Ore Dake Irerukakushi Dungeon ~Kossori Kitaete Sekai Saikyou~

chương 79: tia laser tầng 10

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 79: Tia laser tầng 10

Tôi đã quen với việc lặn, thế nên tôi lại xuống nước một lần nữa.

Tôi liên tục thu thập cá. Tôi thấy có một con cá mặt giống người. Tao nhất định phải bắt bằng được mày! Tôi thấy mặt con cá đấy hơi ghê.

Tôi thông thường không thích những thứ nhìn giống như cá trơ xương hoặc rắn biển, nhưng đến giờ thì chưa có vần đề gì.

Tuy nhiên, nếu như có nhiều quái vật mạnh hơn đến, đấu lại chúng sẽ khó khăn. Vì tôi đang ở dưới nước nên không thể dùng [Purple Lightning] [note34261] hay [White Flame] [note34262]. Tôi cũng đang dùng kỹ năng [Stone Bullet] [note34260] nhưng vì nước cản lại nên kỹ năng đó bắn rất chậm.

“Lặn sâu hơn thôi.”

Vì đang ở dưới nước nên câu nói đó của tôi đã tạo ra bong bóng. Tôi bắt đầu lặn sâu hơn. Càng lặn sâu thì tôi lại càng thấy tối, nhưng vì tôi có [Night Eye] [note34263] nên tầm nhìn của tôi được cải thiện.

Độ sâu của tầng này là 30 mét. Ở dưới cùng là một lớp đá, có cả đá cuội và nhiều loại đá khác, và cả rong biển nữa.

Tôi thấy có rất nhiều tảo đỏ và tảo Wakame xanh, nên tôi đã nhanh tay gom lại chúng. Hai loại tảo đó nhìn thì có vẻ giống nhau nhưng giá trị dinh dưỡng thì khác nhau hoàn toàn.

Sau khi thẩm định, tôi biết được loại tảo đỏ là hạng A còn loại tảo kia là hạng B. Vì vậy tôi sẽ thu nhập nhiều nhất có thể.

“…Cái gì?”

Rất nhiều con cá nhỏ đột nhiên bơi qua tôi rất nhanh. Tôi có cảm giác bất an, thế nên tôi đã núp vào một chỗ tối có nhiều đá.

Cảm giác bất an của tôi chính xác. Có một con cá mập đang tiến tới gần. Tôi nghĩ tôi sẽ không thể thắng nổi cái thứ kinh khủng đó được đâu.

Nhanh chóng đi đến chỗ cầu thang nào…

Sau khoảng 5 phút tìm kiếm, tôi gặp được một con bạch tuộc khổng lồ.

Thẩm định cho biết tên của quái vật này là Chương Ngư Vương. Con quái cấp 48 với các kỹ năng [Suction Pad] [note34264] và [Octopus Ink] [note34265]. [Suction Pad] cho phép con bạch tuộc này có bầu giác (có trong xúc tu, dùng để hút vật) khỏe hơn những con bạch tuộc thông thường. Tôi đoán là kỹ năng [Octopus Ink] của con quái đó là để phun ra mực.

Tôi cấp cao hơn nó, nhưng cũng không thể chủ quan được bởi vì ở dưới nước tôi chỉ dùng được một phần ba sức mạnh so với khi ở trên mặt đất.

Tôi muốn tránh con quái này, thế nhưng tôi sau đó lại thấy thứ gì đó đáng ngờ xuất hiện gần con bạch tuộc. Tôi thấy rất lạ là vỉa đá ngầm lại có nút bấm ở trên nó, và ở sàn tầng hiện tại có một thứ gì đó giống một cánh cổng làm bằng sắt có thể mở và đóng.

Liệu có phải đây là lối xuống tầng 10 không?

Tôi chờ đợi và hy vọng con quái vật này sẽ đi ra chỗ khác. Nhưng có vẻ nó sẽ không đi đâu cả. Chắc là tôi phải chiến đấu rồi.

Tôi bơi trước mặt con bạch tuộc và giữ khoảng cách với nó. Nếu nó đuổi theo, tôi sẽ bấm cái nút ở vìa đá ngầm và giả vờ tháo chạy.

…Nó không phản ứng gì cả. Mắt của nó trông có vẻ đang nhìn theo tôi.

Vô dụng rồi. Ngay cả khi tôi cố chọc tức nó, nó vẫn đứng yên.

