ngoài hành tinh bắt cóc và thay thế bằng 1 phiên bản khác thì tôi cũng tin đấy,bởi chắc chắn Chiwa cũ sẽ không bao giờ làm những điều như thế-ngay cả son môi cô ấy còn nghĩ là 1 thứ có thể ăn được,thì làm sao mà cô ấy có thể trang điểm còn lòe loẹt hơn cả những cô gái ở Ginza cơ chứ?
-Liệu Eita có biết được vì sao mà Chiwa lại làm những chuyện kì lạ như thế không?
-…Có lẽ là tớ biết đấy…
Chẳng phải là có lẽ,dĩ nhiên là tôi biết rõ ấy chứ.
Cô ấy làm vậy chắc hẳn là vì muốn được trở nên “nổi tiếng”,vì vậy cô ấy hẳn là đã lấy những điều đó ra từ những cuốn shoujo manga.
Tuy nhiên,dù người khác có nghĩ thế nào về điều này đi chăng nữa,thì tôi thấy đây vẫn thật là 1 điều phiền phức.
-Cậu phải nhanh chóng nghĩ ra giải pháp nào đó để làm cô ấy bình thường trở lại đi,cậu biết chứ?
-H-Hả,t-tại sao lại là tớ?
-Bởi vì chẳng phải chính Eita là người đã gây ra chuyện này sao?
-…Đó không phải là do…
Tôi không thể phủ nhận điều này
Kaoru nhìn quanh lớp học 1 cách bình tĩnh,sau đó thì thầm với tôi bằng 1 giọng nhỏ nhất có thể:
-Ngay cả tớ cũng chẳng bao giờ nghĩ 1 người tẻ nhạt như Eita và 1 cô gái nổi tiếng như Natsukawa lại có thể dắt tay nhau cùng đi ra ngoài.Bản thân tớ đã rất ngạc nhiên đấy!
May mắn là lúc này Masuzu không có mặt ở trong lớp.
Mà thú thật là,cứ mỗi giờ ăn trưa tôi lại thắc mắc không biết cô ấy đã đi đâu.
-Trong bất cừ tình huống nào thì,cá nhân tớ nghĩ rằng giữa cậu và Chihuahua-chan đang có 1 uẩn khúc gì đó.
-Cậu nói cứ như thể giữa tớ và Chiwa thực sự có chuyện gì đó vậy.
Ngay cả từ hồi chúng tôi mới đang học trung học,đã luôn có những lời đồn đại về 1 mối quan hệ ám muội nào đó giữa 1 chúng tôi.
Thế nhưng,tôi vẫn biết rằng Kaoru luôn hiểu rất rõ mọi chuyện liên quan đến tôi và Chiwa.
-Cho dù giữa 2 cậu thực sự có gì đó đi chăng nữa,thì nói tóm lại—
Biểu cảm của Kaoru bất ngờ trở nên nghiêm túc và cậu ấy nói:
-Chihuahua-chan,đối với Eita của hiện tại,chỉ đơn thuần như là 1 thành viên trong gia đình,đúng không?
-…Chà,quả đúng là như vậy.
Ngay lúc này gia đình duy nhất mà tôi có là dì Saeko
Thế nhưng—tôi đoán là tôi có thể cân nhắc việc Chiwa gia nhập với gia đình chúng tôi.
Chúng tôi đã luôn dùng bữa cùng nhau mỗi ngày.
Nếu bạn so sánh cô ấy với Saeko-san,người mà gần như không bao giờ ở nhà và thường xuyên phải đi làm,thì có lẽ Chiwa thậm chí còn “như 1 gia đình”hơn ấy chứ.
-Nếu là trong trường hợp đó,ít nhất thì cậu có thể nói là cậu không hề có liên quan đến chuyện này,đúng chứ?
-À,phải đó…
Thú thật thì,tôi thực sự muốn quên đi chuyện rắc rối này và để cho tâm trí tôi được 1 ngọn gió mát lành thổi qua và thanh tẩy.
Vì nếu tôi tỏ ra quan tâm đến chuyện này,chẳng phải chính tôi đang làm chính mình trở nên “nổi tiếng” hay sao?
Và hơn thế nữa,chuyện này cơ bản là con đường dẫn tới cả 1 thảm họa!
Bề ngoài thì,mọi thứ trông có vẻ chỉ đơn thuần như những gì mọi người thấy…nhưng thật sự mọi thứ không hề đơn giản đến như vậy.
