Ore no Kanojo to Osananajimi ga Shurabasugiru

chương 0:cuộc chiến trên giường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi đã nhìn thấy cảnh này trong bộ phim truyền hình vào 9 giờ một buổi tối thứ hai.

Trong một đêm mưa, và bạn gái cũ của Anh A xuất hiện trước nhà anh ấy.

Anh A cho phép cô bạn gái đã bị ướt vào nhà và sử dụng phòng tắm — nhưng đột nhiên bạn gái hiện tại của anh ta lướt qua, và kết quả là giáp mặt bồ cũ anh ấy.

Cuộc chiến bắt đầu.

Lúc đó, tôi nghĩ nhân vật chính thật là một thằng ngốc.

Đầu tiên, việc anh ta để cô bồ cũ vào nhà đã là điều kì lạ rồi.

Họ đã không còn là gì của nhau rồi, nên anh ta không được liều lĩnh như vậy. Anh A có thể đẩy cô ta lùi lại hoặc đưa cô tiền để gọi taxi, và cô bạn gái cũ có thể trở về nhà bình thường. Hơn nữa, nó không tốt vì anh ta đã không tự mình giải thích rõ ràng với cô ấy.

Bởi vì lúc ấy chẳng có gì khác ngoài sự hiểu nhầm, miễn là anh ta vẫn giữ bình tĩnh và tự mình giải thích có lí lẽ, bạn gái anh ấy chắc chắn sẽ hiểu. Nhưng anh ta đã hoảng sợ và nói chuyện không rõ ràng. Thật không, cô bạn gái này đáng sợ đến mức nào chứ? Thật đáng thương.

Cuối cùng, vấn đề lớn nhất chính là——— tình yêu tự nó đã là một sai lầm.

Nếu bạn hỏi một kẻ ‘‘ hận tình’’ như tôi đây, việc bị kẹp giữa người bạn gái hiện tại và bồ cũ cứ như một trò đùa. Người ta gọi là ‘‘gieo nhân nào gặt quả đó’’. Với một người không bị quyến rũ bởi tình yêu, thì việc bị cuốn vào mớ lộn xộn đó gần như là không thể.

Nó chỉ không thể nào bị cuốn vào một cuộc chiến như vậy.

Không thể nào.

Sẽ không…..bị…..

‘‘Eita-kun, mở cửa! Làm nhanh lên.’’

‘‘Ei-kun, mở cửa! Đừng chống cự vô ích!’’

Họ tiếp tục gõ cửa một cách quyết liệt.

Đây là phòng y tế của trường trung học Hanenoyama chúng tôi.

Tôi— Kidou Eita —cảm thấy không khỏe vào tiết ba trong lớp học, nên tôi đang phải nằm nghỉ.

Không có gì đáng nói, ngoại trừ khi tỉnh dậy thì tôi đã thấy 「bồ cũ」của tôi đang nằm chung với tôi.

‘‘Này, Hime’’

‘‘Gì vậy, Eita?’’

‘‘Tại sao cậu lại nằm ở đây?’’

Khi tôi hỏi, Hime phồng mũi và nói:

‘‘Số mệnh của tớ đã được định đoạt từ lâu rồi. Sự phục sinh của Thánh Long Hiệp Sĩ từ thiên giới hạ xuống phàm trần, ông ấy đã tạo nên thanh kiếm của mình—’’

“Đừng lải nhải mấy thứ denpa[1] quanh tai người khác nữa–!”

Hime hay đúng hơn Akishino Himeka là, thực sự một cô gái xinh đẹp. Với mái tóc đen mượt trên một mái đầu giống như búp bê, cô ấy có nét dễ thương theo hình mẫu truyền thống của người Nhật Bản, làn da cực kì mềm mại, và sở hữu sức mạnh 「một cái nết đánh chết ba cái xấu」. Giá như cô ấy cư xử như người bình thường, chắc chắn cô ấy đã trở nên nổi tiếng.

Nhưng—Hime bị nhiễm chứng「 Chuunibyou」[2].

Trong trí tưởng tượng của cô gái này, tôi đã được chọn trong kiếp trước để chống lại Lũ WyvernRồng Hắc Ám, cũng như là chàng hiệp sĩ trong mộng của Hime.

Cô ấy là bạn gái từ kiếp trước của tôi.

Hoặc vì vậy chúng ta có thể gọi là 「bạn gái cũ 」.

Thật sự, tại sao cô gái này lại không vào một bệnh viện tâm thần đi chứ.

‘‘Giải thích cho tớ! Việc này để làm gì?’’

‘‘…… Đây lần đầu của em.’’

‘‘Đó không phải là lời giải thích mà tớ muốn!’’

Đến mức này có khi tôi sẽ là người phải vào viện mất.

‘‘Tớ muốn cậu giải thích,tại sao cậu lại nằm kế bên tớ—!’’

‘‘Là vì tình yêu. Có phải lí do đó vẫn chưa đủ?’’

‘‘Không đủ.’’

‘‘Vậy thì ôm em chặt hơn chút nữa.’’

Hime siết chặt gần tôi hơn.

Bờ vai trắng mịn của cố ấy đang bên dưới lớp chăn, cũng như cô ấy đang dựa mình vào ngực tôi. —Ah?

Bờ vai trắng mịn?

‘‘……Này, Hime.’’

‘‘Gì vậy? Không phải anh sẽ vội vã và ôm em vào sao?’’

Khuôn mặt khó hiểu của Hime ngước nhìn tôi.

Tại thời điểm đó, tấm chăn trượt xuống, để lộ bộ ngực nhỏ nhắn của Hime,

‘‘Cậuuuuuuuuuuuuuuu—————! Tại sao cậu lại khỏa thân?’’

‘‘Là vì tình yêu mà. Không lẽ như vậy vẫn chưa đủ?’’

‘‘Cậu thật sự nghĩ tình yêu có thể giải thích mọi thứ à?!’’

Thật là một cô gái đáng sợ.

Mặc dù cô ấy bị mắc chứng ảo tưởng từ lúc đầu, tôi lại có cảm giác hành động của cô ấy đang càng lúc táo tợn và bạo dạn hơn.

‘‘ Eita-kun? Vì sự an toàn của cơ thể không phải anh nên mở cửa trong khi bọn tôi vẫn còn đang mỉm cười sao-?’’

