“Aki~ ha~ bara! Nói đến mùa xuân là phải nói đến eroge mới!”
“Thật là…em vừa qua chỗ kiểm soát vé đã nói ngay được một câu kinh hồn rồi.”
Vẫn như cũ, tôi chỉ trích nó. Sau khi tốt nghiệp, mặc dù đã vào năm thứ nhất của cấp ba, đại nhânem gái vẫn không thay đổi chút nào.
Sau khi kỳ nghỉ xuân bắt đầu, tôi theo chân Kirino đến Akihabara.Ánh mặt trời ấm áp phủ lên phố đồ điện.
“Biết tại sao hôm nay em đến đây không đã?”
“Đương nhiên là để mua hết đống eroge ra trong kỳ nghỉ rồi! Tác phẩm mới của Imouto Dreamwork!”
“Không phải! Để tham dự buổi offline của ‘Nữ Otaku tập hợp’!”
Đầu em toàn eroge thôi!
Hai mắt tỏa sáng, Kirino nhìn Akihabara dần thay đổi mỗi ngày.
“Đương nhiên em biết. Hôm nay có giới thiệu thành viên mới.”
“Đúng thế. Anh tự hỏi thành viên mới mà Saori mời sẽ thế nào.”
‘Otaku Girls Unite’ không phải chỉ có mình tôi, Kirino, Kuroneko và Saori. Cũng có những thành viên khác nữa, nghe nói họ thường xuyên offline.Cho nên chính xác mà nói, nhóm của chúng tôi là đội dự bị của ‘Nữ Otaku tập hợp’. Trong buổi offline đầu tiên, những ai không kết bạn nổi sẽ được Saori mời vào, rồi thêm tôi nữa …thành đội ‘bỏ lỡ nhóm chính’.
Tôi cảm thấy – Saori đặc biệt chiếu cố chúng tôi.
Có vẻ lần này sẽ có thêm ít thành viên mới…à, vì họ còn chưa gia nhập nên cứ gọi họ là ‘tạm thời’ đi.
“—Thật ra thì, tôi muốn mời hai người đi gặp mặt lần hai”
Hà…hai năm trước, chúng tôi còn vừa mới gia nhập. Nay nhóm đã có thêm người rồi. Cảm khái quá.
“Không biết sẽ có những loại người gì nhỉ? Nếu có một cô bé dạng em gái thì tốt quá.”
“Ai mà biết…con trai thì sao?”
“Ghi rõ là ‘Nữ Otaku tập hợp’ cơ mà?”
“Anh đã ở đây rồi, chắc gì đã là toàn con gái nữa.”
“Ừ, cứ gặp là biết ngay ấy mà.”
“Em nói đúng.”
Chúng tôi vừa nói vừa đi về phía điểm hẹn.
Khi chúng tôi sắp rẽ, Kirino đột nhiên ‘À’ một tiếng đầy hạnh phúc.Con bé vội chạy tới một cửa hiệu gần đó.
“Đồ mới của Meruru! Nhẫn ma thuật~!”
Có vẻ đây là một bản sao ‘nhẫn ma thuật’ từ anime Meruru.
“Này, mua cho em đi.”
“Hả? Tại sao anh lại phải mua nhẫn đồ chơi cho em?”
Anh có còn là bạn trai của em nữa đâu.
“Tự em mua đi.”
“Tch, anh là anh của em, có gì mà không được.”
“Lý do kiểu gì mà nghe vô lý vậy?”
“Anh thật không hiểu à? – Nghe cho kỹ này, em gái là có quyền làm nũng đòi anh trai một cách đáng yêu.”
“Thế hỏi anh một cách đáng yêu đi! Rồi anh sẽ suy nghĩ về chuyện đó.”
“Ơ? Em lúc nào chả đáng yêu.”
Anh không chỉ bảo bề ngoài của em. Cách em nói chuyện chả đáng yêu chút nào cả.
“Có gì không được! Nhanh mua cho em đi, đồ quỷ hẹp hòi.”
“…Ự…hà ~~~ rồi rồi.”
Cuối cùng, vẫn như mọi lần, tôi chịu thua tính khí thất thường của nó.
“Hì hì ~ Thank you”
Mặc dù con bé vẫn nhiều khi không thẳng thắn, nhưng nó cám ơn tôi là tốt hơn trước nhiều rồi.
Đáng ghét…mình chiều nó quá.
Kirino vẻ mặt thỏa mãn đi trước, tôi theo sau, sắc mặt khổ sở.
Bởi vì giờ là buổi sáng, xung quanh không có nhiều người lắm.
“À, tý nữa thì quên.”
Tôi dừng lại. Kirino cũng dừng bước quay đầu lại.
“Sao thế?”
“Này, cái đánh cược của bọn mình ‘em sẽ làm bất cứ cái gì anh bảo một lần duy nhất’ – anh vẫn chưa dùng nhỉ?”
“Đúng thế -- anh quyết định dùng rồi sao?”
“Ừ ~”
“Đang đi trên đường phố Akihabara lại nghĩ ra, em có linh cảm xấu…thôi được, cứ nói ra em nghe đã.”
Con bé vẫn tỏ thái độ cao cao tại thượng.
“Rồi, thế lại gần đây.”
“Hả? Anh nói cái gì? Yêu cầu của anh là lại gần đây á?”
“Ừ, đến đây.”
“Rồi rồi, thế này được chưa?”
“*Chụt*”
--- Đột nhiên, tôi thơm nó một cái.
“Anh….!”
Bịch! Kirino đẩy tôi ra xa.
“Anh, anh làm cái gì đấy! Còn ước định của bọn mình thì sao?”
Nhìn em gái đỏ bừng cả mặt, tôi cười nói:
“Bọn mình là anh em mà, có sao đâu.”
“Làm gì có chuyện ấy ---------------------!”
Kirino chỉ tay vào tôi:
“Em nói rồi, đây không phải eroge! Về nhà bọn mình sẽ cần thêm một cuộc thảo luận nhân sinh nữa!”
Vứt lại câu này, em gái tôi chạy trước về điểm hẹn.
Ở đó – có loại thành viên nào đang chờ chúng tôi?
Ừm, nếu chúng tôi tiếp tục một thời gian dài hơn, liệu bọn tôi có biến thành giống fujoshi không nhỉ?
…À…thật là…hết cách rồi.
Vì thế…tuy hơi tốn thời gian, nhưng tôi sẽ kể cho mọi người nghe.
Nghe kỹ này.
Về bí mật kinh người giữa tôi và em gái mình.
Về hai năm hỗn loạn của tôi.
Về câu chuyện giữa một cô em gái tính nết thất thường và ông anh trai vô cùng bình thường.
Từ một lần thảo luận nhân sinh bình thường anh em nào cũng có, ở trong lại có một câu chuyện tình đặc biệt.
Nếu các bạn có thể cười, đó là vinh hạnh của tôi.
Về kết cục của câu chuyện, nó là như thế.
“Được rồi ~ Anh còn chờ gì nữa! Nhanh lên nào!”
“Ừ ừ”
---- Em gái của tôi không thể đáng yêu thế này.