Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

nắng hè

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tam Giác Quỷ Bermuda, Những hình vẽ trên Cao nguyên Nazca, Cổng Địa Ngục, Đường hầm Inunaki, Pink Lake, vân vân và mây mây. [note43848] [note43849][note43850]

Những địa điểm bí ẩn tồn tại ở nhiều quốc gia trên thế giới, trải dài từ phương Đông sang tới phương Tây.

Thực sự có người ngoài hành tinh ở Khu vực 51 sao, người Sumer là ai, và sự thực về lục địa Lemuria là gì? Những hiện tượng siêu nhiên đôi khi nguy hiểm, lãng mạn và phi nhân tính này vẫn tiếp tục mê hoặc mọi người sau biết bao nhiêu năm dài đằng đẵng.

Và vì vậy, tôi đang ở『That Pool (例のプール)』, một trong những địa điểm bí ẩn nổi tiếng nhất ở Tokyo. [note43851]

Sai rồi, không phải là『Linh (霊)』mà là『Lệ (例) 』. Quả đúng là các linh hồn thích những nơi nhiều nước, nhưng tôi không muốn cái hồ bơi bị gọi là『Hồ bơi ma(霊のプール) 』 hay đại loại như thế. Tôi không có trừ tà được đâu.

Tôi không phải Linh Môi Sư, không phải Linh Năng Giả, không phải Âm Dương Sư, không phải Phất Ma Sư, không phải Tinh Linh Thuật Sư, không phải Thi Thuật Sư, cũng chả phải Thoái Ma Sư, chỉ là một cậu học sinh cao trung bình thường. Cậu ta là một tên không đặt quá nhiều kì vọng vào mấy công việc tay trong, cậu ta tên Yukito Kokonoe.

Tại sao chuyện này lại xảy ra chứ? Tôi ngồi bên bể bơi, khép chân lại, chắp tay cầu nguyện vì một thế giới hòa bình, từ đâu ra, mẹ và chị gái tôi, cặp mẹ con ác quỷ như được sinh ra để hủy hoại khoảnh khắc thanh bình của tôi thâu đêm suốt sáng, tiến tới.

“Để em chờ rồi.” (Yuri)

“Con trai thay đồ nhanh như thế này tốt thật đấy nhỉ.” (Ouka)

Họ không hề hay biết tôi đang cảm thấy như thế nào, và họ mỉm cười tự mãn. Mẹ mặc bộ đồ bơi có sọc kẻ rất đẹp, còn chị gái tôi thì…――nnngh!?

Mắc mãolTốc độ sên bò k Vạt che của biệt danh k ?Lưỡi chân không? Cây phong là cây phong, Tuyết tùng Zoroastrian√〒 mắc w văn cửu? ∽Keu Đấu Môn’ mắc tsu mắc so mắc A mắc wo kiểu cửu▲Mắc wo mắcー? √⊇ văn nga? √%mắc shi văn hô thành mắc. Mắc mão≧mắc o? ∽Ku ngoạn b nhàn, nhàn thiệt>Mắc đại←Mắc mão? Mắc se mắc se ghế đẩu>Mắc khạpi Đậu cửu’ Khối hình trụ. Nhàn?Nhàn. Nhàn?Nhàn. Thiên thạch∴Mắc wo văn cửu wo cửu∴Mắc wo văn cụ shi∝ーđại@mắc tsu thiều? Mắc lệ※Tuyết tùng Zoastrian∵máy ly tâm lửa・ sau cải cách Taika@mắc của mắc? k mắc cửu i Sâu đục ngón tay, Ồ?khạp◎văn trĩ↑bức thành. Hậu§văn? ↑Mắc? vặn vãnh với∪luy√♀Mắc se văn nạn su.

“Trông thế nào? Em chắc phải hạnh phúc lắm nhể.” (Yuri)

“Có hơi sốc, em định đưa ra nhận xét cơ, cơ mà não em tự mã hóa hết rồi.” (Yuki)

“Là gì?” (Yuri)

“Là sức mạnh của thế giới này chăng.” (Yuki)

Nguy hiểm, nguy hiểm. Tôi chỉ cú lừa được lúc này thôi, nhưng nếu chị có thể giải mã phần văn bản bị mã hóa, khả năng cao là chị có thể hiểu được ý trong văn bản là gì. Vấn đề chỉ là thời gian thôi.

