Chương :
Người trong đoàn phim đều chờ đợi ngoài hành lang bệnh viện, không dám đi vào quấy rầy người bệnh nghỉ ngơi, bây giờ kết quả này đã là tốt nhất trong vạn sự bất hạnh rồi, mọi người đều đang chờ Nhan Ôn tỉnh dậy.
Hôm sau, rốt cuộc Nhan Ôn cũng tỉnh lại.
Cô chậm rãi hé mắt, nhìn thấy bức tường trắng xóa trong phòng bệnh, ho khan hai tiếng, cổ họng đau cực kỳ, cơ thể chẳng còn một chút sức lực nào cả…
Cô nhìn thấy Giang Tùy An ngủ thiếp đi trên ghế, không muốn làm phiền anh, định miễn cưỡng ngồi dậy lấy nước uống, Giang Tùy An liền choàng tỉnh.
“Sao vậy? Vẫn không khỏe chỗ nào à? Đau ở đâu?” Anh sốt ruột nắm lấy bàn tay của Nhan Ôn, căng thẳng nhìn cô, giọng nói khàn đặc, trông rất tiều tụy.
Một ngày một đêm, anh chưa hề chợp mắt, cứ thế chăm sóc bên cạnh cô.
Nhan Ôn lắc đầu, vừa định lên tiếng, Giang Tùy An liền cướp lời: “Em cứ yên tâm nghỉ ngơi, cậu ta không sao, vết thương đã được băng bó kỹ càng rồi”
“Em..” Nhan Ôn hé miệng: “Tùy An, có phải em đã khiến anh lo lắng rồi không?”
Giang Tùy An lắc đầu, ánh mắt tối sầm: “Chỉ cần em tỉnh lại là được!”
“Xảy ra chuyện như vậy, người trong đoàn phim chắc đang sốt ruột lắm? Tùy An, đừng trách cứ những người không liên quan” Nhan Ôn lên tiếng, lại ho khan thêm hai lần.
“Anh sẽ không bỏ qua bất kỳ kẻ hiềm nghỉ nào đâu”
Anh nhất định phải điều tra vụ việc này tới cùng.
“Chủ tịch Giang..” Đạo diễn nghe thấy có tiếng trò chuyện trong phòng bệnh, nhẹ gõ cửa: “Nhan Ôn tỉnh chưa?”
Nghe thấy tiếng nói, Nhan Ôn gật đầu tỏ ý với Giang Tùy An rằng mình đã không sao.
Cô lo cơn giận dữ của Giang Tùy An sẽ làm tổn thương.
đến người vô tội, nhưng chủ mưu đẳng sau nhất định phải tóm đượ!
c Đạo diễn và mấy người trong đoàn phim cùng đi vào phòng bệnh, nhìn thấy dáng vẻ thịnh nộ của Giang Tùy An thì đều căng thắng cúi thấp đầu: “Nhan Ôn, cô khỏe: hơn rồi chứ?” /A Z Nhan Ôn gật đầu: “Vâng..”
“Vậy thì tốt.. Bây giờ đã có người đang điều tra quá trình vụ việc, sẽ mau chóng có kết quả thôi”
Đạo diễn thận trọng lên tiếng, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Giang Tùy An.
“Còn về đóng phim…”
“Tôi nghỉ ngơi vài ngày là có thể trở về đoàn phim ngay”
Nhan Ôn lên tiếng, so với Âu Dương Hải, vết thương của cô chẳng là gì cả, vả lại hiện giờ người trong đoàn phim chắc chắn đang nơm nớp lo sợ, dù phải đổi người, cũng cần phải thông qua sự đồng ý của Giang Tùy An.
Đạo diễn nghe thế, liền ngại ngùng ho khan một tiếng: “Không sao, cô hãy nghỉ ngơi cho tốt đi, chúng tôi có thể quay cảnh của các diễn viên phụ trước, bởi vì Âu Dương Hải vẫn cần phải nghỉ ngơi thêm một thời gian, với lại theo tiến độ ghi hình thì hiện giờ mọi người đã vượt ngưỡng hoàn thành ghi hình rồi, có thể yên tâm nghỉ ngơi”
Đạo diễn xoa tay rồi lại bổ sung thêm một câu: “Chỉ là tin tức đã lan ra bên ngoài, bị đồn rất khoa trương, có thể cần chủ tịch Giang ra mặt thanh minh một chút.”
Từ đống bài báo đó có thể thấy được, kẻ chủ mưu đằng sau nhắm vào Nhan Ôn.
‘Vừa vặn người diễn tay đôi với cô là Âu Dương Hải, nên không gây hậu quả quá nghiêm trọng, nếu không…
“Cái cậu A Đông phụ trách đạo cụ hôm đó đang không rõ tung tích, bây giờ tôi đã cho người cố gắng liên lạc với anh ta”
“Tôi muốn xem bài báo mới nhất” Nhan Ôn ngồi trên giường bệnh, nhìn mọi người bằng ánh mắt bình lặng.
“Mọi người trở về trước đi, cô ấy cần tịnh dưỡng” Giang Tùy An không định để Nhan Ôn đọc các bài đăng vớ vẩn kia, đứng dậy ra lệnh đuổi khách.
Đạo diễn gật đầu: “Được, vậy có việc gì cần thiết cứ liên hệ chúng tôi.”
Thấy Nhan Ôn không bị gì to tát, mấy người đạo diễn thấy cũng yên tâm, nếu không lỡ Giang Tùy An phát cáu, bộ phim của bọn họ không cần đóng tiếp nữa.
Đợi sau khi bọn họ rời khỏi, Nhan Ôn mới nhẹ giọng hỏi Giang Tùy An rằng: “Tin tức bên ngoài đồn đại ra sao.
rồi?”