Mối quan hệ giữa tôi và “Masuzu”,dù tôi chưa quen với cái cảm giác này lắm,nhưng đó cũng chỉ là 1 mối quan hệ giả dối.Đối với Chiwa,cô ấy đã cư xử bừa bãi mà không vì lí do gì.
-Vậy thì,chúc may mắn nhé,Ei-kun.
Sau bữa trưa,Kaoru vỗ nhẹ lên vai tôi và rời đi.Cậu ấy trông có vẻ rất bận rộn với những công việc của 1 thư kí hội học sinh.
Tôi thấy 3 cô gái thư kí khác của hội học sinh cùng nhau đến trước cửa lớp để chào cậu ấy,và những cậu trai khác trong lớp thậm chí còn huýt sáo để trêu chọc họ.
Thế nhưng bất kể sự trêu chọc đó,Kaoru vẫn chẳng có vẻ gì là tỏ ra lung túng cả,trong khi khuôn mặt của 3 cô gái kia thì đã đỏ như quả cà chua.
Tôi nghe nói cả 3 cô gái đó đều thích Kaoru.
Cho dù chưa thể nào đạt đến sự nổi tiếng “khủng khiếp”của Masuzu,Kaoru vẫn là 1 anh chàng rất thu hút trong mắt nhiều cô gái.
Ngay từ hồi cấp 2,những tin đồn như thế đã chẳng có vẻ gì là sẽ lắng xuống.
Thế nhưng vì 1 lí do nào đó mà,chưa từng có 1 ai nói rằng họ đã từng thấy Kaoru ra ngoài cùng với 1 cô gái nào đó…
Liệu cậu ấy có thể thích ai nhỉ?
-…Không thể nào là Chiwa đượcv,đúng không?
Tôi vô tình buột miệng trong khi đang suy nghĩ vẩn vơ.
Không đúng,không đúng,không đúng,chắc chắn là không đúng.
Không,không,không,không
Làm sao mà Kaoru lại có thể thích Chiwa được cơ chứ?
♦
Sau đó thì,cuối cùng cũng đã đến thời điểm này trong ngày.
Đã đến khoảng thời gian tuyệt đẹp và lãng mạn mà tôi và Natsukawa Masuzu-san có thể vui vẻ ở bên nhau.
Ai chà—
Tôi lúc này,thực sự cảm thấy,rất hào hứng—
…A
Trước hết thì,hãy nhìn vào chuyện xảy ra sau đây trước:
-Ê,Masuzu—
-Tớ từ chối.
Cô ấy trả lời ngay lập tức
Tôi tưởng mình còn chưa nói gì cơ mà?Hay là trong lúc còn đang mơ màng tôi đã vô tình nói ra điều gì đó khiến cô ấy phật ý mà không hề để ý?
-Ê,Masuzu,liệu có được không nếu ít nhất tớ nói với Chiwa rằng mối quan hệ giữa chúng ta là giả?Điều gì đó đại loại như thế,có ổn không?
-A…Phải rồi.
Cô gái này thực sự là 1 người đáng sợ.
Có khi nào cô ấy đọc được suy nghĩ của tôi không?
-1 Eita-kun với trái tim giàu lòng trắc ẩn chắc hẳn đang lo lắng điều này,đúng không?Tớ hiểu.Bởi vì hôm nay Harusaki-san đã hành xử rất kì quặc,thế nên cậu cảm thấy mình có trách nhiệm trong chuyện này?
-Đại loại vậy
Có vẻ là những tin đồn về sự hành xử kì lạ của Chiwa đã chẳng thể nào thoát khỏi đôi tai nhạy bén của Masuzu
-Cậu sẽ tính sao nếu Harusaki-san tiết lộ chuyện đó tới tất cả mọi người?Nếu sự thật về mối quan hệ giả dối giữa chúng ta bị lộ ra thì,”bức tường”[2]sẽ không còn được sử dụng nữa.
-Tớ sẽ cố gắng thuyết phục cô ấy không nói điều này với ai.
-Không.”Hãy nghe cho rõ đây,đây là 1 bí mật,thế nhưng…”hoặc là”Trong khi đây quả là 1 bí mật,sự thật là,a…”như thể 1 người tiết lộ sẽ thành 10 người biết,10 người sẽ trở thành 100,và bí mật sẽ không còn là 1 bí mật nữa.Đây là 1 điều cấm kí đối với tất cả những bí mật.
