Orc Eiyuu Monogatari-Sontaku Retsuden

chương 13.4: quán rượu tổ đại bàng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

‘Ugh… mình lỡ uống nhiều quá rồi…’

Vài giờ sau, Zell dần hồi tỉnh. Cô loạng choạng ngồi dậy trong khi lấy tay ôm đầu.

Cô nàng nhìn xung quanh và nhận ra mình vẫn còn ở trong quán rượu.

Thông thường sau mỗi lần tỉnh rượu, Zell sẽ thấy mình bị nhốt trong một cái lọ nào đó tại một nơi xa lạ, và thứ duy nhất cô còn nhớ là vị trí cuối cùng mà mình vẫn giữ được tỉnh táo.

Tuy nhiên, lần này cô đã an toàn – bởi vì Bash đang ở bên cạnh cô.

Trước khi mọi thứ tối sầm lại, Zell nhớ rằng hai người đang ở cùng nhau trong một cái bồn tắm.

‘Hrrgghh!’

Zell tự bấu vào mũi mình để tỉnh táo lại, má cô phồng lên và khuôn mặt cô đỏ ửng.

Hào quang quanh người cô trở nên rực rỡ hơn. Một luồng sáng ma thuật vọt ra khỏi người cô, nhẹ nhàng bay lên và tan biến vào hư vô.

Kỹ năng đặc biệt của Fairy: Thuật giải rượu (no booze no jutsu)

Khi tập trung, Fairy có thể thanh lọc mọi chất độc trong cơ thể họ gần như ngay lập tức

‘Ah, khá hơn rồi. Bây giờ thì… ngài Bash đâu rồi nhỉ?’

Zell bắt đầu tìm kiếm Anh hùng Orc.

Thứ khiến cô chú ý là một lọ muối, bằng một cách nào đó, được đổ đầy rượu.

Mặc dù rất muốn dành thêm thời gian với thứ đồ chơi mới này, nhưng hiện tại Zell có việc cần phải thực hiện.

‘Ồ…’

Cô đã tìm thấy anh ấy.

Như một thói quen khi còn ở đất nước Orc, Bash đang ngồi nhâm nhi một ly rượu tại quầy bar.

‘Ngài đã tìm được người nào phù hợp chưa, ngài Bash?’

Zell vừa bay lại vừa hỏi.

Bash lắc đầu.

‘Không, nhưng tôi có được một số thông tin thú vị.’

‘Whoa! Có phải em vừa nghe nhầm không?! Ngài Bash biết cách thu thập tin tức ư??’

‘Tôi có thể không giỏi như em, nhưng ít nhất tôi cũng có thể làm được chuyện này.’

‘Đương nhiên là ngài có thể rồi!! Ngài là “sếp” của em mà, phải không? Cho dù không có em thì ngài vẫn có thể xử lý mọi việc ổn thỏa cả! Ah, chẳng lẽ… ngài không cần đến em nữa sao? Làm ơn đừng lấy đi công việc của em mà… em sẽ mất di lẽ sống của mình mất! Và…ừm… em sẽ gieo mình xuống vực nếu chuyện đó xảy ra mất!’

Zell vừa rên rỉ vừa đưa tay gạt đi một giọt nước mắt vô hình.

Tâng bốc người khác đồng thời khiến họ cảm thấy thương xót cô ấy.

Nhờ vào khả năng này mà cô còn có một biệt danh là “Zell Van xin”, và một biệt danh khác ít được biết đến hơn, “Zell Cổ vũ”.

‘Vậy, ngài đã thu được tin gì vậy? Có thể nào… là danh sách những Elf độc thân chăng?’

‘Không, không phải một danh sách, nhưng tôi biết được điều mà phụ nữ Elf muốn ở người bạn đời của mình, và tôi sẽ tự mình đoạt lấy nó.’

‘Ồ! Đó quả là một tin rất hữu ích đó ngài Bash! Quả đúng là sếp mà! Vậy, điều mà họ muốn là gì vậy?’

‘Đó là vàng.’

‘Vàng!’

Zell nảy ra một ý tưởng.

Cô là một Fairy, và phần lớn Fairy đều không có hứng thú với tiền bạc.

Nhưng vàng thì lại khác.

Có những Fairy bị ám ảnh bởi vàng và chìm đắm trong ánh sáng lấp lánh của chúng.

Zell có quen một vài người như vậy.

Họ có một căn phòng được chất đầy bởi những đồng vàng. Và ngày qua ngày, công việc duy nhất của họ là mê mẩn nhìn ngắm thứ ánh sáng mê hoặc đó.

Có lẽ Elf cũng giống như vậy.

‘Vàng ư? Nhưng có khá nhiều loại vàng khác nhau. Họ thích quặng vàng, hay là tiền vàng, hay là…’

Người đàn ông đang ngủ gục ở chiếc bàn phía xa, tay vẫn đang nắm chặt cốc rượu đã cho Bash lời giả đáp cho câu hỏi này.

‘Hmm. Tôi được biết rằng một người đàn ông loài người giàu có là người đầu tiên kết hôn với một Elf. Cô ấy đã chấp nhận lời cầu hôn sau khi anh ta tặng cho cô một sợi dây chuyền vàng khảm một viên ngọc lục bảo khổng lồ làm quà cưới.’

‘Ồ! Em hiểu rồi! Vậy là nếu ngài mua được một sợi dây chuyền vàng lấp lánh - …’

‘… - Tôi sẽ có thể cưới một Elf làm vợ!’

Sự thực không hẳn là như vậy.

