Quý cô Sonia đã không bị bắt đi.
Những người lính đã vô cùng bối rối.
‘Cái gì? Sao lại thế? Chuyện gì đã xảy ra? Những người hộ vệ đã cứu được cô ấy ư? Hay tiếp viện của loài người đã đến kịp lúc?’
‘Không, không phải vậy.’
‘Hả? Vậy là sao? Anh hùng Orc thì vẫn là Orc. Sau khi đánh bại một người phụ nữ, chúng sẽ hoặc là hiếp cô ta ngay, hoặc là bắt làm tù binh để hành sự sau, không có ngoại lệ nào cả. Chết tiệt, tôi đã từng suýt bị chúng bắt đi đó! May mà cứu viện đến kịp, nếu không thì…’
‘Tôi cũng không rõ, nhưng hắn thậm chí không động một ngón tay vào người cô ấy.’
‘Ha, có lẽ nào do cô ấy có mùi như một bà cụ già không nhỉ?’
‘Hahaha, có lẽ thế! Có lẽ như vậy thật! Hahaha…’
Cứ thế, những cuộc tán gẫu về chủ đề này diễn ra ở mọi nơi, dẫn tới một giả thuyết mới xuất hiện và lan truyền với tốc độ chóng mặt:
“Mặc dù bề ngoài Thunder Sonia vẫn còn trẻ… nhưng người cô ấy tỏa ra mùi già nua đến mức mà Orc cũng chẳng muốn chạm vào!’
Và thế là Sonia trở thành “cô gái bốc mùi quá ghê đến Orc cũng phải chê”.
Sonia đã bị đối xử như một món hàng hết đát.
Kết hôn ư? Cô có thể quên chuyện đó đi được rồi đấy.
Tuổi tác, quyền lực, và tin đồn về mùi cơ thể đã cùng tạo thành một lời nguyền phong ấn vĩnh viễn khả năng được mặc váy cưới của Thunder Sonia.
Bởi lẽ đó, Sonia bắt đầu tìm kiếm bạn đời ở nước ngoài, cụ thể là trong quốc gia loài người.
Tuổi thọ của con người chỉ khoảng 80 năm.
Cô tin rằng trong mắt loài người thì một Elf 200, 300 hay 1200 tuổi cũng chẳng có gì khác biệt. Dù gì vẻ ngoài của cô vẫn là một cô gái trẻ đẹp.
Nhưng Sonia lại thất bại một lần nữa.
Câu chuyện về Ác mộng Rừng Siwanasi đã vượt ra ngoài biên giới lãnh thổ Elf và đến tai loài người.
Mỗi khi Sonia cố xây dựng mối quan hệ với người nào đó, anh ta sẽ nhanh chóng chuyển chủ đề hoặc tìm cách lảng tránh.
Không cần phải nói, Sonia ghét những tin đồn này.
Cô biết rằng dù là sự bùng nổ hôn nhân, hay những câu chuyện về Ác mộng Rừng Siwanasi, tất cả chỉ là tạm thời và sẽ dần chìm vào quên lãng.
Sống trên đời 1200 năm, Sonia đã chứng kiến nhiều thế hệ Elf sinh ra và chết đi.
Với loài người thì cô chẳng thể đếm nổi đã qua bao nhiêu thế hệ nữa.
Thế hệ mới, xu hướng mới, những câu chuyện mới.
Kể cả trong thời chiến, tin tức và xu hướng vẫn là một chủ đề nóng hổi.
20 năm nữa sẽ có một lớp người mới trưởng thành, những người sẵn sàng kết hôn với cô.
Và 100 năm nữa sẽ có thêm một thế hệ Elf mới trưởng thành, tức là có thêm nhiều người hơn nữa sẵn sàng kết hôn với cô.
Với một người bất tử như Sonia, một thế kỷ chỉ như một cái chớp mắt.
Thế nhưng lại có một vấn đề khác…
Nếu bây giờ cô bỏ cuộc và chờ đợi thì chẳng khác nào thừa nhận thất bại của bản thân cả.