-…
Tôi cứng họng.Thật sự không thể phản bác được điều gì trong màn phản biện vừa rồi của cô ấy
-Xin lỗi,tớ đã sai rồi
-Thật là 1 cách chân thành để xin lỗi,tớ thích điều đó đấy.
*Niko*[3],khuôn mặt của Masuzu nở 1 nụ cười.
Đối với 1 nụ cười rạng rỡ và quyến rũ đến lạ thường này,liệu có bao nhiêu người đàn ông sẵn sang lao xuống địa ngục chỉ để được ngắm nhìn nụ cười đó dù chỉ 1 lần trong đời?
-Vậy thì tớ sẽ phải xoay xở ra cách nào đó để đưa cô ấy trở lại bình thường.
-Ah,mặc dù chúng ta đang gặp phải nhiều rào cản,nhưng tớ sẽ rất vui nếu có thể giúp cậu.
Nãy giờ tôi để ý rằng,kể từ lúc tan học,tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của rất nhiều học sinh đang nhìn chúng tôi.Giống như mọi khi,mọi nhất cử nhất động của chúng tôi trong trường đều không thể qua mắt được bất kì ai.
Mặc dù tôi không thể nói rằng tôi đang rất hồi hộp và tim tôi đang đập nhanh đến mức nào,Masuzu lại tỏ ra rất bình thản bước qua giữa đám đông.
Qủa thực,2 thế giới mà chúng tôi thuộc về là 2 thái cực hoàn toàn đối lập nhau.
-Trong bất kì trường hợp nào xảy ra đi chăng nữa,có vẻ như Harusaki-san hành động như vậy cũng chỉ là vì cô ấy muốn”trở nên nổi tiếng:,có phải không?
-Có lẽ là như vậy.
-Vậy thì sau đó,liệu có khi nào Harusaki-san đã để ý tới 1 ai đó không?
-Không,tớ không nghĩ vậy.
Rõ ràng là như vậy-trong trí nhớ của tôi,cô ấy chưa từng nói rằng 1 ai đó là đẹp trai suốt hồi cấp 2,hay thậm chí là cả lớp luyện kendo.
-Thật vậy sao?
Masuzu kiểm tra biểu cảm trên khuôn mặt tôi 1 cách cẩn thận.
Đôi mắt của Masuzu hiện lên đầy vẻ hoài nghi.
-Thật sự đó-tớ sẽ được lợi gì nếu nói dối chuyện đó cơ chứ?Chiwa và tớ đã hiểu rất rõ nhau suốt từ thời thơ ấu,và thành thật là tớ chưa bao giờ nghe thấy cô ấy nhắc đến 1 anh chàng cụ thể nào cả.
-Không,ý tớ không phải là như vậy.
-Vậy ý cậu là sao?
-Không có gì,thôi quên đi.
Masuzu nhún vai
-Nếu mà Eita-kun thực sự không biết gì về chuyện đó,thì đó quả thực là 1 sự may mắn đó.
-…Hả,ý cậu là sao?
Rõ ràng cô ấy đã xoay câu chuyện này theo 1 chiều hướng phức tạp hơn.
-Vậy thì có thể hiểu thế này:dù cô ấy không thích bất cứ ai,thế nhưng cô ấy vẫn muốn trở nên nổi tiếng…
Masuzu gật gù và nói:
-Kết luận là,theo 1 cách nói khác,là trở thành 1con “bitch”.
-Đừng có nói cô ấy là ”Bitch” như vậy chứ!
Cô gái này…
Làm thế quái nào mà cô ấy có thể gọi bạn thuở nhỏ của 1 ai đó bằng cái biệt danh đầy khiếm nhã như vậy chứ?!
-Căn bản là,cho đến khi nào Harusaki-san kiếm được 1 anh bạn trai,cô ấy sẽ dần ổn thôi.Điều đó chẳng phải là chắc chắn sao?
-Mọi thứ nên xảy ra như vậy.
Để cho cô ấy tìm được 1 anh bạn trai…
Kể cả là với tôi-bạn thuở nhỏ của cô ấy,tưởng tượng ra cái viễn cảnh đó thực sự vẫn là quá khó khăn.
-Vậy thì thống nhất thế nhé,chúng ta sẽ giúp cô ấy tìm được 1 người phù hợp.
-Hả,”giúp cô ấy”,ý của cậu có phải là…?Ah…
Tôi đoán cô ấy coi việc này đơn giản như chuẩn bị 1 cốc mì ramen ăn liền[5]!
-Tớ sẽ nghĩ ra 1 cách gì đó vào sáng mai.Ngày mai,sau giờ học,hãy mang Harusaki-san đến chỗ tớ.