‘‘Đúng đấy, Ei-kun. Nếu cậu không mở cửa, cậu sẽ không biết nên cười hay nên khóc đâu?’’

Bang! Một tiếng ồn từ phía bên kia cánh cửa màu trắng.

‘‘……Họ dường như đang hấp diêm cánh cửa kìa.’’

‘‘Đó chỉ có thể là những vong linh quậy phá thôi, những linh hồn yếu ớt bị điều khiển bởi lũ rồng hung ác.’’

Hime nhẹ nhàng kéo tay áo tôi. ‘‘Em nghĩ rằng nếu anh nói, 「Hime-chan. Anh yêu em nhiều lắm」10 lần, bọn vong linh sẽ bỏ đi thôi……. nào, nói nhiệt tình vào nhé[3].’’

‘‘Làm sao tớ có thể làm thế một cách nhiệt tình được?!’’

‘‘Vậy hãy làm nó một cách thờ ơ nhé-’’

‘‘Đó không phải là vấn đềềềềềềềềềềề-! Ặc, ặc ặc!’’[4]

Bởi vì tôi là một người rất tsukkomi[5], tôi bắt đầu ho. Hime nhẹ nhàng vuốt lưng tôi và nói : ‘‘Eita có ổn không?’’ Kể cả cậu có nói như vậy, thì điều này hoàn toàn do lỗi của cậu.

‘‘ Harusaki-san, chúng ta cùng đập vỡ cánh cửa nhé? Ahaha’’

‘‘Ý hay đấy---- mặc dù nó sẽ làm giáo viên sẽ nổi giận. Nhưng, dù sao tất cả là lỗi của Ei-kun, Uhuhu.’’

Bọn họ vẫn tiếp tục gõ cánh cửa , và mạnh đến nỗi tôi thật sự nghĩ họ sẽ đập vỡ cánh cửa.

Nếu hai người họ thấy cảnh này bây giờ, họ chắc chắn sẽ không dừng lại sau khi đã chém tôi ra tám miếng[6].

Tôi nhìn đồng hồ trên tường, và thời gian đã là mười hai giờ trưa. Bởi vì thời gian học ở trường được rút ngắn lại do là vào mùa hè, nên bây giờ có thể coi là ‘‘ sau giờ học’’. Hơn nữa, không hề thấy bóng dáng của y tá ở đâu cả. Nếu cô ấy đang dùng bữa trưa ở đâu đó, thì tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ quay trở lại sớm.

‘‘Eita, để đó cho em.’’

Hime thì thầm, sau khi nhận thấy được sự lo lắng của tôi.

‘‘Em sẽ đánh lạc hướng họ.’’

‘‘Th-thật không?’’

‘‘Những vong linh thấp kém, chúng chỉ là trò trẻ con với Thánh Long Hào Quang.’’

Hime mỉm cười, rời khỏi giường và đứng lên. Cô ấy quấn chăn xung quanh lại như chiếc áo choàng và chuyển đổi dáng vẻ của mình. Cô ấy chắc chắn đã nghĩ rằng cô ấy đã hóa thân thành một ma vương hoặc là một con ma cà rồng nào đó. Thật đáng thương, cô ấy đang khỏa thân dưới tấm áo choàng và chắc chắn đang phát rồ rồi. Oh tốt, dù sao thì nó cũng che được cơ thể cô ấy.

-Hmn?

Khỏa thân dưới tấm chăn ư?

‘‘Được rồi Eita, em ra trận đây.’’

‘‘Đợi một chúttttttttttttt-------ít nhất cũng phải một đồ vào đã chứ.’’

Khỏi một cái án tử, tôi tuyệt vọng vươn tay ra.

Nhưng về phần cái chăn, nó đã khá gần------chưa nhưng tôi vẫn không với được nó!

Từng bước chân của Hime đến gần cánh cửa, và cô ta mở khóa nó.

Đến nước này điều duy nhất xảy đến sẽ là thảm họa. Tôi bung mình ra khỏi giường và trốn bằng cách quấn bản thân lại bằng rèm cửa.

Cánh cửa bị mở ra, và hai con quái vật lao vào vội vã để tranh vào giữa phòng y tế trước.

‘‘Được rồi Eita-kun, đây là lúc để dogeza[7] rồi đấy!’’

Con thú vừa bước vào và yêu cầu tôi quỳ xuống đó là Natsukawa Matsuzu, người mà tôi tạm xem là 「bạn gái」 của tôi. Nhưng thật sự, cô ấy yêu cầu dogeza trước tiên khi cô ấy bước vào? Làm điều này khi mà nó là thứ cao hơn cả những hình phạt khác?

‘‘Ei-kun, Cơm Thịt Heo Chiên! Bít Tết! Hamburger!’’

Còn con quái vật còn lại là Harusaki Chiwa, 「bạn thơ ấu」 của tôi. Cái thực đơn mà cô ấy vừa hét lên chỉ là cách mà cô ấy nói, 「Nếu cậu không làm thức ăn cho tôi thì tối nay cậu sẽ không được tha thứ」! Trong bất kì hoàn cảnh nào, bộ cô ấy không thể chọn một trong số chúng sao, Tham lam thật đấy Chihuahua!

‘‘…….Lạ thật đấy? Himecchi ở đây một mình à?’’

‘‘Chắc chắn.’’

Họ nhìn nhau ủ rũ.

‘‘Akishino-san, Eita-kun đâu rồi?’’

‘‘Không biết.’’

‘‘Tôi nghe giáo viên nói rằng trong giờ học cảm thấy không khỏe nên anh ấy xin xuống phòng y tế nằm nghỉ mà.’’

‘‘Tớ cũng nghe vậy. Đó là tại sao tôi đến gặp cậu ta, nhưng tôi không thấy Eita.’’

Matsuzu và Chiwa nhìn xung quanh phòng y tế .

Để tránh bị phát hiện, tôi siết chặt cơ thể đang run lẩy bẩy trốn bên dưới tấm rèm. Mặc dù thời tiết rất đẹp nhưng tôi lại đang nhỏ mồ hôi và nó đang thấm vào rèm cửa. Nó làm tôi sợ rằng hai người họ sẽ tìm thấy tôi.

‘‘---Có vẻ như anh ấy không có ở đây.’’

Masuzu lẩm bẩm với chính mình, tôi gần như sắp đổ gục xuống đất ngay tại chỗ.