“Em thích mấy thể loại này chứ gì?” (Yuri)

“Đừng có xuyên tạc sở thích của em!” (Yuki)

“Haa? Em nói em thích mà.” (Yuri)

“…Ai lại bịp chị kinh vậy?” (Yuki)

“Linh hồn bảo chị thế.” (Yuri)

“Linh hồn á!?” (Yuki)

Tôi không thể nhìn thấy mấy người, nhưng mấy thứ giống kiểu linh hồn hộ mệnh kia ơi, mấy người có thể giữ im lặng về chuyện đó giùm tôi có được không vậy? Dù gì đi nữa, chắc là nơi này có rung động linh năng rất mạnh mẽ. Tôi không biết chị gái tôi có cái năng lực linh cảm kiểu đó hay không nữa…

“Được rồi, được rồi. Em sẽ nói cho chị sự thật, để em nói! Nếu để nói thực tâm, em nghĩ là em thích bộ đồ lắm.” (Yuki)

“Fuu. Chị sẽ làm vài chuyện tốt cho em sau.” (Yuri)

“Yay” (Yuki)

Mẹ tôi với biểu hiện lo lắng trên khuôn mặt, chứng kiến khung cảnh tôi vất niềm tự hào sang một bên để được chị gái cưng nựng.

“Đừng có ăn mặc như thế nữa, chúng ta tới đây là để bơi mà, nhớ không?” (Ouka)

“Đừng có lố bịch. Mẹ nói thế, nhưng mẹ cũng chọn bộ áo tắm hở hang hơn bình thường đó thôi. Mẹ đúng là cái đồ bà mẹ đ* đ*ếm. Nhưng mà chị vẫn tốt hơn cái bà già cứ thích tán tỉnh trai tơ này mà ha. Dù gì thì con cũng trẻ đẹp hơn mẹ.” (Yuri)

“Thất vọng… Từ bao giờ cô con gái bé nhỏ của mẹ lại trở nên ương ngạnh như vậy chứ?” (Ouka)

Vì vài lý do, tôi cứ để họ liên tục dis nhau căng cực như vậy, còn tôi đi giãn gân cốt. Các bài tập chuẩn bị cẩn thận trước khi vào bơi rất quan trọng. Bị chuột rút trong nước là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Và tôi cũng chẳng muốn can dự vào làm gì đâu. Thời gian của tôi cũng hữu hạn như bao người thôi.

Tuy nhiên, sự việc như này là không thể chấp nhận được.

“Nhìn đi.” (Yuri)

Với một cái dập đầu, chị ấy tự hào lôi ra một dụng cụ học đường quen thuộc tôi thi thoảng hay dùng trong giờ toán.

“Thước đo độ?” (Yuki)

Tôi không biết trên cái cõi đời này lại có một người cần đến cả thước đo góc để bơi trong hồ bơi đấy. Nằm ngoài sức tưởng tượng rồi. Có lẽ tới cả chuyện giao tiếp thường ngày cũng khó khăn muốn xỉu. Chúng tôi không thể hợp nhau nổi.

“Em biết về cái này như nào?” (Yuri)

“Nó là cái thước đo độ, tất nhiên là dùng để đo độ của các góc rồi.” (Yuki)

“Houhou.” (Ouka)

“Để đo độ yêu thích của em dành cho――” (Yuri)

“Chị bị ngốc à?” (Yuki)

“Đã tới lúc phân thắng bại với mẹ rồi.” (Yuri)

“Cả hai người bị ngốc à?” (Yuki)

“Nhưng chị vẫn giỏi toán với lý nhé.” (Yuri)

“Đúng là con gái của mẹ.” (Ouka)

“Bộ chị là con ngốc có học thức sao?” (Yuki0

“Ma~ma~. Chúng ta đã bao cả khu bể bơi này rồi, nên cứ bơi thỏa thích đi mấy đứa!” (Ouka)

Mẹ tôi, người dễ dàng chấp nhận hành vi hung bạo của chị gái tôi, đúng như mong đợi, là một người chín chắn.

