Ông Xã Là Lão Đại Lạnh Lùng

chương 25: 25: cô chưa chết

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thời gian trôi nhanh chưa gì đã đến cuối tuần, Tuyết Giao hôm nay nghỉ làm nên hai chị em lái xe đến biệt thự của anh để rủ Viên Thi đi chơi.

Bà ngoại Chu hôm qua đã bay đến Anh cùng Ngao Kha rồi, bà ở đó chơi vài tuần mới trở về lại thành phố Sơn Đông.

Do không có bà ngoại Chu ở nhà thế nên hai chị em Tuyết Giao mới ra ngoài chơi cho đở buồn.

Hai người tới đúng lúc anh và cô đang dùng bữa sáng, Tuyết Hoa cũng rất lễ phép mà lên tiếng chào hỏi anh.

" Chào anh ạ "

" Ừ " anh nhìn Tuyết Hoa ừ nhẹ một tiếng.

" Cậu và Tuyết Hoa đã ăn sáng chưa? " cô hỏi.

Lúc tối Tuyết Giao có gọi điện rủ cô hôm nay đi chơi nhưng Viên Thi không nghĩ bạn cô lại đến sớm như vậy.

" Tớ ăn rồi, tớ và Tuyết Hoa ra ngoài chờ cậu " Tuyết Giao nói xong thì ra phòng khách ngồi.

" Em muốn đi đâu? " hai người rời đi thì anh mới lên tiếng hỏi cô.

" Em đi chơi với Tuyết Giao một chút " cô cười nói.

Lúc tối cô quên nói với anh là hôm nay cô sẽ ra ngoài chơi cùng hai chị em Tuyết Hoa.

" Nhớ về sớm còn nữa em phải mang người theo "

Anh không cấm quyền tự do của cô chỉ cần cô làm theo lời anh là được.

" Vâng ạ "

Có người theo cũng đỡ cho cô rất nhiều nếu như bị người của ba anh ám sát thêm lần nữa thì cô vẫn còn có người để tiếp sức.

Cô không lo cho mình nhưng Viên Thi lại sợ một ngày nào đó cô sẽ rời xa anh, thật sự mà nói cô không đành lòng.

Tuyết Giao lái xe đưa cô và Tuyết Hoa đến rạp chiếu phim, do em gái mình thích xem phim nên Tuyết Giao rãnh thời gian sẽ Tuyết Hoa chở đi chơi.

" Xem phim xong chúng ta đi mua sắm sẵn tiện Tuyết Hoa gần vào học rồi nên phải mua thêm một số đồ cần thiết nữa " Tuyết Giao nói.

Trường mà Tuyết Hoa đăng ký gần mở thêm khoá học mới thế nên Tuyết Giao phải chuẩn bị đồ cho em gái mình.

" Được thôi " cô đáp.

Mua vé xong thì cả ba người cùng nhau đi vào rạp chiếu phim, Viên Thi ngồi yên vị chỗ của mình, trên tay cô còn cầm theo túi bắp ngô để ăn.

" Cậu đi đâu thì bọn họ theo đó à " Tuyết Giao nói nhỏ.

" Đúng vậy, là chủ ý của anh ấy, không sao cả như thế cũng tốt " cô cười đáp.

Ngồi phía sau cô còn có thêm bốn người đàn ông mặc áo đen nữa, đó là người của anh phái đến để theo cô vì là lệnh thế nên cô ở đâu thì bọn họ ở đó.

" Xem ra Tô Niên rất quan tâm tới cậu đấy "

Viên Thi mỉm cười, phải! Anh rất quan tâm tới cô, anh ít khi thể hiện tình cảm của mình ra ngoài nhưng thay vào đó là hành động và cô cảm nhận rất rõ sự quan tâm của anh.

Anh lạnh lùng, ít nói cũng chẳng sao miễn anh đối với cô thật lòng là được.

Sau hơn một tiếng xem phim thì cuối cùng cũng kết thúc, tiếp tục ba người ra khỏi rạp chiếu phim xong lái xe đến trung tâm thương mại.

" Tuyết Hoa, em cần mua gì? " cô hỏi.

" Em chỉ mua balo và thêm một vài bộ đồ nữa thôi " Tuyết Hoa nhanh chóng đáp lại.

" Vậy chúng ta đi mua balo trước "

Cô và Tuyết Giao dẫn Tuyết Hoa đến một cửa hàng chuyên về túi xách và balo như vậy sẽ dễ dàng chọn mẫu hơn.

" Viên Thi qua đây, cái túi này thế nào? " Tuyết Giao gọi cô tới để chọn túi giúp mình.

