Có ai ngờ được hai thế lực hùng mạnh nhất trên thế giới vừa mới nổ ra trận chiến kịch liệt nhất trong lịch sử hắc bang, lại chỉ vì hai người phụ nữ mà thay đổi, từ thù thành bạn...
Các địa bàn đồng loạt ngừng chiến, những tổn thất ở những nơi đó đều đã được bồi thường thỏa đáng, thế giới cứ ngỡ như họ chỉ vừa trải qua một cơn ác mộng, tỉnh dậy trời lại tạnh mây.
Có thể hai thế lực này sẽ lại gây chiến, nhưng đó là có thể thôi... Khi nào bọn họ vẫn được tắm mình trong dòng suối ấm áp của tình yêu thì khi ấy mỗi ngày đều là nắng!
- ---------------------
"Tên khốn Ma Thần!" Đường Hi nằm trên giường tức tối la hét, mặc cho Lạc Kình đang đen mặt nhìn mình!
"Cần gì tức giận!" Lạc Kình nhẹ nhàng kéo cô nằm lên cánh tay rắn chắc của mình, cố dùng thái độ bình tĩnh nhất để nói với cô.
"Sao tên khốn đó không cho em gặp Hạ Trúc hả? Còn ráng bổ sung thêm một câu rằng chị ấy đã có thai! Tên..." Đường Hi bị buộc phải im miệng bởi vì bắt gặp ánh mắt nguy hiểm của Lạc Kình!
Hắn ta không muốn cô nghĩ tới ai khác ngoài hắn hết!
"Hì hì... em nghĩ mình nên ngủ sớm đi, cả ngày hôm nay thật mệt mỏi!" Đối diện với Lạc Kình cô không lúc nào thấy mình uy nghiêm như lúc trước hết, lúc nào cũng là con thú nhỏ hay xu nịnh!
"Em biết thế là tốt đấy!" Hắn cười tà, bàn tay bắt đầu lần mò vào trong áo ngủ mỏng manh...
"Nè... Anh dừng lại!" Đường Hi dù đã nhiều lần cùng hắn lăn lộn nhưng vẫn không thể nào thôi ngượng ngùng được!
Lạc Kình vẫn không quan tâm, tiếp tục hành động như vũ bão của mình, còn hôn lên chiếc cổ trắng nõn của Đường Hi...
Cô cố gắng lấy lại chút lý trí, bắt lấy bàn tay không yên phận của hắn:
"Hôm nay anh đừng hòng! Ngủ chay đi!"
"Tại sao?" Giọng nói hắn trầm thấp đến âm độ, vợ hắn hôm nay thật to gan!
Đối diện với sự uy hiếp của hắn, cô khẽ nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng lấy lại khí thế:
"Hôm nay anh dám bảo em ngốc sao? Coi như phạt anh đi!"
"Hi Hi, dù em có cố gắng hung dữ cỡ nào thì trong mắt anh em luôn là con thú nhỏ dễ bắt nạt!"
Lạc Kình lại giở giọng điệu trêu chọc cô, Đường Hi kích động muốn phản bác lại nhưng hắn đã không cho cơ hội, trực tiếp hôn cô nồng nhiệt, hai bàn tay mỗi bên một việc không rãnh rỗi mà càn quét khắp người cô...
Hôm nay khó ngủ đây....
- -------------------------
"Lạc Kình!" Đường Hi khó chịu lăn qua lăn lại trên giường tránh "móng vuốt" của hắn.
Tối hôm qua giày vò cô như thế, giờ lại muốn vô dậy sớm sao?
"Trưa rồi đó! Dậy đi!" Lạc Kình tâm trạng sảng khoái, đã dậy từ rất sớm, làm hết một loạt công việc, chủ yếu là giải quyết tàn dư của cuộc chiến, sau đó mới vào phòng gọi cô dậy.
"Tránh ra cho em ngủ! Em dậy cũng có làm được gì đâu!" Đường Hi làu bàu, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, dạo này cô ăn gan hùm rồi!
Lạc Kình cũng biết bản thân đã giảm đi sự uy nghiêm của mình đối với cô rồi, nhưng cũng không màng tức giận, trực tiếp nằm xuống đè lên người cô ôm hôn.
"Ưm.." Lạc Kình môi thì hôn cô, đôi tay lại không ngừng vuốt ve cơ thể cô, khiến Đường Hi không muốn tỉnh táo cũng không được.
"Lạc Kình! Em dậy được chưa!"
Lạc Kình vẫn còn luyến tiếc hôn lên cái cổ trắng ngần của cô, lại bắt đầu nổi lên dục vọng:
"Anh nghĩ chúng ta nên ngủ thêm một chút!"
Đường Hi hoảng sợ vội bật cả người dậy, chạy nhanh vào phòng tắm, Lạc Kình thích thú cười lên sảng khoái
- ---------------
"Đây là gì chứ?" Cô khó chịu nhìn sấp tài liệu dày trên bàn làm việc của Lạc Kình.
"Những thứ em phải học, phải làm!" Lạc Kình xoa đầu cô, nhàn nhạt nói.
"Thật chán mà! Đừng nói do em là chủ mẫu cho nên mới phải làm những thứ này nha?" Đường Hi nghi hoặc, nhìn Lạc Kình một cái thì thấy hắn làm mặt hiển nhiên, bất mãn nói:
"Em không làm đâu! Em muốn đi chơi, ở Phi Tước phải làm, ở đây cũng làm nữa! Biết vậy khỏi làm chủ mẫu cho rồi!"
"Em vừa nói cái gì?" Lạc Kình trầm giọng, nâng khuôn mặt cô lên nhìn thẳng vào đó.
Đường Hi hơi run nhẹ, cô lỡ lời mà...
Chưa kịp nói gì đã bị hắn bế lên, sau một trận chao đão mới biết mình đang ngồi trên đùi hắn, trước bàn làm việc.
"Đừng có mà lười biếng! Tài năng của em chỉ được nể phục ở Phi Tước! Muốn những người ở đây cung kính tuyệt đối với em thì hãy chứng minh đi!"
Đường Hi thở dài nhìn đống tài liệu, bảo đảm hết chồng này sẽ tới chồng khác cho xem...
"Em biết rồi!" Đường Hi ngoan ngoãn nhảy khỏi người Lạc Kình, lại nhanh chóng ôm chồng tài liệu đến một cái bàn khác gần đó, chăm chú đọc, viết.
Lạc Kình nhìn cô ngoan ngoãn mà có chút không đành lòng, chỉ cần vài tháng tới cố gắng như thế là được! Sau này không cần chứng minh nữa! Hắn muốn cô chỉ cần vui vẻ ở bên hắn là được rồi!
Đường Hi ngoan ngoãn như thế chẳng phải do sợ Lạc Kình mà vì cô cũng muốn chứng minh năng lực bản thân! Cô biết đám Joker vẫn không tin tưởng cô!
Cũng dễ hiểu vì từ khi ở bên cạnh Lạc Kình cô chỉ như một con sâu gạo, hoàn toàn không làm nhiệm vụ gì ngoại trừ việc cùng chế tạo vũ khí Reyna thế hệ mới!
Đã vậy tôi sẽ khiến cho các người tâm phục khẩu phục!