‘‘Nhưng tớ đã chắc chắn nghe thấy—tiếng của Ei-kun và Hime.’’ ‘‘Tiếng 「 gió 」ồn lắm, có thể là do nó.’’

‘‘Gió?’’

‘‘Tiếng gió ở hành lang mang theo những điều xấu. Có thể gọi đó là thách thức đến từ ma giới—’’

Hime nói một cách vô cảm với khuôn mặt bình thường của cô ấy.

‘‘Ah. Nó đến từ ma giới? Thế sao.’’

‘‘Bằng cách nào? Có phải do tôi quá đa nghi không?’’ Mong muốn điều tra của hai người họ đã suy yếu. Hội chứng ảo tưởng của Hime cuối cùng đã được sử dụng một cách có hiệu quả! Đây là đúng là một khoảnh khắc đáng nhớ.

‘‘Tuy nhiên, tôi vẫn có một chút cảm giác.’’

‘‘Cái gì?’’

‘‘Mùi của Eita-kun.’’

Chiwa nói, mũi cô ấy đang ngửi. Thực sự, cô gái này là con chó à?

‘‘Tôi nghĩ rằng chắc chắn anh ấy đã ở đây. Có khi nào chúng ta đã quên anh ta khi anh ta đi về nhà không?’’

‘‘Akishino-san, bạn vào đây từ khi nào?’’

‘‘Năm phút sau mười hai giờ.’’

‘‘Vậy là bạn đã và đây sau khi tiết cuối kết thúc.’’

‘‘Vậy Ei-kun đã về nhà rồi à?’’

‘‘Anh ấy để lại cặp và về thẳng nhà sao?’’

Mặc dù tôi rất biết ơn rằng cô ấy đã mang cặp giúp tôi…….mà thật sự tình hình đang trở nên tồi tệ hơn.

‘‘À phải rồi, Akishino-san.’’

“Gì vậy?”

“Tại sao bạn lại khỏa thân vậy?”

Masuzu cuối cùng cũng chú ý đến điều đó.

Mang theo sự mong chờ của tôi, cô ấy ững ngực và trả lời:

“Đó là lần đầu tiên của mình mà.”

---Cậu đã nói nó mới nãy rồiiiii!!!!!!!!!!!!!!!!

Tôi gần như muốn hét lên với bao nhiêu tsukkomi trong cỗ họng mình, nhưng tôi kiềm chế bản thân lại. Chết tiệt, thật nguy hiểm. Máu tôi đang chảy với rất nhiêu tsukkomi, nó thật đáng sợ.

“Khi bạn nói lần đầu tiên, ý bạn là gì?”

Chiwa hỏi, vẻ hoang mang.

Hime cũng phải suy nghĩ 「Chết tiệt」; với cặp lông mày giật giật, cô ấy nói:

“L-lần đầu nhận được thách thức từ ma giới.”

Ai có thể hiểu được việc sự hai hoặc ba của chúng.

“Tại sao Akishino-san lại đổ mồ hôi?, điều hòa đang bật mà.”

“Đây chỉ do linh hồn đau khổ của tớ đang nhỏ lệ mà thôi.”

“……Hmuun?”

Masuzu cúi mặt cô lại gần, và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hime.

“Akishino-san.”

“G-gì vậy?”

“Những chiếc rèm đó đã rung lên nãy giờ, có phải không?”

Tôi gần như là đã khóc nhưng tôi đã kiềm chế lại vừa đúng lúc.

Con nhỏ Masuzu này, cô ấy thực sự tinh mắt.

Chiwa nghiêng nhẹ đầu và nói:

“Có thể nào nó là do gió thổi từ máy lạnh không?”

“Từ vị trí này, thì không có khả năng đó.”

“Nhưng cửa số đã được đóng lai.”

Tay tôi đang đầy mồ hôi, và tôi nắm ngực mình lại.

Masuzu bước từng bước đến gần tôi.

--Hime, nhanh lên và nghĩ gì đó đi!

Tôi nhìn về phía hy vọng duy nhất của mình—bạn gái cũ…… nhưng cô ấy đang nằm trên giường cuộn mình trong chăn và nhìn chằm chằm trần nhà với đôi mắt mở to.

Cô ấy có vẻ đau đớn và không ngừng co giật khi nói:

“Không. Chúng ta phải kiềm chế cái 「 bóng 」. Chúng ta không thể để nó dùng thuật biến hình thứ hai ở đây…….không……không lẽ nó đang sử dụng phép thuật cấm? Không tốt rồi, bình tĩnh nhanh lên nào, bàn tay phải của ta?....!”

Cô ấy, trong thế giới tưởng tượng của mình, đột nhiên bắt đầu tự đấu tranh dữ dội.

-Hime cậuuuuuuuuuuu!!!!!! Tôi sẽ nhớ việc nàyyyyyyy!!!!!!!!!!

Tôi nuốt tsukkomi gần như ra khỏi cổ họng mình, khi tôi thấy những ngón tay trắng ngần của Masuzu đang tiến gần tôi.

“Fufufufufu, vậy cái gì đang trốn ở đây nhỉ?”

Khôngggg! Dừng lạiii, Masuzu-san!!!! Khôngggg tình trạng lộn xộn! Xin đừng mở chếc rèm cửaaaa!! Wahhhhh!!!!!!!!

“Các cậu đang làm gì ở đây?”

Phòng y tế vang lên một âm thanh rõ ràng và tươi sáng.

Bàn tay đang tiếp cận tôi của Masazu dừng lại trước lại trước tôi.

Tôi lén nhìn qua khe của rèm cửa theo hướng về nơi giọng nói, và nhìn thấy một nữ sinh mang chiếc băng đội trưởng của ủy ban kỉ luật.

Ấn tượng đầu tiên của tôi, tôi cảm thấy ngoại hình của cô ấy chắc chắn được xem là 「dễ thương」 hoặc là 「xinh xắn」. Nó là một loại khác với sự dễ thương giống cún của Chiwa. Nhưng đúng hơn là cố ấy có một vẻ đẹp tsun giống với mèo Siamese[8]. Mặc dù cô ấy không phù hợp với vẻ đẹp trang trọng của Masuzu, và khác với vẻ đẹp tự nhiên của Hime, vẻ mặt cô ấy khá nghiêm khắc. Mặc dù tôi đã nhìn cô ấy được năm giây, vẻ mặt cô ấy đã thay đổi đến ba lần. Theo ý kiến của dì tôi Saeko-san (nghề nghiệp: nhà sản xuất gal-game), dì ấy chắc chắn sẽ phân loại cô ấy như là 「có linh hồn tsudere bishoujo cao nhất」! Nhưng không, dù tôi nhìn thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn không thấy phần dere của cô ấy.