Vị Anh hùng của chúng ta đã đến rất gần câu trả lời chính xác. Tuy nhiên, anh đã hiểu nhầm rằng phụ nữ Elf muốn kết hôn với một người đàn ông giàu có là bởi họ thích vàng.

Dĩ nhiên, đối với phụ nữ Elf, không gì lãng mạn hơn việc nhận được một chiếc dây chuyền vàng khảm ngọc lục bảo.

Thế nhưng thứ mà họ muốn ở một người chồng giàu có không phải là vàng, mà là khả năng cho họ một cuộc sống sung túc. Họ muốn sống một cuộc đời như quý tộc – những bữa ăn xa hoa, quần áo sang trọng, dinh thự khổng lồ, người hầu kẻ hạ xếp hàng để phục vụ… và vô số những điều khác mà chỉ những người giàu mới có được.

Bản thân Zell không biết nhiều lắm về việc mua bán.

Những hiểu biết của cô về tiền bạc không hơn Bash là bao.

Nghĩa là gần như chẳng biết gì cả.

‘Mua một sợi dây chuyền vàng… ngài sẽ cần đến tiền để làm điều đó, phải không? Ngài định kiếm tiền như thế nào?’

‘Gần đây thị trấn đang thiếu nhân lực để xử lý vài vụ việc bất thường xảy ra trong Đại lâm Siwanasi.’

‘Vụ việc bất thường?’

‘Zombie. Một lượng lớn zombie bỗng nhiên xuất hiện và họ vẫn chưa tìm ra cách giải quyết bọn chúng triệt để.’

‘Oh! Đúng rồi, hôm trước chúng ta đã gặp một con trên đường đến đây!’

‘Tôi nghe nói thị trấn sẽ trả tiền cho mỗi con zombie bị tiêu diệt.’

‘Ồ, có vẻ đơn giản nhỉ.’

Và như vậy, hiện tại công việc bán thời gian của Anh hùng Orc là gửi bọn zombie về đúng nơi mà chúng thuộc về - lòng đất.

Mạng sống của đám zombie đang gặp nguy hiểm.

Mà chẳng phải chúng đã chết sẵn rồi ư? Vậy thì chúng sẽ được trải nghiệm cái chết thêm một lần nữa…

*

*

*

Khi Bash rời khỏi quán rượu và quay về nhà trọ, mặt trời đã lặn từ lâu, để lại những dãy phố chìm trong bóng tối.

Tuy nhiên nhờ ánh trăng và những ngọn đèn ma thuật được đặt bên đường nên việc đi lại không mấy khó khắn

Trước đây thị trấn không hề có đèn đường.

Elf có thể quan sát tốt trong bóng tối nhờ tầm nhìn ma thuật.

Có những khu vực trong rừng luôn chìm trong bóng tối cho dù lúc đó đang là giữa trưa, và Elf thường tập trung ở những nơi như vậy.

Họ không bao giờ dùng đến đèn hay lửa.

[Elf là lũ chuột lén lút thích ẩn mình trong bóng tối]

Đó là những gì Orc nghĩ về Elf.

Nhưng hiện tại Bash đã nhận ra sự thật không phải như vậy.

Elf cũng thích ánh sáng giống như loài người.

Chính chiến tranh đã thay đổi cuộc sống của họ.

Bằng chứng ở mọi nơi xung quanh anh – những chiến binh Elf, trước đây là những cỗ máy giết chóc tàn bạo, đã trở nên thân thiện hơn rất nhiều so với những gì Bash mong đợi.

Trong thời chiến, những việc như thế này sẽ không bao giờ xảy ra.

Elf là những kẻ khát máu thích giao tiếp bằng kiếm, cung và ma thuật hơn là lời nói.

Mọi thứ đã thay đổi chóng mặt chỉ trong ba năm ngắn ngủi từ khi hòa ước được ký kết.

Chỉ nghĩ về điều này thôi cũng khiến Bash cảm thấy trái tim mình được sưởi ấm.

‘Vậy nên - … hả?!’

‘Thế nhưng - …’

‘Cái gì?! anh - …’

Đột nhiên, Bash nghe thấy âm thanh của một cuộc cãi vã gần đó.

Đó không hẳn là một cuộc cãi vã mà giống như một bên đang phàn nàn trong khi bên còn lại đang cố hết sức để xoa dịu tình hình.

Bash quay mặt về hướng âm thanh.

Một người đàn ông và một phụ nữ đang đi về phía anh.

‘Thật không thể hiểu nổi tại sao họ không thể tự mình đưa ra quyết định! Anh cũng nghĩ vậy đúng không?’

‘Thưa cô Sonia, đó là do cô đã từng dặn họ phải làm theo chỉ dẫn.’

‘… À thì…đúng là tôi có nói vậy. Nhưng có những lúc họ phải tự mình đưa ra quyết định chứ, phải không? Chẳng nhẽ tôi phải theo sát họ mọi lúc và cầm tay chỉ việc ư? Họ đâu còn là trẻ con nữa!’

‘“Nếu như không tuân theo hệ thống cấp bậc thì sẽ chỉ có bạo loạn mà thôi.” – chính người đã từng nói vậy, thưa cô Sonia.’

‘AArgghhhh…’

Người đàn ông mặc quân phục của Elf.

Người phụ nữ thì khoác một chiếc áo choàng màu tối và đội trên đầu một chiếc mũ chóp nhọn.

Nhưng thứ khiến Bash để tâm không phải trang phục của họ.

‘Hmm.’

Người phụ nữ đã chú ý đến Bash.

‘Ngươi…!’

Truyện Chữ Hay