Masuzu tỏ vẻ khá tự tin.
-Này,thực sự thì cậu đang có âm mưu gì vậy?
-Tớ đang nghĩ về nó ngay lúc này đây.Còn cụ thể thế nào,ắt ngày mai cậu sẽ biết thôi.Fufufufu.
Masuzu trả lời tôi với 1 nụ cười chẳng có vẻ gì là thiện ý.
…Thật sự đấy,cậu đang định làm gì vậy?
♦
Sau đó,vào ngày hôm sau ở trường—
-*wan*[6] *gaugaugau*[7] *wooofwooof*
-Au,au,au,au,au,đau quá đấy!Làm ơn đừng cắn tớ mà!Đừng véo tớ!Đừng túm tay tớ!
Chiwa cắn vào tay áo tôi thật mạnh với cái miệng mở to-thì ra đây chính là bản chất thật của 1 chú Chihuahua sao?
Bên cạnh đó,cô ấy cũng véo má tôi,và bấu víu lấy 1 bên tay của tôi.
Nói tóm lại là,tôi đã mang Chiwa 1 cách miễn cưỡng đến căn phòng mà Masuzu đã dặn từ trước.
-Cậu muốn gì đây,nya?!Tại sao cậu lại lôi tớ đến chỗ này,nya?!Cậu lúc nào cũng bỏ tớ lại 1 mình.Tại sao 2 chúng ta không cùng nhau về nhà chứ,nya?!
Masuzu bỗng nhiên xuất hiện với 1 nụ cười đáng sợ”
-Fufufu,tôi không thể phân biệt cậu là 1 con chó hay là 1con mèo nữa.
-Không,tôi là người…
Tôi cảm thấy 1 chút khó chịu.
Liệu có thực sự ổn không khi mang Chiwa đến chỗ này?
Cụ thể hơn,đây là tầng ba của ngôi trường,mạn phía đông,nơi mà các câu lạc bộ ngoại khóa hay gặp mặt nhau.Ở phía nam thì có 1 căn phòng rất lớn rộng khoảng 5 mét vuông.
Còn về bên trong căn phòng đó,không có gì khác ngoài sự trống rỗng,ngoại trừ duy nhất 1 cái bàn và 1 cái ghế.Ở 1 góc của căn phòng được trải 4 tấm thảm tatami,trông giống với kiểm thảm tatami truyền thống ở Nhật,nhưng có 1 điều thực sự rất kì lạ.
Điều kì lạ đó-Masuzu đang qùy trên 1 chiếc thảm tatami trong góc căn phòng.
Không hiểu ở đâu ra mà trước mặt Masuzu,là 4 tấm thư pháp treo cạnh nhau.
-Chào mừng,Harusaki Chiwa-san.
Thực sự là căn phòng này trông đã quá kì lạ rồi-nhưng kinh ngạc hơn chính là bộ trang phục mà Masuzu đang mặc.Tôi thắc mắc ở đâu và lúc nào mà cô ấy kiếm ra được 1 bộ trang phục như thế?Masuzu đang mặc 1 chiếc kimono màu đỏ được trang trí bởi những nét thêu trông rất bắt mắt,còn mái tóc bạch kim của cô ấy thì đã được buộc gọn lên,để lộ chiếc cổ thanh tú.Mặc dù hơi kì lạ,nhưng thú thật bộ trang phục này đã tôn lên nét quyến rũ của Masuzu,và bộ kimono đó trông cũng rất vừa vặn với cơ thể của cô ấy.Ngay cả tôi-anh chàng có lẽ đã ở cạnh Masuzu nhiều nhất suốt thời gian qua,cũng không thể giấu đi được sự kinh ngạc đầy ngưỡng mộ.Nếu 1 anh chàng nào đó có diễm phúc trông thấy vẻ đẹp của cô ấy lúc này,chắc hẳn lượng fan của cô ấy sẽ còn tăng vùn vụt.
-Có chuyện gì xảy ra vậy,nya?Tôi thực
sự đang rất bận,nya—
-Hôm nay,với mục đích thuyết phục Harusaki-san gia nhập câu lạc bộ,chúng tôi đã mang cậu tới đây.
-Câu lạc bộ?
Chiwa và tôi hỏi bằng cùng 1 giọng ngỡ ngàng như chưa hiểu cô ấy đang nói gì.
-Này,cậu chưa hề nói gì với tớ về chuyện này!Masuzu,thế này là thế nào?