“Cơ mà, cứ để mọi thứ như vậy có được không….” (Yuki)

“Thôi nào, tới đây giúp chị căng cơ cái đi.” (Yuri)

“Cả mẹ nữa nhé.” (Ouka)

“Chết tiệt…chết tiệt.” (Yuki)

Tôi vẫn cố gắng nhẫn nại dẫu cho bên trong trái tim tôi như đang muốn tan nát bởi cái sự phi lý dần trào dâng như dòng lũ cuốn. Chẳng hiểu vì sao, việc bày tỏ di hận với mấy con người này chả có tác dụng gì cả. Rốt cuộc, một khẩu súng “di hận” cũng chỉ có sức mạnh tới mức đó mà thôi, và thực tế lại quá phũ phàng.

‘Oya, oya, mẹ kìa, không phải là mẹ béo hơn chút rồi sao?” (Yuri)

“Con mới là người cần tập thể dục ấy, nếu không là con sẽ béo phì đấy.” (Ouka)

“Đồ bà già.” (Yuri)

“Đồ gái chưa lớn.” (Ouka)

『Fufufu』 (Yuki)

Cả hai đều có khoảng thời gian tuyệt vời nhỉ….

Gia đình nhà Kokonoe hôm nay có được bình yên là nhờ vào sự hy sinh của tôi.

‡‡‡

“――Và đó là những chuyện đã xảy ra.” (Yuki)

“Cái đám chị gái ngu ngốc đóooooooo!” (Setsuka)

Run lên vì tức giận, Setsuka-san đang cực kỳ phẫn nộ. Ồ, cả mẹ và chị gái tôi đều tính hết vào nhé. Đối với Setsuka-san, mẹ là chị gái của dì ấy, còn Yuri là chị gái của tôi, thế nên chuyện gọi họ là đám chị gái ngu ngốc cũng chẳng có gì là sai.

Vào ngày cuối cùng của kì nghỉ hè, tôi không còn bận với đống bài tập về nhà nữa, đã thế còn có thời gian rảnh, thế nên tôi tranh thủ nhận lời mời đến nhà Setsuka-san, cũng là em gái của mẹ tôi. Như thường lệ, tôi lại được đối xử như một vị khách VIP. Một nơi quá hoàn hảo để sống.

Ngôi nhà của dì , tuy khiêm tốn, không quá bày vẽ, lại trở thành một địa điểm chữa lành cho tôi như vậy đấy. Tâm hồn tôi tan chảy, tôi trở nên sa đọa đến mức không thể tách mình khỏi chiếc ghế dài. Trong tính toán của tôi, tôi đang trải nghiệm ảnh hưởng trường cố hữu của cái thứ này. Nó thơm quá.

“Nếu có gì xảy ra, cháu cứ nói cho dì biết, nhé? Để dì đập chị ta ra bã cho.” (Setsuka)

“Cháu không thể chịu đựng được nữa, vậy nên xin dì, bằng mọi giá đó!” (Yuki)

Tôi cúi đầu nói vài lời. Đây là vấn đề liên quan tới sống chết, thế nên tôi khá là khẩn thiết.

“Mồ. Bọn họ làm phiền Yuki-chan yêu dấu của dì. Tới nhà dì ở đi.” (Setsuka)

“Đề xuất rất hấp dẫn, nhưng cháu nghĩ nếu cháu làm vậy thì tới 10 năm nữa cháu mới thoát ra khỏi đây được mất.” (Yuki)

“Cháu muốn ở bao lâu cũng được mà?” (Setsuka)

“Sao nghe quyến rũ vậy….!” (Yuki)

Thứ nằm cuối cùng trong danh sách những thứ tôi muốn là để bị phân tâm, hàng thập kỷ, chứ không phải là nhiều năm, sẽ trôi qua kể từ khoảnh khắc tôi chấp nhận cái sự nuông chiều ấm cúng này trước cả khi tôi kịp nhận ra. Tôi sẽ trở thành Urashima Taro thời hiện đại mất. Tuy nhiên, nếu tâm lý vững chãi như Lonsdaleite của tôi là dạng tâm lý mạnh mẽ nhất, tôi sẽ không bị cú lừa bởi mấy cái này đâu.

