Chương :
Hồng Vũ trợn to mắt, vội vàng che miệng lại, cô ta làm động tác kéo dây kéo trên miệng, tỏ ý mình tuyệt đối không mở miệng chọc giận cậu chủ!
Lúc này Hoằng Dụ mới yên tâm.
Hai người họ không dám trì hoãn, vội vàng bước nhanh tới Long Ngự Thiên.
Nhà cũ Thanh Thành, cũng chính là khu biệt thự lần trước Long Ngự Thiên dẫn Lâm Quán Quán trở về, Lâm Quán Quán không biết, khắp cả mảng biệt thự gần nơi này đều là của nhà họ Long.
Bác Hách là một trưởng bối từ nhỏ đã nhìn Long Ngự Thiên lớn lên.
Lúc trước Long Ngự Thiên cũng rất kính trọng ông ta, cho nên đem biệt thự bên cạnh để cho Bác Hách ở!
Long Ngự Thiên lạnh lùng bước vào biệt thự.
“Cậu chủ!”
“Gọi Bác Hách tới đây!”
“Gọi Bác Hách tới đây!”
Người giúp việc ở cửa vội vàng đứng ở nơi đó, ánh mắt né tránh, “Cậu chủ, Bác Hách không có ở đây…”
“Cái rắm!” Hồng Vũ bước nhanh tới, trừng mắt nhìn người giúp việc ở cửa, “Tôi tận mắt nhìn thấy Bác Hách dẫn theo mấy người tới nơi này, bà thật to gan, ngay cả cậu chủ cũng dám lừa gạt!”
Người giúp việc đứng ở nơi đó, cả người đều run rẩy.
Ông ta đang ở đâu?
sắc mặt người giúp việc do dự, “Cậu chủ, Bác Hách nói… không được nói cho ai cả…”
Khốn kiếp!
Lại dám không nghe lời cậu chủ. Hồng Vũ giận dữ!
Cô ta bay lên đá một cước, đá người giúp việc sang một bên, tức giận nói, “Có phải đầu bà bị mắc kẹt hay không! Nơi này là của nhà họ Long, cậu chủ mới là chủ nhân của nơi này, vậy mà bà lại nghe lời Bác Hách, không nghe lời cậu chủ, tôi thấy bà là muốn tạo phản đó!”
sắc mặt người giúp việc trắng bệt, theo bản năng ngẩng đầu nhìn Long Ngự Thiên, đôi mắt đan phượng của Long Ngự Thiên tản ra một mảng lạnh lùng, dĩ nhiên là đang tức giận, “Hoằng Dụ!”
“Cậu chủ!” Hoằng Dụ đứng ra.
“Cậu biết nên làm gì rồi đó!”
“Vâng!”
Vừa rồi, sau khi Long Ngự Thiên và Hoằng Dụ trở về biệt thự, phía sau Hoằng Dụ có mấy người đi theo, Hoằng Dụ nháy mắt, mấy người phía sau lập tức đi tới trước mặt người giúp việc đang trông cửa.
sắc mặt người giúp việc kinh hãi, “Cậu chủ, tôi nói tôi nói!”
“Đáng tiếc…” Long Ngự Thiên lạnh lẽo nhìn bà ta một cái, “Tôi không muốn nghe nữa!”
Giọng nói vừa dứt.
Mấy người họ lập tức bịt miệng người giúp việc lại, không cho bà ta cơ hội nói chuyện nữa, không để ý người giúp việc liều mạng giãy dụa mà kéo bà ta ra khỏi biệt thự!
“Cậu chủ…”
‘Đi thôi!
Trong biệt thự cỏ không ít người giúp việc, Long Ngự Thiên vừa mới xử trí một người giúp việc không nghe lời, tin tức rất nhanh lập tức truyền ra ngoài, cho nên, dọc theo đường đi đều đi vô cùng thuận lợi, cũng không còn ai dám đến ngăn cản.
Rất nhanh, Long Ngự Thiên đi vào đại sảnh của biệt thự.
Lúc này, anh ta cũng không sốt ruột, lười biếng ngồi trên sô pha trong phòng khách, lập tức có người giúp việc bưng trà lên, “Cậu chủ…”
“Gọi Bác Hách tới đây!”
Bác Hách đang ở trên lầu thay quần áo, tôi sẽ lập tức đi gọi ông ấy!”
“Ông ta bận rộn nhỉ!” Khóe miệng Long Ngự Thiên nhếch lên độ cong cười như không cười, bụi bặm trên người nhường như cũng không tồn tại, thản nhiên đứng lên từ trên sô pha, “Tôi sẽ tự mình đi gọi ông ta!”
Người giúp việc kinh hãi.
“Cậu chủ!”
Long Ngự Thiên nheo mắt lại, “Bà cũng muốn ngăn cản tôi sao?”