Tên cô ấy là Fuyumi Ai.

Điểm thường thấy của cô ấy là bất cứ khi nào cô ấy gặp ai, cô ấy sẽ gập thẳng quần áo họ, quan sát vì vi phạm luật nhà trường, và làm cho trẻ nhỏ khóc vì sợ ác quỷ từ ủy ban kỉ luật.

“Thật sự, mấy người có 「nhận thức」 không vậy hả?, Các cậu thậm chí còn biến phòng y tế thành một nơi để chơi.”

“K-không phải chúng tôi đang chơi!”

Fuyumi đối mặt với lời phủ nhận của Chiwa và chỉ ngón tay của mình:

“Lời bào chữa của bạn đã quá đủ rồi, cái tự Hội trinh nữ giả tạo[9] này!”

“Giả tạo?”

“「Trinh nữ 」 cũng có thể gọi tắt của 「Tự hoàn thiện bản thân 」 phải không?

Tôi gần như muốn khóc 「Oooh」.

Cuối cùng cũng có ai đó đã phát hiện bí mật về cái tên viết tắt của câu lạc bộ mà chỉ Masuzu và tôi biết.

“Nhẫn tâm quá! Còn gì để mà nói?!”

“Tôi đã phải dành rất nhiều nỗ lực để có được cái tên, 「 Hội thiếu nữ tự hoàn thiện bản thân」. Để rồi bị đọc tắt như vậy-“

Bên cạnh Masuzu sắp sửa nổi đóa lên là Chiwa, đang vờ khóc lóc diễn một vở bi kịch vớ vẩn nào đó.. Nhân tiện, cô ta là người đầu tiên nói, 「Viết tắt là「 Jien-Otsu 」. Chỉ đùa thôi - ♪ 」. Một lần nữa với tự hiệu này.

“Nhân đây…….”

Fuyumi đưa ánh mắt về phía Hime ở trên giường.

“Có chuyện gì với cô gái đó? Giống như cô ấy đang ở thế giới khác vậy?”

Hime vẫn tiếp tục lăn qua lăn lại trong chiếc chăn, lẩm bẩm: “Eita, em rất vui vì cuối cùng anh cũng nhớ lại mối liên hệ của chúng ta từ kiếp trước. Yahoo, ta sẽ không bao giờ rời nhau nữa.”

Những câu nói nghe thì có vẻ giống như được đem ra từ một bộ phim hài tình cảm nào đó, nhưng 「Hiyaha」thì lại nghe chẳng giống lời của một nữ chính sẽ nói một chút nào. Bộ kiếp trước của em là từ cuối thế kỷ trước hả?

“Thôi, hôm nay cũng khá là nóng mà……”

Mauzu uể oải nhìn ra ngoài cửa sổ. Mặc dù là chủ tịch, nhưng cô ấy chưa từng theo dõi những hoạt động của các thành viên trong nhóm mình cả.

Fuyumi lắc đầu như muốn nói, 「Thật đáng trách」!

"Đây là những gì bạn gọi," một quả táo hư làm hỏng cả rỗ. 'Akishino-san đã luôn là một học sinh rất nghiêm túc![10] "

Bất kể có hay không Hime là một học sinh nghiêm túc, cô đã ấy chắc chắn bị ảnh hưởng bởi tác động của chúng tôi. Kể từ khi gia nhập 「Jien-Otsu」 Hime đã chắc chắn trở nên năng động hơn lúc trước. Tôi nghĩ đây là một sự thay đổi khá tốt, nhưng tôi đoán theo ủy ban kỷ luật, nó là 「sự gia tăng của vấn đề về cách cư xử」.

"Như tôi đã nói với các cậu ngày hôm qua, chuyện câu lạc bộ của các cậu bị giải thể đã được quyết định rồi. Đó là một điều gì đó mà bạn tự mang lại cho bản thân mình, vì vậy bạn nên nghiêm túc suy nghĩ về nó!"

Ngay sau khi Fuyuumi Ai hoàn thành tuyên bố này, Masuzu và Chiwa lập tức trông khó chịu.

Vâng.

Hôm qua sau giờ học, chúng ta 「Jien-Otsu」 đã bị kết án bởi Fuyuumi rằng 「Câu lạc bộ sẽ bị giải tán như một hành vi kỷ luật」. "

Trong khi đó nó là 「sự kiện Dora trực tiếp」 và 「Toast cố tấn công 」, cùng với vấn đề phát sinh khác, em gái của Masuzu • Mana, là đòn cuối cùng. Mặc dù Masuzu đã cố giảm nhẹ vụ việc, những tin đồn rằng câu lạc bộ của chúng tôi 「đã lên đến mức không tốt」 đã lan truyền rộng rãi. Cuối cùng, họ đưa ra quyết định trong cuộc họp giữa các thành viên rằng câu lạc bộ của chúng tôi sắp sửa bị giải thể.

Và người dẫn dắt trong tấn công chúng tôi một cách độc ác là Fuyuumi Ai . Mặc dù giọng nói của cô ấy đã lớn sẵn rồi, nhưng trọng lượng của lời nói chủ tịch ủy ban kỷ luật cũng không thể phủ nhận.

Yeah ......

Oh tốt, dù sao, chúng tôi đã cư xử khá kém cho đến bây giờ.

"Thôi nào, Natsukawa. Không có lý do để ở lại đây, phải."

"Đó là sự thật, bị mắng đủ quá rồi."

Có lẽ họ nhận ra rằng nói bất cứ điều gì hơn nữa sẽ là một sự lãng phí thời gian, nhưng Chiwa và Masuzu đã nghĩ đến việc rời khỏi phòng y tế.

Fuyuumi ngay lập tức dừng họ lại:

"Hãy đưa Akishino-san đi với các cậu. Cô ấy rõ ràng là không bị bệnh, nhưng cô ấy đã lấy một chiếc giường. Nó sẽ cho mọi người rắc rối mất."

Chiwa trả lời hơi sốt ruột:

"Rồi rồi rồi rồi rồi."

"Trả lời một lần là đủ rồi."

"Hả!"

