Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

chương 86

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Có phải chị đang tránh né anh em không?” Bùi Mộng Na khẽ nói bên tai cô.

Đỗ Lôi Ti bị cô nói sững sờ, choáng nha, sao lại có thể chuẩn như vậy chứ?

Bùi Mộng Na nhìn cô cười “Có phải chị đang nghĩ sao em lại đoán chuẩn như vậy phải không?”

Đỗ Lôi Ti nhìn cô sùng bái, kích động “Mộng Na, sao em hay vậy, sao có thể đoán được vậy chứ?”

Bùi Mộng Na nhìn cô lắc đầu “Không phải em hay mà là vẻ mặt kia của chị ai nhìn cũng biết!”

“Sao có thể chứ, vốn dĩ chị giấu rất kỹ, người khác không thể biết được!” Đỗ Lôi Ti khẳng định.

“Chị vừa vào cửa liền lén lút, hết nhìn đông lại nhìn tây, người khác nhìn cũng biết chị đang trốn ai!” Bùi Mộng Na nói.

Đỗ Lôi Ti lại gần hỏi “Rõ ràng như vậy sao?”

“Đúng, rất rõ ràng!” Bùi Mộng Na gật đầu nói.

“Phu nhân, cô chủ, nhà thiết kế đã chờ lâu rồi, hai người nhanh một chút!” Tiểu Ngọc mở miệng.

Bùi Mộng Na không nói gì, cầm tay Đỗ Lôi Ti đi vào phòng.

Đỗ Lôi Ti sợ hỏi “Mộng Na, nếu gặp tổng thống phải làm sao?”

“Mẹ kiếp!”

“Cái gì?” Đỗ Lôi Ti kinh ngạc.

Bùi Mộng Na thật sự kích động muốn bóp chết người trong phòng “Chị nói phải làm sao?”

Đỗ Lôi Ti nhìn cô, yếu ớt trả lời “Chị cũng không biết......”

Bùi Mộng na chợt dừng chân tức giận nhìn cô “Chị còn biết gì chứ? Nhìn thấy anh ta đã sợ vậy còn làm gì được chứ, chị không cần phải như vậy, không cần phải tránh né anh em, đừng quên, bây giờ chị cũng đã là chủ ở đây, biết chưa?”

“Được, chị biết nhưng mà chị......” Đỗ Lôi Ti còn chưa nói hết đã bị cắt ngang.

“Nhưng cái gì chứ?Chị nghe em!” Nói xong, cầm tay cô đi vào phòng ngủ.

Lúc Bùi Mộng Na đẩy cửa vào, Đỗ Lôi Ti nhìn thấy bóng người mà cô không muốn nhìn thấy nhất, vừa muốn trốn tránh liền bị kéo vào.

Bùi Mộng Na nhìn những người trong phòng ngủ, gượng cười, khẽ nói bên tai Đỗ Lôi Ti “Chạy cái gì chứ?”

Đỗ Lôi Ti cũng cười trả lời “Chị thật sự rất sợ!”

“Sợ gì chứ? Không phải em nói chị cứ nghe lời em sao?”

“Được!”

“Hai người đứng đó làm gì vậy?” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Bùi Mộng Na nhìn anh trai cười “Không có gì, chỉ nói với chị dâu một số chuyện, không tiện nói ra ngoài!”

“Đứng ngây ngốc ở đó làm gì, lễ phục đã đưa tới, mặc thử xem!” Bùi Tuấn Vũ thay đổi thái độ nói chuyện.

Bùi Mộng Na đẩy Đỗ Lôi Ti đang đứng sững sờ ở cửa vào lòng anh trai cười nói “Anh, em đưa cô dâu tới cho anh rồi, anh thưởng gì cho em chứ?”

Đỗ Lôi Ti theo phản xạ muốn tránh ra nhưng cánh tay của người đàn ông ngày càng ôm chặt, nhếch miệng nói “Mộng Na, em muốn phần thưởng gì, muốn đi Châu Phi sao?”

Bùi Mộng Na lập tức che kín miệng, thủ thế xoay người chạy ra khỏi phòng.

Đỗ Lôi Ti nhìn bóng dáng cô chạy ra ngoài, mẹ kiếp Mộng Na sao lại như vậy chứ, bị anh trai dọa liền sợ chạy mất, thật sự là không tin được.

Đỗ Lôi Ti lấy tay thúc nhẹ người đàn ông trước mặt, người đàn ông đang ôm cô nói “Đây là lễ phục nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế đã làm, cô mặc thử xem!” Nói xong buông lỏng cô gái trong lòng ra.

“Xin chào, phu nhân tôi là Mạnh Lạp, lễ phục của phu nhân do tôi thiết kế!” Mạnh Lạp nhìn cô mỉm cười nói.

Đỗ Lôi Ti gạt đầu, khẽ nói “Chào anh!”

“Phu nhân, không biết phu nhân có hài lòng với lễ phục do tôi thiết kế không?”

Mạnh Lạp nhìn cô hỏi.

“Rất đẹp!”

“Vậy chúng tôi ra ngoài trước, phu nhân mặc thử xem!”

Đỗ Lôi Ti nhìn Bùi Tuấn Vũ, khẽ nói “Tuấn Vũ, anh có thể gọi Mộng Na đến đây không?”

“Tại sao lại tìm em ấy!” Bùi Tuấn Vũ mở miệng.

“Tôi không quen để người khác nhìn tôi thay quần áo!” Đỗ Lôi Ti nhỏ giọng nói.

“Được!” Bùi Tuấn Vũ nói xong cầm điện thoại đi ra ngoài “Mộng Na, bây giờ em tới đây một chút!”

Bùi Mộng Na nhìn điện thoại ngẩn người nghĩ “Vừa rối anh còn uy hiếp mình, sao bây giờ lại gọi điện thoại hco mình, Lôi Ti có vấn đề gì sao?”

Ngay sau đó Bùi Mộng Na đi ra khỏi phòng, đi về phía căn phòng đó.

“Anh tìm em có chuyện gì?” Bùi Mộng Na hỏi.

“Chị dâu em tìm!” Sau đó nhìn nhà thiết kế nói “Mạnh Lạp, chúng ta đi uống cà phê!”

Hai người cứ như vậy đi ra ngoài.

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy cửa phòng đóng lại lập tức ai oán “Mộng Na, em thật mất mặt, rõ ràng nói cứ nghe lời em, vậy mà em lại bỏ chị chạy trốn, xem ra em cũng không đáng tin......”

Bùi Mộng Na cười nói “Chị dâu, cái này chị không thể trách em, chỉ cần anh trai nhắc đến Châu Phi cả người em liền nổi da gà, không có cách nào, em chỉ có thể bảo vệ mình trước mới có thể giúp chị!”

“Đúng rồi, chị dâu, chị tìm em có việc gì?” Bùi Mộng Na hỏi.

Truyện Chữ Hay