Sau đó, tôi cảm thấy có gì đó sắp xuất hiện, nên tôi quay đầu lại… Và tôi nú đằng sau tảng đá ngầm. Một con cá mập xuất hiện.

Đấy chắc là con cá mập tôi gặp lần trước. Nó không phải là quái vật nhưng tôi vẫn thấy nó nguy hiểm.

"Ah."

Đối với tôi, đây là một sự tiến triển tốt. Con cá mập liền tấn công con bạch tuộc. Cá mập, nhà ngươi đánh nó cho ta!

Tôi mừng thầm trong lòng, nhưng rồi tôi lại không xem được trận đấu nữa. Con bạch tuộc phun mực lan tràn khắp một khoảng rộng xung quanh.

Tuyệt, giờ tôi chẳng thấy gì nữa rồi. Sau một vài phút, nước trở lại bình thường như trước. Tôi được một phen kinh ngạc.

Con cá mập đã bị tóm gọn?!

Con cá mập trông rất khỏe nhưng giờ lại bị xúc tu của con bạch tuộc này tóm gọn và nghiền nát. Bây giờ tôi chắc con cá mập đấy tiêu đời rồi.

Những cái xúc tu đó có rất nhiều bầu giác để hút con mồi, nếu chúng ta bị nó vây quanh thì chắc chắn không thể thoát được. Và chúng đang bắt đầu tiêu hóa con cá mập.

Dù sao thì tôi cũng không thể đi qua chỗ này nếu không hạ được con cá mập. Tôi có nên tạo một kỹ năng phù hợp không nhỉ?

Chương Ngư Sát C. . . . . .500

Chương Ngư Sát B. . . . . .800

Chương Ngư Sát A. . . . . .1500

Chương Ngư Sát S. . . . . .2500

Tôi muốn lấy hạng S. Nên yểm kỹ năng này vào món đồ nào nhỉ? Chắc chắn phải là cây lao rồi. Kỹ năng này có vẻ sẽ rất tương thích với cây lao, và cũng chỉ tốn thêm 200 LP thôi.

Tôi không có do dự gì khi buff cây lao này cả.

"Thế này thì sao, một món vũ khí chuyên dụng để đồ sát bạch tuộc đã xuất hiện."

Tôi ra phía đằng sau con Chương Ngư Vương. Ngay cả khi đang ăn con mồi của mình, nó vẫn rất đề phòng tôi.

Tôi sẽ tháo chạy toàn lực nếu nó lại dùng kỹ năng phun mực đó.

Từ từ. Từ từ. Tiếp cận. Nó cũng tiếp cận tôi, xúc tu của nó càng ngày tới gần tôi hơn.

Nhận lấy này!

Tôi đâm cây lao vào phần đầu của xúc tu. Và ngay lập tức con Chương Ngư Vương phản ứng dữ dội. Nó run rẩy và thả con cá mập vừa bị bắt ra. Sau đó, nó liên tục ngọ nguậy những xúc tu của nó, như thể là đang bị đau vậy.

Có vẻ như nó đã chịu rất nhiều sát thương từ cây lao của tôi. Đúng là vũ khí hạng S có khác. Tôi muốn nhanh chóng đi tiếp, nhưng thà cẩn thận còn hơn.

*Bushuuuuu*

Nó lại phun mực tiếp, nên tôi nhanh chóng chạy xa khỏi nó và rút lui lên bờ. Như đã dự đoán, nó không còn đuổi theo tôi khi tôi đã cao xa bay.

Sau khi nước trở lại bình thường, tôi lại tiếp tục tiếp cận nó. Tôi sắp cạn kiệt hơi thở rồi, nên tôi muốn nhanh chóng kết thúc trận đấu này.

Tôi đâm cây lao vào những xúc tu đang tiến tới gần. Con bạch tuộc lại hăng lên như lần trước, nên tôi đã tận dụng cơ hội này tiếp cận và kết thúc nó bằng cách đâm cây lao vào đầu nó. Tôi đã dễ dàng giành chiến thắng trong trận đấu này.

Tôi ngay lập tức ấn vào cái nút trên vỉa đá ngầm. Như dự đoán, cánh cổng kim loại đã bật mở, nên tôi tiến thẳng vào đó.

Tôi rơi xuống theo dòng nước chảy.

「Ouuch…」

Tôi rơi dập mạnh xuống đất. Khốn thật, đúng là thô bạo mà. Có vẻ như cánh cổng chỉ mở trong vài giây, và hiện tại thì cánh cổng đấy sắp đóng lại hoàn toàn rồi.