Như vậy chẳng phải những tin đồn vể cái mùi già nua của cô đều là sự thật ư?
Sonia dĩ nhiên không thể chấp nhận điều đó.
Những tin đồn kia là những lời dối trá ngu ngốc!
Lại đây! Hãy đến thật gần và ngửi đi!
Cô nàng bắt đầu dành thêm thời gian cho việc lựa chọn và sử dụng nước hoa trước khi ra ngoài.
Không phải vì cô ấy bốc mùi! Chỉ là do cô ấy thích mùi nước hoa thôi! Đúng thế! Không có gì để bàn cãi hết!
Dĩ nhiên, dù cô ấy có mùi thế nào thì tin đồn vẫn là tin đồn. Và chúng sẽ không biến mất chỉ sau một đêm.
Mọi chuyện đều là do hắn…
Mọi rắc rối của cô đều là do Anh hùng Orc, Bash.
Bởi vì hắn đã không bắt cô đi khi có cơ hội.
Nếu chuyện xảy ra theo hướng đó thì cuộc đời của Sonia sẽ thực sự là một cơn ác mộng, thế nhưng…
Tốt nhất cô nên nói chuyện rõ ràng với hắn.
Trong cuộc gặp gỡ
hôm trước cô vẫn chưa chào hỏi hắn một cách tử tế.
Không… mối quan hệ giữa hai người bọn họ không phải kiểu mà sẽ lịch sự chào hỏi nhau mỗi khi gặp mặt.
Và tại sao hắn không có phản ứng gì sau khi nhìn thấy mặt cô? Điều đó có nghĩa là gì?
Theo lời Aconite, vào lần đầu gặp nhau ở biên giới, Bash chỉ bày ra bộ mặt vô cảm ngu ngốc.
Trong trí nhớ của Sonia, Orc không thể kiềm chế mỗi khi nhìn thấy phụ nữ, chúng sẽ bắt đầu chảy dãi và lộ ra vẻ mặt dâm dục kinh tởm.
Nhưng đó đã là rất lâu về trước.
Lần cuối cùng một tên Orc dám tỏ thái độ như vậy trước mặt Anh hùng Elf là khi mà tộc Elf đang thất thế, bị đàn áp dã man bởi lũ Orc, trước khi Sonia nắm quyền chỉ huy và xây dựng quân đội – nói cách khác, là từ khi cô còn thực sự rất trẻ.
Về sau này, mỗi khi nhìn thấy Sonia thì chúng hoặc là run rẩy sợ hãi, hoặc là lao lên thách đấu với cô cho dù có cầm chắc cái chết.
Vài trăm năm nay cô chưa từng thấy tên Orc nào tỏ ra thèm muốn mình.
Nhưng bây giờ chiến tranh đã kết thúc, Elf và Orc không còn là kẻ thù nữa.
Tại sao Anh hùng Orc không bộc lộ cảm xúc thật của mình?
Chẳng lẽ cô thực sự có mùi như một bà già ư?
Thái độ bình thản của Bash thực sự khiến Sonia cảm thấy khó chịu.
Nhưng cô không được tỏ ra lo lắng.
Cô là Thunder Sonia, Đại pháp sư và Anh hùng Elf.
Là biểu tượng chiến thắng của Elf, cô không được thể hiện sự bất an của mình trước mặt người khác.
‘Hắn đang làm cái quái gì ở đây!? Ta biết cậu đã theo dõi hắn. Chuyện gì đang xảy ra vậy?’
‘Ngày đầu tiên ở đây, hắn và Fairy đồng hành đã thu thập thông tin. Những ngày sau đó bọn chúng chỉ làm duy nhất một việc là săn zombie trong rừng.’
‘Zombie? Tại sao?’
‘Tôi không biết. Có lẽ chúng muốn kiếm ít lộ phí trước khi đến địa điểm tiếp theo chăng?’
‘Thật ngớ ngẩn! Hắn nói sẽ quay trở lại gặp ta, không phải sao? Điều đó nghĩa là gì!?’