Đôi mắt thon của Fuyuumi bị căng chặt.

"Bạn vẫn còn đang kháng cự với thái độ như vậy của bạn ư? Bạn cần hiểu ra rằng tên bạn nên là 「Chihuahua đáng đương 」!"

"N-nói nhiều quá rất đáng thương, đồ ngốc đồ ngốc!"

Chiwa buộc nhướng mày lên để cãi nhau.

"Những người trong chúng ta ai là đồ ngốc? Mong ước của cậu là「 nổi tiếng 」thật không bình thường chút nào. Não của cậu toàn chứa đầy những suy nghĩ nực cười!"

"Và có gì sai với điều đó ?! Trở thành nổi tiếng là một điều rất thú vị! Có lẽ tôi sẽ nhận được rất nhiều thức ăn nữa!"

............

Có phải đó thật sự là cái động lực ban đầu của cậu để trở nên nổi tiếng không , Chihuahua-san? ......

Các cảnh chiến đấu của các cuộc xung đột giữa quái vật-con người bắt đầu leo thang, nhưng Masuzu hờ hững bước lên giường.

Tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ gọi Hime dậy từ trong thế giới ảo tưởng của cô ấy, nhưng Masuzu lại ngồi thẳng xuống giường.

Sau đó, cô bắt đầu từ từ nhấc tấm chăn che chân của Hime.

-Hmn?

Masuzu-san, cô đang làm gì vậy?

Nếu cô làm điều đó, tôi sẽ thấy mất.

Hime không mặc bất cứ thứ gì dưới đó.

Tôi sẽ thấy bờ mông mịn màng và trần truồng của Hime.

Đó- đó là một bờ mông hoàn hảo và xinh đẹp giống như tôi tưởng tượng. Từ nơi ẩn náu trong rèm cửa, tôi có thể thấy nó rõ ràng một cách tinh tế và nhỏ gọn, và như vậy thầu giống như một quả mận ... ..

- Đang được nói, cậu đang làm cái gì vậyyyyyyyyy?!?!?!?!? !!!?! ?? !!

Masuzu 「mỉm cười tự mãn」 và nhìn chằm chằm vào rèm cửa đang rung nơi tôi trốn.

Cô mấp máy môi nói với tôi một cách thí thầm:

Có phải

Anh

Đang bị kích thích

Ngay bây giờ?

-Vậy con nhỏ này, đã nhận ra rồi à?!

Hime đã ngủ khi chúng tôi không chú ý, và cô ấy đã lầm bầm với chính mình khi đi du lịch trong thế giới giấc mơ. Mông cô đã rất sáng bóng và mỏng, nhưng cô rõ ràng là cô ấy không hề biết rằng nó đã bị lộ ra.

Bạn gái. Cho thấy ass của bạn gái cũ bạn trai mình. Để trêu chọc anh ta.

Tôi không hiểu điều này.

Tình trạng lộn xộn này vượt xa bất cứ điều gì được tìm thấy trong tiểu thuyết.

Đây chắc chắn không phải là loại âm mưu thường thấy trong các bộ phim truyền hình hoặc phim hài lãng mạn. Hôm nay tôi đã trải nghiệm một cái nhìn thoáng qua của một cái gì đó thậm chí còn tồi tệ hơn.

Điều đang được nói, đó là bạn gái của tôi!

...... Mình chia tay nhé ......

Tại thời điểm này-

"Hahan, tôi hiểu rồi!"

Chiwa kêu lớn lên.

Fuyuumi, trong sự ngạc nhiên, hỏi:

"Cậu hiểu cái gì?"

"Tóm lại, cô đang ghen tị, có phải không?"

"Eh?"

"Cô ghen tị với chúng tôi những người đang phấn đấu để được nổi tiếng? Các thành viên ủy ban kỷ luật toàn là con gái, tất cả mọi người đều sợ hãi cô, và cô không có được một cơ hội để nói chuyện với bọn con trai. Đó là lý do tại sao cô ghen tị với chúng tôi, và muốn giải thể Cậu lạc bộ thiếu nữ của chúng tôi.

"...... - ......"

Fuyuumi, người khi nãy bị chống đối lại một cách rõ ràng, đột nhiên bắt đầu run rẩy không ngừng, và khuôn mặt cô đỏ bừng. Sự thay đổi này khá là bất thường. Thậm chí không chỉ tai nàng, thậm chí cổ của cô là màu đỏ ửng.

"Có khi nào, trúng tim đen rồi chăng?"

Khi nhìn thấy một cơ hội để tấn công, Masuzu lao vào ngay lúc đó.

"Khi các ủy ban kỷ luật, cần phải phát huy những lợi ích cho khắp trường, đột nhiên quyết định đóng cửa một câu lạc bộ hoạt động hợp pháp điều này đi ngược lại với những quyền lợi của học sinh bình thường do một「 lợi ích cá nhân 」-đây là một vấn đề. Tôi có lẽ nên nói điều này với giáo viên. "

"Trong trường hợp đó, việc câu lạc bộ bị giải thể sẽ bị hủy bỏ!"

Wow! Nắm đấm của Chiwa đã nắm chặt, và có vẻ như cô ấy đã rất vui mừng với chiến thắng.

Fuyuumi nắm chặt bàn tay đến run lên khi cô ấy nói:

"...... Đừng giỡn mặt với tôi".

"Huh?"

"Đừng biến tôi thành đồ ngốc-! Chỉ là một người bạn trai thôi mà, tất nhiên là tôi có rồi, đồ ngốc -------!"

Bệnh xá đột nhiên rơi vào im lặng.

Chỉ có hoàng hôn những con ve kêu bên ngoài cửa sổ và máy điều hòa đã cũ kêu 「vù vù」 và vang vọng trong phòng.

"Và bạn trai của cô, cũng là học sinh của trường chúng ta đúng không?"

Masuzu đã phá vỡ sự im lặng và hỏi.

"Hh-làm thế nào sao mà tôi có hứng thú với cậu con trai bằng tuổi tôi chứ? V-Vâng, anh ấy là một sinh viên đại học!"

"Trường đại học nào?"

Mắt Fuyuumi đảo qua đảo lại, khi cô ấy nói:

"...... Đại học K-Keio?"

Tôi thật sự không biết tại sao cô ấy lại nói như thể nó là một câu hỏi.