" Đẹp đấy, rất hợp với cậu "

" Vậy à, tớ cũng thấy thế "

Nhìn đi nhìn lại Tuyết Giao vẫn thích chiếc túi này thế nên đã không ngần ngại gì mà mua nó, dù sao cũng không phải tiền của Tuyết Giao.

" Là hắn ta cho sao? " cô hỏi.

" Phải " Tuyết Giao đáp.

Trên tay Tuyết Giao đang cầm là một chiếc thẻ vàng do Liêu Minh Tề đưa, Tuyết Giao đến Liêu thị làm việc hơn hai tháng nay rồi và càng thân thiết hơn với Liêu Minh Tề.

Hắn ta cũng đã ngõ ý yêu Tuyết Giao một con mồi ngon như vậy làm sao Tuyết Giao có thể bỏ lỡ được đúng không?

Và cũng chỉ là lợi dụng mà thôi, đương nhiên Tuyết Giao không dễ động tâm như vậy đâu.

Viên Thi cũng biết rõ mối quan hệ giữa Tuyết Giao và Liêu Minh Tề, cô cũng đã căn dặn bạn mình thật cẩn thận rồi.

Mua xong thì ba người tiếp tục đi đến các cửa hàng quần áo khác để mua.

" Nguyễn Viên Thi " giọng của một cô gái vang lên.

Viên Thi xoay qua nhếch môi cười lạnh với cô gái trước mặt mình, người này chính là Liêu Minh Nguyệt.

Thật ra cô, Tuyết Giao và Tuyết Hoa đã thấy cô ta từ trước và cố tình đi vào chung với cô ta còn cố tình để cô ta thấy rõ mặt của Viên Thi.

Cô muốn xem cô ta có phản ứng gì khi gặp cô.

Khi Viên Thi xoay người lại thì Liêu Minh Nguyệt vô cùng bất ngờ, hai mắt cô ta mở to nhìn cô, là thật, cô vẫn chưa chết.

Nhìn bóng lưng và góc nghiêng của cô thì Minh Nguyệt đã rất nghi ngờ thế nên cô ta mới lên tiếng gọi tên cô thử nhưng nào ngờ chính là cô thật.

" Cô chưa chết? " khi hoàn hồn trở lại điều đầu tiên cô ta hỏi cô lại là câu này.

" Cô và cả gia đình cô còn sống thì làm sao tôi có thể chết được " cô không nhanh không chậm lên tiếng.

Cô, Minh Tề và Minh Nguyệt cùng tuổi với nhau chỉ có điều là Nguyễn Viên Thi lớn tháng hơn hai anh em họ.

Viên Thi sinh vào đầu năm còn hai anh em cô ta sinh ngay cuối năm.

Tất nhiên là Minh Nguyệt biết rất rõ về Viên Thi rồi bởi vì khi ấy cô ta có theo mẹ mình tới nhà cô thường xuyên gây khó dễ và chính cô ta cũng đã từng ức hiếp cô.

Do khi nhỏ cô yếu đuối nên để cho hai mẹ con cô ta bắt nạt còn bây giờ thì không nữa rồi, Nguyễn Viên Thi cô sẽ khiến từng người trong gia đình bọn họ phải sống dở chết dở.

Liêu Minh Nguyệt nhìn dáng vẻ mạnh mẽ của cô hiện tại thì cô ta cũng có chút e dè, sau mấy năm không gặp vì sao cô lại thay đổi nhiều đến thế từ ngoại hình lẫn tính cách.

Cô ta cũng hiểu được ý trong lời nói của cô, cô trở về đây là trả thù gia đình cô ta.

Liêu Minh Nguyệt muốn xem cô dùng cách gì để báo thù cho mẹ mình đây.

" Người chết trước là cô mới đúng " cô ta rất nhanh đã đáp lại.

" Thế à, vậy thử chờ mà xem tôi làm gì với gia đình cô và cả cô nữa, đừng nên đắc ý quá sớm " Viên Thi đi tới gần và nói nhỏ vào tai cô ta.

Sau đó Viên Thi cất bước đi còn hất vai cô ta khiêu khích điều này khiến Liêu Minh Nguyệt tức đến xanh mặt, cô ta dùng ánh mắt căm ghét để nhìn cô, nhất định cô ta sẽ khiến cô phải chết thảm giống mẹ cô vậy.

Tuyết Giao lái xe khỏi trung tâm thương mại, thời gian còn sớm nên ba người đi đến các điểm vui chơi khác nữa.