-Chẳng phải cậu đã là thành viên của câu lạc bộ”về nhà sau giờ tan học”rồi sao,nya?Câu lạc bộ mà cậu đang nói đến là sao hả,nya?!
-Tôi có biết được rằng Harusaki-san dạo gần đây đang cố gắng để trở nên nổi tiếng trong mắt những cậu con trai.Chẳng phải đã có tin đồn rằng cậu đã giả tiếng mèo cái kêu khi bị động dục sao,vì đó là 1 phần trong chiến lược của cậu để trở nên nổi tiếng?!
-Cô đang nói ai là mèo cái đấy hả,nya?!
-Có vẻ như âm thanh đó nghe vẫn chưa giống tiếng mèo thật cho lắm.Cần có thêm 1 chút hiệu ứng nào đó.
-H-Hiệu ứng sẽ từ từ xuất hiện thôi,nya!
Theo quan điểm của tôi thì,kể cả khi 1 ngàn năm khổ luyện trôi qua,hiệu ứng âm thanh vẫn sẽ không xuất hiện.
-Harusaki-san.
Masuzu lạnh lung lườm Chiwa
-Làm ơn hãy nhận ra thực tại.
-C-Cái gì cơ…?Nya.
-Cô là 1 đứa con gái lùn tịt,với khuôn mặt thật chẳng khác nào trẻ con mẫu giáo,phần trên và dưới của cơ thể cậu thực sự quá ngắn…Nói tóm lại:Cậu có hiện thân của 1 đứa trẻ.
-Cô lắm lời quá đấy!Nya!
-Bên cạnh đó,bộ não của cô có 1 sự trưởng thành kì lạ của 1 món đồ chơi trẻ con dành cho người lớn.
-Tôi hiểu ý của cô là gì,nya!
-Chung qui lại,bất kể ngoại hình hay hành vi của cô,chi có thể nói đơn giản là quá đỗi ngây thơ.Nếu cô cứ tiếp tục thế này thì dù có là 1 triệu năm sau,cô cũng sẽ chẳng tài nào có được bạn trai đâu,và giấc mơ “trở nên nổi tiếng”của cô sẽ mãi chỉ là 1 mộng tưởng hoang đường mà thôi.
-Kể cả là như vậy,thì làm sao hả?Nya!
-Mặc dù hơi có phần tự kiêu khi tôi nói những lời này…
Ho 1 cái,Masuzu làm cho cổ họng của mình trở nên thông thoáng.
-Tôi cực kì nổi tiếng.
-…
-Tôi là 1 người nổi tiếng.Độ nổi tiếng của tôi thậm chí còn phổ biến hơn sao với rất nhiều sự nổi tiếng khác,và nó đã đạt đến 1 mức độ khiến cho chính tôi cũng cảm thấy chán ngấy,bởi lẽ không có cách nào để ngăn tôi thu hút được ánh mắt của những người đàn ông.
Chiwa đã tỏ ra rất ngạc nhiên đến mức cô ấy dường như đã quên hẳn sự tức giận ban nãy.Biểu cảm của cô ấy lúc này chỉ đơn giản là đứng chết lặng,miệng há hốc.
-Hơn nữa,tôi không phải lúc nào cũng như thế này.
-Hả…?
Chính tôi cũng không thể giấu nổi sự ngạc nhiên và lẩm bẩm.
Masuzu cũng đã từng trải qua 1 giai đoạn không nhận được nhiều sự chú ý từ mọi người sao?
-Tôi đã từng thử và đã thất bại sau rất nhiều lần cố gắng…Dù sao thì,điều quan trọng nhấy dẫn dắt tới thành công này chính là nhờ sự hiện diện của cái này.
Masuzu tâm sự trong khi lấy ra từ cặp của cô ấy 1 cuốn sổ nhật kí cỡ B5.
Kì lạ nhỉ?
Tại sao tôi lại thấy phần bìa của cuốn sổ trông có vẻ quen quen?
Đặc biệt hơn,cái vết bẩn trên bìa cuốn sổ đó…Liệu đây có phải là 1 deja vu(cụm từ chỉ cảm giác 1 điều gì đó ở thực tại đã từng xảy ra trong quá khứ)không?
Tôi nhớ lại lần tôi làm đổ cola,và gây ra 1 vết nhơ—
Hahaha.
Ahahahahahahahh.
-Này,cậu,Masuzuuuuuuuuuuuuuuu----------------
-Nhờ có cuốn sổ này mà tôi đã trở nên nổi tiếng.