“Mà nhân tiện, kỳ nghỉ hè này cháu đã trải qua rất nhiều điều rồi đấy nhỉ.” (Setsuka)

“Vâng, cũng khó khăn lắm.” (Yuki)

Tôi nói cho dì Setsuka nghe về kỳ nghỉ hè vừa qua.

Setsuka-san là một người luôn biết lắng nghe. Tôi không có gì phải che giấu cả, tôi sẽ nói cho dì ấy về mọi thứ.

Mệt mỏi bất thường. Kỳ nghỉ hè này có thật nhiều sự kiện. Tôi cảm thấy chưa bao giờ trong đời mình được giao du với nhiều người như vậy. Tôi không biết điều đó là tốt hay xấu nữa…

“Yuki-chan, kì nghỉ hè này cháu có vui không?” (Setsuka)

“Vui à… Nói như nào đây? Kiểu cháu cảm thấy khang khác so với thường lệ ấy.” (Yuki)

“Hiểu rồi. Có lẽ hiện tại như thế là đủ.” (Setsuka)

“Có phải vậy không ạ?” (Yuki)

“Là vậy đấy. Vẫn còn rất nhiều thời gian mà.” (Setsuka)

Nhìn lại, tôi đã gặp được rất nhiều người kể từ hồi cấp ba tới giờ. Cũng có những cuộc hội ngộ. Có những người tôi không biết và có những người tôi biết, con đường của những người đáng lẽ phải giao với con đường tôi đi và những người suýt chút nữa làm được vậy. Tôi dần ít ở nhà một mình hơn, và tôi vẫn ở đây với dì Setsuka như thế này.

“….Cháu không biết đã có điều gì đổi thay.” (Yuki)

“Cứ tiến bước theo nhịp độ của cháu đi, Yuki-chan. Hãy dành thời gian ra với bản thân và tin tưởng mọi người xung quanh mình nhiều hơn. Tới lúc đó, cô chắc chắn cháu sẽ có được nhiều những tháng ngày vui vẻ đợi chờ phía tương lai hơn.” (Setsuka)

Loại bỏ ai đó như một mối phiền phức thật dễ dàng, nhưng tôi không thể làm thế, vậy nên tôi kẹt lại. Tôi không biết phải làm thế nào để dẫn tới hồi kết với Suzurikawa hay Kamishiro. Nếu tôi muốn, mẹ tôi, chị gái tôi, Himiyama-san, và thậm chí cả chủ tịch hội học sinh cuồng dâm đó đều sẽ có những mối lo, tôi cũng lo cho Mikumo-senpai nữa. Về phần tên đẹp trai sáng lạn, hắn có thể tự lo được bản thân bù đắp bằng vẻ ngoài ưa nhìn của mình. Tôi chẳng thể xua tan hết đi những phiền lo cuộc sống, dù cho có phải chọn con đường nào.

“Mọi người đều ích kỷ cả. Chúng ta áp đặt cảm xúc của chính mình lên người khác như ta muốn và làm phiền họ, muốn họ đáp trả lại. Nhưng cháu biết không, dù cho cháu có nhận thức được, cháu vẫn còn đó những cảm xúc muốn được gửi gắm. Và dì đang đợi chờ một ngày dì có thể ôm trọn những cảm xúc Yuki-chan muốn áp đặt lên dì.” (Setsuka)

“Không phải thế là ích kỷ sao?” (Yuki)

“Ích kỷ cũng không sao. Hãy ích kỷ và tự cho mình là cái rốn của vũ trụ này. Nhưng thế vẫn là quá ít ỏi đối với Yuki-chan. Hãy nghe theo con tim mình. Nếu là Yuki-chan, cháu nên nói『Hãy theo ta! 』, cưỡng ép như vậy cũng được mà? Dì tin chắc những bước đi đó là những bước đi đúng hướng.” (Setsuka)

Cảm thấy cần một ai đó rất khó. Người kia không phải là một con rối, hay là AI. Chúng ta sống trong cùng một khoảng thời gian, chúng ta đều có ý chí và cảm xúc của riêng mình. Cứ cô độc một mình dễ dàng đến nhường nào. Tôi không phải lo lắng về bất cứ điều gì cả. Cô đơn quá, nhưng cũng thật ngọt ngào, thật tự do.