‘Đừng hỏi tôi. Theo báo cáo thì tất cả những gì hắn làm là đi giết zombie. Không có hành vi đáng ngờ nào cả.’
Đã được bảy ngày kể từ khi Bash đến thị trấn.
Vào ngày đầu tiên, anh đã tìm kiếm và thu thập một vài thông tin, còn bây giờ thì anh chỉ đi lại giữa 2 địa điểm là nhà trọ và khu rừng.
Bash đang ngoan ngoãn một cách kỳ lạ.
Anh không gây ra bất cứ rắc rối nào và hành xử giống như một công dân gương mẫu.
Như thể anh không phải là Orc vậy.
‘Có điều này cô nên biết. Gần đây có vài lời đồn về một tên Orc không biết chui từ đâu ra và hắn gửi lũ zombie về lòng đất với một tốc độ đáng kinh ngạc. Hắn đang làm việc đó khá tốt. Các báo cáo trong những ngày gần đây cho thấy số lượng zombie đã giảm rõ rệt. Quân đội thậm chí còn định sẽ tổ chức một chiến dịch nhằm diệt trừ hoàn toàn đám undead này.’
‘Đừng để hắn trở nên quá nổi tiếng…’
‘Quả thực hắn đang có khá nhiều người hâm mộ…’
‘Đồ ngốc, ý ta không phải vậy. Nhớ những gì nhóc Pole nói không? Tưởng nhớ những người đã ngã xuống và quên đi những kẻ thù. Ta chỉ vừa nhớ ra điều này và…’
North Pole, Vua Elf hiện tại, đã ban hành một chỉ thị cho tất cả Elf vào ngày hòa ước được ký kết: không được giữ thái độ thù địch với những chủng tộc từng là kẻ thù của Elf.
Thù hận không mang lại điều gì ngoài chiến tranh và xung đột.
Đổ lỗi cho nhau về việc ai-giết-ai trên chiến trường là một việc làm vô ích. Hơn nữa, việc tìm ra ai là kẻ khơi mào chiến tranh là bất khả thi.
Cả hai phe đều có hi sinh và mất mát. Do đó mọi người đều có lỗi như nhau.
‘Bỏ qua mọi thù hằn không phải điều đơn giản. Nhưng ngay tại đây, ngay lúc này, sợi xích oán hận phải bị cắt đứt.’ nhà Vua đã nói vậy.
Loài Elf, vốn là những kẻ bài ngoại, đã trở nên hòa đồng hơn nhiều nhờ mệnh lệnh của Vua Elf.
Cũng chính vì lẽ đó mà khi Bash vào thị trấn, anh đã không bị phân biệt đối xử như khi anh ở Krassel.
Thêm nữa, trong chiến tranh người dân ở đây không hay chạm trán với đám Orc.
‘Cô Sonia, những gì cô nói thật mâu thuẫn. Vậy tôi có nên biểu dương hắn hay không?’
‘Ah, im đi, ta biết rồi… chỉ là ta có một linh cảm phức tạp về tất cả những chuyện này, cậu hiểu chứ…?’
Sonia thở dài.
Dù sao thì cô cũng không thể ngăn mọi chuyện trở thành như bây giờ.
‘Chà, ta đoán rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi. Theo như ta thấy, nếu thực sự có ý đồ xấu thì hắn sẽ không tỏ thái độ bình thản như vậy với chúng ta đâu.’
Sonia đã lo sốt vó kể từ khi Bash đặt chân đến thị trấn, và khi biết rằng anh sẽ trở lại vì mình thì cô đã thực sự hoảng loạn. Còn bây giờ, cô lại linh cảm có gì đó không đúng lắm.
Dù vậy, cô chẳng thể làm gì khác, cũng như không có cách nào rũ bỏ cám giác bất an này.
Cô không thực sự ghét Bash. Cô chỉ không thể chịu được những tin đồn mà thôi.
Dù sao thì Sonia cũng chẳng thể đổ lỗi cho ai khác, bởi chính cô là người đã gục ngã trước mũi kiếm của anh…