Đương nhiên là nếu những cánh cổng đó lúc nào cũng mở thì đã lụt tầng 10 từ lâu rồi.

Chà chà, tầng 10 chúng ta lại quay trở lại với loại tầng hành lang. Trước mặt tôi là một lối đi thẳng, đi vào sâu hơn thì lối đi bắt đầu men về hướng bên tay phải.

Tường của tầng này làm bằng những miếng sắt màu xám đen, còn sàn thì sạch và cũng không có gì bất thường. Tôi không nhìn thấy kẻ địch nào, nên tôi đã cởi sạch bộ quần áo của tôi và vắt chúng, và nghỉ ngơi đến khi kỹ năng [Dungeon Portal] [note34266] của tôi hồi phục.

Vì quần áo cần nhiều thời gian để khô nên tôi cởi trần đi tiếp. Phải chăng tôi là kẻ cướp cởi trần?

Tôi men theo đường đi và rẽ phải khi cộc vào tường. Và, thật lạ là giữa đường có một bức tượng đá hình con chó. Hơn nữa, mõm của nó còn ngoạc ra.

Tôi cảm thấy kỳ quái nên tôi thử thẩm định nó.

Chó Đá, cấp 200, có kỹ năng [Red Laser][note34267]…

"Vậy ra nó là một con quái."

Nó không chuyển động gì, nhưng nhiều đốm đỏ bắt đầu tập trung quanh cái mõm của nó. Không cần phải nói cũng biết, nó sắp sửa bắn laser đấy.

Tôi chạy thật nhanh về hướng ngược lại. Tia laser tốn thời gian để nạp nên chắc tôi sẽ tránh kịp. Nhưng không.

Một tia laser nhỏ, nhưng mà lại rất nhanh đang bay về phía tôi. Tôi gụp xuống sàn mới né được đòn tấn công đó. Tia laser đó mạnh đến nỗi nó để lại một vết ở trên bức tường kim loại. Với mức phòng thủ thông thường của cơ thể con người thì chắc chắn sẽ không thể chịu nổi tia laser đó.

Một tia laser nữa lại đang bay đến nên tôi liền bò men góc tường. Bằng một cách nào đó tôi đã tránh được tia đó. Nhưng mà có một tia khác đã đâm xuyên qua phía sau giày của tôi một chút.

"Nó đã bị tan chảy. Thật đáng sợ."

Con chó đã không bắn tia laser liên tiếp, nhưng khoảng thời gian giữa các lần bắn khá là ngắn. Nếu không có binh khí tốt thì khó mà tiếp cận được.

Hôm nay thế là đủ rồi.

Tôi dùng kỹ năng cổng không gian để quay về chỗ sư phụ tôi. Nhìn thấy bộ dạng của tôi, cô ấy bắt đầu giở giọng đùa cợt.

"Không thể nào, cậu đến đây định thịt ta à?"

[Tôi chỉ bị ướt quần áo thôi mà!]

Nhưng đúng là nhìn bộ dạng của tôi lúc này trông biến thái thật. Tôi mặc lại những quần áo đã cởi, vì ướt nên hơi có không thoải mái.

"Cậu hoàn toàn có thể tạo ra một kỹ năng làm quần áo khô nhanh mà?"

[Tôi chỉ còn có 3 nghìn LP thôi! Không thể xài hoang phí như những nhà thám hiểm huyền thoại được.]

"Ồ, giờ ta mới nhớ ra! Vì cậu, ta đã tìm rất nhiều cách để tăng LP đó."

[Hiếm lắm tôi mới thấy cô lo lắng đấy, sư phụ.]

"Cậu chỉ thích đá đểu ta thôi. Dù sao, những cách mà ta tìm ra cũng hơi khác thường nên chắc cũng chẳng sao. Ví dụ như đẩy mông vào nhau, điệu 'bế công chúa' hoặc hôn nhau… Ờ, hơi lạ, phải không? Phải không? Ahahahahah!"

Tôi thấy những phương pháp đó không hề khác thường. Tôi vẫn trầm tư vì tôi nghĩ những phương pháp đó thực sự có thể đem lại hiệu quả. Ngay cả đơn thuần việc bị kẹp giữa hai cô gái cũng đem lại cho tôi rất nhiều LP rồi.

"Để đề phòng, cô cho tôi biết những phương pháp đó là gì được không?"

[Cậu định ghi lại ư? Cậu thật sự định thực hiện những phương pháp đó à?]