"Khi cô nói đến Keio, ý cậu là Đại học Keio nơi những đứa con nhà giàu học à? Cô có chắc chắn ý của cậu không phải là Đại học Tokyo?"

"P-phải không? Anh ấy là con trai của một gia tộc lớn. Mặc dù chúng tôi không gặp nhau thường xuyên vì mối quan hệ đường dài của chúng tôi, anh ấy nhắn tin cho tôi mỗi ngày, rất dịu dàng, và yêu tôi rất nhiều!"

"Những điều đó, nó rất tuyệt vời ♪"

Mặc dù Masuzu có phản ứng cười toe toét trên khuôn mặt ...... má cô ấy vẫn không để lộ một cái gì cả. Là một 「anti tình yêu」, có lẽ cô muốn nhổ và nói, 「Thật tốt nếu bạn chết」. May mắn thay, cô ấy có thể chịu được.

"Tất nhiên rồi. So với tất cả các cậu những ai chỉ có thể hài lòng với Kidou-kun, khẩu vị của tôi là hoàn toàn khác với các cậu."

"Sao cô không chết luôn đi, Peh!"

Cô ấy bị mất kiên nhẫn quá nhanh!

"Thật đấy ~? Cô có thực sự có một người bạn trai ~?"

Chiwa nhìn chằm chằm vào Fuyuumi, ánh mắt lộ rõ sự nghi ngờ rất lớn.

"Trong trường hợp đó, tại sao bạn không cho tôi xem một bức ảnh từ điện thoại của cô? Cô chắc chắn cần phải có bức ảnh mà, phải không?"

"Tôi xin lỗi, tôi hoàn toàn khác với những học sinh xấu hay mang điện thoại đến trường!"

"Vậy khi nào các cậu mới gặp nhau trong suốt mùa hè?"

Ngày mai là cuối cùng của khóa học ở trường Trung Học Haneoyama, ngày đánh dấu một kì nghỉ hè sắp tới

"Tôi rất bận rộn suốt mùa hè với học luyện thi! Và tại sao tôi phải trả lời cậu về điều đó?"

"Vậy, cô có thể chỉ cần cho chúng tôi biết tên của anh ấy không?"

Ngay sau khi Masuzu bắt đầu hỏi cô ấy một cách cẩn thận, Fuyuumi cúi đầu và bắt đầu run rẩy.

Lần này nó không chỉ là môi, mà thậm chí là vai cô ấy run lẩy bẩy.

Sau một khoảng thời gian im lặng sau đó kể cả một khán giả như tôi cũng không thoải mái-

"................................................. ..... Michel. "

"Eh?"

"Tên của anh ấy là Murata • Michel • Daigoro! Mẹ anh ấy là người Mỹ. Ngầu quá đúng không? Tuyệt quá đúng không?!"

Bệnh xá lạ một lần nữa hoàn toàn im lặng.

Và cái sự im lặng này khác so với lúc trước. Đó là một sự im lặng không nói nên lời mà phải là sự im lặng không còn gì để nói.

"Tốt, tốt, tôi nghĩ chúng ta nên về bây giờ thôi."

"Đuợc."

Chiwa đồng ý dễ dàng với đề nghị của Masuzu, mặc dù cô vừa nóng lên vì cuộc cãi nhau. Có vẻ bây giờ cô ấy đã hạ hỏa. Tuy nhiên, Chiwa vẫn dường như không tin Fuyuumi, và lông mày của cô trông giống hình chữ V.

"Được rồi, Himecchi, về nhả thôi-"

"...... Ah, Mẹ ơi?"

"Làm thế nào lại có một người mẹ sinh đẹp vậy được?"

Hime dụi mắt, và Chiwa đưa Hime đồng phục đã được xếp của cô ấy.

Sau khi Hime thay xong quần áo (trong khi tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà), và Masuzu và những người khác sắp rời khỏi phòng y tế, Fuyuumi ngăn họ lại.

"Đợi một chút đã."

"Eh, cô còn muốn gì nữa à?"

Ngay sau khi Fuyuumi bắt gặp đôi mắt của Masuzu và những người khác, cô ngay lập tức quay đi.

Với đầu cô ấy cúi xuống và các ngón tay đan lại, cô ấy hỏi:

"Ta ...... Và Kidou-kun? Hôm nay anh ấy không có ở đây à?"

Eh, tôi ư?

Tại sao cô ấy lại hỏi về tôi?

Cô ấy luôn khó chịu với Masuzu hoặc Chiwa, nhưng cô không nên có bất cứ xung đột với tôi.

"Ai biếtt được?"

Masuzu liếc một cách dứt khoát ở rèm cửa, nơi tôi đang trốn, và nói:

"Có vẻ như hôm nay anh ấy về sớm rồi."

"...... Tôi hiểu rồi"

"Tại sao cô lại tìm Ei-kun?"

"K-không có gì. Làm sao mà tôi lại làm thế chứ?"

Tôi không biết lý do tại sao Fuyuumi nói điều này một cách giận dữ. Sau đó, cô đẩy Chiwa sang một bên và những thứ còn lại khi cô ấy rời khỏi phòng y tế.

"Cái gì vậy? Thái độ đó!"

"Thật xúc phạm."

"......Buồn ngủ quá......"

Cả ba người họ than vãn và lần lượt rời khỏi phòng y tế.

Khi Masuzu đóng cửa, cô thò đầu ra khỏi cửa và nói:

"Đừng quên điều này đấy, Eita."

Cô ấy thì thầm những lời đáng sợ với tôi.

Sau khi tôi xác nhận rằng tiếng đập bước chân thình thịch xa dần, tôi thả tự do bản thân mình khỏi rèm cửa và nằm lên giường.

Gió từ điều hòa không khí thổi vào má tôi rất thoải mái. Mặc dù tôi không phải là Hime, tôi cũng thực sự rất muốn đi ngủ.

"Ahh ......"

Bằng cách nào đó, tôi chỉ cảm thấy rất kiệt sức.

Mặc dù tôi chỉ nghe cuộc đối thoại của họ, nó cảm giác như HP của tôi bị mất đi một cách diên cuồng.

Để đối phó với cô nàng này, bạn cần nhiều thứ hơn là vài mạng sống.

Sau khi 「 Jien-Otsu」 bị giải tán, có khả năng những việc đau đầu này sẽ giảm bớt chứ nhỉ? Hay là mọi thứ sẽ thậm chí còn hỗn loạn dữ dội hơn vì họ đã đánh mất mục đích của các hoạt động hội đây?