-Cậu đang nghĩ sẽ làm cái quái gì với thứ đó vaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaậy?
-Ei-kun,ồn ào quá đấy,giữ trật tự chút coi!Cậu đang lảm nhảm cái gì vậy?Tớ đã trở nên nổi tiếng nhờ vào nó đấy.
Bởi vì quá phấn khích,Chiwa đã quên bẵng việc thêm 1 tiếng kêu “nya” vào cuối mỗi câu nói của cô ấy.Cô ấy nghiêng người ra và soi kĩ phần bìa của cuốn sổ nhật kí đó…Có vẻ như cô ấy đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi 1 lời quảng cáo phóng đại thái quá về công dụng của cuốn sổ đó.
-Thú thật là,cuốn sổ này chính là 1 món đồ mà “người tình đầu tiên”của tôi đã để lại cho tôi như 1 món đồ kỉ niệm để nhớ về tình yêu của 2 người.Làm thế nào để trở thành 1 con người cuốn hút ư?Làm thế nào để có thể thu hút sự chú ý của những người khác giới?Cậu ấy đã ghi lại bí kíp để đạt được tất cả những điều đó bên trong cuốn sổ này.Và từ bây giờ trở đi,cuốn sổ này sẽ trở thành cẩm nang để dẫn dắt những thành viên của câu lạc bộ chúng ta trên con đường đi tìm chân lí sống,mà cụ thể hơn là cách để trở nên nổi tiếng.
-C-Chuyện gì đã xảy ra với người yêu đầu của cậu vậy?
-Vào tháng 3 năm nay,cậu ấy đã để lại 1 lời nhắn rằng”Cuộc chiến của anh đã thực sự bắt đầu!”,sau đó anh ấy đã đi đến 1 cửa hàng tiện lợi trong thành phố,và không bao giờ trở lại kể từ đó.
Masuzu che mặt của cô ấy bằng tay áo của chiếc kimono và sụt sịt như thể cô ấy đang khóc.
Cái anh chàng đó có phải là 1 kẻ ngốc không vậy?
Làm thế quái nào mà trên đời này lại có 1 người đi tin vào cái câu chuyện rõ ràng là quá nhảm nhí,thối nát này và thậm chí là còn khóc sau khi đọc nó nữa chứ?
-Ah,ah,tớ thực sự xin lỗi!Tớ không có ý muốn hỏi về chuyện đó!Tớ thực sự xin lỗi!
-…
Phải,cô ấy đã làm vậy,Chihuahua-chan.
Kể cả khi bộ não của cậu đã quá dày đặc,tớ cũng không thể nào ghét cậu cho được[9].
-Nếu như có 1 ai đó không nổi tiếng gặp đau khổ trước mặt tớ-“Cậu phải cứu giúp họ”-bản ngã lương thiện chắc hẳn sẽ thôi thúc cậu ấy làm như vậy.Hơn thế nữa,kể từ khi cậu là bạn thuở nhỏ của Eita-kun,sẽ thật là không phải nếu tôi chỉ ngồi yên,và thế là câu lạc bộ này đã ra đời.
-ÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊẾ?!
Chiwa với 1 biểu cảm nhăn nhó không hiểu vì sao mọi thứ lại hướng đến mình-lùi lại phía sau ngay tức khắc.
-Tôi năn nỉ cậu đó,Harusaki-san,dù tôi là người đi giúp cậu nên cậu đáng ra mới là người phải van xin tôi như thế này,thế nhưng lần này,mong cậu hãy chiếu cố cho phép tôi được giúp đỡ cậu để trở nên nổi tiếng!
Biểu hiện của Masuzu lúc này trông chỉ có thể miêu tả bằng 2 từ “tha thiết”,và thêm 1 lần nữa tôi lại phải thán phục trước khả năng diễn kịch đáng kinh ngạc của cô nàng-cô ấy vẫn không có vẻ gì là sẽ ngừng nhìn chằm chằm vào Chiwa.
Chiwa trong lúc bối rối chỉ biết ngoành đi chỗ khác để tránh ánh mắt thành khẩn của Masuzu.
-Tôi hiểu điều cậu đang muốn nói là gì,thế nhưng trong tình huống này tôi chỉ đơn giản là không thể nói là”vậy thì,trăm sự nhờ cậy cậu đấy”,đến bản thân cậu cũng nhận ra điều đó,phải không?
Mhm,có vẻ Chiwa nói không sai chút nào.