"Để dự phòng cho tương lai."

[Cậu đúng là biến thái. Thôi được, ta sẽ cho cậu biết.]

Và không mong đợi gì hơn, sư phụ của tôi có trí tưởng tượng cực kỳ phong phú, ngay cả đến tôi cũng không so nổi. Từ chính miệng của sư phụ đã nói ra những phương pháp cực kỳ thâm thúy để kiếm LP mà ngay cả tôi cũng không thể tự nghĩ ra được. Tôi ghi chép lại hết không thiếu chữ nào.

"Cảm ơn cô đã giúp tôi. Tôi sẽ quay lại sau."

[Trong lúc đó ta sẽ nghĩ thêm cách. Chào cậu.]

Khi tôi quay về thị trấn, trời rất tối. Nhìn lên bầu trời, tôi thấy được một bầu trời ban đêm tuyệt đẹp, như là trong truyện cổ tích vậy. Tuy nhiên, tôi nhanh chóng đến cửa hàng bán giáp vì tôi vẫn còn phải làm vài thứ.

Những cửa hàng vũ khí cũng bán nhiều khiên và bộ giáp, nhưng chúng cũng không thể bằng những cửa hàng chuyên dụng được. Tôi đang lựa một chiếc khiên tại một cửa hàng có nhiều hàng vũ trang nhất thị trấn.

Sự chênh lệch giá cả giữa các món đồ cũng rất lớn, từ vài trăm ria đến vài trăm triệu ria. Bộ giáp trị giá vài trăm triệu sẽ có sẵn vài kỹ năng trên nó.

Thậm chí còn có món đồ có thể phản lại đòn tấn công phép, hoặc hồi phục lại thể lực bằng cách chạm tay vào giáp. Trong khi tôi đang tập trung thẩm định, người chủ cửa hàng, với một bộ ria khá nhỏ, ra tiếp tôi.

"Cậu muốn mua gì không?"

[Cháu có thể sẽ mua hàng sớm thôi.]

"Cậu nên mua món này."

Một chiếc khiên đồng hình tròn? Vì chủ cửa hàng đã gợi ý nên tôi tưởng nó phải ngon lắm, đến lúc thẩm định thì lại chẳng thấy có kỹ năng nào. Thế mà giá của nó lại cao ngất trời: 5 triệu ria.

Chắc ông chủ cửa hàng đã đánh giá thấp tôi vì tôi còn nhỏ tuổi. Đến lúc phản ngược lại ông ta rồi.

"Cháu không cần cái này."

[Cái khiên đó được rèn bởi thợ rèn huyền thoại Noston đó, không phải là một cái khiên thông thường đâu.]

"Vị huyền thoại đó có vẻ thanh danh nhỉ. Nhưng tại sao cháu phải phí 5 triệu ria cho một món đồ không có lấy một kỹ năng nào chứ?"

[…Cậu có đôi mắt thẩm định à?]

"Một thứ giống như thế."

Câu trả lời mang vẻ không được vui của tôi đã thay đổi cách nhìn của ông chủ cửa hàng đối với tôi. Ông ta trông có vẻ là vui hơn là thất bại.

"Nếu được thì cậu có thể làm ở đây không? Ta không phiền nếu cậu làm ngắn hạn."

[Cháu cũng có nhiều việc ạ. Ông muốn cháu thẩm định những hàng đang bán, đúng không ạ?]

"Thẩm định viên ta thuê trước, cầm tiền phát chạy luôn… Có nhiều món đồ mà ta rất muốn được thẩm định, xin hãy giúp ta ít nhất 1 tiếng."

[Cháu có nhiều việc lắm ạ. Cháu có thể giúp sau vài ngày, nếu ông không phiền.]

Nếu tôi hợp tác có thể ông ấy sẽ giảm giá khi tôi mua khiên.

"Đương nhiên rồi, cậu hãy qua khi có thời gian. Ta sẽ luôn chờ cậu!"

Tôi đã thành công hẹn với ông ấy. Tôi cũng có chút thông cảm về chuyện của ông ấy.

Cầm tiền chạy đi mà không làm gì, đúng là xấu xa. Khi nghĩ sâu hơn về điều đó, tôi nhận ra rằng tôi khá là may mắn trong việc có thể dễ dàng quen người mới.

Bởi vì xung quanh tôi có rất nhiều người tốt.

Nhưng mà đôi lúc họ cũng có chút kỳ cục.

Truyện Chữ Hay