" Tối nay đến bar không? " Tuyết Giao hỏi.

" Đi thì đi "

Cô được ra ngoài thế nên phải chơi cho thoải mái chút chứ.

Reng!.

reng!.

reng

" Lão đại, sao đấy " thấy số anh gọi thì cô nhanh tay bất máy.

" Em đang ở đâu? Tôi đến rước " anh trầm giọng nói.

" Có chuyện gì sao anh? "

Sao đột nhiên anh lại gọi cho cô còn đòi đến đón cô nữa chứ.

" Ừ, có chút việc phải đi "

" Để em gửi vị trí cho anh "

Viên Thi tắt máy xong thì ngay lập tức gửi vị trí của mình cho anh.

" Tớ có việc phải đi rồi, tối gặp nhé " cô nói với Tuyết Giao.

" Được "

Hơn p thì anh cũng tới chỗ cô, Viên Thi tạm biệt chị em Tuyết Giao xong thì nhanh chân lên xe rời đi.

Khi nãy Tô Niên nhận được cuộc điện thoại từ Lão Trương nên bây giờ anh phải tới thành phố Hải Nam có chút chuyện.

Không thể để cô ở đây một mình được nên anh mới chạy đến đón cô đi cùng.

" Lão đại, em có mua một vài bộ vest cho anh, thế nào vừa ý không? " cô lấy ra để ngay trước mặt cho anh xem.

Khi nãy cô đi ngang cửa hàng quấn áo nam thấy có một vài bộ vest rất hợp với anh thế nên cô đã mua thêm cho anh.

Tô Niên chỉ thích những gam màu tối thôi và cô hiểu ý đã chọn màu tối cho anh.

" Ừ, đồ em mua tôi đều vừa ý " anh chậm rãi nói.

" Dẻo miệng " cô bĩu môi đáp.

Lâu lâu anh lại nói một câu khiến cô vô cùng hài lòng, Viên Thi còn tiện tay ướm thử lên người anh sau đó cô mỉm cười hài lòng.

Đúng giờ cô và anh mới bắt đầu trở về nhà, cuộc hẹn tối nay với Tuyết Giao cô không thể đi được, Viên Thi có điện thoại báo trước rồi.

Về đến nhà, thay đồ xong cô đang nằm trên giường xem chút phim thì lại nhận được cuộc điện thoại từ Huỳnh Tuyết Giao.

" Viên Thi, Tuyết Hoa bị thuộc hạ của Cái Văn Quang đánh, tớ không thể ra mặt giải quyết được, cậu và Tô Niên giúp tớ chuyện này, được không? " Tuyết Giao giọng gấp gáp nói.

Lúc nãy hai chị em Tuyết Giao đến bar chơi nhưng Tuyết Giao có điện thoại từ Liêu Minh Tề nên đã ra ngoài nghe, khi đi vào thì thấy Tuyết Hoa ôm mặt khóc.

Tuyết Giao hỏi và được em mình chỉ mặt người đã ra tay thì Tuyết Giao mới biết được đó chính là thuộc hạ của Cái Văn Quang, cũng là người trong hắc đạo.

Hiện tại Tuyết Giao không muốn để lộ thân phận của mình ra nếu như Liêu Minh Tề biết thì coi như kế hoạch của Viên Thi và Tuyết Giao đổ sông đổ bể.

" Bị đánh sao? Có nặng không? Để tớ lái xe qua đó "

Không đợi Tuyết Giao trả lời thì Viên Thi đã vội tắt máy, cô nhanh chân đi xuống giường, vừa mở ra thì Tô Niên cũng đang đứng ngoài cửa.

" Nhà có chuyện gấp, em phải về đó một chút " cô thấy anh thì mở miệng nói một tiếng.

Cô muốn hỏi rõ vấn đề xong thì mới nói cho anh nghe.

" Em định mặc vậy đi sao? "

Nghe anh nhắc nhở thì cô mới nhớ ra là mình đang mặc váy ngủ, cô vội quá nên quên mất.

" Tôi đưa em đi " trên tay anh đang cầm áo khoác của mình, sẵn đó anh mặc lên giúp cô.

" Vâng "

Ba người Châu Phong đã về phòng nghỉ ngơi hết rồi, Viên Thi định chở anh nhưng Tô Niên không cho, hôm nay anh phá lệ một lần vì cô vậy.

Vừa lên xe, Tô Niên đã nhấn chân ga lao vút đi như một cơn gió, yên tâm! Tay lái anh rất cứng sẽ không để cô xảy ra chuyện gì đâu.

.

Truyện Chữ Hay