Tuy nhiên, nếu tôi vẫn khao khát được sánh bước cùng ai đó, nếu tôi có mơ ước, một điều hiển nhiên với mọi người, để được sống một cuộc sống gắn bó với người khác – vậy tôi đã đi đúng hướng.

“Hãy theo ta!” (Yuki)

“Un! Được, dì sẽ theo cháu. Dì sẽ không để cháu rời xa thêm lần nào nữa đâu! Dì thấy cháu chỉ đi bơi cùng với gia đình cháu chả công bằng tí nào, Yuki-chan ạ. Dì cũng muốn đi bơi cùng cháu nữa, dì còn chuẩn bị cả đồ bơi cho cháu rồi đây này. Hahaha!” (Setsuka)

“Xin lỗi ạ, cháu vừa nãy chỉ là cuốn theo bầu không khí thôi ạ! Đừng có kéo chứ! Khỏe quá! Về mặt đó dì giống mẹ cháu lắm đấy, dì có biết không. ――Vậy bộ đồ bơi thì sao? Đầu cháu lại bóp méo đống suy nghĩ thành hổ lốn rồi! Nhưng bên trong tâm cháu vẫn hạnh phúc lắm đấy nhé, trời ơi, baka, baka, baka!” (Yuki)

Kỷ nghỉ hè sôi động cứ vậy sắp kết thúc.

===========================

Vài lời từ lão Author:

Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu, nhưng bản Light Novel sẽ chính thức được OVERLAP BUNKO phát hành vào 25/4!

Minh họa sẽ được đảm nhận bởi Wata-sensei.

Những hình minh họa rất đẹp và tuyệt vời, nên xin mọi người hãy chú ý theo dõi!

Chúng tôi mong mọi người có thể đợi thêm một thời gian ngắn nữa vì chúng tôi sẽ công bố thêm nhiều thông tin và các chi tiết khi chúng đã sẵn sàng.

★★Thay đổi đối với bản sách★★

①Thay đổi cấu trúc câu truyện.

Không phải nhu cầu giữa bản web và bản sách khác nhau sao? Vậy nên, câu chuyện về nhân vật chính được sửa đổi phần lớn để giống với câu chuyện giữa nhân vật chính và nữ chính hơn. Tăng khối lượng RomCom.

②Sửa đổi và bổ sung các tập mới.

Phiên bản web được thiết kế thành một tập cho mỗi đầu (một diễn biến), nhưng phiên bản sách sẽ bao gồm các tập dài hơn và các diễn biến mới, chẳng hạn như bản vẽ mới, đi cùng với các sửa đổi.

③Sửa đổi một số điều chỉnh và chỉnh sửa những nghịch lý, lỗ hổng.

Chỉ một vài thứ.

④Điều chỉnh con người thực sự của nhân vật chính.

⑤Bản sửa đổi nâng cấp cho Hinagi Suzurikawa

⑥Bản sửa đổi nâng cấp cho Shiori Kamishiro

⑦Như một thiết lập ẩn, cỡ ngực của Yuri sẽ tăng thêm một cỡ nếu đầu truyện tiếp tục được xuất bản (Thời kì tăng trường)

Rất nhiều thứ đã được thay đổi so với bản webnovel, nên độc giả hãy tận hưởng!

■Thiết kế nhân vật đã được ra mắt!►Từ trái qua phải:

Yukito Kokonoe

Hinagi Suzurikawa

Shiori Kamishiro

Yuri Kokonoe►Thứ tự từ trái qua phải:

Ouka Kokonoe

Misaki Himiyama

Kouki Miho

Setsuka Kokonoe

Mutsuki Keido

-

Vậy là chính Tác giả cũng đã cho chúng ta biết LN sẽ khác bản WN 180 độ, thế nên nếu có ai đọc bản LN sau này cũng đừng bị sốc văn hóa nhé, với lại đừng có ai hỏi tôi tại sao tôi đăng lại đống thiết kế nhân vật <(").

Truyện Chữ Hay