Dù cách nói này có thể hơi quá liên quan đến khứu giác của loài chó,thế nhưng ngay cả 1 người ngốc nghếch nhất cũng có thể đánh hơi được 1 thứ mùi bí ẩn từ trong những lời đề nghị ngon ngọt ấy.Sau tất cả thì,mọi chuyện chỉ đơn giản là tiến triển quá nhanh.
Đúng như tôi mong đợi,có vẻ như Chiwa cũng đã đánh hơi ra được thứ mùi nguy hiểm đó.
-Vậy thì,cậu sẽ chạy trốn sao?
Khuôn mặt giả dối bất ngờ biến mất và thay thế bằng 1 biểu cảm vô cùng nghiêm túc.
Đáng sợ hơn chính là nụ cười khiêu khích xuất hiện trên khuôn mặt Masuzu.
Và đáng tiếc là,1 người hiếu thắng như Chiwa khó có thể mà bỏ qua được nụ cười đó.
-T-Tôi sẽ không chạy!Đây là 1 việc hoàn toàn không liên quan!
-Khi mà chúng ta hướng tới chiến thắng,chúng ta sẽ phải sử dụng mọi thủ đoạn,mọi phương tiện,đúng không nào?
-P-Phải!
-Chỉ có thể bám víu 1 cách hời hợt vào 1 niềm kiêu hãnh bé nhỏ để rồi thất bại-điều đó ắt hẳn sẽ khiến cậu thấy nhục nhã,phải không?
-…
Chiwa cắn môi và cúi đầu thật thấp.
Thật tệ…
Chắc chắn ai ai cũng sẽ thấy lại câu hỏi này có thể dễ dàng nhấn mạnh đến tinh thần và sự bền bỉ của con người…và với Chiwa,1 người có sự hiện diện của thể thao ở từng tủy xương,từng mô não,coi thể thao như 1 thứ đã “thấm vào trong máu”…thì đây rõ ràng là 1 lá bài tẩy cực kì hiệu quả.
-Này Chiwa,đơn giản là đừng nghĩ về nó quá nhiều,hãy cứ luyện tập thật chăm chỉ như cậu đã từng làm,được chứ?
-Được rồi—
Masuzu cắt ngang lời tôi.
-Eita-kun cũng sẽ tham gia vào đội ngũ ban huấn luyện với vai trò như 1 cô vấn.Nếu như Harusaki-san không tham gia vào khóa tập huấn này,thì đây sẽ đơn giản chỉ là 2 chúng ta với những hoạt động buồn tẻ trong câu lạc bộ--điều đó có khiến cậu quan ngại không?
Đôi mắt của Chiwa lúc này như thể 1 người đang ở cuối con hầm bị bịt kín bỗng nhiên nhìn thấy ánh sáng,lập tức mở to cứ như thể tôi nghe thấy cả 1 tiếng”bùm”trong đồng tử của cô ấy vậy.
-Tôi sẽ tham gia!Và tất cả đều không phải là do những lời lẽ dối trá của cậu đâu đấy!
-N-Nè,Chiwa…
-Sao hả,Ei-kun?Có phải cậu đang cảm thấy hụt hẫng vì đánh mất đi cơ hội được ở riêng với ả đàn bà qủy quyệt này không?Cậu thực sự muốn điều đó nhiều đến vậy sao?
-…
Theo điều luật chung của trường chúng tôi,các câu lạc bộ được thành lập mới thì phải có tối thiểu là 5 thành viên.
Bên cạnh đó,muốn duy trì hoạt động của câu lạc nộ thì cần phải có tối thiểu là 3 thành viên.
Theo 1 cách nói khác thì,sẽ là không thể cho”Masuzu và tôi sẽ ở riêng với nhau trong câu lạc bộ”được.
Thế nhưng bây giờ,tôi lại không thể hé miệng nửa lời để phản bác lại 1 Chiwa đang vô cùng tức giận với 2 con ngươi dường như đã nổi những gân máu.
…Dù sao thì tôi cũng chả quan tâm đâu,các người muốn làm gì thì làm.
-Vậy thì,quyết định như vậy đi,fufu.Có vẻ như những hoạt động sắp tới của câu lạc bộ chúng ta sẽ rất thú vị đây.
-*clap*Masuzu vỗ tay cái bốp trong khi nở 1 nụ cười rực rỡ.
-Và sau đó thì sao?Liệu chúng ta có thể toàn quyền sử dụng căn phòng này cho các hoạt động của câu lạc bộ hay không?Và quan trọng hơn cả,chúng ta sẽ đặt tên cho câu lạc bộ là gì đây?
