Oppai Momitai~tte Sakendara, Imouto no Tomodachi to Tsukiau Koto ni Narimashita

chương 03

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans & Edit: Stevegas

mong các bạn góp ý để team có thể cải thiện.

----------------------

Tính cách của Kohaku có thể nói gọn trong một từ, 'Rất đàn ông'.

Mức độ ''boyish' và ''dễ thương'' đó không hợp lý chút nào, còn hơn cả con trai nữa chứ.

"Kohaku, mình lật trang tiếp theo được chưa?"

"Chưa được!"

"......."

Natsuhiko ngẫm nghĩ.

Tại sao, cuốn tạp chí được mua bằng tiền của cậu, cậu lại không thể lật sang trang bất cứ khi nào mình muốn chứ?

Tại sao, cái đứa tự dưng nhảy vào thì lại có quyền được lật trang?

Vào ngày xuất bản số JUMP mới, cậu đã mua bằng chính tiền của mình, nhưng thậm chí cậu vẫn phải lật sang trang khác cho dù có đang đọc dở hay không.

Vừa lật trang Natsuhiko cảm thấy mình không thể nào chịu được nữa.

Tiếng "Aa" có thể nghe thấy kế bên cậu. Nếu liếc sang, ta sẽ thấy Kohaku đang lườm cậu với vẻ mặt hờn dỗi.

"Đó là bởi Kohaku đọc quá chậm đó! Có cái gì để đọc ở cảnh chiến đấu đâu chứ?"

"Ông nói cái gì vậy? Ông không thấy được biết bao tâm huyết đã được đặt vào cảnh chiến đấu sao? Manga không chỉ là đọc thôi, không phải được ngắm nhìn và thưởng thức là 1 niềm vinh dự sao?"

"Tôi hiểu bà nói gì, nhưng bà tốn nhiều thời gian quá."

"Nếu đã hiểu rồi, thì hãy giở lại trang trước lẹ đi."

"Không."

"Lật lại."

"Tôi không muốn."

"....."

".....z

"Về trang trước."

"Không!"

"....."

"....."

"À thế à~~~!!?"

Rốt cuộc, hai người tranh nhau cuốn tạp chí. Hai người họ gây nhiều tiếng ồn, thật khó có thể tin hai người là học sinh cao trung được.

"Natsu khi đọc Rom-Com, rõ là chậm cơ mà!"

"Việc miêu tả tâm lý nội tâm rất quan trọng trong Rom-Com nên không thể tránh được!"

"Ông cảm thấy kyunkyun[note29987] sến súa trước mấy cái đó sao? Đúng là đồ trai tân!"

"Sao, trai tân thì liên quan gì? Cơ mà từ đầu, trai tân không được phép kyunkyun chắc?!"

"Haaa? Khi đến cảnh Ecchi, ông cố tình đọc nhanh thôi. Khi ở nhà một mình, ông sẽ dùng đến trang đó!"

"Đã bảo rồi! Hổng có nhìn mà! Uwaaaaaa!"

"Mới thế thôi đã cáu. Đúng là đồ trai tân!"

"Bà chả biết tế nhị hay sao hả?"

Người chiến thắng trong cuộc đấu khẩu này, là Kohaku.

Khi im lặng thì cô ấy là một cô gái xinh đẹp. Đó là những từ hợp lý nhất để diễn tả Kohaku.

Còn khi mở miệng, thì sẽ như thế này…

Natsuhiko, không còn tâm trạng để đọc một cách thoải mái nữa, trao cuốn tạp chí cho Kohaku.

"Thankyou-♪"

Gần như bất cứ chàng trai nào cũng sẽ bỏ qua khi được cảm ơn bởi một người dễ thương như cô ấy, bằng cặp má lúm đồng tiền kèm nụ cười hồn nhiên cùng hàm răng trắng. Nụ cười của Kohaku quyến rũ đến vậy đó.

Thực tế, nụ cười đó đã khiến nhiều đứa con trai hiểu lầm. Cũng tương tự với những chàng trai đã tỏ tình để rồi chết trong lòng.

Về khoản này, Natsuhiko, người đã ở bên cạnh Kohaku từ lâu, thì cậu ta chẳng cảm thấy gì cả.

Tôi biết nụ cười đó là để cười nhạo tôi, và tôi chỉ muốn đấm cô ấy vì cái nụ cười đó.

Cái cách cô ấy lẩm bẩm khi đọc cuốn tạp chí, cứ như một ông già đọc tạp chí đua ngựa vậy.

Nếu vậy, có lẽ nào Natsuhiko thực sự thích Kohaku…?

Điều này không thể xảy được...

Nếu vậy, không phải thế có nghĩa là Kohaku thích Natsuhiko sao…?

Điều này càng không thể xảy ra được...

Bởi hai người họ là "bạn xấu" nhưng lại vẫn có thể nói chuyện với nhau—

Truyện Chữ Hay