...... .Dù sao, nó cũng không đáng phải suy nghĩ. Đi tìm rắc rối không phải là câu trả lời.

Trong trường hợp, ngày kia sẽ là bắt đầu cho kỳ nghỉ hè.

Tôi cũng giống như Fuyuumi. Mùa hè của tôi sẽ chỉ chôn chân trong trường luyện thi. Một tháng trước, tôi bắt đầu nghiên cứu những tờ quảng cáo của mỗi trường luyện thi để tìm ra những kế hoạch hợp lí nhất. Tôi lấy làm tiếc cho Masuzu và những người khác, nhưng so với một câu lạc bộ bị đóng cửa và vân vân, đây là điều quan trọng với tôi hơn.

Để có được thư tiến cử của Trường Đại Học Y Quốc Gia.

Vĩnh biệt 「Jien-Otsu」.

Vĩnh biệt, chiến trường gái gú.

Mùa hè của tôi sẽ tuyệt vời lắm đây.

Với cảm giác này, và một động lực mạnh mẽ, nó đã đến với buổi sáng đầu tiên ở trường luyện thi mùa hè.

Trong đám học sinh trong hội trường đang chờ đợi để bắt đầu học luyện thi, tôi đã gặp một khuôn mặt quen thuộc.

Những lời đầu tiên cô nói là:

"T-tại sao cậu lại ở đây?"

Fuyuumi Ai chỉ với các ngón tay trong một tư thế quen thuộc, và trừng mắt nhìn tôi, khi cô ấy vẫn còn mặc đồng phục.

"Tại sao là sao chứ? Tôi tới đây để học thêm mà."

"KKKK-không thể thế được. Bạn kh-kh-không thể nào ở lớp Z, có phải không!?"

"Nếu nó là lớp Z mà tôi vào."

Mặt Fuyuumi sáng lên ngay lập tức, và hào hứng giơ nắm tay cô ấy lên.

"Yaa, điều này, tuyệt quá đi ♪ Đại thắng dành cho Ai-chan ------!"

Hội trường đang ồn ào đột nhiên trở nên yên lặng.

"C-Cái gì vậy? Sao đột nhiên lại?"

Tôi hỏi cô ấy, rất nhiều là đằng khác. Fuyuumi nagy lập tức lấy lại nhận thức của mình, lắc đầu của mình, và nói:

"Đây không phải đại thắngggggggg gì hết -----! Vừa rồi không tínhhhhhhhhhh-----!"

"......"

Bằng cách nào đó, tình huống này đột nhiên hơi căng thẳng.

Nó khiến cho mọi người xung quanh nhìn tôi chằm chằm, và nó rất xấu hổ.

Fuyuumi hắng giọng ho, trở lại với cái nhìn bình tĩnh của cô và nói:

"Tại sao cậu cũng vào lớp giống như tôi? Bạn là một người thật trơ trẽn quá đấy!"

"Sao tôi biết được?"

Tôi không biết lý do tại sao tôi cảm thấy rất buồn. Tại sao một người nào đó lại gọi trường luyện thi hè mà tôi đã chọn là「trơ trẽn」?

"Nhưng nếu cậu cũng ở lớp Z, nguyện vọng của cậu để vào trường đại học cũng rất cao, phải không?"

Cái lớp Z mà tôi đã đăng ký là dành cho những người có nguyện vọng cao đối với các trường đại học tư nhân và công đồng nổi tiếng, và bao gồm các lớp học chuẩn bị cho các trường y.

"Tôi không có kế hoạch rất rõ ràng cho trường tôi muốn vào, nhưng chuẩn bị trước thì vẫn hơn."

"Đúng nhỉ, có lựa chọn rộng rãi vẫn hay hơn."

"Mặc dù nó có thể sẽ phải làm việc chăm chỉ khi cậu tìm thấy công việc cậu muốn làm, các kỳ thi vẫn còn phải cạnh tranh lắm, đúng không?"

"Vì vậy, bạn là người thường thích đi trước một bước."

"Aha! Đúng vậy. Tôi không muốn chờ đợi cho đến cơn gió của năm thứ ba của trường cao trung[11]. Ah, tiện thể đang nói đến điều đo, cậu tốt hơn hết không nên gây rắc rối trong lớp học nữa, đồ ngốc ạ!"

"Cái gì vậy, mới khi nãy?"

Mặc dù nó rõ ràng là một cuộc trò chuyện rất trôi chảy, cô ấy đột nhiên nổi giận và gọi tôi đồ ngốc.

"Làm thế nào tôi có thể nói chuyện với bạn một cách hòa bình? Đặc biệt với tất cả các mối quan hệ thù địch với tôi ?!"

"Thù địch?"

"Đừng giả vờ vô tội. Đó rõ ràng là Câu lạc bộ giả tạo của cậu[12] VS. ủy ban kỷ luật của chúng tôi."

Ah ......

Có phải cô gái này thực sự muốn chiến đấu với từng người một?

"Đừng làm thân với tôi. Nói chuyện tiếp với cậu tiếp chắc tôi bị lây mất!"

Thậm chí không cần thời gian để tsukkomi về những thứ của hội giả tạo, cô có thể tự nhiễm một mình cô, Fuyuumi vội vã bước đi.

Vâng

Tôi đoán tôi có thể thấy rằng cái mà gọi là "nghiêm trọng quá vấn đề" mà Chiwa đã nói đến một lần.

Tại thời điểm này, ai đó vỗ nhẹ vào vai tôi từ phía sau.

"Chào buổi sáng, Eita."

Người bạn thân của tôi Asoi Kaoru giơ tay chào trong khi mỉm cười. Nụ cười của cậu ta vẫn dễ chịu và vô tư như thường lệ. Tôi luôn cảm thấy nếu tôi thấy nụ cười này mỗi ngày, máu của tôi sẽ lưu thông tốt hơn.

"Mặc dù mọi người ở đây chỉ mới năm nhất, vẫn còn rất nhiều người. Mọi người thực sự có niềm đam mê thật ấn tượng để học."

Kaoru lau mồ hôi của mình với một chiếc khăn tay khi cậu ta nhìn xung quanh và nói với một giọng nói nhàn nhã.

"Tớ xin lỗi, tớ lúc nào cũng cảm thấy như tớ luôn kéo cậu đi cùng với tớ."