Masuzu nhặt chiếc bút bên cạnh Chiwa để viết ra câu trả lời cho câu hỏi của cô ấy.
Cô ấy viết 1 cách rất trôi chảy những điều cô ấy muốn nói lên chiếc bảng màu trắng treo trong căn phòng.
Những từ cô ấy đã viết—
-Câu lạc bộ TÌM RA NÉT ĐẸP CỦA CHÍNH BẢN THÂN BẠN[10].
Qủa đúng như tôi nghĩ,cái tên ấy rất hợp với phong cách của Masuzu.Tôi nghĩ cái tên đó đem lại cảm
giác của 1 ojou-sama,vô cùng gần gũi và thân thiện.
-Đó quả thực là 1 cái tên hay đấy!
Đôi mắt của Chiwa sáng lên sự thích thú khi cô ấy nói vậy.
Chà,nếu như cô ấy thấy thích nó,thì mọi chuyện có lẽ sẽ ổn thôi.
----Thế nhưng mà chắc là tôi đã lạc quan thái quá khi nghĩ mọi thứ sẽ chỉ đơn giản như vậy-Masuzu thì thầm với tôi:
-Viết tắt,cái tên sẽ là”Jien Otsu”[11].Đùa thôi ♪.
Không còn nghi ngờ gì nữa
Chắc chắn không phải nghi ngờ gì thêm nữa—
Cô ái này,là 1 ác qủy đội lốt người.
BIỂU MẪU ĐĂNG KÍ GIA NHẬP CÂU LẠC BỘ”TÌM RA NHỮNG NÉT ĐẸP CỦA CHÍNH BẢN THÂN BẠN”:
MASUZU:NHẰM GIÚP BẢN THÂN TRỞ NÊN TIẾN BỘ VÀ HOÀN THIỆN HƠN,VÀ LÀM QUEN VỚI TINH THẦN CỦA TRƯỜNG TRUNG HỌC HANENOYAMA.
TRỢ LÍ:CHÚC MAY MẮN KHI TRỞ THÀNH 1 CÔ GÁI TRẺ.
CHIWA:TÔI CHẮC CHẮN,BẰNG MỌI GIÁ PHẢI TRỞ NÊN NỔI TIẾNG HƠN NATSUKAWA!
TRỢ LÍ:CÓ LẼ CÂU NÊN TỪ BỎ MỐI HIỀM KHÍCH NÀY ĐI THÌ HƠN.
EITA:HÃY ĐỂ CHO TÔI NÓI 1 VÀI LỜI.SINH TỒN LÀ 1 ĐIỀU VÔ CÙNG KHÓ KHĂN.TÔI HY VỌNG SẼ CÓ THỂ CỨU GIÚP NHỮNG NGƯỜI KHÁC.TÔI SẼ KHNOG BAO GIỜ BỎ CUỘC.TEYA—
TRỢ LÍ:TÔI CÓ THỂ NHẬN RA SỰ NĂNG NỔ TRONG LỜI CUỐI CỦA KIDOU-KUN”TEYA—“!CHÚC MAY MẮN!
Ghi chú:
1.Nya:tiếng mèo kêu theo kiểu Nhật.
2.Cô ấy đã sử dụng từ”đê chắn song ở đây”
3.Niko hay “nico”là 1 hiệu ứng âm thanh khi cười,nikori cõ nghĩa là”cười”.
4.Người Nhật có cách dùng từ “bitch” khác với cách dùng có phần thô tục của người Mỹ.Từ Bitch ở đây có nghĩa là những cô gái có 1 khoảng thời gian vui vẻ với người khác giới và có 1 vẻ ngoài rất thời trang.Nó có nghĩa gần với từ “Slut”trong tiếng Anh
5.Masuzu ở đây đã dùng từ
作る
6.Tiếng sủa
7.Tiếng cắn
8.Chổi cọ,giấy và mực.
10. 1 kiểu thư pháp cỉa Nhật Bản,ở đây nó nghĩa là "Mizukara wo Enshutsu-suru Otome no Kai" (自らを演出する乙女の会)
11.Nếu chúng ta lấy chữ cái kanji đầu tiên từ tên của câu lạc bộ,chúng ta sẽ được từ [ 自演乙 ]
hay “jien-otsu”
Hãy like và follow fanpage nhóm dịch N2D để cập nhật thông tin tiến độ chương nhanh nhất!