"Hoàn toàn không phải đâu. Dù sao thì bố mẹ vẫn thúc giục tớ đi học hè, vì vậy khi Eita mời tớ nó thật đúng lúc."

Kaoru nhìn quanh hội trường một lần nữa.

"Có vẻ như năm nhất từ Trường Cao Trung Hane chỉ có hai chúng ta."

"Không đâu, tớ vừa gặp một người nữa."

"Eh, ai vậy?"

"Fuyuumi Ai, từ Ủy ban kỷ luật."

"Vậy, A-chan đã đến! Không, thật sao?"

Đôi mắt của Kaoru mở ra rất to.

"Vậy, cậu biết cô ấy à?"

"Ah, này ......"

Kaoru nhìn tôi do dự một lúc, và lắp bắp:

"Ừ, tớ có biết cô ấy. A-chan và T- Fuyuumi Ai là người bạn cùng lớp hồi tiểu học."

Đây là điều mà tôi chưa bao giờ nghe nói tới, và cậu ấy không bao giờ tiết lộ những thứ như vậy cho đến ngày hôm nay.

Kaoru đã thực sự là một chàng trai với nhiều bí mật.

"Ah- vậy A-chan cũng đến à? Thật là một sự trùng hợp, heh-"

Kaoru gật đầu liên tục, nhưng tôi không biết lý do tại sao cậu ấy lại cười khẩy.

"Vậy, tớ đoán tớ sẽ đi chào hỏi."

"Được thôi, cô ấy đã vào lớp rồi."

Sau khi Kaoru nói 「cảm ơn」, cậu ấy hào hứng chạy ra khỏi hội trường.

Đó là thực sự đáng ngạc nhiên.

Kaoru thực sự biết Fuyuumi.

Khi tôi nói với cậu ấy làm sao 「Jien-Otsu」 lại bị giải thể, Kaoru đã không có bất kỳ phản ứng cụ thể. Cậu ấy chỉ nói, 「Về vấn đề này, tôi sẽ không có ý kiến」. "

Bây giờ tôi nghĩ về nó, nó có lẽ là 「lời tuyên bố trung lập」 của Kaoru. Nếu bạn ở trong một tình thế khó xử như giữa tôi và Fuyuumi, nó sẽ phải rất rắc rối.

Và như vậy đây, đây là đoạn mở đầu cho 「mùa hè」 của tôi.

Nó không phải là một 「mùa hè lộn xộn」 với Chiwa, Masuzu, và Hime.Mà đó là một 「mùa học hè」 với Fuyuumi Ai và Asoi Kaoru.

Chú thích Edit

↑ Denpa (電波?), hay còn gọi là denpa-kei (電波系?) hoặc denpa-san (電波さん?), là một định nghĩa của người Nhật cho những cá nhân tự cô lập và ngăn cách mình khỏi xã hội. Họ thường biểu diễn những thế giới tưởng tượng điên rồ hay những ảo tưởng khủng bố những người khác và nhiều niềm tin kỳ dị tương tự. Những người ngoài cuộc có thể coi hành động và lời nói của họ là kỳ lạ hay điên rồ. Denpa nghĩa đen là sóng điện từ, vì nguồn gốc của denpa-san ý chỉ những người tự nhận mình nghe được giọng nói, suy nghĩ hay mệnh lệnh của ai đó truyền vào trí não mình thông qua bức xạ sóng điện từ. Ngày nay Denpa đã được chuyển thành một hình tượng nhân vật trong Manga, Anime hay LN.

↑ hội chứng ảo tưởng lớp 8 thường thấy ở trẻ vị thành niên

↑ Nếu bạn thắc mắc thì nó nghĩa là Hime-chan suki suki aishiteru tức là yêu Hime-chan yêu yêu và yêu rất nhiều

↑ giống như là bị sặc ấy mà

↑ Nguyên văn là 吐槽 – [thủ tào], trên baidu bảo đây là tsukkomi trong manga, còn tsukkomi là gì thì nhờ bạn Akari Mizunashi bên VNS mình mới biết: tsukkomi đi chung với bokke, “Đơn giản nó là 2 dạng nhân vật trong 1 thể loại hài kịch của Nhật, bokke là dạng 1 anh ngốc, còn tsukkomi là 1 anh chuyên sửa anh ngốc đó. Hình ảnh thường thấy là anh tsukkomi cầm quạt giấy đập vào đầu anh bokke…” vậy đó, không chắc nữa ;__________;

↑ giống kiểu tứ mã phanh thây ấy mà chặt ra thành từng khúc ấy

↑ nó là cấp độ xin lỗi thứ 4 nó như thế này người có lỗi sẽ quỳ gối xuống nền nhà, hai tay để phía trước, cúi mặt úp xuống hai tay (được gọi là kiểu xin lỗi Dogeza). Tất nhiên, kèm theo đó phải là lời xin lỗi và hứa sẽ không bao giờ lặp lại hành động sai lầm đó nữa.

↑ nó nghĩa là mèo Xiêm, chúng là một trong những giống nòi mèo đầu tiên của mèo lông ngắn phương Đông được công nhận. Nguồn gốc của mèo Xiêm cho đến nay vẫn chưa được rõ ràng, nhưng Thái Lan được tin rằng là nơi xuất xứ của nó. Ở Thái Lan - nơi mèo Xiêm là một trong những nòi mèo bản xứ - nó được người dân Thái gọi là Wichian Mat (วิเชียรมาศ, có nghĩa là "kim cương mặt trăng"). Trong thế kỷ 20 mèo Xiêm là một trong những nòi mèo phổ biến nhất ở châu Âu và Bắc Mỹ.

↑ câu này là khi bé Ai gọi tên tắt của hội những thiếu nữ muốn hoàn thiện bản thân

↑ ở đây câu này ý nói gần mực thì đen gần đèn thì sáng ấy bé Ai muốn ám Hime chơi với Masuzu và Chiwa nên bị nhiễm "bệnh" của họ.

↑ cái này chắc các bạn cũng hiểu là năm cấp ba phổ thông đó.

↑ câu này bé Ai lại nói tắt tên câu lạc bộ của Natsukawa tức là Hội thiếu nữ tự hoàn thiện bản thân thành Hội trinh nữ giả tạo

Hãy like và follow fanpage nhóm dịch N2D để cập nhật thông tin tiến độ chương nhanh nhất!

Truyện Chữ Hay